Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu
Chương 501: Chuẩn bị [1]
Diệp Phi Dạ
09/06/2017
Editor: May
Ba Lương Thần ngẩng đầu, quét cái bụng còn rất bằng phẳng của Cảnh Hảo Hảo một vòng, chậm rãi rũ mi mắt, trầm mặc không lên tiếng.
Lương Thần biết đây là ý tứ ba mình ngầm đồng ý, thích hợp chen miệng, nói: “Gần đây Hảo Hảo có thai trong người, không thể quá mức bận rộn, gần đây mẹ cũng không có chuyện gì, cho nên hôn lễ Hảo Hảo......”
Lương Thần cố ý nói tới đây, dừng một chút.
Mẹ Lương Thần lập tức liệt cười toe toét, không cần nghĩ ngợi nói: “Hôn lễ mẹ đến chuẩn bị, Hảo Hảo cứ chờ làm cô dâu thôi. Đúng rồi A Thần, người hầu bên con từng chăm sóc phụ nữ có thai chưa? Lhông được, liền mang mẹ Lý qua đi, bà ấy từng chăm sóc vài phụ nữ có thai, có vẻ chuyên nghiệp...... Đúng rồi, Hảo Hảo, bác nói với con này, phụ nữ lần đầu tiên mang thai, chuyện chú ý đặc biệt nhiều......”
Mẹ Lương Thần, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, bùm bùm không gián đoạn bắt đầu nói cho Cảnh Hảo Hảo biết chuyện chú ý của phụ nữ có thai.
......
Mười giờ tối, Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo rời đi nhà cũ.
Trước khi đi, mẹ Lương Thần mang một nửa sản phẩm dinh dưỡng trong nhà lên trên xe Lương Thần, mãi cho đến cóp sau không đóng được, mới bỏ qua.
Lương Thần tự mình mở cửa xe ra cho Cảnh Hảo Hảo, sau khi anh ngồi lên xe, hạ cửa kính xe xuống, nói xin lỗi với những người đứng ở bên ngoài, sau đó chậm rãi từ từ chuyển xe, lái ra nhà cũ.
Cảnh Hảo Hảo nhìn bóng đêm không ngừng xẹt qua ngoài cửa sổ, có chút không thể tưởng tượng, chính mình thế lại cứ như vậy gặp mặt ba mẹ Lương Thần.
Cô vẫn nghĩ đến, gia đình như vậy, tuyệt đối sẽ có quan niệm dòng dõi, sẽ phản đối cô qua cửa.
Vốn cô còn đang vì đột nhiên mang thai, luyến tiếc phá bỏ đứa nhỏ này, lại sợ hãi lo lắng tương lai đứa nhỏ này danh bất chính ngôn bất thuận, hiện tại hết thảy đều giải quyết dễ dàng, tâm tình Cảnh Hảo Hảo mạc danh kỳ diệu trở nên tốt hơn rất nhiều, xoay qua, nhìn Lương Thần, lên tiếng nói: “Người nhà của anh, đều rất tốt.”
Lương Thần làm chú rể tương lai, câu môi cười cười, nghiêng đầu, tầm mắt đối diện với Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hảo Hảo, về sau bọn họ, cũng đều là người nhà của em.”
Người nhà.
Hai chữ này, cách bây giờ, đã gần mười một năm, đối với cô mà nói, được coi như một loại tồn tại rất xa lạ.
Nhưng buổi tối khi cô ngồi ở trên bàn cơm nhà cũ của nhà họ Lương, nhìn món ngon đầy bàn, chung quanh xúm lại cùng một chỗ, mỗi một gương mặt thân thiết mà lại chân thành, cô đột nhiên phát hiện, mỗi người trong gia đình lớn này đều là hạnh phúc như vậy.
Qua không bao lâu nữa, cô sẽ trở thành một thành viên trong hạnh phúc đó.
Có một loại cảm xúc không thể nói nên lời, ở đáy lòng của cô, kích động lên, như là đang hướng tới, hoặc như là đang khát vọng.
......
Nhà cũ nhà họ Lương.
Phòng sách.
Lương Chu Thiên ngồi ở trước bàn học, quét văn kiện trước mặt một lần, ngẩng đầu, nói với Lương Viễn - con lớn nhất trước mặt: “Chuyện lần này, cần phải làm tốt, có trợ giúp cho tương lai tiền đồ của con.”
“Đã biết, ba.” Sắc mặt Lương Viễn trấn định lễ độ đáp một câu, liền nói: “Nếu như không còn chuyện gì, con đi ra ngoài trước.”
“Chờ một chút.” Lương Chu Thiên ngẩng đầu, nhìn Lương Viễn nói: “Đối tượng A Thần muốn kết hôn, con đi tra một chút, chỉ cần là gia đình trong sạch, hôn sự bọn họ, con liền hỗ trợ coi chừng một chút, thân thể mẹ con không phải đặc biệt tốt, không thể quá mức mệt nhọc, con lại là người từng trải, huynh trưởng như cha, liền giúp đỡ bọn chúng một chút.”
“Dạ.” Lương Viễn lên tiếng, sau đó lại mở miệng nói: “Nhìn ra được, lão tam rất thích cô gái kia.”
Ba Lương Thần ngẩng đầu, quét cái bụng còn rất bằng phẳng của Cảnh Hảo Hảo một vòng, chậm rãi rũ mi mắt, trầm mặc không lên tiếng.
Lương Thần biết đây là ý tứ ba mình ngầm đồng ý, thích hợp chen miệng, nói: “Gần đây Hảo Hảo có thai trong người, không thể quá mức bận rộn, gần đây mẹ cũng không có chuyện gì, cho nên hôn lễ Hảo Hảo......”
Lương Thần cố ý nói tới đây, dừng một chút.
Mẹ Lương Thần lập tức liệt cười toe toét, không cần nghĩ ngợi nói: “Hôn lễ mẹ đến chuẩn bị, Hảo Hảo cứ chờ làm cô dâu thôi. Đúng rồi A Thần, người hầu bên con từng chăm sóc phụ nữ có thai chưa? Lhông được, liền mang mẹ Lý qua đi, bà ấy từng chăm sóc vài phụ nữ có thai, có vẻ chuyên nghiệp...... Đúng rồi, Hảo Hảo, bác nói với con này, phụ nữ lần đầu tiên mang thai, chuyện chú ý đặc biệt nhiều......”
Mẹ Lương Thần, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, bùm bùm không gián đoạn bắt đầu nói cho Cảnh Hảo Hảo biết chuyện chú ý của phụ nữ có thai.
......
Mười giờ tối, Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo rời đi nhà cũ.
Trước khi đi, mẹ Lương Thần mang một nửa sản phẩm dinh dưỡng trong nhà lên trên xe Lương Thần, mãi cho đến cóp sau không đóng được, mới bỏ qua.
Lương Thần tự mình mở cửa xe ra cho Cảnh Hảo Hảo, sau khi anh ngồi lên xe, hạ cửa kính xe xuống, nói xin lỗi với những người đứng ở bên ngoài, sau đó chậm rãi từ từ chuyển xe, lái ra nhà cũ.
Cảnh Hảo Hảo nhìn bóng đêm không ngừng xẹt qua ngoài cửa sổ, có chút không thể tưởng tượng, chính mình thế lại cứ như vậy gặp mặt ba mẹ Lương Thần.
Cô vẫn nghĩ đến, gia đình như vậy, tuyệt đối sẽ có quan niệm dòng dõi, sẽ phản đối cô qua cửa.
Vốn cô còn đang vì đột nhiên mang thai, luyến tiếc phá bỏ đứa nhỏ này, lại sợ hãi lo lắng tương lai đứa nhỏ này danh bất chính ngôn bất thuận, hiện tại hết thảy đều giải quyết dễ dàng, tâm tình Cảnh Hảo Hảo mạc danh kỳ diệu trở nên tốt hơn rất nhiều, xoay qua, nhìn Lương Thần, lên tiếng nói: “Người nhà của anh, đều rất tốt.”
Lương Thần làm chú rể tương lai, câu môi cười cười, nghiêng đầu, tầm mắt đối diện với Cảnh Hảo Hảo, nói: “Hảo Hảo, về sau bọn họ, cũng đều là người nhà của em.”
Người nhà.
Hai chữ này, cách bây giờ, đã gần mười một năm, đối với cô mà nói, được coi như một loại tồn tại rất xa lạ.
Nhưng buổi tối khi cô ngồi ở trên bàn cơm nhà cũ của nhà họ Lương, nhìn món ngon đầy bàn, chung quanh xúm lại cùng một chỗ, mỗi một gương mặt thân thiết mà lại chân thành, cô đột nhiên phát hiện, mỗi người trong gia đình lớn này đều là hạnh phúc như vậy.
Qua không bao lâu nữa, cô sẽ trở thành một thành viên trong hạnh phúc đó.
Có một loại cảm xúc không thể nói nên lời, ở đáy lòng của cô, kích động lên, như là đang hướng tới, hoặc như là đang khát vọng.
......
Nhà cũ nhà họ Lương.
Phòng sách.
Lương Chu Thiên ngồi ở trước bàn học, quét văn kiện trước mặt một lần, ngẩng đầu, nói với Lương Viễn - con lớn nhất trước mặt: “Chuyện lần này, cần phải làm tốt, có trợ giúp cho tương lai tiền đồ của con.”
“Đã biết, ba.” Sắc mặt Lương Viễn trấn định lễ độ đáp một câu, liền nói: “Nếu như không còn chuyện gì, con đi ra ngoài trước.”
“Chờ một chút.” Lương Chu Thiên ngẩng đầu, nhìn Lương Viễn nói: “Đối tượng A Thần muốn kết hôn, con đi tra một chút, chỉ cần là gia đình trong sạch, hôn sự bọn họ, con liền hỗ trợ coi chừng một chút, thân thể mẹ con không phải đặc biệt tốt, không thể quá mức mệt nhọc, con lại là người từng trải, huynh trưởng như cha, liền giúp đỡ bọn chúng một chút.”
“Dạ.” Lương Viễn lên tiếng, sau đó lại mở miệng nói: “Nhìn ra được, lão tam rất thích cô gái kia.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.