Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 289: Trở mặt thành thù

Thời Vũ

05/03/2021

Câu nói này đối với Thẩm Cửu mà nói hệt như sét đánh giữa trời quang.

Cô không ngờ Hàn Mai Linh vậy mà lại trực tiếp nói ra như vậy, hơn nữa thanh âm còn không nhỏ.

Cô có chút kinh hoảng mà quay đầu nhìn về phía cửa phòng bệnh.

“Cửu Cửu, có phải cậu rất sợ hãi không? Bởi vì cậu đã mang thai đứa con của Dạ Y Viễn, cho nên cho dù cậu có ở cùng với Dạ Âu Thần, thì trái tim của cậu cũng không thể nào an ổn được. Nếu như…tớ nói nếu như, nếu như Dạ Âu Thần biết cậu và Dạ Y Viễn có gian tình, cậu cảm thấy…anh ấy sẽ còn chứa chấp được cậu nữa sao?”

Nghe đến đây, trái tim Thẩm Cửu lạnh lẽo, cô nhìn Hàn Mai Linh: “Cho nên? Cậu muốn nói chuyện này cho anh ấy sao? Hay là nói, cậu cảm thấy nói như vậy, tớ sẽ ly hôn với Dạ Âu Thần?”

Hàn Mai Linh lắc lắc đầu, vẻ mặt hoảng sợ: “Cậu hiểu lầm tớ rồi Cửu Cửu, chỉ cần cậu không muốn, chuyện này có đánh chết tớ tớ cũng sẽ không nói đâu, Cửu Cửu…chúng là chị em tốt, tớ luôn nghĩ cho cậu. Tớ thấy cái này…”

Hàn Mai Linh đột nhiên đưa một bản hợp đồng đến trước mặt Thẩm Cửu.

Thẩm Cửu vốn dĩ không quan tâm, nhưng khi nhìn thấy tên của bản hợp đồng, sắc mặt cô lập tức trắng bệch, hơi thở cũng trở nên gấp rút: “Bản hợp đồng này sao lại ở chỗ cậu?”

Hàn Mai Linh không nói chuyện, ánh mắt có chút sợ sệt mà nhìn cô.

Đây là hợp đồng ly hôn mà cô và Dạ Âu Thần ký, nhưng tại sao lại ở chỗ Hàn Mai Linh? Đây rốt cuộc là sao?

Không lẽ…Dạ Âu Thần nói sẽ cho cô một câu trả lời vừa ý, chính là cái bản thoả thuận ly hôn này sao?

“Cửu Cửu, tớ biết cậu có thể dụng tình rất sâu với Dạ Âu Thần, nhưng…tình cảm không thể cưỡng cầu được, anh ấy căn bản…không thích cậu lắm. Nếu như biết đứa con của cậu là của Dạ Y Viễn, thì anh ấy sẽ chán ghét cậu. Thay vì cùng đau khổ với anh ấy, chi bằng đi theo Dạ Y Viễn không phải tốt hơn sao? Dạ Y Viễn thật sự rất thích cậu.”

“Đừng nói nữa!!” Thẩm Cửu gằn giọng cắt ngang lời cô ta: “Tớ muốn đưa ra lựa chọn gì không cần người khác đến dạy tớ, tớ thích ở cùng ai thì ở cùng người đó, cậu cũng đã nói tình cảm là thứ không thể cưỡng cầu được, vậy tại sao tớ phải miễn cưỡng mình ở bên cạnh Dạ Y Viễn chứ? Hàn Mai Linh, chúng ta luôn dùng cách gọi chị em tốt, cậu nói cậu là vì tốt cho tớ, nhưng cậu có hỏi tớ qua một câu chưa, rằng tớ có muốn ở bên Dạ Y Viễn hay không? Cậu chỉ biết, anh ta thích tớ, nhưng cậu chưa hề hỏi tớ có thích anh ta không? Cho dù cậu biết rồi, cậu cũng vẫn cố chấp muốn tớ ở cùng anh ta, nói dễ nghe là tốt cho tớ, nhưng….cậu thật sự không phải vì cái tư tâm đó của mình sao?”



Hàn Mai Linh bị cô nói đến ngây ngốc tại chỗ, ngây người mà nhìn cô: “Tư, tư tâm?”

“Nếu cậu không có tư tâm, cậu sẽ phát hiện hành vi như vậy của cậu là không có khác biết gì với việc ép tớ hết. Nhưng, cậu đã hoàn toàn bị tình cảm trong lòng mình làm mù não, cho nên một lòng tác hợp cho tớ và Dạ Y Viễn ở bên nhau, tớ nói có đúng không?”

“Cửu Cửu…”

“Hôm nay là lần cuối cùng tớ gặp cậu, Mai Linh, bất luận sau này cậu làm gì, đều không liên quan đến tớ nữa, cậu đối với tớ rất tốt, nhưng…tớ đối với cậu cũng không tệ, tình cảm đều phải là đôi bên, cho nên tớ không nợ cậu, hơn nữa hôm qua tớ đã cứu cậu một mạng, thì càng không nợ cậu cái gì nữa. Lần sau tớ sẽ không gặp lại cậu nữa.”

Nói xong, Thẩm Cửu quay người đi ra ngoài.

Cô phải tuyệt tình một chút, nếu không….trái tim của cô sẽ rất dễ bị Hàn Mai Linh làm xao động.

“Cho dù có một ngày Dạ Âu Thần cầm lấy bản hợp đồng đó nói ly hôn với cậu, cậu cũng không sao ư? Cửu Cửu, cậu nói tớ là vì tư tâm, nhưng tớ lại không phải là vì cậu sao, nếu như anh ấy thật sự ly hôn với cậu, đến lúc đó cậu phải làm sao mới tốt?”

“Vậy sao?” Thẩm Cửu nhàn nhạt cười một cái: “Vậy đến lúc đó rồi nói đi, càng huống hồ đó là chuyện của tớ, tớ tự có năng lực xử lý tốt.”

Thấy cô thật sự sải bước định rời đi, Hàn Mai Linh mới cảm thấy hoảng loạn, đột nhiên nhảy xuống giường ôm lấy tay của cô: “Đừng đi mà Cửu Cửu, là lỗi của tớ…nhưng tớ thật sự không thể không có Âu Thần, anh ấy không thích cậu, cậu nhường anh ấy cho tớ được không? Tớ cầu xin cậu lần này thôi.”

“Cậu nói gì cơ?” Thẩm Cửu tưởng mình nghe nhầm rồi, cô trừng đôi mắt khó tin mà nhìn Hàn Mai Linh: “Cậu nói lại lần nữa xem?”

“Xin lỗi Cửu Cửu, tớ biết cái yêu cầu này rất quá đáng, nhưng tớ không có anh ấy thì thật sự không sống nổi nữa đâu, tớ sống thì tớ sẽ nghĩ đến anh ấy, hôm qua cậu đáng lẽ không nên cứu tớ, để cho tớ chết đi cho xong, như vậy thì cũng đầu xuôi đuôi lọt rồi!”

Nghe đến đây, Hàn Mai Linh cười lạnh ra tiếng, cô dùng ánh mắt trào phúng mà nhìn Hàn Mai Linh, nhưng cái nụ cười đó lại như đang trào phúng chính mình: “Cậu đây là đang trách tớ sao? Bởi vì tớ đã cứu cậu? Hay là nói, cậu lấy tính mạng ra uy hϊế͙p͙ tớ?”

“Cửu Cửu…tớ thật sự không cố ý đâu, nhưng tớ thật sự thích anh ấy. Bây giờ cậu mang thai rồi, Dạ Y Viễn lại thích cậu như vậy, cậu đổi một người thích đi được không? Dạ Y Viễn mới là người có thể cho cậu hạnh phúc!”

“Dựa vào đâu mà cậu nói anh ta có thể cho tớ hạnh phúc, tớ phải chấp nhận hạnh phúc cưỡng cầu này? Mai Linh, trước đây cậu không phải như vậy, bây giờ sao cậu lại trở nên như vậy rồi?”



“Cửu Cửu, cậu nhường anh ấy cho tớ đi, nhường cho tớ đi.” Hàn Mai Linh giống như là trúng ma thuật rồi vậy, không có trả lời Thẩm Cửu mà chỉ ôm lấy đùi cô lặp đi lặp lời câu nhường Dạ Âu Thần cho cô ta.

Thẩm Cửu giãy dụa muốn rút chân mình ra khỏi tay cô ta, nhưng Hàn Mai Linh lại giống như đã hạ quyết định vậy, khăng khăng ôm chặt lấy cô, nước mắt mờ mịt mà cầu xin cô.

“Cửu Cửu, tớ quen biết cậu lâu như vậy rồi, lòng dạ mà tớ đối với cậu cậu cũng có thể nhìn thấy, tớ chưa hề cầu xin cậu điều gì qua, chỉ cầu xin lần này cậu nhường Dạ Âu Thần cho tớ. Cửu Cửu, không có anh ấy tớ thật sự không sống nổi nữa.”

Hàn Mai Linh cứ mãi khóc, cô ta khóc rất thê thảm, hoàn toàn không có chút ý đến đôi bờ má trắng nõn của Thẩm Cửu đang đứng cũng đã tràn đầy nước mắt, cô cắn chặt môi dưới của mình.

“Cậu đang lấy tính mạng của mình ra uy hϊế͙p͙ tớ sao? Cho nên tình bạn này của chúng ta hoàn toàn bị tan nát rồi, vì một người đàn ông, cậu thà không cần chị em nữa, đúng không?”

“Không!” Hàn Mai Linh dùng sức lắc đầu: “Chỉ cần cậu đồng ý nhường Dạ Âu Thần cho tớ, chúng ta vẫn có thể là chị em tốt. Cửu Cửu, tớ sau này sẽ đối xử thật tốt thật tốt với cậu, con của cậu sinh ra rồi…tớ sẽ đối đãi với nó như con của mình, sau này cậu chính là em gái của tớ, tớ sẽ đối với cậu thật tốt thật tốt.”

Nghe thấy lời này, Thẩm Cửu cuối cùng đã hiểu tâm tư của Hàn Mai Linh rồi.

Có lẽ, cô ta thật sự đã dụng tình rất sâu với Dạ Âu Thần rồi.

“Nói thật dễ nghe.” Thẩm Cửu khẽ cười, nhưng nước mắt lại chảy ròng ròng trêи mặt, cô không có cúi thấp đầu.

Trước đây nước mắt của cô chỉ dám để cho Hàn Mai Linh nhìn thấy, nhưng bây giờ…cô lại cảm thấy nếu như để Hàn Mai Linh nhìn thấy nước mắt của mình, chắc chắn sẽ bị cô ta cười nhạo.

Bây giờ trong lòng cô ta toàn là Dạ Âu Thần.

“Nhưng…cậu chỉ nghĩ đến mình thích Dạ Âu Thần thôi, không có nghĩ đến cảm nhận của tớ qua.”

Cô chưa từng biết bản thân mình sẽ cùng thích một người đàn ông với Hàn Mai Linh, còn Hàn Mai Linh cũng sẽ vì người đàn ông này mà xảy ra biến cố lớn với mình như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook