Quyển 1 - Chương 54: tiểu quỷ, câm miệng cho tao
Kiều Mạt Nhi
13/10/2014
"Đáng chết, tiểu quỷ,
mày câm miệng lại cho tao." Nhưng mà Cung Hình Dực ở bên kia đầu điện
thoại đã nghe thấy giọng nói của Kỳ Kỳ.
"Chị Thu, là cô bắt Kỳ Kỳ đi?" Thanh âm của Cung Hình Dực đã trở nên cực kỳ âm trầm.
"Không sai, là tôi dẫn nó đi!" Chị Thu thấy chuyện đã bị Cung Hình Dực biết, liền nhìn chằm chằm Kỳ Kỳ.
"Bà trừng tôi làm gì? Tôi chỉ muốn cho cha biết, hiện tại tôi ở đâu mà thôi. Oa. . . . . . Nơi này phong cảnh không tệ a! Không phải là phố bán rượu sao?" Kỳ Kỳ vui vẻ nói xong, chị Thu tỷ mới vội vội vàng vàng cúp điện thoại.
Tiểu quỷ này rất thông minh, hơn nữa rất bình tĩnh, dưới tình huống như thế này, vẫn còn có tâm tình ngắm phong cảnh, thì ra là nó muốn cho Cung Hình Dực biết hiện tại nó đang ở đâu.
"Tới biệt thự của tôi đi!" Hiện tại không thể đến Tử Mị, Cung Hình Dực nhất định có thể tìm đến đó, bây giờ đến biệt thự của cô vẫn tương đối an toàn hơn.
*
"Dực, như thế nào? Kỳ Kỳ sẽ không có chuyện gì chứ? Cô ấy có thể làm ra chuyện gì đó với Kỳ Kỳ hay không?" Khi Kỳ Kỳ bị bắt đi, cả người cô cũng ngơ ngẩn, khi phản ứng kịp, chỉ biết khóc, ngã gục trong ngực Cung Hình Dực.
“Em yên tâm, không có việc gì! Hiện tại anh đến phố bán rượu xem một chút! Em về nhà chờ anh!" Nếu cô ta đưa Kỳ Kỳ tới phố bán rượu, chắc hẳn là cô ta muốn mang Kỳ Kỳ đến Tử Mị rồi.
Anh nên đến quán bar đó xem xem có phải chị Thu đưa Kỳ Kỳ tới đó hay không.
"Không, em muốn đi theo anh!" Nếu như không đi, cô thật sự không yên tâm.
"Em phải đi theo anh, một bước cũng không được rời, biết không?" Hiện tại Cung Hình Dực lo lắng nhất, ngoài Kỳ Kỳ ra chính là Tống Tâm Dao không chống đỡ nổi.
"Được!" Tống Tâm Dao gật đầu một cái, cô sẽ đi theo anh, sẽ không để Kỳ Kỳ xảy ra chuyện gì.
"Đi thôi!" Cung Hình Dực đưa Tống Tâm Dao tới nhà để xe, lái xe của mình. Hôm nay, anh không nên để tài xế tới đón . Nếu như không để tài xế tới đón, cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
Ngồi ở trong xe, Cung Hình Dực lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Dạ Thiên.
"Dạ Thiên, Kỳ Kỳ bị chị Thu mang đi, bây giờ cậu tới biệt thự của cô ấy xem xem cô ấy có đưa Kỳ Kỳ tới đó hay không, dùng tốc độ nhanh nhất cho tôi biết tin tức!" Dạ Thiên đáp hai tiếng, Cung Hình Dực liền cúp điện thoại, lái xe chạy tới quán bar.
Đi tới Tử Mị, Cung Hình Dực kéo tay Tống Tâm Dao, tìm từng gian từng gian một. Ngay cả phòng dưới tầng hầm cũng tìm, nhưng vẫn không tìm thấy bóng dáng của Kỳ Kỳ.
Trong quán bar không có một bóng người, ngay cả người bán rượu cũng không thấy.
"Cô ấy sẽ đưa Kỳ Kỳ đi đâu?" Tống Tâm Dao lo lắng gần chết, người phụ nữ kia có thể làm ra chuyện gì đối với Kỳ Kỳ hay không? Nếu như Kỳ Kỳ bị một chút thương tổn nào, cô nhất định sẽ không tha thứ cho mình.
"Hiện tại chúng ta chỉ có thể ở đây đợi tin tức của Dạ Thiên!" Anh tin tưởng Dạ Thiên có thể tìm được vị trí của Kỳ Kỳ bằng tốc độ nhanh nhất.
"Nhưng mà, phải chờ tới khi nào đây? Hiện tại một phút em cũng không chờ được nữa!" Tống Tâm Dao nằm ở trong ngực Cung Hình Dực, nước mắt đã sớm làm cho lớp trang điểm tinh xảo trên mặt cô không thể nhìn được nữa. Nhưng mà hiện tại, cô căn bản cũng không có ý định để ý đến dung mạo của mình, trong đầu cô tất cả đều là bóng dáng Kỳ Kỳ.
"Dạ Thiên gọi tới!" Đang lúc anh đang an ủi cô, điện thoại di động tức thời vang lên.
"Là ở biệt thự tư nhân của cô ấy, đúng không?"
"Được, bây giờ tôi lập tức tới đó!" Cung Hình Dực đỡ Tống Tâm Dao dậy.
"Tìm được rồi phải không?" Cung Hình Dực gật đầu một cái, đạt một nụ hôn lên môi cô.: "Không cần lo lắng, không có việc gì!" Ôm hông cô ra khỏi quán bar.
Mà từ trong quán bar đi ra, xe của anh đã bị người ta tháo bánh ra rồi.
"Làm sao bây giờ?" Ban ngày, ở phố bán rượu, đừng nói là sửa xe, cho dù có đi 5km, cũng không có một chiếc xe nào.
"Nhanh lên xe!" Lôi Vũ Minh đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài quán bar.
"Là anh!" Cung Hình Dực không nghĩ tới, lại gặp phải Lôi Vũ Minh ở chỗ này, tại sao anh ta lại ở đây?
"Nhanh lên xe đi!" Lôi Vũ Minh vốn là đến tham gia bữa tiệc đính hôn của bọn họ, nhưng không nghĩ đến, trên đường tới khách sạn lại thấy Tống Tâm Dao khóc ngã ở trong ngực Cung Hình Dực, mà con của bọn họ Kỳ Kỳ thì không thấy bóng dáng ở đâu.
Anh cảm giác có chuyện gì xảy ra, liền đi theo tới đây. Khi tới đây, lại thấy có người len lén tháo tung bánh xe xủa Cung Hình Dực ra .
Anh nghĩ, khi bọn họ đi ra, nhất định sẽ rất gấp nên không hề rời đi.
"Cám ơn!" Tống Tâm Dao mặc cho cung hình cánh ôm, hiện tại chỉ có ở trong ngực anh, cô mới có thể an tâm một chút.
"xx khu biệt thự Hải Thiên." Nơi này là chỗ ở của cô ta, hiện tại Dạ Thiên đã ở đó, bọn họ bây giờ chỉ có thể mau mau chạy tới.
Mặc dù ngoài miệng anh luôn an ủi Tống Tâm Dao, thật ra thì chính anh cũng đang lo lắng gần chết. Ban đầu, anh thật không nên dễ dàng tha thứ cho chị Thu. Khi cô ta đưa cho anh tư liệu giả, anh nên hiểu, có thể sẽ xảy ra chuyện như thế này.
Nhưng mà, vì nghĩ đến chuyện cô ta đã làm việc cho anh nhiều năm như vậy nên bỏ qua cho cô, nhưng ngàn vạn lần anh cũng không nghĩ đến cô ta sẽ xuống tay với Kỳ Kỳ.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lôi Vũ Minh càng Nhìn càng không hiểu.
"Kỳ Kỳ bị bắt cóc rồi, bây giờ đang ở biệt thự Hải Thiên, làm phiền anh lái nhanh một chút!" Thời gian bây giờ, đối với anh thật sự là quý báu, nếu như không mau chạy tới đó, không biết cô ta sẽ làm ra chuyện gì đối với Kỳ Kỳ.
"Người nào làm?"
"Một nhân viên của tôi!" Cung Hình Dực ôm chặt Tống Tâm Dao trong ngực, phát hiện toàn thân của cô đều đang run rẩy.
"Dao Dao, không có việc gì, em không cần phải lo lắng, không có việc gì!" Cung Hình Dực ôm cô càng chặt hơn, hi vọng cô có thể không cần lo lắng như vậy, Dạ Thiên đã ở đó rồi, coi như chị Thu muốn làm tổn thương đến Kỳ Kỳ, Dạ Thiên cũng sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra.
"Dực, anh nói cho em biết, Kỳ Kỳ không có việc gì, có phải không?" Cô thật sự rất sợ Kỳ Kỳ gặp chuyện không may, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng sợ hãi như vậy, nhưng mà hôm nay, cô thật sự không thể không sợ.
"Ừ, không có việc gì, Dạ Thiên đã ở đó, cậu ấy sẽ không để cho cô ta tổn thương Kỳ Kỳ đâu, em yên tâm, không có việc gì, có anh ở đây!" Cung Hình Dực biết cô lo lắng, cô sợ, mà anh làm sao lại không sợ hãi đây?
