Tổng Giám Đốc Chiều Chuộng Tôi 100%

Chương 8:

Bánh Bao Không Nhân

19/03/2022

Anh muốn tìm hiểu xem làm thế nào mà một người phụ nữ với số tiền chu cấp khổng lồ như vậy lại có thể rơi vào tình trạng này .

...

Sáng sớm hôm sau, Mạc Bạch nhận được tài liệu về Hạ Vũ trong 3 năm qua.

Sau khi ly hôn, cô được chú của mình nhận nuôi.

Thông qua các mối quan hệ trong gia đình, anh biết chú của cô đã có một đứa con trai và ba người họ đã dựa vào nhau sống qua ngày. Cuộc sống của họ trở nên tồi tệ hơn khi Hạ Thương bị chuẩn đoán mắc bệnh thận.

Để kiếm tiền, Hạ Vũ phải làm rất nhiều công việc lặt vặt.

Người dọn dẹp, rửa bát, phục vụ bàn. Cô ấy đã dành thời gian của mình để làm đủ mọi công việc lao động chân tay.

Tuy nhiên, cô luôn bị bắt nạt và bị cô lập tại mọi nơi làm việc do tính cách khá dè dặt và ngại giao tiếp xã hội. Điều này có nghĩa là không có công việc nào của cô có thể kéo dài hơn một tháng.

Ba năm lăn lộn từ môi trường làm việc khắc nghiệt này sang môi trường làm việc khắc nghiệt khác đã khiến cô ấy phải chịu nhiều thiệt thòi.

Mạc Bạch vẫn còn ngạc nhiên khi nghĩ đến cuộc chạm trán của họ ngày hôm qua. Có vẻ như cô ấy đã già đi rất nhiều kể từ khi họ ly hôn.

Anh gần như không thể nhận ra cô nữa.

Nếu không có cuộc gặp gỡ tình cờ của họ ngày hôm qua, anh sẽ không biết cô đã phải chịu đựng bao nhiêu đau đớn và dày vò…



Tuy nhiên, có một điều khiến anh ấy bối rối. Tại sao cô ấy không sử dụng tiền chu cấp của mình?

Anh biết Hạ Vũ không phải là người tiêu xài hoang phí nhưng ngay cả khi cô có như vậy thì cũng không thể tiêu hết số tiền anh đã đưa trong một khoảng thời gian ngắn.

Mạc Bạch ngả người ra ghế với vẻ mặt nghiêm túc. Có vẻ như có một số chi tiết bị che giấu mà anh không hề hay biết.



Khi Mạc Bạch bước vào phòng ăn, cả gia đình anh đang dùng bữa sáng.

Lâm Triệt là người đầu tiên thức dậy . Cậu đã ăn sáng xong khi Mạc Bạch ngồi xuống.

"Đưa Triệt Triệt đến trường giúp tôi" Mạc Bạch ra lệnh cho một trong những người giúp việc của họ.

"Vâng, thưa ngài," người hầu gái tuân theo. Cô nắm tay Lâm Triệt và dẫn cậu ra khỏi phòng.

Bà Lâm nhấm nháp miếng cháo lúa mạch bằng thìa sứ trước khi hỏi: "Sao hôm qua con lại bỏ về đột ngột như vậy? Con là lý do chúng ta tập trung ở đó, con biết không? Con khiến bố mẹ rất khó xử ".

"Con nhớ đã gọi điện để nói Triệt Triệt không được khỏe phải không? Nhân tiện, mẹ..." Mạc Bạch nhìn mẹ mình, câu hỏi còn lại nghẹn trong cổ họng.

Bà Lâm khích lệ anh bằng một nụ cười, nói thêm một câu "Ừ?"



Mạc Bạch tiếp tục "Hạ Vũ có chấp nhận tiền chu cấp sau khi bọn con ly hôn không?"

Cánh tay của bà Lâm dừng lại giữa không trung ,mặt bà tối sầm lại.

Dựa trên phản ứng của bà, Mạc Bạch biết ngay rằng câu trả lời cho câu hỏi của anh là không.

"Tại sao mẹ không nói với con nếu mẹ không đưa tiền chu cấp cho cô ấy?" Anh nghĩ rằng Hạ Vũ đang sống tốt với số tiền đó. Đó là lý do tại sao anh không nghĩ đến việc điều tra cô.

Nếu không có cuộc gặp gỡ tình cờ ngày hôm qua, anh mãi không bao giờ biết được điều đó.

Mặt bà Lâm đơ ra. Bà nhún vai, "Không phải mẹ không đưa tiền chu cấp cho cô ta mà là cô ta không muốn."

"Nhưng mẹ vẫn phải nói với con."

"Tại sao mẹ phải làm? Cô ấy không còn liên quan gì đến Lâm gia nữa. Tốt hơn hết là cắt đứt mọi mối liên hệ với cô ta. Nếu cô ta đã không muốn sự giúp đỡ của chúng ta thì tốt thôi khỏi phiền phức."

Mạc Bạch trầm giọng nói: "Dù thế nào thì Hạ Vũ vẫn là mẹ của Triệt Triệt. Đúng vậy, chúng con đã không còn là vợ chồng hợp pháp nữa, nhưng con không thể nhắm mắt cho qua trước sự đau khổ của cô ấy."

Bà Lâm hơi cau mày "Đó là quyết định của người phụ nữ đó, cô ta không muốn sự giúp đỡ của chúng ta. Bản thân con đã quen với thái độ kỳ quặc và bướng bỉnh của cô ta. Cô ta không có gì khác ngoài những rắc rối kể từ khi cô ta vào Lâm gia.Cô ta không muốn thừa nhận sai lầm của mình và từ chối giao tiếp với những người còn lại trong gia đình. Mẹ đã làm hết sức có thể bằng cách đề nghị giúp đỡ cô ta một lần nhưng cô ta đã từ chối. Chúng ta không phải đi tổ chức từ thiện. Mẹ sẽ không đi cầu xin cô ta nhận sự giúp đỡ từ gia đình mình . "

"Kể cả con như thế thì mẹ vẫn nên nói với con một câu."

"Mạc Bạch cuộc hôn nhân của con với cô ta ngay từ đầu đã là một sai lầm lớn. Cha con rõ ràng đã không suy nghĩ thấu đáo khi cho phép người phụ nữ đó kết hôn với con. Mẹ biết con cũng không dễ dàng gì khi phải sống với cô ta. Thật là may mắn khi cô ta yêu cầu ly hôn nên mẹ sẽ không cho cô ta bất kỳ cơ hội nào để quay trở lại gia đình mình. Thêm vào đó, cô ta là một phụ nữ trưởng thành, cô ta sẽ không thể chết vì đói. "

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Chiều Chuộng Tôi 100%

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook