Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận: Cô Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé
Chương 134: Xúc động
Tiền Tiểu Bạch
24/04/2014
Trong đó có một cô khoảng chừng ba mươi, là người lớn tuổi nhất, vừa nhìn liền biết đã từng sinh nở nên không được may mắn như bọn họ. Vừa đến đêm, bọn đàn ông kia đem người phụ nữ đó kéo xuống xe, ở trong rừng cây cưỡng gian cô. Dù các cô ngồi ở trong xe nhưng rất xa vẫn có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của người phụ nữ ấy. Có một lần, lúc ở trên xe, khi các cô đang đứng lạnh run ở trong góc, cố gắng nuốt xuống cái bánh bao cứng như đá thì đột nhiên cửa xe mở ra, một gã đàn ông vừa đen vừa gầy xông lên, thô lỗ đẩy người phụ nữ kia tới vách xe lạnh như băng, cởi quần của cô ấy mà cưỡng gian. Người phụ nữ đó tựa hồ đã chết lặng, cũng không còn kêu thét nữa, bởi vì cô hiểu rõ có gào thét cũng không được gì, ngược lại sẽ càng làm cho cô bị hủy hoại nhiều hơn. Rất nhanh gã đàn ông đó động tình chạy nước rút, phát ra tiếng "bành bạch". Mùi vị tình dục ghê tởm phát ra bốn phía, làm cho các cô muốn nôn mửa. Có mấy cô gái nhát gan bị dọa đến mức vừa kêu vừa gào khóc.
Tiểu Ốc đột nhiên cảm thấy dù trước kia mình có bị vũ nhục, phỉ báng, hãm hại hay vứt bỏ thì cũng không là gì.
So sánh với việc đang chứng kiến thì phố Tam Hoàng cũng không coi là hắc ám, bởi vì cái hắc ám ấy đang diễn ra trước mắt cô. Nơi này, điều mà cô chứng kiến tuyệt đối là địa ngục. Dù cách xa 3 – 4m, chung quanh lại đang huyên náo nhưng cô vẫn nghe rất rõ ràng âm thanh rên rỉ đầy thống khổ của người phụ nữ kia.
Tiểu Ốc sống đến lớn như vậy, đây cũng là lần đầu tiên cô xúc động đến mức muốn giết người. Vào thời điểm nhìn thấy người phụ nữ vô tội kia bị khi dễ, tinh thần trọng nghĩa trong cô như bị kích thích, cô nghĩ đây là lần đầu tiên cô thật lòng muốn giải cứu các cô gái đáng thương kia. Các cô ấy không làm gì sai, cũng không có hại người, các cô chỉ muốn cố gắng tìm một công việc để có cơm no áo ấm, hà cớ gì lại phải chịu đựng người khác hủy hoại như vậy?
Lúc bọn họ cho là cơn ác mộng này sắp kết thúc thì cơn ác mộng lớn hơn lại sắp bắt đầu. Sau khi gã đàn ông kia thỏa mãn xuống xe thì những gã vừa mới ăn xong mấy hộp thịt bò lại leo lên xe. Bọn chúng nghỉ ngơi cả ngày lại được ăn no, giờ phút này tinh lực dư thừa, nhìn các cô ngồi trong xe với vẻ mặt hoảng sợ. Bỗng một người trong số các cô lên tiếng: "Chỉ cần không làm ở bên trong là được!"
Tiểu Ốc đột nhiên cảm thấy dù trước kia mình có bị vũ nhục, phỉ báng, hãm hại hay vứt bỏ thì cũng không là gì.
So sánh với việc đang chứng kiến thì phố Tam Hoàng cũng không coi là hắc ám, bởi vì cái hắc ám ấy đang diễn ra trước mắt cô. Nơi này, điều mà cô chứng kiến tuyệt đối là địa ngục. Dù cách xa 3 – 4m, chung quanh lại đang huyên náo nhưng cô vẫn nghe rất rõ ràng âm thanh rên rỉ đầy thống khổ của người phụ nữ kia.
Tiểu Ốc sống đến lớn như vậy, đây cũng là lần đầu tiên cô xúc động đến mức muốn giết người. Vào thời điểm nhìn thấy người phụ nữ vô tội kia bị khi dễ, tinh thần trọng nghĩa trong cô như bị kích thích, cô nghĩ đây là lần đầu tiên cô thật lòng muốn giải cứu các cô gái đáng thương kia. Các cô ấy không làm gì sai, cũng không có hại người, các cô chỉ muốn cố gắng tìm một công việc để có cơm no áo ấm, hà cớ gì lại phải chịu đựng người khác hủy hoại như vậy?
Lúc bọn họ cho là cơn ác mộng này sắp kết thúc thì cơn ác mộng lớn hơn lại sắp bắt đầu. Sau khi gã đàn ông kia thỏa mãn xuống xe thì những gã vừa mới ăn xong mấy hộp thịt bò lại leo lên xe. Bọn chúng nghỉ ngơi cả ngày lại được ăn no, giờ phút này tinh lực dư thừa, nhìn các cô ngồi trong xe với vẻ mặt hoảng sợ. Bỗng một người trong số các cô lên tiếng: "Chỉ cần không làm ở bên trong là được!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.