Nhưng hiện tại sợ căn bản không giải quyết được vấn đề, hiện tại chỉ có mau mau cứu ra Kỳ Kỳ, mới là quan trọng nhất.
"Chị Thu, là cô bắt Kỳ Kỳ đi?" Thanh âm của Cung Hình Dực đã trở nên cực kỳ âm trầm.
"Không sai, là tôi dẫn nó đi!" Chị Thu thấy chuyện đã bị Cung Hình Dực biết, liền nhìn chằm chằm Kỳ Kỳ.
"Bà trừng tôi làm gì? Tôi chỉ muốn cho cha biết, hiện tại tôi ở đâu mà thôi. Oa. . . . . . Nơi này phong cảnh không tệ a! Không phải là phố bán rượu sao?" Kỳ Kỳ vui vẻ nói xong, chị Thu tỷ mới vội vội vàng vàng cúp điện thoại.
Tiểu quỷ này rất thông minh, hơn nữa rất bình tĩnh, dưới tình huống như thế này, vẫn còn có tâm tình ngắm phong cảnh, thì ra là nó muốn cho Cung Hình Dực biết hiện tại nó đang ở đâu.
"Tới biệt thự của tôi đi!" Hiện tại không thể đến Tử Mị, Cung Hình Dực nhất định có thể tìm đến đó, bây giờ đến biệt thự của cô vẫn tương đối an toàn hơn.
*
"Dực, như thế nào? Kỳ Kỳ sẽ không có chuyện gì chứ? Cô ấy có thể làm ra chuyện gì đó với Kỳ Kỳ hay không?" Khi Kỳ Kỳ bị bắt đi, cả người cô cũng ngơ ngẩn, khi phản ứng kịp, chỉ biết khóc, ngã gục trong ngực Cung Hình Dực.
“Em yên tâm, không có việc gì! Hiện tại anh đến phố bán rượu xem một chút! Em về nhà chờ anh!" Nếu cô ta đưa Kỳ Kỳ tới phố bán rượu, chắc hẳn là cô ta muốn mang Kỳ Kỳ đến Tử Mị rồi.
Anh nên đến quán bar đó xem xem có phải chị Thu đưa Kỳ Kỳ tới đó hay không.
"Không, em muốn đi theo anh!" Nếu như không đi, cô thật sự không yên tâm.
"Em phải đi theo anh, một bước cũng không được rời, biết không?" Hiện tại Cung Hình Dực lo lắng nhất, ngoài Kỳ Kỳ ra chính là Tống Tâm Dao không chống đỡ nổi.
"Được!" Tống Tâm Dao gật đầu một cái, cô sẽ đi theo anh, sẽ không để Kỳ Kỳ xảy ra chuyện gì.
"Đi thôi!" Cung Hình Dực đưa Tống Tâm Dao tới nhà để xe, lái xe của mình. Hôm nay, anh không nên để tài xế tới đón . Nếu như không để tài xế tới đón, cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
Ngồi ở trong xe, Cung Hình Dực lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Dạ Thiên.
"Dạ Thiên, Kỳ Kỳ bị chị Thu mang đi, bây giờ cậu tới biệt thự của cô ấy xem xem cô ấy có đưa Kỳ Kỳ tới đó hay không, dùng tốc độ nhanh nhất cho tôi biết tin tức!" Dạ Thiên đáp hai tiếng, Cung Hình Dực liền cúp điện thoại, lái xe chạy tới quán bar.
Đi tới Tử Mị, Cung Hình Dực kéo tay Tống Tâm Dao, tìm từng gian từng gian một. Ngay cả phòng dưới tầng hầm cũng tìm, nhưng vẫn không tìm thấy bóng dáng của Kỳ Kỳ.
Trong quán bar không có một bóng người, ngay cả người bán rượu cũng không thấy.
"Cô ấy sẽ đưa Kỳ Kỳ đi đâu?" Tống Tâm Dao lo lắng gần chết, người phụ nữ kia có thể làm ra chuyện gì đối với Kỳ Kỳ hay không? Nếu như Kỳ Kỳ bị một chút thương tổn nào, cô nhất định sẽ không tha thứ cho mình.
"Hiện tại chúng ta chỉ có thể ở đây đợi tin tức của Dạ Thiên!" Anh tin tưởng Dạ Thiên có thể tìm được vị trí của Kỳ Kỳ bằng tốc độ nhanh nhất.
"Nhưng mà, phải chờ tới khi nào đây? Hiện tại một phút em cũng không chờ được nữa!" Tống Tâm Dao nằm ở trong ngực Cung Hình Dực, nước mắt đã sớm làm cho lớp trang điểm tinh xảo trên mặt cô không thể nhìn được nữa. Nhưng mà hiện tại, cô căn bản cũng không có ý định để ý đến dung mạo của mình, trong đầu cô tất cả đều là bóng dáng Kỳ Kỳ.
"Dạ Thiên gọi tới!" Đang lúc anh đang an ủi cô, điện thoại di động tức thời vang lên.
"Là ở biệt thự tư nhân của cô ấy, đúng không?"
"Được, bây giờ tôi lập tức tới đó!" Cung Hình Dực đỡ Tống Tâm Dao dậy.
"Tìm được rồi phải không?" Cung Hình Dực gật đầu một cái, đạt một nụ hôn lên môi cô.: "Không cần lo lắng, không có việc gì!" Ôm hông cô ra khỏi quán bar.
Mà từ trong quán bar đi ra, xe của anh đã bị người ta tháo bánh ra rồi.
"Làm sao bây giờ?" Ban ngày, ở phố bán rượu, đừng nói là sửa xe, cho dù có đi 5km, cũng không có một chiếc xe nào.
"Nhanh lên xe!" Lôi Vũ Minh đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài quán bar.
"Là anh!" Cung Hình Dực không nghĩ tới, lại gặp phải Lôi Vũ Minh ở chỗ này, tại sao anh ta lại ở đây?
"Nhanh lên xe đi!" Lôi Vũ Minh vốn là đến tham gia bữa tiệc đính hôn của bọn họ, nhưng không nghĩ đến, trên đường tới khách sạn lại thấy Tống Tâm Dao khóc ngã ở trong ngực Cung Hình Dực, mà con của bọn họ Kỳ Kỳ thì không thấy bóng dáng ở đâu.
Anh cảm giác có chuyện gì xảy ra, liền đi theo tới đây. Khi tới đây, lại thấy có người len lén tháo tung bánh xe xủa Cung Hình Dực ra .
Anh nghĩ, khi bọn họ đi ra, nhất định sẽ rất gấp nên không hề rời đi.
"Cám ơn!" Tống Tâm Dao mặc cho cung hình cánh ôm, hiện tại chỉ có ở trong ngực anh, cô mới có thể an tâm một chút.
"xx khu biệt thự Hải Thiên." Nơi này là chỗ ở của cô ta, hiện tại Dạ Thiên đã ở đó, bọn họ bây giờ chỉ có thể mau mau chạy tới.
Mặc dù ngoài miệng anh luôn an ủi Tống Tâm Dao, thật ra thì chính anh cũng đang lo lắng gần chết. Ban đầu, anh thật không nên dễ dàng tha thứ cho chị Thu. Khi cô ta đưa cho anh tư liệu giả, anh nên hiểu, có thể sẽ xảy ra chuyện như thế này.
Nhưng mà, vì nghĩ đến chuyện cô ta đã làm việc cho anh nhiều năm như vậy nên bỏ qua cho cô, nhưng ngàn vạn lần anh cũng không nghĩ đến cô ta sẽ xuống tay với Kỳ Kỳ.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lôi Vũ Minh càng Nhìn càng không hiểu.
"Kỳ Kỳ bị bắt cóc rồi, bây giờ đang ở biệt thự Hải Thiên, làm phiền anh lái nhanh một chút!" Thời gian bây giờ, đối với anh thật sự là quý báu, nếu như không mau chạy tới đó, không biết cô ta sẽ làm ra chuyện gì đối với Kỳ Kỳ.
"Người nào làm?"
"Một nhân viên của tôi!" Cung Hình Dực ôm chặt Tống Tâm Dao trong ngực, phát hiện toàn thân của cô đều đang run rẩy.
"Dao Dao, không có việc gì, em không cần phải lo lắng, không có việc gì!" Cung Hình Dực ôm cô càng chặt hơn, hi vọng cô có thể không cần lo lắng như vậy, Dạ Thiên đã ở đó rồi, coi như chị Thu muốn làm tổn thương đến Kỳ Kỳ, Dạ Thiên cũng sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra.
"Dực, anh nói cho em biết, Kỳ Kỳ không có việc gì, có phải không?" Cô thật sự rất sợ Kỳ Kỳ gặp chuyện không may, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng sợ hãi như vậy, nhưng mà hôm nay, cô thật sự không thể không sợ.
"Ừ, không có việc gì, Dạ Thiên đã ở đó, cậu ấy sẽ không để cho cô ta tổn thương Kỳ Kỳ đâu, em yên tâm, không có việc gì, có anh ở đây!" Cung Hình Dực biết cô lo lắng, cô sợ, mà anh làm sao lại không sợ hãi đây?
Nhưng hiện tại sợ căn bản không giải quyết được vấn đề, hiện tại chỉ có mau mau cứu ra Kỳ Kỳ, mới là quan trọng nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.