Chương 21
Yến Ngữ Yên Nhiên
15/02/2016
TỪ LÂU KHÔNG HỀ …
Trái tim nàng biết rõ , chuyện giữa nàng và Vĩ Hoành đã kết thúc từ lâu ! Mặc kệ nàng cùng Lâm Lập Phong quan hệ thế nào ? Nàng đã một lòng muốn vĩ hoành , càng một lòng thương hắn .
Tối hôm qua , vĩ hoành nói hắn vẫn còn yêu nàng , vẫn luôn nhớ về nàng , nàng vô cùng kinh ngạc .Dù sao cũng là nàng phản bội hắn trước đây , mà dĩ nhiên hắn với chính mình nhớ mãi không quên ? Nàng không cách nào tin tưởng được !
Nếu như Vĩ Hoành yêu nàng là sự thực … Nàng hoàn thương hắn sao ? Nàng đối với hắn còn có cảm giác sao ?
Tuy rằng thời gian bọn họ xa nhau chỉ là hai tháng , nhưng nàng cảm giác bọn họ hình như xa nhau thật lâu , thật lâu ! Đến nỗi , nàng đã quên bọn họ đương ở cùng một nơi , cảm giác này …
Yêu , sớm đã quên không còn cảm giác trong lòng …
Hiện tại , trong đầu nàng luôn có hình bóng của Lâm Lập Phong … Nàng không cách nào phủ nhận , từ cái đêm bọn họ phát sinh quan hệ , tâm tính nàng đối với hắn dần dần đổi thay .
Không thể nói rõ là yêu , cũng không thể nói rõ là hận , tình cảm của nàng đối với hắn rất mông lung , mông lung mà ngay cả chính nàng cũng không biết đó là loại tình cảm gì …
Điện thoại di động của Hạ Tử Tình bỗng nhiên vang lên , nàng cuối đầu nhìn , là Lý Vĩ Hoành . Hắn lại như thế . Vì sao cứ làm phiền cuộc sống của nàng chứ ?
Nàng bất đắc dĩ cười khổ .
“ Điện thoại rung kìa . Còn không nhận ?” La Y nhắc nhở Hạ Tử Tình .
“ Mình không muốn nhận .” Hạ Tử Tình yếu ớt nói .
“Là ai ? “ La Y cầm điện thoại di động vừa nhìn , nguyên lại là Lý Vĩ Hoành .
“Vì sao cậu không nhận điện thoại của hắn?”
Hạ Tử Tình lắc đầu . “ Mình không muốn sẽ cùng hắn liên hệ .”
“Tại sao ?”
Hạ Tử Tình đem việc xảy ra tối hôm qua nói cho La Y . La Y nghe xong quả thực khó tin !
“ Lâm Lập Phong dĩ nhiên không tặng cho cậu một cái tát ? Hắn thật có lương tâm a” La Y thốt lên .
Hạ Tử Tình lòng muốn tát vào mồm , liếc nàng một cái . “ Cậu cho rằng mỗi mốt làn như thế đều bạo lực sao ? Mình là bị buộc !”
“Hừ ! Ai biết cậu có hay không thực sự bị buộc ? Dù sao Lý Hoành trước là bạn trai cậu a . Nói không chừng hai người tình xưa nối lại .”
Tình xưa nối lại ? Khả năng sao ? Nàng phát hiện lòng nàng đã chết từ lâu ! Từ khi gả cho Lâm Lập Phong , nàng không còn tâm hồn của một nữ nhân !
“ Các người có thể hay không tình xưa nối lại .” La Y chăm chú chằm chằm nhìn nàng .
------
LẦN ĐẦU TIÊN ƯỚC HỘI
Tại phòng làm việc của tẩng tài tập đoàn Lâm Lập , Lâm Lập Phong đang vội vàng khói bốc trên đỉnh đầu phóng tới , trên bàn điện thoại tư nhân vang lên . Hắn vừa nhìn là Dương Vũ .
Hắn xoa bóp trán một chút , phòng làm việc của quản lý vang lên âm thanh trêu chọc của Dương Vũ , “ Hai người tối hôm qua làm sao vậy ? Thê tử nhỏ bé cũa ngươi có khỏe không ?”
“Thế nào ? Quan tâm nàng như vậy a ? Vậy ngươi cũng sẽ không coi trọng nàng ?”
“Tới địa ngục đi ! Bằng hữu thê không được hi ! Đạo lý này tôi còn biết !”
“ Nguyên đương thiếu gia của chúng ta cũng biết đến đạo lý này a?” Lâm Lập Phong không khỏi lộ ra nét mặt tươi cười .
“Ta chỉ lo lắng cho ngươi mà thôi . Ta không muốn ngươi vì xúc động làm những việc không cách nào sửa được !”
“ Ta có thể xử nàng thế nào ? Bóp chết nàng sao ?” Lâm Lập Phong lãnh khốc mà nói .
“Ngươi biết là tốt rồi .” Dương Vũ yên tâm nói
“ Được rồi không có viêc gì ta còn muốn làm việc . Chào.” Ngữ khí Lâm Lập Phong rất lạnh nhạt .
“Đã 6 giờ . Hẳn là tan tầm . làm việc nhiều vậy ?” Dương Vũ nhắc nhở .
“ Ta cần có chút việc cần làm gấp .”
“Ngươi hiện là người đã có vợ . Hẳn là về nhà sớm một chút cùng với lão bà , mang nàng ra ngoài , tản bộ , đi shopping , lấy điểm với nàng . Đối tốt với naa2ng một chút !”.Dương Vũ hảo tân nhắc nhở hắn , thực sự người tốt dễ làm .
Lâm Lập Phong không cho là đúng còn hừ lạnh : “Không nghĩ tới ngươi như thế cũng hiểu chuyện phu thê , ngươi thế nào không kết hôn chứ?”
“Ta cũng muốn tìm một nữ nhân có thể vây khốn ta a ! Chỉ là vẫn chưa gặp cao thủ như vậy ! Ta không có cách a !” Dương Vũ tự cao tự đại nói
“Ngươi cũng nhanh gặp phải đối thủ thôi . Ngươi đừng vội .” Lâm Lập Phong quả thực muốn phải điệu bạch nhãn . Cái này quá tự đại ! Thế nào còn không có một nữ nhân lợi hạn rat ay thu phục hắn . Hắn thật đúng chờ mong Dương Vũ bị tình cảnh thống khổ khó khăn như bây giờ .
“ Đã 6 giờ . Nhanh tan tầm về nhà với lão bà rồi mang nàng ra ngoài ăn cơm tối , tìm một nhà hàng có bầu không khí lãng mạng . Tặng một bó hoa , một chút quà nhỏ , nàng nhất định sẽ hưng phấn hét chói tai …..”
Dương Vũ còn chưa nói hết , Lâm Lập Phong đã bắt tay với bô phận then chốt . Hắn bây giờ mới phát hiện Dương Vũ là môt nam nhân nhiều chuyện , chuyên xen vào việc của người khác .
Hắn nhìng đồng hồ báo thức trên bàn , 6 giời đã là thời gian tan tầm . Hắn nhớ tới lời Dương Vũ nói , chỉ cần ngươi đối tốt với nàng , nữ nhân sẽ không tùy tiện nghĩ đến người đàn ông khác ….
LẦN ĐẦU TIÊN ƯỚC HỘI (II)
“Đúng vậy , 20phút nữa tôi ở trước cửa nhà chờ cô .” Lâm Lập Phong vừa nói vừa đóng cửa .
Hạ Tử Tình cầm điện thoại di động trong tay , cảm giác như đang mơ , không phải là thực .
“ Thiếu phu nhân, làm sao vậy ?” Chị Ngọc Dâu nhìn Hạ Tử Tình đứng như ngốc không khỏi hỏi .
Hạ Tử Tình nhìn chị Ngọc Dâu “ Lâm Lập Phong nói đêm nay cùng ta ra ngoài ăn”
“Thực sự ? Vậy thật tốt quá ! Hai phu thê các người cũng nên đi ra ngoài lãng mạng một chút .” Chị Ngọc Dâu lộ ra dáng tươi cười khó có được .
Hạ Tử Tình gật đầu . Khi nàng mới về , chị Ngọc Dâu đối với nàng là mọi cách xoi mói , hiện tại ở chung cùng mọi người , thái độ của chị đối với nàng rõ ràng dần thay đổi . Nàng phát hiện ra rằng chị Ngọc Dâu nói không nhiều lắm , ít biểu hiện cảmm xúc , nhưng tâm của chị rất tốt .
