Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu
Chương 392: An bài [3]
Diệp Phi Dạ
27/04/2017
Editor: May
Cô nắm di động, nhìn trong bồn tắm xa hoa trước mặt, dòng nước chảy ra cuồn cuộn không ngừng, dùng sức nuốt nuốt nước miếng, sau đó tầm mắt dời lên, nhìn sắc mặt trắng bệch, dung nhan xinh đẹp của mình trong gương, ánh mắt dần dần trở nên có chút kiên định.
Không ai biết, trong một ngày nhìn bề ngoài như gió êm sóng lặng này của cô, rốt cuộc che giấu thống khổ và giãy dụa như thế nào.
Nếu không phải ngày hôm qua biết chuyện Thẩm Lương Niên trật đường tay hai năm, cô vĩnh viễn sẽ không biết, trong những năm này của cô, đã trôi qua thất bại và hỏng bét đến mức nào!
Cô vì Thẩm Lương Niên làm bao nhiêu chuyện ủy khuất chính mình...... Cô cứ ngốc nghếch như vậy, chưa từng có nghĩ tới đường lui cho mình...... Cô vẫn nghĩ đến, Thẩm Lương Niên chính là đường lui của cô...... Thẳng đến khi gặp Lương Thần, “Thiếu niên thiên tử” không gì không làm được ở thành phố Giang Sơn này, dễ dàng chặt đứt tất cả đường lui của cô, dùng video hoan ái của cô và cô, dùng Thẩm Lương Niên bức bách cô.
Cô không thể không thỏa hiệp.
Nhưng hiện tại thì sao?
Thẩm Lương Niên đã hoàn toàn bị phá hủy ở đáy lòng của cô, quá khứ yêu nhau gần nhau mười năm thành một trận chê cười, mà chính mình lại bị Lương Thần cường thế bức bách ở lại trong nhà giam xa hoa này, không có tự do.
Cô vẫn thực cố gắng để cho chính mình không bị thương tổn, nhưng cuối cùng cô lại rơi vào kết cục thương tích đầy mình.
Cô sống cũng thật bi ai mà...... Quá khứ sống vì Thẩm Lương Niên, nay trở thành đồ giải trí của Lương Thần, từ đầu đến cuối cô vốn chưa từng sống vì chính mình.
Cô cũng thật bạc đãi bản thân......
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, hít thật sâu một hơi, là thời điểm nên làm kết thúc.
Kết thúc tình yêu đầu của cô và Thẩm Lương Niên, kết thúc Lương Thần không để ý ý nguyện của cô cưỡng ép nhốt cô ở trong nhà giam xa hoa này.
Cảnh Hảo Hảo nâng tay lên, tắt đi vòi nước, đi đến trong phòng tắm, tắm nước nóng một chút, đứng ở trước gương, cố gắng kiểm tra thần thái chính mình một lần, cảm thấy giọt nước không lọt, lúc này mới khoác áo choàng tắm, đi ra phòng tắm.
......
“Thuốc ngủ” Cảnh Hảo Hảo mua ở trang mua sắm gửi đến thành phố Giang Sơn vào ngày thứ ba, vào lúc ba giờ chiều, người ở chỗ nhà trọ gọi điện thoại tới cho cô, thông báo nơi đó có chuyển phát nhanh của cô.
Theo sát sau đó, Tiên nhi liền gửi cho cô một tin nhắn, nói đã dựa theo phân phó của cô, bán căn hộ hiện tại đi, người mua hy vọng có thể nhanh chóng vào ở.
Cảnh Hảo Hảo trả lời Tiên nhi một tin nhắn, tỏ vẻ mình đã biết, sau đó liền đứng lên, đi vào phòng thay quần áo.
Kéo tủ quần áo ra, từng loạt từng loạt quần áo bên trong, toàn bộ đều là Lương Thần mua thêm cho cô từ nửa năm nay, mỗi một kiện đều giá trị xa xỉ, ngón tay cô chậm rãi lướt qua từng bộ quần áo, cảm nhận đủ loại xúc giác, cuối cùng, cô lại chậm rãi ngồi xổm người xuống, kéo ra một cái hộp từ phía dưới cùng của tủ quần áo.
Cô nắm di động, nhìn trong bồn tắm xa hoa trước mặt, dòng nước chảy ra cuồn cuộn không ngừng, dùng sức nuốt nuốt nước miếng, sau đó tầm mắt dời lên, nhìn sắc mặt trắng bệch, dung nhan xinh đẹp của mình trong gương, ánh mắt dần dần trở nên có chút kiên định.
Không ai biết, trong một ngày nhìn bề ngoài như gió êm sóng lặng này của cô, rốt cuộc che giấu thống khổ và giãy dụa như thế nào.
Nếu không phải ngày hôm qua biết chuyện Thẩm Lương Niên trật đường tay hai năm, cô vĩnh viễn sẽ không biết, trong những năm này của cô, đã trôi qua thất bại và hỏng bét đến mức nào!
Cô vì Thẩm Lương Niên làm bao nhiêu chuyện ủy khuất chính mình...... Cô cứ ngốc nghếch như vậy, chưa từng có nghĩ tới đường lui cho mình...... Cô vẫn nghĩ đến, Thẩm Lương Niên chính là đường lui của cô...... Thẳng đến khi gặp Lương Thần, “Thiếu niên thiên tử” không gì không làm được ở thành phố Giang Sơn này, dễ dàng chặt đứt tất cả đường lui của cô, dùng video hoan ái của cô và cô, dùng Thẩm Lương Niên bức bách cô.
Cô không thể không thỏa hiệp.
Nhưng hiện tại thì sao?
Thẩm Lương Niên đã hoàn toàn bị phá hủy ở đáy lòng của cô, quá khứ yêu nhau gần nhau mười năm thành một trận chê cười, mà chính mình lại bị Lương Thần cường thế bức bách ở lại trong nhà giam xa hoa này, không có tự do.
Cô vẫn thực cố gắng để cho chính mình không bị thương tổn, nhưng cuối cùng cô lại rơi vào kết cục thương tích đầy mình.
Cô sống cũng thật bi ai mà...... Quá khứ sống vì Thẩm Lương Niên, nay trở thành đồ giải trí của Lương Thần, từ đầu đến cuối cô vốn chưa từng sống vì chính mình.
Cô cũng thật bạc đãi bản thân......
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, hít thật sâu một hơi, là thời điểm nên làm kết thúc.
Kết thúc tình yêu đầu của cô và Thẩm Lương Niên, kết thúc Lương Thần không để ý ý nguyện của cô cưỡng ép nhốt cô ở trong nhà giam xa hoa này.
Cảnh Hảo Hảo nâng tay lên, tắt đi vòi nước, đi đến trong phòng tắm, tắm nước nóng một chút, đứng ở trước gương, cố gắng kiểm tra thần thái chính mình một lần, cảm thấy giọt nước không lọt, lúc này mới khoác áo choàng tắm, đi ra phòng tắm.
......
“Thuốc ngủ” Cảnh Hảo Hảo mua ở trang mua sắm gửi đến thành phố Giang Sơn vào ngày thứ ba, vào lúc ba giờ chiều, người ở chỗ nhà trọ gọi điện thoại tới cho cô, thông báo nơi đó có chuyển phát nhanh của cô.
Theo sát sau đó, Tiên nhi liền gửi cho cô một tin nhắn, nói đã dựa theo phân phó của cô, bán căn hộ hiện tại đi, người mua hy vọng có thể nhanh chóng vào ở.
Cảnh Hảo Hảo trả lời Tiên nhi một tin nhắn, tỏ vẻ mình đã biết, sau đó liền đứng lên, đi vào phòng thay quần áo.
Kéo tủ quần áo ra, từng loạt từng loạt quần áo bên trong, toàn bộ đều là Lương Thần mua thêm cho cô từ nửa năm nay, mỗi một kiện đều giá trị xa xỉ, ngón tay cô chậm rãi lướt qua từng bộ quần áo, cảm nhận đủ loại xúc giác, cuối cùng, cô lại chậm rãi ngồi xổm người xuống, kéo ra một cái hộp từ phía dưới cùng của tủ quần áo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.