Quyển 1 - Chương 31: không còn lòng dạ chơi đùa
Kiều Mạt Nhi
13/10/2014
Ra khỏi "Tử Mị" ,
Tống tâm Dao dắt theo Kỳ Kỳ một mực đi bộ, cũng không để ý đến muốn từ
nơi này về đến nhà phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ. Mà cô càng không có ý muốn trở về nhà, chỉ đi thẳng về phía trước, không hề dừng lại.
Kỳ Kỳ nhìn bộ dáng này Tống Tâm Dao, trong lòng cũng rất khó chịu. Cảm giác bị người khác đổ oan, nhất định rất oan ức, bực bội đi!
Cho nên, nó phải giúp mẹ tra ra chân tướng chuyện này, để cho Cung Hình Dực biết, ông ấy đã trách lầm mẹ, khiến cho ông ấy phải nói xin lỗi với mẹ.
Đi tới đi lui bọn họ cuối cùng cũng đi đến khu phố náo nhiệt, tay nhỏ bé của Kỳ Kỳ bám lấy Tống Tâm Dao thật chặt, nhìn vẻ mặt thương cảm trên mặt mẹ lúc này , nó cảm thấy rất đau lòng.
"Mẹ!" Kỳ Kỳ kêu một tiếng, nó không thích bộ dáng này của mẹ, nó hy vọng mẹ có thể giống như trước đây nhìn nó cười thật vui vẻ.
Hiện tại, nó thật sự có chút hối hận, ban đầu nó không nên đi tìm Cung Hình Dực, càng không nên để mẹ đồng ý cùng ông ấy kết hôn.
Nếu như mẹ cùng ông ấy kết hôn, như vậy ông ấy cũng sẽ đoạt mất mẹ của nó, cho nên tiếp theo, nó phải chủ động ra tay, không để cho người đàn ông kia cưới được mẹ. Nhưng mà, nó vẫn phải tra ra chân tướng sự việc trước, nếu như người ta vẫn tiếp tục hiểu lầm mẹ, mẹ sẽ rất đau khổ.
"Kỳ Kỳ, mẹ phải làm sao? Anh ấy căn bản cũng không tin tưởng mẹ!" Nhìn ánh mắt không thể tin tưởng của Cung Hình Dực như vậy, cô thật sự rất khó chịu.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, cô thế nhưng lại để ý đến ánh mắt của Cung Hình Dực. Phát hiện này, khiến cho cô cảm thấy thật không tốt.
Dường như tâm của cô, đã bắt đầu bị Cung Hình Dực ảnh hưởng đến, nếu như cứ tiếp tục như vậy, cô rất khó bảo đảm mình sẽ không yêu Cung Hình Dực. Hiện tại, cô đã rất để ý đến ánh mắt của anh như vậy rồi.
Cao Cầm Nhã tại sao lại làm như vậy? Bởi vì, cô đã đoạt mất Cung Hình Dực sao? Thật ra thì cô chưa từng giành Cung Hình Dực với cô ta, cho tới nay, đều là Cung Hình Dực ép buộc cô, nếu như cô không kết hôn cùng Cung Hình Dực, cô sẽ phải đối mặt với việc mất đi Kỳ Kỳ.
Muốn cô rời khỏi Kỳ Kỳ, vậy chẳng khác nào muốn lấy mạng của cô. Cho nên, cô thà mất đi hạnh phúc của mình, cũng không nguyện ý mất đi Kỳ Kỳ.
Kỳ Kỳ là ruột thịt của cô, cô làm sao có thể bỏ nó được?
"Mẹ, Kỳ Kỳ sẽ tra ra chân tướng, sẽ không để cho ông ấy hiểu lầm chuyện năm đó là do mẹ làm." Hiện tại nó chỉ có thể tìm mẹ nuôi Quách Y Y, mẹ nuôi nhất định có thể giúp được mẹ, nếu như mẹ nuôi có thể nói rõ ràng chuyện năm đó bắt đầu như thế nào với Cung Hình Dực, ông ấy nhất định sẽ tin tưởng, chỉ có như vậy, mới có thể lấy lại trong sạch cho mẹ, nếu như mẹ vẫn tiếp tục bị ông ấy hiểu lầm, mẹ nhất định sẽ rất khổ sở. Vì không muốn mẹ khổ sở, nó vẫn muốn thử một lần.
"Tống tiểu thư, người bạn nhỏ đáng yêu!" Hoắc Huyền Lôi không nghĩ tới, có thể gặp được Tống Tâm Dao và Kỳ Kỳ ở đây. Anh chỉ là muốn đến đây mua ít đồ về công ty, nhưng không nghĩ đến, lại gặp hai người bọn họ ở đây.
"Lại là anh!" Cô vẫn nhớ, mỗi lần gặp phải người đàn ông này, cô đều rất xui xẻo, lần trước cũng bởi vì gặp phải anh ta cho nên, cô mới bị Cung Hình Dực mang về Cung gia, còn bị ép buộc phải kết hôn với Cung Hình Dực.
"Tống tiểu thư, trí nhớ thật tốt a! Không ngờ còn nhớ rõ tôi, thật là được sủng ái mà lo sợ a!" nét mặt Hoắc Huyền Lôi rất khôi hài khiến Kỳ Kỳ cười to lên.
"Ông chú, ông nghĩ ông là thằng hề à?" Kỳ Kỳ nói, mặc dù không thật không dễ nghe, nhưng vẫn khiến Tống Tâm Dao buồn cười, con trai của cô nói không có sai, người đàn ông này, chính là tên hề.
"Nếu như muốn xem hề, tôi có thể mang hai người đi xem, rạp xiếc trước mặt đúng lúc cũng đang công diễn, tôi lại có vé, có hứng thú đi xem một chút hay không! Tôi tin rằng người bạn nhỏ khả ái này sẽ thích ." Trên tay anh, còn có hơn mười cái vé, nhưng vẫn không tìm được người đi xem cùng.
"Mẹ, có thể đi xem hay không?" Kỳ Kỳ có chút động lòng.
"Kỳ Kỳ muốn xem?" Kỳ Kỳ gật đầu một cái, trước kia chỉ nhìn thấy những chú hề biểu diễn ở trên điện thoại, nó vẫn muốn được thấy tận mắt.
"Tiên sinh, có thể bán vé của anh cho chúng tôi không? Tôi trả tiền cho anh." Cô cũng không quen Hoắc Huyền Lôi, để cho anh ta đưa hai người bọn họ đi xem biểu diễn xiếc, thật sự không tiện.
“Không phải khách khí với tôi, tôi cũng muốn đi xem, dù sao tôi chỉ có một mình, cũng không có người đi xem cùng tôi, hai người đi xem cùng tôi đi!" Cô gái này, hình như khách khí quá rồi, còn nói chuyện tiền bạc với anh.
"Tôi vẫn nên đưa tiền cho anh thì hơn! Để anh mời chúng tôi đi xem thật sự rất ngại."
"Ai! Cái cô này, thật phiền toái, tôi mời cô xem, cô đi cùng tôi là được rồi, tôi cũng sẽ không bắt cóc cô. Bé đẹp tai, cháu nói xem có đúng không?" Kỳ Kỳ đối với xưng hô này của anh coi như hài lòng, ít nhất cũng không giống Cung Hình Dực, cả ngày gọi nó là tiểu tử.
"Mẹ, đi đi! Chú này hào phóng như vậy, chú ấy có tiền nhưng không có chỗ tiêu, chúng ta làm chuyện tốt, giúp chú ấy tiêu đi! Đi thôi!" Kỳ Kỳ kéo Tống Tâm Dao, cũng không để ý tới Hoắc Huyền Lôi, đi về trước.
Đi vài bước nó mới nhớ ra, nó cũng không biết rạp xiếc ở đâu.
"Chú, chú dẫn đường!" Hoắc Huyền Lôi buồn cười nhìn hai người bọn họ, hai mẹ con này, thật đúng là thú vị, nếu như có thể, anh thật sự hi vọng bọn họ có thể trở thành người nhà của anh.
Cô gái này, là người mẹ đơn thân, chắc hẳn hiện tại, bên cạnh cô vẫn chưa có người đàn ông nào, như vậy anh phải bắt đầu nỗ lực, trong bốn năm, cô gái này một mình nuôi dưỡng đứa bé lớn lên, trong bốn năm đó cô ấy đã phải chịu bao nhiêu đau khổ, ann tin rằng cô là một cô gái tốt.
Như vậy, cô chính là người phụ nữ anh cần tìm.
Sau khi bọn họ đến rạp xiếc, Hoắc Huyền Lôi đưa hai người họ đến chỗ ngồi xuống. Tiếp đó, Hoắc Huyền Lôi đi ra ngoài, để cho hai người bọn họ ngồi đó, nói đôi câu, anh liền rời khỏi chỗ ngồi.
Khi anh trở lại, trong tay đã có thêm một túi đồ ăn vặt, Kỳ Kỳ không ngờ, anh sẽ nghĩ chu đáo đến như vậy, biết nó và mẹ thích ăn đồ ăn vặt, cho nên mua cho bọn họ nhiều đồ ăn ngon như vậy.
Ăn đồ ăn vặt xem biểu diễn xiếc, thật đúng là hưởng thụ a! Nhìn thời gian, biểu diễn cũng sắp bắt đầu, đèn ở chỗ ngồi cũng tắt , trên đài diễn viên cũng lục tục đi ra.
Tất cả tiết mục, Kỳ Kỳ đều xem rất chăm chú, bởi vì đây là lần đầu tiên nó được đi xem xiếc, cho nên phải đặc biệt nghiêm túc, mà Tống Tâm Dao một chút tâm tình muốn xem cũng không có, nhưng lại không tiện dắt Kỳ Kỳ rời đi, Kỳ Kỳ thích xem biểu diễn, nếu như cô dắt Kỳ Kỳ đi, Kỳ Kỳ nhất định sẽ mất hứng.
Trong đầu cô bây giờ đều nhớ đến chuyện với Cung Hình Dực, một chút tâm tình cô cũng không có. Hoắc Huyền Lôi thấy Tống Tâm Dao có tâm sự, nhưng lại không tiện hỏi cô.
Giữa bọn họ còn không quen thuộc đến mức cái gì cũng có thể nói, Tống Tâm Dao cũng sẽ không nói với anh, có lẽ có thể hỏi Kỳ Kỳ một chút xem cô có chuyện gì? Nhưng mà Kỳ Kỳ có thể nói với anh hay không, còn là một vấn đề, nếu như Kỳ Kỳ không nói thì sao?
Vậy phải làm thế nào? Dò hỏi cô sao? Có thể một chút anh cũng không dò được, bộ dáng có tâm sự này của cô, có thể ngay cả động lực nói chuyện cũng không có.
Kỳ Kỳ nhìn bộ dáng này Tống Tâm Dao, trong lòng cũng rất khó chịu. Cảm giác bị người khác đổ oan, nhất định rất oan ức, bực bội đi!
Cho nên, nó phải giúp mẹ tra ra chân tướng chuyện này, để cho Cung Hình Dực biết, ông ấy đã trách lầm mẹ, khiến cho ông ấy phải nói xin lỗi với mẹ.
Đi tới đi lui bọn họ cuối cùng cũng đi đến khu phố náo nhiệt, tay nhỏ bé của Kỳ Kỳ bám lấy Tống Tâm Dao thật chặt, nhìn vẻ mặt thương cảm trên mặt mẹ lúc này , nó cảm thấy rất đau lòng.
"Mẹ!" Kỳ Kỳ kêu một tiếng, nó không thích bộ dáng này của mẹ, nó hy vọng mẹ có thể giống như trước đây nhìn nó cười thật vui vẻ.
Hiện tại, nó thật sự có chút hối hận, ban đầu nó không nên đi tìm Cung Hình Dực, càng không nên để mẹ đồng ý cùng ông ấy kết hôn.
Nếu như mẹ cùng ông ấy kết hôn, như vậy ông ấy cũng sẽ đoạt mất mẹ của nó, cho nên tiếp theo, nó phải chủ động ra tay, không để cho người đàn ông kia cưới được mẹ. Nhưng mà, nó vẫn phải tra ra chân tướng sự việc trước, nếu như người ta vẫn tiếp tục hiểu lầm mẹ, mẹ sẽ rất đau khổ.
"Kỳ Kỳ, mẹ phải làm sao? Anh ấy căn bản cũng không tin tưởng mẹ!" Nhìn ánh mắt không thể tin tưởng của Cung Hình Dực như vậy, cô thật sự rất khó chịu.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, cô thế nhưng lại để ý đến ánh mắt của Cung Hình Dực. Phát hiện này, khiến cho cô cảm thấy thật không tốt.
Dường như tâm của cô, đã bắt đầu bị Cung Hình Dực ảnh hưởng đến, nếu như cứ tiếp tục như vậy, cô rất khó bảo đảm mình sẽ không yêu Cung Hình Dực. Hiện tại, cô đã rất để ý đến ánh mắt của anh như vậy rồi.
Cao Cầm Nhã tại sao lại làm như vậy? Bởi vì, cô đã đoạt mất Cung Hình Dực sao? Thật ra thì cô chưa từng giành Cung Hình Dực với cô ta, cho tới nay, đều là Cung Hình Dực ép buộc cô, nếu như cô không kết hôn cùng Cung Hình Dực, cô sẽ phải đối mặt với việc mất đi Kỳ Kỳ.
Muốn cô rời khỏi Kỳ Kỳ, vậy chẳng khác nào muốn lấy mạng của cô. Cho nên, cô thà mất đi hạnh phúc của mình, cũng không nguyện ý mất đi Kỳ Kỳ.
Kỳ Kỳ là ruột thịt của cô, cô làm sao có thể bỏ nó được?
"Mẹ, Kỳ Kỳ sẽ tra ra chân tướng, sẽ không để cho ông ấy hiểu lầm chuyện năm đó là do mẹ làm." Hiện tại nó chỉ có thể tìm mẹ nuôi Quách Y Y, mẹ nuôi nhất định có thể giúp được mẹ, nếu như mẹ nuôi có thể nói rõ ràng chuyện năm đó bắt đầu như thế nào với Cung Hình Dực, ông ấy nhất định sẽ tin tưởng, chỉ có như vậy, mới có thể lấy lại trong sạch cho mẹ, nếu như mẹ vẫn tiếp tục bị ông ấy hiểu lầm, mẹ nhất định sẽ rất khổ sở. Vì không muốn mẹ khổ sở, nó vẫn muốn thử một lần.
"Tống tiểu thư, người bạn nhỏ đáng yêu!" Hoắc Huyền Lôi không nghĩ tới, có thể gặp được Tống Tâm Dao và Kỳ Kỳ ở đây. Anh chỉ là muốn đến đây mua ít đồ về công ty, nhưng không nghĩ đến, lại gặp hai người bọn họ ở đây.
"Lại là anh!" Cô vẫn nhớ, mỗi lần gặp phải người đàn ông này, cô đều rất xui xẻo, lần trước cũng bởi vì gặp phải anh ta cho nên, cô mới bị Cung Hình Dực mang về Cung gia, còn bị ép buộc phải kết hôn với Cung Hình Dực.
"Tống tiểu thư, trí nhớ thật tốt a! Không ngờ còn nhớ rõ tôi, thật là được sủng ái mà lo sợ a!" nét mặt Hoắc Huyền Lôi rất khôi hài khiến Kỳ Kỳ cười to lên.
"Ông chú, ông nghĩ ông là thằng hề à?" Kỳ Kỳ nói, mặc dù không thật không dễ nghe, nhưng vẫn khiến Tống Tâm Dao buồn cười, con trai của cô nói không có sai, người đàn ông này, chính là tên hề.
"Nếu như muốn xem hề, tôi có thể mang hai người đi xem, rạp xiếc trước mặt đúng lúc cũng đang công diễn, tôi lại có vé, có hứng thú đi xem một chút hay không! Tôi tin rằng người bạn nhỏ khả ái này sẽ thích ." Trên tay anh, còn có hơn mười cái vé, nhưng vẫn không tìm được người đi xem cùng.
"Mẹ, có thể đi xem hay không?" Kỳ Kỳ có chút động lòng.
"Kỳ Kỳ muốn xem?" Kỳ Kỳ gật đầu một cái, trước kia chỉ nhìn thấy những chú hề biểu diễn ở trên điện thoại, nó vẫn muốn được thấy tận mắt.
"Tiên sinh, có thể bán vé của anh cho chúng tôi không? Tôi trả tiền cho anh." Cô cũng không quen Hoắc Huyền Lôi, để cho anh ta đưa hai người bọn họ đi xem biểu diễn xiếc, thật sự không tiện.
“Không phải khách khí với tôi, tôi cũng muốn đi xem, dù sao tôi chỉ có một mình, cũng không có người đi xem cùng tôi, hai người đi xem cùng tôi đi!" Cô gái này, hình như khách khí quá rồi, còn nói chuyện tiền bạc với anh.
"Tôi vẫn nên đưa tiền cho anh thì hơn! Để anh mời chúng tôi đi xem thật sự rất ngại."
"Ai! Cái cô này, thật phiền toái, tôi mời cô xem, cô đi cùng tôi là được rồi, tôi cũng sẽ không bắt cóc cô. Bé đẹp tai, cháu nói xem có đúng không?" Kỳ Kỳ đối với xưng hô này của anh coi như hài lòng, ít nhất cũng không giống Cung Hình Dực, cả ngày gọi nó là tiểu tử.
"Mẹ, đi đi! Chú này hào phóng như vậy, chú ấy có tiền nhưng không có chỗ tiêu, chúng ta làm chuyện tốt, giúp chú ấy tiêu đi! Đi thôi!" Kỳ Kỳ kéo Tống Tâm Dao, cũng không để ý tới Hoắc Huyền Lôi, đi về trước.
Đi vài bước nó mới nhớ ra, nó cũng không biết rạp xiếc ở đâu.
"Chú, chú dẫn đường!" Hoắc Huyền Lôi buồn cười nhìn hai người bọn họ, hai mẹ con này, thật đúng là thú vị, nếu như có thể, anh thật sự hi vọng bọn họ có thể trở thành người nhà của anh.
Cô gái này, là người mẹ đơn thân, chắc hẳn hiện tại, bên cạnh cô vẫn chưa có người đàn ông nào, như vậy anh phải bắt đầu nỗ lực, trong bốn năm, cô gái này một mình nuôi dưỡng đứa bé lớn lên, trong bốn năm đó cô ấy đã phải chịu bao nhiêu đau khổ, ann tin rằng cô là một cô gái tốt.
Như vậy, cô chính là người phụ nữ anh cần tìm.
Sau khi bọn họ đến rạp xiếc, Hoắc Huyền Lôi đưa hai người họ đến chỗ ngồi xuống. Tiếp đó, Hoắc Huyền Lôi đi ra ngoài, để cho hai người bọn họ ngồi đó, nói đôi câu, anh liền rời khỏi chỗ ngồi.
Khi anh trở lại, trong tay đã có thêm một túi đồ ăn vặt, Kỳ Kỳ không ngờ, anh sẽ nghĩ chu đáo đến như vậy, biết nó và mẹ thích ăn đồ ăn vặt, cho nên mua cho bọn họ nhiều đồ ăn ngon như vậy.
Ăn đồ ăn vặt xem biểu diễn xiếc, thật đúng là hưởng thụ a! Nhìn thời gian, biểu diễn cũng sắp bắt đầu, đèn ở chỗ ngồi cũng tắt , trên đài diễn viên cũng lục tục đi ra.
Tất cả tiết mục, Kỳ Kỳ đều xem rất chăm chú, bởi vì đây là lần đầu tiên nó được đi xem xiếc, cho nên phải đặc biệt nghiêm túc, mà Tống Tâm Dao một chút tâm tình muốn xem cũng không có, nhưng lại không tiện dắt Kỳ Kỳ rời đi, Kỳ Kỳ thích xem biểu diễn, nếu như cô dắt Kỳ Kỳ đi, Kỳ Kỳ nhất định sẽ mất hứng.
Trong đầu cô bây giờ đều nhớ đến chuyện với Cung Hình Dực, một chút tâm tình cô cũng không có. Hoắc Huyền Lôi thấy Tống Tâm Dao có tâm sự, nhưng lại không tiện hỏi cô.
Giữa bọn họ còn không quen thuộc đến mức cái gì cũng có thể nói, Tống Tâm Dao cũng sẽ không nói với anh, có lẽ có thể hỏi Kỳ Kỳ một chút xem cô có chuyện gì? Nhưng mà Kỳ Kỳ có thể nói với anh hay không, còn là một vấn đề, nếu như Kỳ Kỳ không nói thì sao?
Vậy phải làm thế nào? Dò hỏi cô sao? Có thể một chút anh cũng không dò được, bộ dáng có tâm sự này của cô, có thể ngay cả động lực nói chuyện cũng không có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.