20 phút sau , Hạ Tử Tình ngồi trên xe cùng Lâm Lập Phong , nàng len lén quan sát hắn , vẻ mặt hắn lạnh lùng , chẳng hiểu vì sao phải mang nàng đi ăn ngoài ? Nhưng chỉ có hai người ? Hắn rốt cuộc đang nghĩ cái gì ? Nàng rất nghi hoặc !
“ Cô nhìn đủ chưa ?” Lâm Lập Phong liếc mắt nhìn nàng .
Hạ Tử Tình lập tức thu hồi ánh mắt của mình , hướng ra cửa sổ “Nga, ngọn đèn bên ngoài rất đẹp a !”
“ Cô có bệnh không ? Bên ngoài làm gì có ngọn đèn nào ? Trời còn chưa tối !”
Lâm Lập Phong cho nàng là một người có mắt ngu ngốc .
Hạ Tử Tình hừ lạnh một tiếng , không hề để ý tới hắn . Hắn chính mình độc nhất trên thế giới lại tất vào mồm ! Luôn luôn nói không ra nữa điểm dễ nghe !
Rất nhanh , hắn đưa nàng đến mốt nhà cao cáp nằm lưng chừng núi . Hắn đưa nàng đến vị trí ngồi , nàng nhìn qua cửa kính xuống dưới , toàn cảnh thành phố ban đêm lập tức thu hết vào đáy mắt .
Thật đẹp ! Nàng không khỏi thở dài . Chi phí nhà hàng này cực cao , hơn nữa phải là hội viên , người không phải là phú hào cao cấp thì không thể trở thành hội viên . Trước , nàng không cách nào trở thành hội viên . Nàng làm người mẫu , có mấy công tử nhà giàu mời nàng tới nơi này , nàng nhất nhất cự tuyệt . Bởi vì , khi đó nàng đã có bạn trai là Vĩ Hoành . Sỡ dĩ ngày hôm nay lần đầu tiên nàng đến nơi này .
Chỗ này nhìn bao quát cả toàn thành phố , cảnh sắc mỹ lệ động lòng người !thực sự khiến nàng mở rộng tầm mắt !
“ Cô ăn cái gì ?” Lâm Lập Phong hỏi nàng .
Hạ tử Tình miễn cưỡng thu ánh mắt ở ngoài cửa sổ lại , cầm lấy thực đơn trên mặt bàn .
“ Hoa tuyết thịt bò ở đây rất ngon , cô có thể thử !” Lâm Lập Phong nhìn chằm chằm vào thực đơn không ngẩn đầu lên nói với nàng .
“Phải ?” Hạ Tử Tình nhìn người bồi bàn “ Vậy hoa tuyết thịt bò một phần ba .”
“Tiểu thư có muốn dùng cùng với rượu vang đỏ chứ ?” Người bồi bàn lễ phép hỏi .
“ Hồng quán bar .” Nàng dột nhiên muốn uống một ly .
“Tốt”
“Mang cho tôi bình hồng rượu năm 1987 đến đây .” Lâm Lập Phong nhìn người bồi nói .
DƯƠNG VŨ ĐÙA CỢT
“ Ăn xong , tôi đưa cô đi chơi . Chắc chắn cô sẽ thích !” Lâm Lập Phong giả vờ thần bí nói .
“Tốt” Hạ Tử Tình dễ dàng đáp lại .
“Chúng ta cạn ly .” Lâm Lập Phong cầm ly rượu nói với Hạ Tử Tình .
Hạ Tử Tình cầm lấy ly rượu cùng hắn chạm ly , sau dó bọn họ uống hết .
“ Cô thử phần hoa tuyết thịt bò này , mùi vị thực sự rất ngon !” Lâm Lập Phong chỉ đĩa hoa tuyết thịt bò trước mặt Hạ Tử Tình .
Hạ Tử Tình thử một miếng , thực sự thơm quá !
“Ân , mùi vị tốt .” Hạ Tử Tình khen “ Anh vẫn thường dùng món này sao ?”
“ Có lúc .”Lâm Lập Phong cười
“ Anh cũng thử một miếng đi .” Hạ Tử Tình mang một miếng thịt bò đưa tới miệng hắn .
“ Hắc hắc ! Đúng là thân mật nha !” Bỗng xung quanh vang lên tiếng cười trêu chọc . Bọn họ ngẩng đầu nhìn , Dương Vũ lúc nào đã đứng bên cạnh bọn họ . Trong lòng còn ôm một người con gái đẹp tuổi còn trẻ .
“ Tốt qúa . Dương Vũ .” Hạ Tử Tình nhìn Dương Vũ cười , liếc mắt nhìn cô gái bên người hắn . Cô gái này rất thanh tú , thuầu khiết , vẻ diễm lệ của nữ nhân này không gì sánh được .
Nàng trước xem báo , Dương Vũ ở cùng cô gái này , thân hình hình chữ S , gợi cảm diễm lệ không gì sánh được , một cô gái dịu dàng .Lúc nào , khẩu vị của hắn đã thay đổi ?”
“ Buổi chiều ngày hôm nay , ta cùng một người nói chuyện , cùng vợ đi ăn , lãng mạng một chút, làm tăng thêm tình cảm của hai người . Tên kia lại nói ta làm chuyện dư thừa ! Nói ta nhiều chuyện ! Hiện tại quay người lại , ta dĩ nhiên thấy hắn cùng cô đi ăn rất lãng mạng ! Thế giới quái sự này , thật đúng là hay !” Dương Vũ đầy trêu cợt , ánh mắt nhìn thẳng Lâm Lập Phong .
Hạ Tử Tình nghe Dương Vũ nói vậy , mắt nhìn Lâm Lập Phong . Nàng rốt cuộc cũng đã biết hôm nay vì sao hắn lại đưa nàng đi ăn ? Nguyên là ý của Dương Vũ .
Tăng tiến tình cảm ? Lãng mạng ? Hắn làm điều này , nàng có thể cho rằng , bởi vì hắn để ý nàng sao ? Hạ Tử Tình nghĩ lại , nàng cũng quá tự mình đa tình ! Hắn sao có thể để ý nàng chứ ? Hắn không hận nàng là tốt rồi !
Lâm Lập Phong lạnh lùng nhìn Dương Vũ nói “ Ngươi đến là để ăn ? Hay chính đến xem việc hay ?”
Trái tim nàng biết rõ , chuyện giữa nàng và Vĩ Hoành đã kết thúc từ lâu ! Mặc kệ nàng cùng Lâm Lập Phong quan hệ thế nào ? Nàng đã một lòng muốn vĩ hoành , càng một lòng thương hắn .
Tối hôm qua , vĩ hoành nói hắn vẫn còn yêu nàng , vẫn luôn nhớ về nàng , nàng vô cùng kinh ngạc .Dù sao cũng là nàng phản bội hắn trước đây , mà dĩ nhiên hắn với chính mình nhớ mãi không quên ? Nàng không cách nào tin tưởng được !
Nếu như Vĩ Hoành yêu nàng là sự thực … Nàng hoàn thương hắn sao ? Nàng đối với hắn còn có cảm giác sao ?
Tuy rằng thời gian bọn họ xa nhau chỉ là hai tháng , nhưng nàng cảm giác bọn họ hình như xa nhau thật lâu , thật lâu ! Đến nỗi , nàng đã quên bọn họ đương ở cùng một nơi , cảm giác này …
Yêu , sớm đã quên không còn cảm giác trong lòng …
Hiện tại , trong đầu nàng luôn có hình bóng của Lâm Lập Phong … Nàng không cách nào phủ nhận , từ cái đêm bọn họ phát sinh quan hệ , tâm tính nàng đối với hắn dần dần đổi thay .
Không thể nói rõ là yêu , cũng không thể nói rõ là hận , tình cảm của nàng đối với hắn rất mông lung , mông lung mà ngay cả chính nàng cũng không biết đó là loại tình cảm gì …
Điện thoại di động của Hạ Tử Tình bỗng nhiên vang lên , nàng cuối đầu nhìn , là Lý Vĩ Hoành . Hắn lại như thế . Vì sao cứ làm phiền cuộc sống của nàng chứ ?
Nàng bất đắc dĩ cười khổ .
“ Điện thoại rung kìa . Còn không nhận ?” La Y nhắc nhở Hạ Tử Tình .
