Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 139

Cơ Thủy Linh

09/06/2015

"Phụ tá Nhan ——" Trợ lý Triệu vừa kêu, vừa chen qua đám người.

Nhan Như Y tưởng mình hoa mắt. Trước mắt cô là hình ảnh trắng mập quen thuộc của anh Triệu?

Đang ở cô chưa xác định được người quen, Trợ lý Triệu đã chạy tới trước mặt cô, gấp gáp nhét vào tay thứ đang cầm trong tay."Phụ tá Nhan, nhanh đi làm thủ tục lên máy bay, cô có thể khởi hành về nhà vào chuyến này ——"

Nhan Như Y hoàn toàn ngây người, cô dĩ nhiên có thể nghĩ tới đây tất cả đều là Hoắc Doãn Văn làm.

"Phụ tá Nhan, nhanh lên một chút, đừng làm chậm trễ thời gian về nhà!" Trợ lý Triệu lại thúc dục gấp rút nói."Hoắc tổng biết cô không thể quay về nhà, mới vừa rồi gọi điện thoại tìm người lấy cho cô khoang hạng nhất, hoàn hảo khoang hạng nhất còn có vị trí ——"

Giờ khắc này, nước mắt Nhan Như Y như vỡ đê, nửa năm rồi, anh đã giúp cô. Cô không thể khống chế, nghẹn ngào hỏi tới."Anh ấy ở đâu?" Cô muốn nhìn anh một cái, dù là một cái cũng là tốt!

Hoắc tổng đã rời đi!"

Nhan Như Y hiểu, anh không muốn gặp lại cô, bởi vì cô đã nói câu kia ‘Gặp lại, chỉ còn là bạn bè bình thường!’

Lúc ấy, sân bay còn rất nhiều người nôn nóng chờ máy bay về nhà, cô cũng không kịp nhìn lâu, suy nghĩ nhiều, cô vội làm thủ tục, vào sảnh đợi, không lâu sau cô lên máy bay ——

Lần đầu tiên ngồi máy bay, an vị ở khoang hạng nhất! Thế nhưng tất cả không đủ để cho cô vui mừng. Hai mắt của cô đã bị nước mắt ngâm ướt đẫm! Máy bay chuẩn bị cất cánh, cô vội lấy điện thoại ra, nhắn cho anh lời cảm ơn.

Nhưng, vào thời điểm từ chối anh, cô đã xóa hết số điện thoại của anh, kể cả từng dòng tin nhắn để cho mình không phải vấn vương!

Trên di động của cô, chỉ lưu một một con số mà Hoắc Doãn Văn dùng để đối ngoại!

Cuối cùng, cô chỉ có thể dùng số này để nhắn cho anh. ‘Cảm ơn Hoắc tổng, ngoài công việc cũng phải chú ý thân thể, cũng chúc anh và bạn bè năm mới vui vẻ. . . . . . ’

Rất nhanh, điện thoại di động của nàng vang lên tín hiệu của tin nhắn trả lời, cô ngay lập tức mở ra, chỉ có một dòng tiếng Anh."Cám ơn, cũng chúc cô và người nhà năm mới vui vẻ, tâm tưởng sự thành ——"

Đây là Hoắc Doãn Văn chúc mừng cô, Nhan Như Y nhìn mấy cái từ đơn này, lại không tự kìm hãm được nước mắt lã chã rơi ——

Sau đó, cô đem tin nhắn trân quý của anh lưu cẩn thận!



Rất nhanh, máy bay cất cánh, hai giờ sau, hạ cánh xuống sân bay Thành Đô!

Cô vừa mới đi ra ngoài, liền thấy có người giơ bảng hiệu ‘Nhan Như Y’ , thậm chí có người đến đón cô?

Chẳng lẽ, đây cũng là Hoắc Doãn Văn an bài?

Nhất định là, nếu không, người nhà của cô không hề có cái năng lực này đấy!

Đang lúc cô chuẩn bị, vòng qua người ấy, len lén rời đi, người đàn ông giơ bảng thấy được cô, vội vàng tiến lên."Cô chính là Nhan Tiểu Thư? Tôi được Trợ lý Triệu phái tới đón cô ——"

Không thấy thì thôi, nếu cũng đã bị phát hiện, cô làm sao có thể cự tuyệt."Cảm ơn ——" trừ cảm ơn, cô còn có thể nói gì?

[/size]

--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

[size=150]Chương 139 (2)

"Phụ tá Nhan ——" Trợ lý Triệu vừa kêu, vừa chen qua đám người.

Nhan Như Y tưởng mình hoa mắt. Trước mắt cô là hình ảnh trắng mập quen thuộc của anh Triệu?

Đang lúc cô chưa xác định được người quen, Trợ lý Triệu đã chạy tới trước mặt cô, gấp gáp nhét vào tay cô thứ đang cầm trong tay."Phụ tá Nhan, nhanh đi làm thủ tục lên máy bay, cô có thể khởi hành về nhà vào chuyến này ——"

Nhan Như Y hoàn toàn ngây người, cô dĩ nhiên có thể nghĩ tới đây tất cả đều là Hoắc Doãn Văn làm.

"Phụ tá Nhan, nhanh lên một chút, đừng làm chậm trễ thời gian về nhà!" Trợ lý Triệu lại thúc dục gấp rút nói."Hoắc tổng biết cô không thể quay về nhà, mới vừa rồi gọi điện thoại tìm người lấy cho cô khoang hạng nhất, hoàn hảo khoang hạng nhất còn có vị trí ——"

Giờ khắc này, nước mắt Nhan Như Y như vỡ đê, nửa năm rồi, anh đã giúp cô. Cô không thể khống chế, nghẹn ngào hỏi tới."Anh ấy ở đâu?" Cô muốn nhìn anh một cái, dù là một cái cũng là tốt!



Hoắc tổng đã rời đi!"

Nhan Như Y hiểu, anh không muốn gặp lại cô, bởi vì cô đã nói câu kia ‘Gặp lại, chỉ còn là bạn bè bình thường!’

Lúc ấy, sân bay còn rất nhiều người nôn nóng chờ máy bay về nhà, cô cũng không kịp nhìn lâu, suy nghĩ nhiều, cô vội làm thủ tục, vào sảnh đợi, không lâu sau cô lên máy bay ——

Lần đầu tiên ngồi máy bay, an vị ở khoang hạng nhất! Thế nhưng tất cả không đủ để cho cô vui mừng. Hai mắt của cô đã bị nước mắt ngâm ướt đẫm! Máy bay chuẩn bị cất cánh, cô vội lấy điện thoại ra, nhắn cho anh lời cảm ơn.

Nhưng, vào thời điểm từ chối anh, cô đã xóa hết số điện thoại của anh, kể cả từng dòng tin nhắn để cho mình không phải vấn vương!

Trên di động của cô, chỉ lưu một một con số mà Hoắc Doãn Văn dùng để đối ngoại!

Cuối cùng, cô chỉ có thể dùng số này để nhắn cho anh. ‘Cảm ơn Hoắc tổng, ngoài công việc cũng phải chú ý thân thể, cũng chúc anh và bạn bè năm mới vui vẻ. . . . . . ’

Rất nhanh, điện thoại di động của nàng vang lên tín hiệu của tin nhắn trả lời, cô ngay lập tức mở ra, chỉ có một dòng tiếng Anh."Cám ơn, cũng chúc cô và người nhà năm mới vui vẻ, tâm tưởng sự thành ——"

Đây là Hoắc Doãn Văn chúc mừng cô, Nhan Như Y nhìn mấy cái từ đơn này, lại không tự kìm hãm được nước mắt lã chã rơi ——

Sau đó, cô đem tin nhắn trân quý của anh lưu cẩn thận!

Rất nhanh, máy bay cất cánh, hai giờ sau, hạ cánh xuống sân bay Thành Đô!

Cô vừa mới đi ra ngoài, liền thấy có người giơ bảng hiệu ‘Nhan Như Y’ , thậm chí có người đến đón cô?

Chẳng lẽ, đây cũng là Hoắc Doãn Văn an bài?

Nhất định là, nếu không, người nhà của cô không hề có cái năng lực này đấy!

Đang lúc cô chuẩn bị, vòng qua người ấy, len lén rời đi, người đàn ông giơ bảng thấy được cô, vội vàng tiến lên."Cô chính là Nhan Tiểu Thư? Tôi được Trợ lý Triệu phái tới đón cô ——"

Không thấy thì thôi, nếu cũng đã bị phát hiện, cô làm sao có thể cự tuyệt."Cảm ơn ——" trừ cảm ơn, cô còn có thể nói gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook