Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu
Chương 515: Kết hôn [8]
Diệp Phi Dạ
16/06/2017
Editor: May
Trời biết anh nằm mơ cũng hy vọng Cảnh Hảo Hảo có thể thật tình thật lòng, phát ra nụ cười từ nội tâm với anh nhưng thời gian dài tới này như vậy, cô đối với anh, không phải lạnh như băng, chính là lãnh đạm, đến ngay cả “Sinh nhật vui vẻ” trong miệng cô, cũng là anh nói liên miên cằn nhằn hồi lâu, mới đổi lấy được.
Thế cho nên, đến sau này, nụ cười của Cảnh Hảo Hảo với anh, anh liền có chút không dám nghĩ xa.
Anh không ngừng tự an ủi chính mình dưới đáy lòng, không sao, chỉ cần cô ở bên người anh, đều không sao cả.....
Cả người Lương Thần giống như hóa thạch, sửng sờ ở trước mặt Cảnh Hảo Hảo, Cảnh Hảo Hảo tiếp tục cong cong khóe môi, nói với Lương Thần: “Cám ơn anh, Lương Thần.”
Cô từng nói “Cám ơn”, nhưng là nói xa cách lãnh đạm công thức hoá.
Nhưng lúc này đây, cô là cười nói, ngữ điệu kia, thoải mái mềm mại.
Khiến cho tâm Lương Thần trong nháy mắt hóa thành một đoàn nước xuân, trong nháy mắt này, anh cảm thấy dùng một câu để hình dung tâm tình lúc này của mình, tuyệt đối không kiểu cách.
Đó chính là, nếu Cảnh Hảo Hảo bảo anh đi chết, anh cũng sẽ mắt không nháy một chút liền đi tìm chết.
Thế giới phù phiếm, chúng sinh, còn kém hơn nhướng mày cười một tiếng của em.
......
Lĩnh xong hôn thú còn chưa đến năm tiếng, giấc mộng của Lương Thần liền trở thành sự thật thấy được nụ cười của Cảnh Hảo Hảo, anh nghĩ, cuộc sống hôn nhân kế tiếp của mình, tuyệt đối sẽ vô cùng thuận lợi.
Dọc theo đường Lương Thần vui rạo rực lái xe đi công ty, không ngừng quét bản màu đỏ chỗ cạnh tài xế, cuối cùng còn vào lúc đèn đỏ nhảy qua, cầm bản màu đỏ kia đặt trước tay lái của mình, vừa lái xe, vừa xem, nhất thời cảm thấy, thế giới tuyệt vời không thể giải thích.
Tới công ty, Lương Thần xuống xe, bảo an lập tức tiến lên, nhận chìa khóa đổ xe giúp anh, Lương Thần luôn mặt không chút thay đổi khí tràng cường đại đối mặt nhân viên cấp dưới, rạng rỡ gật gật đầu với bảo an, còn cố ý làm bộ như lấy di động, cầm bản màu đỏ nhỏ trong túi của mình ra, bày ra cho bảo an xem.
Bảo an nhìn mấy chữ “Hôn thú” trên bản màu đỏ, tròng mắt suýt nữa rớt xuống dưới, lập tức khom người, nói: “Chúc mừng Lương tổng.”
Vẻ mặt Lương Thần tươi cười gật gật đầu, thoải mái nhận chúc mừng, lần đầu tiên trong cuộc đời không chút nào keo kiệt nói một câu:“Cám ơn.” với bảo an.
Sau đó, liền nét mặt toả sáng tiến vào công ty.
Lúc này đúng là giờ đi làm buổi chiều, trong thang máy tầng một, xếp đầy người chờ đi thang máy, Lương Thần cố ý buông tha thang máy chạy thẳng dành riêng cho tổng giám đốc của mình, cùng những nhân viên này, tâm bình khí hòa chờ thang máy, cửa thang máy mở ra, Lương Thần và nhân viên cùng nhau tiến vào thang máy.
Tập đoàn Giang Sơn không ít nhân viên, nhìn thấy Lương Thần, đều khách khách khí khí hô một tiếng “Lương tổng”.
Lương Thần rất kiên nhẫn nhất nhất gật gật đầu với tất cả mọi người, sau đó nhìn người đứng đầy thang máy, vẫn làm bộ như lấy điện thoại di động từ trong túi ra nhìn thời gian, cùng lấy giấy hôn thú của mình ra theo, sau đó không cẩn thận rơi xuống đất.
Một nhân viên đứng ở bên cạnh anh, lập tức khom người nhặt bản đỏ nhỏ lên, nhìn thấy mấy chữ “Hôn thú” này, lập tức cung kính đưa cho Lương Thần, nói: “Lương tổng, chúc mừng ngài tân hôn vui vẻ.”
Những người khác trong thang máy, lập tức ôm thái độ ân cần, cũng nói:“Chúc mừng Lương tổng.” theo
Lương Thần vừa lòng gật gật đầu, cười tủm tỉm tiếp tất cả chúc phúc, dùng tay lau bản màu đỏ rơi ở trong thang máy không dính chút bụi bặm kia hai lần, nhét vào trong túi của mình.
Trời biết anh nằm mơ cũng hy vọng Cảnh Hảo Hảo có thể thật tình thật lòng, phát ra nụ cười từ nội tâm với anh nhưng thời gian dài tới này như vậy, cô đối với anh, không phải lạnh như băng, chính là lãnh đạm, đến ngay cả “Sinh nhật vui vẻ” trong miệng cô, cũng là anh nói liên miên cằn nhằn hồi lâu, mới đổi lấy được.
Thế cho nên, đến sau này, nụ cười của Cảnh Hảo Hảo với anh, anh liền có chút không dám nghĩ xa.
Anh không ngừng tự an ủi chính mình dưới đáy lòng, không sao, chỉ cần cô ở bên người anh, đều không sao cả.....
Cả người Lương Thần giống như hóa thạch, sửng sờ ở trước mặt Cảnh Hảo Hảo, Cảnh Hảo Hảo tiếp tục cong cong khóe môi, nói với Lương Thần: “Cám ơn anh, Lương Thần.”
Cô từng nói “Cám ơn”, nhưng là nói xa cách lãnh đạm công thức hoá.
Nhưng lúc này đây, cô là cười nói, ngữ điệu kia, thoải mái mềm mại.
Khiến cho tâm Lương Thần trong nháy mắt hóa thành một đoàn nước xuân, trong nháy mắt này, anh cảm thấy dùng một câu để hình dung tâm tình lúc này của mình, tuyệt đối không kiểu cách.
Đó chính là, nếu Cảnh Hảo Hảo bảo anh đi chết, anh cũng sẽ mắt không nháy một chút liền đi tìm chết.
Thế giới phù phiếm, chúng sinh, còn kém hơn nhướng mày cười một tiếng của em.
......
Lĩnh xong hôn thú còn chưa đến năm tiếng, giấc mộng của Lương Thần liền trở thành sự thật thấy được nụ cười của Cảnh Hảo Hảo, anh nghĩ, cuộc sống hôn nhân kế tiếp của mình, tuyệt đối sẽ vô cùng thuận lợi.
Dọc theo đường Lương Thần vui rạo rực lái xe đi công ty, không ngừng quét bản màu đỏ chỗ cạnh tài xế, cuối cùng còn vào lúc đèn đỏ nhảy qua, cầm bản màu đỏ kia đặt trước tay lái của mình, vừa lái xe, vừa xem, nhất thời cảm thấy, thế giới tuyệt vời không thể giải thích.
Tới công ty, Lương Thần xuống xe, bảo an lập tức tiến lên, nhận chìa khóa đổ xe giúp anh, Lương Thần luôn mặt không chút thay đổi khí tràng cường đại đối mặt nhân viên cấp dưới, rạng rỡ gật gật đầu với bảo an, còn cố ý làm bộ như lấy di động, cầm bản màu đỏ nhỏ trong túi của mình ra, bày ra cho bảo an xem.
Bảo an nhìn mấy chữ “Hôn thú” trên bản màu đỏ, tròng mắt suýt nữa rớt xuống dưới, lập tức khom người, nói: “Chúc mừng Lương tổng.”
Vẻ mặt Lương Thần tươi cười gật gật đầu, thoải mái nhận chúc mừng, lần đầu tiên trong cuộc đời không chút nào keo kiệt nói một câu:“Cám ơn.” với bảo an.
Sau đó, liền nét mặt toả sáng tiến vào công ty.
Lúc này đúng là giờ đi làm buổi chiều, trong thang máy tầng một, xếp đầy người chờ đi thang máy, Lương Thần cố ý buông tha thang máy chạy thẳng dành riêng cho tổng giám đốc của mình, cùng những nhân viên này, tâm bình khí hòa chờ thang máy, cửa thang máy mở ra, Lương Thần và nhân viên cùng nhau tiến vào thang máy.
Tập đoàn Giang Sơn không ít nhân viên, nhìn thấy Lương Thần, đều khách khách khí khí hô một tiếng “Lương tổng”.
Lương Thần rất kiên nhẫn nhất nhất gật gật đầu với tất cả mọi người, sau đó nhìn người đứng đầy thang máy, vẫn làm bộ như lấy điện thoại di động từ trong túi ra nhìn thời gian, cùng lấy giấy hôn thú của mình ra theo, sau đó không cẩn thận rơi xuống đất.
Một nhân viên đứng ở bên cạnh anh, lập tức khom người nhặt bản đỏ nhỏ lên, nhìn thấy mấy chữ “Hôn thú” này, lập tức cung kính đưa cho Lương Thần, nói: “Lương tổng, chúc mừng ngài tân hôn vui vẻ.”
Những người khác trong thang máy, lập tức ôm thái độ ân cần, cũng nói:“Chúc mừng Lương tổng.” theo
Lương Thần vừa lòng gật gật đầu, cười tủm tỉm tiếp tất cả chúc phúc, dùng tay lau bản màu đỏ rơi ở trong thang máy không dính chút bụi bặm kia hai lần, nhét vào trong túi của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.