“ Mình không muốn nhận .” Hạ Tử Tình yếu ớt nói .
“Là ai ? “ La Y cầm điện thoại di động vừa nhìn , nguyên lại là Lý Vĩ Hoành .
“Vì sao cậu không nhận điện thoại của hắn?”
Hạ Tử Tình lắc đầu . “ Mình không muốn sẽ cùng hắn liên hệ .”
“Tại sao ?”
Hạ Tử Tình đem việc xảy ra tối hôm qua nói cho La Y . La Y nghe xong quả thực khó tin !
“ Lâm Lập Phong dĩ nhiên không tặng cho cậu một cái tát ? Hắn thật có lương tâm a” La Y thốt lên .
Hạ Tử Tình lòng muốn tát vào mồm , liếc nàng một cái . “ Cậu cho rằng mỗi mốt làn như thế đều bạo lực sao ? Mình là bị buộc !”
“Hừ ! Ai biết cậu có hay không thực sự bị buộc ? Dù sao Lý Hoành trước là bạn trai cậu a . Nói không chừng hai người tình xưa nối lại .”
Tình xưa nối lại ? Khả năng sao ? Nàng phát hiện lòng nàng đã chết từ lâu ! Từ khi gả cho Lâm Lập Phong , nàng không còn tâm hồn của một nữ nhân !
“ Các người có thể hay không tình xưa nối lại .” La Y chăm chú chằm chằm nhìn nàng .
------
LẦN ĐẦU TIÊN ƯỚC HỘI
Tại phòng làm việc của tẩng tài tập đoàn Lâm Lập , Lâm Lập Phong đang vội vàng khói bốc trên đỉnh đầu phóng tới , trên bàn điện thoại tư nhân vang lên . Hắn vừa nhìn là Dương Vũ .
Hắn xoa bóp trán một chút , phòng làm việc của quản lý vang lên âm thanh trêu chọc của Dương Vũ , “ Hai người tối hôm qua làm sao vậy ? Thê tử nhỏ bé cũa ngươi có khỏe không ?”
“Thế nào ? Quan tâm nàng như vậy a ? Vậy ngươi cũng sẽ không coi trọng nàng ?”
“Tới địa ngục đi ! Bằng hữu thê không được hi ! Đạo lý này tôi còn biết !”
“ Nguyên đương thiếu gia của chúng ta cũng biết đến đạo lý này a?” Lâm Lập Phong không khỏi lộ ra nét mặt tươi cười .
“Ta chỉ lo lắng cho ngươi mà thôi . Ta không muốn ngươi vì xúc động làm những việc không cách nào sửa được !”
“ Ta có thể xử nàng thế nào ? Bóp chết nàng sao ?” Lâm Lập Phong lãnh khốc mà nói .
“Ngươi biết là tốt rồi .” Dương Vũ yên tâm nói
“ Được rồi không có viêc gì ta còn muốn làm việc . Chào.” Ngữ khí Lâm Lập Phong rất lạnh nhạt .
“Đã 6 giờ . Hẳn là tan tầm . làm việc nhiều vậy ?” Dương Vũ nhắc nhở .
“ Ta cần có chút việc cần làm gấp .”
“Ngươi hiện là người đã có vợ . Hẳn là về nhà sớm một chút cùng với lão bà , mang nàng ra ngoài , tản bộ , đi shopping , lấy điểm với nàng . Đối tốt với naa2ng một chút !”.Dương Vũ hảo tân nhắc nhở hắn , thực sự người tốt dễ làm .
Lâm Lập Phong không cho là đúng còn hừ lạnh : “Không nghĩ tới ngươi như thế cũng hiểu chuyện phu thê , ngươi thế nào không kết hôn chứ?”
“Ta cũng muốn tìm một nữ nhân có thể vây khốn ta a ! Chỉ là vẫn chưa gặp cao thủ như vậy ! Ta không có cách a !” Dương Vũ tự cao tự đại nói
“Ngươi cũng nhanh gặp phải đối thủ thôi . Ngươi đừng vội .” Lâm Lập Phong quả thực muốn phải điệu bạch nhãn . Cái này quá tự đại ! Thế nào còn không có một nữ nhân lợi hạn rat ay thu phục hắn . Hắn thật đúng chờ mong Dương Vũ bị tình cảnh thống khổ khó khăn như bây giờ .
“ Đã 6 giờ . Nhanh tan tầm về nhà với lão bà rồi mang nàng ra ngoài ăn cơm tối , tìm một nhà hàng có bầu không khí lãng mạng . Tặng một bó hoa , một chút quà nhỏ , nàng nhất định sẽ hưng phấn hét chói tai …..”
Dương Vũ còn chưa nói hết , Lâm Lập Phong đã bắt tay với bô phận then chốt . Hắn bây giờ mới phát hiện Dương Vũ là môt nam nhân nhiều chuyện , chuyên xen vào việc của người khác .
Hắn nhìng đồng hồ báo thức trên bàn , 6 giời đã là thời gian tan tầm . Hắn nhớ tới lời Dương Vũ nói , chỉ cần ngươi đối tốt với nàng , nữ nhân sẽ không tùy tiện nghĩ đến người đàn ông khác ….
LẦN ĐẦU TIÊN ƯỚC HỘI (II)
“Đúng vậy , 20phút nữa tôi ở trước cửa nhà chờ cô .” Lâm Lập Phong vừa nói vừa đóng cửa .
Hạ Tử Tình cầm điện thoại di động trong tay , cảm giác như đang mơ , không phải là thực .
“ Thiếu phu nhân, làm sao vậy ?” Chị Ngọc Dâu nhìn Hạ Tử Tình đứng như ngốc không khỏi hỏi .
Hạ Tử Tình nhìn chị Ngọc Dâu “ Lâm Lập Phong nói đêm nay cùng ta ra ngoài ăn”
“Thực sự ? Vậy thật tốt quá ! Hai phu thê các người cũng nên đi ra ngoài lãng mạng một chút .” Chị Ngọc Dâu lộ ra dáng tươi cười khó có được .
Hạ Tử Tình gật đầu . Khi nàng mới về , chị Ngọc Dâu đối với nàng là mọi cách xoi mói , hiện tại ở chung cùng mọi người , thái độ của chị đối với nàng rõ ràng dần thay đổi . Nàng phát hiện ra rằng chị Ngọc Dâu nói không nhiều lắm , ít biểu hiện cảmm xúc , nhưng tâm của chị rất tốt .
20 phút sau , Hạ Tử Tình ngồi trên xe cùng Lâm Lập Phong , nàng len lén quan sát hắn , vẻ mặt hắn lạnh lùng , chẳng hiểu vì sao phải mang nàng đi ăn ngoài ? Nhưng chỉ có hai người ? Hắn rốt cuộc đang nghĩ cái gì ? Nàng rất nghi hoặc !
“ Cô nhìn đủ chưa ?” Lâm Lập Phong liếc mắt nhìn nàng .
Hạ Tử Tình lập tức thu hồi ánh mắt của mình , hướng ra cửa sổ “Nga, ngọn đèn bên ngoài rất đẹp a !”
“ Cô có bệnh không ? Bên ngoài làm gì có ngọn đèn nào ? Trời còn chưa tối !”
Lâm Lập Phong cho nàng là một người có mắt ngu ngốc .
Hạ Tử Tình hừ lạnh một tiếng , không hề để ý tới hắn . Hắn chính mình độc nhất trên thế giới lại tất vào mồm ! Luôn luôn nói không ra nữa điểm dễ nghe !
Rất nhanh , hắn đưa nàng đến mốt nhà cao cáp nằm lưng chừng núi . Hắn đưa nàng đến vị trí ngồi , nàng nhìn qua cửa kính xuống dưới , toàn cảnh thành phố ban đêm lập tức thu hết vào đáy mắt .
Thật đẹp ! Nàng không khỏi thở dài . Chi phí nhà hàng này cực cao , hơn nữa phải là hội viên , người không phải là phú hào cao cấp thì không thể trở thành hội viên . Trước , nàng không cách nào trở thành hội viên . Nàng làm người mẫu , có mấy công tử nhà giàu mời nàng tới nơi này , nàng nhất nhất cự tuyệt . Bởi vì , khi đó nàng đã có bạn trai là Vĩ Hoành . Sỡ dĩ ngày hôm nay lần đầu tiên nàng đến nơi này .
Chỗ này nhìn bao quát cả toàn thành phố , cảnh sắc mỹ lệ động lòng người !thực sự khiến nàng mở rộng tầm mắt !
