Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu
Chương 775: Cầu hôn [18]
Diệp Phi Dạ
25/11/2019
So sánh với Cảnh Hảo Hảo, người chung quanh càng quan tâm là Lương Thần.
Cảnh Hảo Hảo trả lời lần này, Lương Thần cũng không có hỏi lại nữa, liền có một nữ minh tinh, mượn men rượu và thật vất vả Lương Thần mới nói chuyện, cố lấy dũng khí, giơ ly rượu về phía Lương Thần: "Lương tổng, em kính anh một ly."
"Cám ơn." Lương Thần bưng ly rượu lên bàn lên.
Nữ minh tinh kia, nhìn thấy Lương Thần lại có thể uống rượu với mình, cả người hơi có một chút kích động, cô ta mở to một đôi mắt ngập nước, nhìn Lương Thần: "Em tên là Lâm Yến, thật vui vì quen được anh, Lương tổng."
Lương Thần gật gật đầu, giơ ly rượu không có chạm ly với nữ minh tinh kia, ngược lại quét một vòng đám người hâm mộ ghen tị với người phụ nữ có thể uống rượu với mình này, sau đó, mở miệng nói: "Thật có lỗi, chúng ta không thể quen nhau, bởi vì tôi có bạn gái rồi."
Một câu này của Lương Thần, chấn động khiến cho trên mặt tất cả nữ minh tinh ở đây đều treo lên một tầng mất mát rõ ràng.
Lương Thần trả lời rõ ràng như vậy, làm cho Lâm Yến kính rượu anh hơi hiện lên một tia xấu hổ, chỉ là rất nhanh, Lâm Yến liền khôi phục trấn định, bưng ly rượu, va chạm với ly rượu của Lương Thần một chút, sau đó uống một hơi cạn sạch, mà Lương Thần, lại ra hiệu giơ giơ, tươi cười trên mặt rõ ràng thoạt nhìn xinh đẹp loá mắt, nhưng cố tình lại làm cho người ta có một loại ý lạnh nhạt mỏng manh: "Ngượng ngùng, rượu này tôi không thể uống, tôi sợ bạn gái tôi biết, sẽ mất hứng."
Đáy lòng Lâm Yến mất mát, cũng chỉ cười cười, không dám lỗ mãng, ngoan ngoãn ngồi ở trên vị trí của mình.
Tuy rằng đáy lòng mọi người mất mát "Thiếu niên thiên tử" của thành phố Giang Sơn đã là hoa đã có chủ, nhưng, lại vẫn có người ôm tâm tính tò mò, đánh bạo, lên tiếng hỏi: "Lương tổng có bạn gái, sao hôm nay không mang tới đây?"
Lương Thần mặt mang mỉm cười nghiêng đầu một chút, đối diện với tầm mắt của Cảnh Hảo Hảo.
Anh ngược lại thật sự rất muốn thoải mái đẩy bạn gái của anh ra cho bọn họ xem, chỉ tiếc, bạn gái anh biết hôm nay anh cả và chị dâu của anh cũng tới tham gia hôn lễ này, bị dọa đến, không dám vai sóng vai đứng chung một chỗ với anh.
Cảnh Hảo Hảo bị tầm mắt Lương Thần nhìn đến đáy lòng có chút gấp gáp, cô theo bản năng cúi đầu, sau đó chợt nghe được có một giọng nữ mang theo một chút cực kỳ hâm mộ mở miệng, nói: "Bộ dáng bạn gái Lương tổng khẳng định rất đẹp, Lương tổng không mang theo ra, chỉ sợ là muốn học Hán Vũ Đế, kim ốc tàng kiều."
Lương Thần nghiêng đầu, nhìn thoáng qua người phụ nữ nói chuyện, không nhanh không chậm lên tiếng nói: "Kim ốc tàng kiều chính là một lời thề tốt đẹp, kết cục cuối cùng, còn không phải là Hán Vũ Đế phế bỏ hoàng hậu Trần Kiều? Tôi không có khả năng nói không giữ lời với bạn gái của tôi."
Cảnh Hảo Hảo cúi đầu xuống, nghe câu này, đáy lòng hiện lên một tia ấm áp.
Lời thề tuy tốt đẹp, nhưng chung quy cũng sẽ tan biến.
Người đàn ông cô yêu, là lần nữa nói cho cô biết, chỉ cần anh nói ra, anh tất nhiên sẽ làm được.
Có thể là mọi người thật không ngờ Lương Thần lại sẽ trả lời những vấn đề bát quái này, những người khác càng thêm đánh bạo mở miệng, hỏi: "Vậy bạn gái Lương tổng, đối với Lương tổng mà nói, là Vệ Tử Phu sao?"
So sánh với Trần A Kiều, Vệ Tử Phu xác thực ở cùng Hán Vũ Đế rất nhiều năm.
Chỉ tiếc, kết cục cuối cùng, cũng là bi kịch...... Bởi vì, Vệ Tử Phu bởi vì Hán Vũ Đế không tín nhiệm, bị buộc tự sát, rơi vào kết cục cực kỳ bi thảm.
Lương Thần thản nhiên nhấp môi dưới, có chút không vui người khác so sánh anh và Cảnh Hảo Hảo với Hán Vũ Đế và phụ nữ của ông ta: "Bạn gái của tôi, cũng không hiền lành như Vệ Tử Phu......"
Lúc Lương Thần nói tới đây, Cảnh Hảo Hảo ngồi ở đối diện anh truyền đạt một ánh mắt bất mãn với anh.
Lương Thần không nhanh không chậm tiếp tục nói: "Huống hồ, tôi thích nhất bộ dáng tranh giành tình nhân của bạn gái tôi nhất."
Lương Thần dừng một chút, chuyển đề tài: "Chỉ là, tôi không phải Hán Vũ Đế, bạn gái của tôi cũng sẽ không phải là Vệ Tử Phu hay Trần A Kiều, bởi vì tôi sẽ không nói không giữ lời với cô ấy, tôi cũng sẽ không không tín nhiệm cô ấy."
Cảnh Hảo Hảo hiểu được, hai câu nói cuối cùng của Lương Thần, câu đầu tiên nói là kết cục của Trần A Kiều, câu thứ hai nói là kết cục của Vệ Tử Phu.
"Xem ra, hình như Lương tổng là thật sự rất yêu bạn gái của mình."
Lúc Lương Thần vừa định gật đầu, nói "Đương nhiên", đột nhiên một đạo giọng nói quen thuộc truyền đến: "A Thần, hóa ra chú ở nơi này?"
Cảnh Hảo Hảo nghe giọng nói này, tay run lên, que trúc trong tay, rơi ở trên dĩa.
Cảnh Hảo Hảo trả lời lần này, Lương Thần cũng không có hỏi lại nữa, liền có một nữ minh tinh, mượn men rượu và thật vất vả Lương Thần mới nói chuyện, cố lấy dũng khí, giơ ly rượu về phía Lương Thần: "Lương tổng, em kính anh một ly."
"Cám ơn." Lương Thần bưng ly rượu lên bàn lên.
Nữ minh tinh kia, nhìn thấy Lương Thần lại có thể uống rượu với mình, cả người hơi có một chút kích động, cô ta mở to một đôi mắt ngập nước, nhìn Lương Thần: "Em tên là Lâm Yến, thật vui vì quen được anh, Lương tổng."
Lương Thần gật gật đầu, giơ ly rượu không có chạm ly với nữ minh tinh kia, ngược lại quét một vòng đám người hâm mộ ghen tị với người phụ nữ có thể uống rượu với mình này, sau đó, mở miệng nói: "Thật có lỗi, chúng ta không thể quen nhau, bởi vì tôi có bạn gái rồi."
Một câu này của Lương Thần, chấn động khiến cho trên mặt tất cả nữ minh tinh ở đây đều treo lên một tầng mất mát rõ ràng.
Lương Thần trả lời rõ ràng như vậy, làm cho Lâm Yến kính rượu anh hơi hiện lên một tia xấu hổ, chỉ là rất nhanh, Lâm Yến liền khôi phục trấn định, bưng ly rượu, va chạm với ly rượu của Lương Thần một chút, sau đó uống một hơi cạn sạch, mà Lương Thần, lại ra hiệu giơ giơ, tươi cười trên mặt rõ ràng thoạt nhìn xinh đẹp loá mắt, nhưng cố tình lại làm cho người ta có một loại ý lạnh nhạt mỏng manh: "Ngượng ngùng, rượu này tôi không thể uống, tôi sợ bạn gái tôi biết, sẽ mất hứng."
Đáy lòng Lâm Yến mất mát, cũng chỉ cười cười, không dám lỗ mãng, ngoan ngoãn ngồi ở trên vị trí của mình.
Tuy rằng đáy lòng mọi người mất mát "Thiếu niên thiên tử" của thành phố Giang Sơn đã là hoa đã có chủ, nhưng, lại vẫn có người ôm tâm tính tò mò, đánh bạo, lên tiếng hỏi: "Lương tổng có bạn gái, sao hôm nay không mang tới đây?"
Lương Thần mặt mang mỉm cười nghiêng đầu một chút, đối diện với tầm mắt của Cảnh Hảo Hảo.
Anh ngược lại thật sự rất muốn thoải mái đẩy bạn gái của anh ra cho bọn họ xem, chỉ tiếc, bạn gái anh biết hôm nay anh cả và chị dâu của anh cũng tới tham gia hôn lễ này, bị dọa đến, không dám vai sóng vai đứng chung một chỗ với anh.
Cảnh Hảo Hảo bị tầm mắt Lương Thần nhìn đến đáy lòng có chút gấp gáp, cô theo bản năng cúi đầu, sau đó chợt nghe được có một giọng nữ mang theo một chút cực kỳ hâm mộ mở miệng, nói: "Bộ dáng bạn gái Lương tổng khẳng định rất đẹp, Lương tổng không mang theo ra, chỉ sợ là muốn học Hán Vũ Đế, kim ốc tàng kiều."
Lương Thần nghiêng đầu, nhìn thoáng qua người phụ nữ nói chuyện, không nhanh không chậm lên tiếng nói: "Kim ốc tàng kiều chính là một lời thề tốt đẹp, kết cục cuối cùng, còn không phải là Hán Vũ Đế phế bỏ hoàng hậu Trần Kiều? Tôi không có khả năng nói không giữ lời với bạn gái của tôi."
Cảnh Hảo Hảo cúi đầu xuống, nghe câu này, đáy lòng hiện lên một tia ấm áp.
Lời thề tuy tốt đẹp, nhưng chung quy cũng sẽ tan biến.
Người đàn ông cô yêu, là lần nữa nói cho cô biết, chỉ cần anh nói ra, anh tất nhiên sẽ làm được.
Có thể là mọi người thật không ngờ Lương Thần lại sẽ trả lời những vấn đề bát quái này, những người khác càng thêm đánh bạo mở miệng, hỏi: "Vậy bạn gái Lương tổng, đối với Lương tổng mà nói, là Vệ Tử Phu sao?"
So sánh với Trần A Kiều, Vệ Tử Phu xác thực ở cùng Hán Vũ Đế rất nhiều năm.
Chỉ tiếc, kết cục cuối cùng, cũng là bi kịch...... Bởi vì, Vệ Tử Phu bởi vì Hán Vũ Đế không tín nhiệm, bị buộc tự sát, rơi vào kết cục cực kỳ bi thảm.
Lương Thần thản nhiên nhấp môi dưới, có chút không vui người khác so sánh anh và Cảnh Hảo Hảo với Hán Vũ Đế và phụ nữ của ông ta: "Bạn gái của tôi, cũng không hiền lành như Vệ Tử Phu......"
Lúc Lương Thần nói tới đây, Cảnh Hảo Hảo ngồi ở đối diện anh truyền đạt một ánh mắt bất mãn với anh.
Lương Thần không nhanh không chậm tiếp tục nói: "Huống hồ, tôi thích nhất bộ dáng tranh giành tình nhân của bạn gái tôi nhất."
Lương Thần dừng một chút, chuyển đề tài: "Chỉ là, tôi không phải Hán Vũ Đế, bạn gái của tôi cũng sẽ không phải là Vệ Tử Phu hay Trần A Kiều, bởi vì tôi sẽ không nói không giữ lời với cô ấy, tôi cũng sẽ không không tín nhiệm cô ấy."
Cảnh Hảo Hảo hiểu được, hai câu nói cuối cùng của Lương Thần, câu đầu tiên nói là kết cục của Trần A Kiều, câu thứ hai nói là kết cục của Vệ Tử Phu.
"Xem ra, hình như Lương tổng là thật sự rất yêu bạn gái của mình."
Lúc Lương Thần vừa định gật đầu, nói "Đương nhiên", đột nhiên một đạo giọng nói quen thuộc truyền đến: "A Thần, hóa ra chú ở nơi này?"
Cảnh Hảo Hảo nghe giọng nói này, tay run lên, que trúc trong tay, rơi ở trên dĩa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.