Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu
Chương 454: Dịu đi [7]
Diệp Phi Dạ
18/05/2017
Editor: May
“Một, hai, ba...... tám...... ơ?”
Tiên nhi rơi âm thanh xuống, xoay qua, nhìn Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên giường xem kịch bản, có chút kinh ngạc nói: “Chị Hảo Hảo, hôm nay Lương tổng chưa tới sao?”
Cảnh Hảo Hảo thật vất vả trì hoãn nghỉ ngơi, lúc cầm kịch bản học lời kịch liền quên chuyện đêm nay Lương Thần không có tới.
Hiện tại bị lời nói đột ngột như thế của Tiên nhi cắt đứt, tay nắm kịch bản của Cảnh Hảo Hảo nhẹ run rẩy, sau đó liền ném kịch bản: “Thời gian không còn sớm, ngày mai còn phải dậy sớm, sớm nghỉ ngơi một chút đi.”
“À.” Tiên nhi rất nhanh tiến vào phòng tắm rửa mặt, sau khi đi ra, liền tắt đèn đi.
Trong phòng rất yên tĩnh, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại không thể nào ngủ được, cô nghe hô hấp của Tiên nhi bên cạnh kéo dài, còn có tiếng ngáy rất nhỏ đi ra, sớm đã ngủ say, mà chính mình, lật người, trợn tròn mắt, từ đèn ngủ hơi yếu, nhìn trên bàn đặt chỉnh tề tám hộp cơm giống nhau như đúc, cảm thấy tâm tình càng thêm cực kỳ phiền muộn!
Đôi khi, người thật là một loại sinh vật rất kỳ quái, đáy lòng rõ ràng oán hận lợi hại, ước gì anh không cần xuất hiện ở trước mắt mình, nhưng đợi cho có một ngày, anh thật sự không xuất hiện, Cảnh Hảo Hảo lại cảm thấy chính mình như là thiếu thứ gì đó, đáy lòng trống rỗng.
Đến tột cùng cô là làm sao vậy?
Cảnh Hảo Hảo phiền não tiếp tục lật người.
......
Cảnh Hảo Hảo cũng không nhớ tối hôm qua cô đi vào giấc ngủ như thế nào, ngày hôm sau vẫn quay chụp như cũ, bởi vì chất lượng giấc ngủ hôm trước không tốt, cả ngày có chút mệt rã rời, thật vất vả chống đỡ trải qua tất cả quay chụp xong, Cảnh Hảo Hảo tháo trang sức đi ra, phát hiện lan can bên ngoài vẫn trống không như trước, không có bất kỳ ai.
Vì thế, Cảnh Hảo Hảo liền trải qua lần đầu tiên ngồi xe tổ phim.
Cảnh Hảo Hảo trước cùng Tiên nhi cùng nhau đi ăn cơm tối, tản bộ, rồi mới trở về phòng khách sạn.
Tiên nhi ngồi ở một bên lên mạng chơi trò chơi, cô vẫn xem kịch bản học thuộc lời kịch, thỉnh thoảng cầm lấy di động nhìn thoáng qua, mười giờ tối, Cảnh Hảo Hảo xác định lời kịch quay chụp ngày hôm sau đều thuộc nằm lòng, mới ném kịch bản qua một bên, cầm lấy di động tùy ý xem.
Trong lúc vô tình Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy số của Lương Thần ở trong điện thoại, tay cô chỉ hơi dừng một chút, đột nhiên liền bò xuống giường, mở ngăn tủ ra, bắt đầu tìm kiếm ở bên trong, tìm nửa ngày, Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy băng vệ sinh chính mình mang đến, bị Tiên nhi dùng chỉ còn lại có một bao, Cảnh Hảo Hảo liền đóng hộc tủ lại, cầm lấy di động, tìm số điện thoại bàn trong biệt thự, vừa mới chuẩn bị giống như vô tình gọi qua, Cảnh Hảo Hảo đột nhiên liền dừng lại.
Cô đây rốt cuộc là đang làm cái gì?
Lương Thần không đến xem cô, không đến quấy rầy cô, không phải là cô hy vọng sao?
Cô vì chuyện này, rối rắm cái gì?
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, hít sâu một hơi, nâng tay lên, trực tiếp tắt điện thoại di động đi, đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn dãy núi lan tràn ngoài cửa sổ, cô bình ổn cảm xúc của mình một chút, một lần nữa đi lên giường ngủ.
Lương Thần liên tiếp không có xuất hiện bốn ngày, Cảnh Hảo Hảo tựa hồ đã quen, giống như những diễn viên khác, quay phim, trở về khách sạn, trải qua ngày đi giữa hai điểm.
Một khi mùa hè bắt đầu, nhiệt độ kéo lên đặc biệt nhanh, trang phục cổ trang vốn rất nặng, mặc ở trên người, nóng đến một thân mồ hôi.
Vì không ảnh hưởng đến diễn viên phát huy, trong quần áo bắt đầu giấu túi chườm nước đá.
Vào buổi sáng ngày thứ năm Lương Thần không xuất hiện, địa điểm quay chụp, dời đến trong vườn hoa của “Tần vương cung”.
