Tổng Giám Đốc Cuồng Vợ 5000 Tuổi
Chương 30: Lâm Kha phản kích (1)
Niêm Hoa Phất Liễu
25/03/2022
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Có người nói, tối hôm qua cô hoàn toàn không trở về phòng nghỉ ngơi, vẫn luôn ở trong phòng đạo diễn Cẩu. Xin hỏi là thật sao?"
"Có người nói sở dĩ đạo diễn Cẩu bị thương là bởi vì vận động với cô quá kịch liệt, xin hỏi đây cũng là tình hình thực tế sao?"
"Lâm Kha, cô quen biết đạo diễn Cẩu từ lúc nào? Cô biết ông ấy đã kết hôn chưa?"
"Lâm Kha, xin hỏi cô có chịu trách nhiệm về chuyện tối hôm qua không? Đạo diễn Cẩu có bởi vậy mà khởi tố cô cố ý làm ông ấy bị thương không?"
...
Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác khiến sắc mặt Lâm Kha chìm xuống.
Sao mà ồn ào thế không biết!
Đạo diễn Cẩu kia đã nói gì vậy?
Phàn Hiểu Tinh bên cạnh đã tìm được một đoạn video mơ hồ không rõ mà đạo diễn Cẩu đang bị thương nằm viện phát, trong video đạo diễn Cẩu tỏ vẻ phẫn hận, ánh mắt hung ác nói: "Chẳng phải mọi người muốn biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì sao? Rất đơn giản, tôi và nghệ sĩ nữ họ L ở trong phòng cả đêm. Cho nên tôi bị thương còn không phải do cô ta ban tặng sao?"
Mưa đạn ùn ùn kéo đến.
"Trời ạ, tôi nghe thấy cái gì đây? Đây chính là quy tắc ngầm trong truyền thuyết a! Với lại nữ nghệ sĩ họ L kia là ai?"
"Mẹ nó, lại là Lâm Kha! Lâm Kha muốn làm gì đây? Đầu tiên là bắt nạt nữ minh tinh khác, sau đó mắng chửi mẹ nuôi mình, cố ý làm tổn thương người qua đường vô tội, đã ngủ với Cơ tổng còn muốn ngủ với đạo diễn sao? Cô ta muốn ngủ với cả đoàn làm phim à?"
"Ông đây chưa bao giờ thấy người vô liêm sỉ như thế. Hơn nữa, Lâm Kha dùng quy tắc ngầm ngủ với ông chủ mình tôi còn có thể hiểu được, dù sao Cơ Nam Tu cũng có tiền có nhan sắc dáng người lại tốt. Thế nhưng người như đạo diễn Cẩu mà cô ta cũng nuốt được sao?"
"Ha ha ha, tôi hoài nghi lầu trên đang lái xe, nhưng tôi không có chứng cứ!"
"Đối với loại người hèn hạ như Lâm Kha mà nói thì còn có chuyện gì là không làm được? Bên cạnh có video chị Lâm Kha chính miệng thừa nhận kìa! Tối hôm qua cũng bởi vì ở cùng đạo diễn Cẩu này cho nên Lâm Kha mới làm ông ta bị thương. Chậc chậc chậc, quả là một vở kịch cẩu huyết!"
"Tôi cũng nhìn thấy video bên cạnh! Nếu như Lâm Kha không làm những chuyện này, sao chị cô ta lại tự mình quay video khuyên cô ta quay đầu chứ? Đúng là uổng phí ý tốt của chị cô ta mà! Lâm Kha thối nát quá rồi!"
"Đâu chỉ là thối nát, đời này cô ta đừng mơ tưởng xoay người."
Phàn Hiểu Tinh nhìn thấy những bình luận này, sốt ruột đến mức chảy nước mắt.
Không phải như vậy.
Đây là nói xấu!
"Đạo diễn Cẩu kia bị Lâm Kha giáo huấn, cho nên mới cố ý giội nước bẩn cho cô ấy!" Phàn Hiểu Tinh lớn tiếng giải thích thay Lâm Kha, thế nhưng không ai nghe cô ấy nói chuyện.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ a!
Lúc này Lâm Kha bị vây quanh rốt cuộc hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
"À." Lâm Kha trào phúng mở miệng: "Các người nói đạo diễn Cẩu à? Chỉ bằng ông ta sao? Dài một inch?"
Hiện trường lập tức yên tĩnh hoàn toàn.
Tất cả phóng viên nhà báo đều cho rằng lỗ tai mình hỏng mất rồi.
Lâm Kha vừa mới nói cái gì?
Trên mặt Lâm Kha khinh thường rõ ràng, cô chỉ mặt mình nói: "Chỉ bằng gương mặt này, ông ta lấy đâu ra tự tin mà dám nói tôi đi ngủ ông ta? Ông ta xấu như thế, tôi không biết xấu hổ sao? Muốn ngủ cùng tôi thì phải đánh thắng tôi mới được. Các người cảm thấy ông ta có thể đánh được tôi sao?"
Đám phóng viên đều muốn run rẩy.
Lâm Kha không mở miệng thì thôi, mở miệng liền kinh thiên động địa!
"Có người nói, tối hôm qua cô hoàn toàn không trở về phòng nghỉ ngơi, vẫn luôn ở trong phòng đạo diễn Cẩu. Xin hỏi là thật sao?"
"Có người nói sở dĩ đạo diễn Cẩu bị thương là bởi vì vận động với cô quá kịch liệt, xin hỏi đây cũng là tình hình thực tế sao?"
"Lâm Kha, cô quen biết đạo diễn Cẩu từ lúc nào? Cô biết ông ấy đã kết hôn chưa?"
"Lâm Kha, xin hỏi cô có chịu trách nhiệm về chuyện tối hôm qua không? Đạo diễn Cẩu có bởi vậy mà khởi tố cô cố ý làm ông ấy bị thương không?"
...
Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác khiến sắc mặt Lâm Kha chìm xuống.
Sao mà ồn ào thế không biết!
Đạo diễn Cẩu kia đã nói gì vậy?
Phàn Hiểu Tinh bên cạnh đã tìm được một đoạn video mơ hồ không rõ mà đạo diễn Cẩu đang bị thương nằm viện phát, trong video đạo diễn Cẩu tỏ vẻ phẫn hận, ánh mắt hung ác nói: "Chẳng phải mọi người muốn biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì sao? Rất đơn giản, tôi và nghệ sĩ nữ họ L ở trong phòng cả đêm. Cho nên tôi bị thương còn không phải do cô ta ban tặng sao?"
Mưa đạn ùn ùn kéo đến.
"Trời ạ, tôi nghe thấy cái gì đây? Đây chính là quy tắc ngầm trong truyền thuyết a! Với lại nữ nghệ sĩ họ L kia là ai?"
"Mẹ nó, lại là Lâm Kha! Lâm Kha muốn làm gì đây? Đầu tiên là bắt nạt nữ minh tinh khác, sau đó mắng chửi mẹ nuôi mình, cố ý làm tổn thương người qua đường vô tội, đã ngủ với Cơ tổng còn muốn ngủ với đạo diễn sao? Cô ta muốn ngủ với cả đoàn làm phim à?"
"Ông đây chưa bao giờ thấy người vô liêm sỉ như thế. Hơn nữa, Lâm Kha dùng quy tắc ngầm ngủ với ông chủ mình tôi còn có thể hiểu được, dù sao Cơ Nam Tu cũng có tiền có nhan sắc dáng người lại tốt. Thế nhưng người như đạo diễn Cẩu mà cô ta cũng nuốt được sao?"
"Ha ha ha, tôi hoài nghi lầu trên đang lái xe, nhưng tôi không có chứng cứ!"
"Đối với loại người hèn hạ như Lâm Kha mà nói thì còn có chuyện gì là không làm được? Bên cạnh có video chị Lâm Kha chính miệng thừa nhận kìa! Tối hôm qua cũng bởi vì ở cùng đạo diễn Cẩu này cho nên Lâm Kha mới làm ông ta bị thương. Chậc chậc chậc, quả là một vở kịch cẩu huyết!"
"Tôi cũng nhìn thấy video bên cạnh! Nếu như Lâm Kha không làm những chuyện này, sao chị cô ta lại tự mình quay video khuyên cô ta quay đầu chứ? Đúng là uổng phí ý tốt của chị cô ta mà! Lâm Kha thối nát quá rồi!"
"Đâu chỉ là thối nát, đời này cô ta đừng mơ tưởng xoay người."
Phàn Hiểu Tinh nhìn thấy những bình luận này, sốt ruột đến mức chảy nước mắt.
Không phải như vậy.
Đây là nói xấu!
"Đạo diễn Cẩu kia bị Lâm Kha giáo huấn, cho nên mới cố ý giội nước bẩn cho cô ấy!" Phàn Hiểu Tinh lớn tiếng giải thích thay Lâm Kha, thế nhưng không ai nghe cô ấy nói chuyện.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ a!
Lúc này Lâm Kha bị vây quanh rốt cuộc hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
"À." Lâm Kha trào phúng mở miệng: "Các người nói đạo diễn Cẩu à? Chỉ bằng ông ta sao? Dài một inch?"
Hiện trường lập tức yên tĩnh hoàn toàn.
Tất cả phóng viên nhà báo đều cho rằng lỗ tai mình hỏng mất rồi.
Lâm Kha vừa mới nói cái gì?
Trên mặt Lâm Kha khinh thường rõ ràng, cô chỉ mặt mình nói: "Chỉ bằng gương mặt này, ông ta lấy đâu ra tự tin mà dám nói tôi đi ngủ ông ta? Ông ta xấu như thế, tôi không biết xấu hổ sao? Muốn ngủ cùng tôi thì phải đánh thắng tôi mới được. Các người cảm thấy ông ta có thể đánh được tôi sao?"
Đám phóng viên đều muốn run rẩy.
Lâm Kha không mở miệng thì thôi, mở miệng liền kinh thiên động địa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.