“ Cô ăn cái gì ?” Lâm Lập Phong hỏi nàng .
Hạ tử Tình miễn cưỡng thu ánh mắt ở ngoài cửa sổ lại , cầm lấy thực đơn trên mặt bàn .
“ Hoa tuyết thịt bò ở đây rất ngon , cô có thể thử !” Lâm Lập Phong nhìn chằm chằm vào thực đơn không ngẩn đầu lên nói với nàng .
“Phải ?” Hạ Tử Tình nhìn người bồi bàn “ Vậy hoa tuyết thịt bò một phần ba .”
“Tiểu thư có muốn dùng cùng với rượu vang đỏ chứ ?” Người bồi bàn lễ phép hỏi .
“ Hồng quán bar .” Nàng dột nhiên muốn uống một ly .
“Tốt”
“Mang cho tôi bình hồng rượu năm 1987 đến đây .” Lâm Lập Phong nhìn người bồi nói .
DƯƠNG VŨ ĐÙA CỢT
“ Ăn xong , tôi đưa cô đi chơi . Chắc chắn cô sẽ thích !” Lâm Lập Phong giả vờ thần bí nói .
“Tốt” Hạ Tử Tình dễ dàng đáp lại .
“Chúng ta cạn ly .” Lâm Lập Phong cầm ly rượu nói với Hạ Tử Tình .
Hạ Tử Tình cầm lấy ly rượu cùng hắn chạm ly , sau dó bọn họ uống hết .
“ Cô thử phần hoa tuyết thịt bò này , mùi vị thực sự rất ngon !” Lâm Lập Phong chỉ đĩa hoa tuyết thịt bò trước mặt Hạ Tử Tình .
Hạ Tử Tình thử một miếng , thực sự thơm quá !
“Ân , mùi vị tốt .” Hạ Tử Tình khen “ Anh vẫn thường dùng món này sao ?”
“ Có lúc .”Lâm Lập Phong cười
“ Anh cũng thử một miếng đi .” Hạ Tử Tình mang một miếng thịt bò đưa tới miệng hắn .
“ Hắc hắc ! Đúng là thân mật nha !” Bỗng xung quanh vang lên tiếng cười trêu chọc . Bọn họ ngẩng đầu nhìn , Dương Vũ lúc nào đã đứng bên cạnh bọn họ . Trong lòng còn ôm một người con gái đẹp tuổi còn trẻ .
“ Tốt qúa . Dương Vũ .” Hạ Tử Tình nhìn Dương Vũ cười , liếc mắt nhìn cô gái bên người hắn . Cô gái này rất thanh tú , thuầu khiết , vẻ diễm lệ của nữ nhân này không gì sánh được .
Nàng trước xem báo , Dương Vũ ở cùng cô gái này , thân hình hình chữ S , gợi cảm diễm lệ không gì sánh được , một cô gái dịu dàng .Lúc nào , khẩu vị của hắn đã thay đổi ?”
“ Buổi chiều ngày hôm nay , ta cùng một người nói chuyện , cùng vợ đi ăn , lãng mạng một chút, làm tăng thêm tình cảm của hai người . Tên kia lại nói ta làm chuyện dư thừa ! Nói ta nhiều chuyện ! Hiện tại quay người lại , ta dĩ nhiên thấy hắn cùng cô đi ăn rất lãng mạng ! Thế giới quái sự này , thật đúng là hay !” Dương Vũ đầy trêu cợt , ánh mắt nhìn thẳng Lâm Lập Phong .
Hạ Tử Tình nghe Dương Vũ nói vậy , mắt nhìn Lâm Lập Phong . Nàng rốt cuộc cũng đã biết hôm nay vì sao hắn lại đưa nàng đi ăn ? Nguyên là ý của Dương Vũ .
Tăng tiến tình cảm ? Lãng mạng ? Hắn làm điều này , nàng có thể cho rằng , bởi vì hắn để ý nàng sao ? Hạ Tử Tình nghĩ lại , nàng cũng quá tự mình đa tình ! Hắn sao có thể để ý nàng chứ ? Hắn không hận nàng là tốt rồi !
Lâm Lập Phong lạnh lùng nhìn Dương Vũ nói “ Ngươi đến là để ăn ? Hay chính đến xem việc hay ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.