“Một, hai, ba...... tám...... ơ?”
Tiên nhi rơi âm thanh xuống, xoay qua, nhìn Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên giường xem kịch bản, có chút kinh ngạc nói: “Chị Hảo Hảo, hôm nay Lương tổng chưa tới sao?”
Cảnh Hảo Hảo thật vất vả trì hoãn nghỉ ngơi, lúc cầm kịch bản học lời kịch liền quên chuyện đêm nay Lương Thần không có tới.
Hiện tại bị lời nói đột ngột như thế của Tiên nhi cắt đứt, tay nắm kịch bản của Cảnh Hảo Hảo nhẹ run rẩy, sau đó liền ném kịch bản: “Thời gian không còn sớm, ngày mai còn phải dậy sớm, sớm nghỉ ngơi một chút đi.”
“À.” Tiên nhi rất nhanh tiến vào phòng tắm rửa mặt, sau khi đi ra, liền tắt đèn đi.
Trong phòng rất yên tĩnh, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại không thể nào ngủ được, cô nghe hô hấp của Tiên nhi bên cạnh kéo dài, còn có tiếng ngáy rất nhỏ đi ra, sớm đã ngủ say, mà chính mình, lật người, trợn tròn mắt, từ đèn ngủ hơi yếu, nhìn trên bàn đặt chỉnh tề tám hộp cơm giống nhau như đúc, cảm thấy tâm tình càng thêm cực kỳ phiền muộn!
Đôi khi, người thật là một loại sinh vật rất kỳ quái, đáy lòng rõ ràng oán hận lợi hại, ước gì anh không cần xuất hiện ở trước mắt mình, nhưng đợi cho có một ngày, anh thật sự không xuất hiện, Cảnh Hảo Hảo lại cảm thấy chính mình như là thiếu thứ gì đó, đáy lòng trống rỗng.
Đến tột cùng cô là làm sao vậy?
Cảnh Hảo Hảo phiền não tiếp tục lật người.
......
Cảnh Hảo Hảo cũng không nhớ tối hôm qua cô đi vào giấc ngủ như thế nào, ngày hôm sau vẫn quay chụp như cũ, bởi vì chất lượng giấc ngủ hôm trước không tốt, cả ngày có chút mệt rã rời, thật vất vả chống đỡ trải qua tất cả quay chụp xong, Cảnh Hảo Hảo tháo trang sức đi ra, phát hiện lan can bên ngoài vẫn trống không như trước, không có bất kỳ ai.
Vì thế, Cảnh Hảo Hảo liền trải qua lần đầu tiên ngồi xe tổ phim.
Cảnh Hảo Hảo trước cùng Tiên nhi cùng nhau đi ăn cơm tối, tản bộ, rồi mới trở về phòng khách sạn.
Tiên nhi ngồi ở một bên lên mạng chơi trò chơi, cô vẫn xem kịch bản học thuộc lời kịch, thỉnh thoảng cầm lấy di động nhìn thoáng qua, mười giờ tối, Cảnh Hảo Hảo xác định lời kịch quay chụp ngày hôm sau đều thuộc nằm lòng, mới ném kịch bản qua một bên, cầm lấy di động tùy ý xem.
Trong lúc vô tình Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy số của Lương Thần ở trong điện thoại, tay cô chỉ hơi dừng một chút, đột nhiên liền bò xuống giường, mở ngăn tủ ra, bắt đầu tìm kiếm ở bên trong, tìm nửa ngày, Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy băng vệ sinh chính mình mang đến, bị Tiên nhi dùng chỉ còn lại có một bao, Cảnh Hảo Hảo liền đóng hộc tủ lại, cầm lấy di động, tìm số điện thoại bàn trong biệt thự, vừa mới chuẩn bị giống như vô tình gọi qua, Cảnh Hảo Hảo đột nhiên liền dừng lại.
Cô đây rốt cuộc là đang làm cái gì?
Lương Thần không đến xem cô, không đến quấy rầy cô, không phải là cô hy vọng sao?
Cô vì chuyện này, rối rắm cái gì?
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, hít sâu một hơi, nâng tay lên, trực tiếp tắt điện thoại di động đi, đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn dãy núi lan tràn ngoài cửa sổ, cô bình ổn cảm xúc của mình một chút, một lần nữa đi lên giường ngủ.
Lương Thần liên tiếp không có xuất hiện bốn ngày, Cảnh Hảo Hảo tựa hồ đã quen, giống như những diễn viên khác, quay phim, trở về khách sạn, trải qua ngày đi giữa hai điểm.
Một khi mùa hè bắt đầu, nhiệt độ kéo lên đặc biệt nhanh, trang phục cổ trang vốn rất nặng, mặc ở trên người, nóng đến một thân mồ hôi.
Vì không ảnh hưởng đến diễn viên phát huy, trong quần áo bắt đầu giấu túi chườm nước đá.
Vào buổi sáng ngày thứ năm Lương Thần không xuất hiện, địa điểm quay chụp, dời đến trong vườn hoa của “Tần vương cung”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.