Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu
Chương 487: Giãy dụa [2]
Diệp Phi Dạ
02/06/2017
Editor: May
Huống chi, cô đã nằm ở trên đài giải phẫu lạnh như băng, đã làm giải phẫu đặt vòng một lần, lúc ấy bên cạnh người phụ nữ nào cũng đều có rất nhiều người nhà và chồng theo cùng, duy chỉ có cô không có, cho nên cô thật sự không muốn đi vào trong bệnh viện nằm ở trên đài giải phẫu lạnh như băng, lẻ loi một mình đi làm giải phẫu phá thai một lần nữa.
Thật ra, cô từng nghĩ tới muốn đứa nhỏ, nhưng đó là lúc cô và Thẩm Lương Niên cùng một chỗ, cô vẫn cảm thấy, đứa nhỏ là một phần đại lễ Thượng Đế tặng cho người yêu nhau, giữa cô và Lương Thần không có tình yêu đáng nói gì, đứa nhỏ này, chỉ do ngoài ý muốn.
Cho nên, vừa nghĩ tới nhiều vấn đề như vậy, Cảnh Hảo Hảo cũng không biết chính mình phải nên làm như thế nào.
Cảnh Hảo Hảo ngay tại trong rối rắm “Nước sôi lửa bỏng” như vậy nằm im lặng hồi lâu, mãi cho đến ba giờ chiều, phải xuất phát đi studio chụp diễn kế tiếp, Cảnh Hảo Hảo vẫn không nghĩ ra được một biện pháp giải quyết tốt nhất.
......
Buổi chiều Cảnh Hảo Hảo quay diễn ở bên ngoài, trong đó có một đoạn cầu, là cô phải ngồi ở trên bàn đu dây, thị vệ đứng ở sau lưng của cô, đẩy cô.
Lúc ấy cô nhìn bàn đu dây đung đưa tới lui đó, đáy lòng bắt đầu sinh ra một ý niệm trong đầu, chính là chính mình ngồi lên, giả bộ không có ngồi vững, cũng làm bộ như không biết chính mình đã hoài thai, cứ như vậy ngã xuống từ phía trên, sau đó kết thúc mọi chuyện, cô liền không bao giờ cần rối rắm vấn đề rốt cuộc có muốn đứa nhỏ này hay không nữa.
Nhưng nghĩ thì nghĩ, Cảnh Hảo Hảo lại không có cái ngoan kính kia.
Rõ ràng chính cô cũng nghĩ đến không cần đứa nhỏ này, nhưng cố tình vào trước khi chính thức quay phim, cô còn cố ý đi đến trước bàn đu dây, cẩn thận kiểm tra thiết bị một chút, nhìn xem có tai hoạ ngầm không an toàn nào không.
Buổi chiều diễn, Cảnh Hảo Hảo chỉ có nửa màn, rất nhanh liền quay xong rồi, cô sớm trở lại trong khách sạn, tiếp tục đắm chìm ở trong tâm tình vạn phần rối rắm của mình.
Bốn giờ chiều, Cảnh Hảo Hảo xốc chăn lên, ngồi dậy từ trên giường.
Mặc kệ cô rất không quả quyết, khó có thể dứt bỏ, đứa nhỏ này, cuối cùng vẫn là không thể lưu.Hiện tại cô tàn nhẫn, là nhân từ với tương lai của bé.
Giữa cô và Lương Thần, đều đã hỗn loạn thành một đoàn, bây giờ cô lại kéo một đứa nhỏ tiến vào, vậy chẳng phải là loạn lật trời sao?
Hiện tại Lương Thần, nhìn như đối với cô không tệ, nhưng không tệ này, có năng lực duy trì bao lâu?
Thẩm Lương Niên từng đối với cô lại càng không tệ, hơn nữa bọn họ còn có mười năm quá khứ, cuối cùng Thẩm Lương Niên vẫn có thể phản bội cô.
Trong phòng rất im lặng, không biết Tiểu Cẩm đi nơi nào, không có ở đây, nội tâm Cảnh Hảo Hảo giãy dụa suy nghĩ hồi lâu, xuống giường, mặc quần áo, nhấc túi xách của mình lên, đi ra khách sạn.
Từ Ảnh Thị Thành đến thành phố Giang Sơn có ô tô đường dài, cách khách sạn cũng không xa, Cảnh Hảo Hảo mua một tấm vé, đợi khoảng mười phút, ô tô đường dài xuất phát, lái về phía thành phố Giang Sơn.
Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên ô tô đường dài, đầu dựa vào cửa kính xe, nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ, cảm giác được máy quạt trên đỉnh đầu thổi ra gió có chút lạnh, cô nâng tay lên, đẩy miệng quạt chếch đi một chút.
Cho dù cuối cùng cô và đứa nhỏ trong bụng vẫn sẽ chia lìa, nhưng trước khi chia lìa, cô vẫn sẽ dùng hết khả năng làm một vài chuyện mà một người mẹ nên làm cho con
Xem như, là một ít bồi thường cho bé.
......
Một ngày này Lương Thần trôi qua coi như dễ chịu, công việc buổi sáng không tính đặc biệt bận rộn, giữa trưa tham gia một bữa ăn, buổi chiều cùng Lâm đổng đi đánh gôn một trận.
Gôn phát huy đặc biệt tốt, gậy gậy vào lỗ, hợp tác với Lâm đổng, cũng ăn nhịp với nhau, thật có thể nói là đường làm quan rộng mở.
Huống chi, cô đã nằm ở trên đài giải phẫu lạnh như băng, đã làm giải phẫu đặt vòng một lần, lúc ấy bên cạnh người phụ nữ nào cũng đều có rất nhiều người nhà và chồng theo cùng, duy chỉ có cô không có, cho nên cô thật sự không muốn đi vào trong bệnh viện nằm ở trên đài giải phẫu lạnh như băng, lẻ loi một mình đi làm giải phẫu phá thai một lần nữa.
Thật ra, cô từng nghĩ tới muốn đứa nhỏ, nhưng đó là lúc cô và Thẩm Lương Niên cùng một chỗ, cô vẫn cảm thấy, đứa nhỏ là một phần đại lễ Thượng Đế tặng cho người yêu nhau, giữa cô và Lương Thần không có tình yêu đáng nói gì, đứa nhỏ này, chỉ do ngoài ý muốn.
Cho nên, vừa nghĩ tới nhiều vấn đề như vậy, Cảnh Hảo Hảo cũng không biết chính mình phải nên làm như thế nào.
Cảnh Hảo Hảo ngay tại trong rối rắm “Nước sôi lửa bỏng” như vậy nằm im lặng hồi lâu, mãi cho đến ba giờ chiều, phải xuất phát đi studio chụp diễn kế tiếp, Cảnh Hảo Hảo vẫn không nghĩ ra được một biện pháp giải quyết tốt nhất.
......
Buổi chiều Cảnh Hảo Hảo quay diễn ở bên ngoài, trong đó có một đoạn cầu, là cô phải ngồi ở trên bàn đu dây, thị vệ đứng ở sau lưng của cô, đẩy cô.
Lúc ấy cô nhìn bàn đu dây đung đưa tới lui đó, đáy lòng bắt đầu sinh ra một ý niệm trong đầu, chính là chính mình ngồi lên, giả bộ không có ngồi vững, cũng làm bộ như không biết chính mình đã hoài thai, cứ như vậy ngã xuống từ phía trên, sau đó kết thúc mọi chuyện, cô liền không bao giờ cần rối rắm vấn đề rốt cuộc có muốn đứa nhỏ này hay không nữa.
Nhưng nghĩ thì nghĩ, Cảnh Hảo Hảo lại không có cái ngoan kính kia.
Rõ ràng chính cô cũng nghĩ đến không cần đứa nhỏ này, nhưng cố tình vào trước khi chính thức quay phim, cô còn cố ý đi đến trước bàn đu dây, cẩn thận kiểm tra thiết bị một chút, nhìn xem có tai hoạ ngầm không an toàn nào không.
Buổi chiều diễn, Cảnh Hảo Hảo chỉ có nửa màn, rất nhanh liền quay xong rồi, cô sớm trở lại trong khách sạn, tiếp tục đắm chìm ở trong tâm tình vạn phần rối rắm của mình.
Bốn giờ chiều, Cảnh Hảo Hảo xốc chăn lên, ngồi dậy từ trên giường.
Mặc kệ cô rất không quả quyết, khó có thể dứt bỏ, đứa nhỏ này, cuối cùng vẫn là không thể lưu.Hiện tại cô tàn nhẫn, là nhân từ với tương lai của bé.
Giữa cô và Lương Thần, đều đã hỗn loạn thành một đoàn, bây giờ cô lại kéo một đứa nhỏ tiến vào, vậy chẳng phải là loạn lật trời sao?
Hiện tại Lương Thần, nhìn như đối với cô không tệ, nhưng không tệ này, có năng lực duy trì bao lâu?
Thẩm Lương Niên từng đối với cô lại càng không tệ, hơn nữa bọn họ còn có mười năm quá khứ, cuối cùng Thẩm Lương Niên vẫn có thể phản bội cô.
Trong phòng rất im lặng, không biết Tiểu Cẩm đi nơi nào, không có ở đây, nội tâm Cảnh Hảo Hảo giãy dụa suy nghĩ hồi lâu, xuống giường, mặc quần áo, nhấc túi xách của mình lên, đi ra khách sạn.
Từ Ảnh Thị Thành đến thành phố Giang Sơn có ô tô đường dài, cách khách sạn cũng không xa, Cảnh Hảo Hảo mua một tấm vé, đợi khoảng mười phút, ô tô đường dài xuất phát, lái về phía thành phố Giang Sơn.
Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên ô tô đường dài, đầu dựa vào cửa kính xe, nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ, cảm giác được máy quạt trên đỉnh đầu thổi ra gió có chút lạnh, cô nâng tay lên, đẩy miệng quạt chếch đi một chút.
Cho dù cuối cùng cô và đứa nhỏ trong bụng vẫn sẽ chia lìa, nhưng trước khi chia lìa, cô vẫn sẽ dùng hết khả năng làm một vài chuyện mà một người mẹ nên làm cho con
Xem như, là một ít bồi thường cho bé.
......
Một ngày này Lương Thần trôi qua coi như dễ chịu, công việc buổi sáng không tính đặc biệt bận rộn, giữa trưa tham gia một bữa ăn, buổi chiều cùng Lâm đổng đi đánh gôn một trận.
Gôn phát huy đặc biệt tốt, gậy gậy vào lỗ, hợp tác với Lâm đổng, cũng ăn nhịp với nhau, thật có thể nói là đường làm quan rộng mở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.