Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình
Chương 94: Lời thề chinh phục (1)
Thích Thích
13/10/2014
"Ưmh"
Rốt cuộc, cô cũng có phản ứng! Ở trong mơ, lúc hắn tới gần cô, cô buộc phải tỉnh lại!
Nhìn thấy cô tỉnh, lúc này Hắc Diêm Tước mới hài lòng liếm liếm khóe môi cô, rồi rời khỏi môi cô.
Khóe miệngxem thường nói:"Rốt cuộc đã chịu tỉnh? Thật là, tôi vừa mới hôn cô đã tỉnh?"
Khuôn mặt bá đạo lạnh lùng của hắn xuất hiện trong mắt cô, là tiên sinh!
Tường Vi âm thầm cả kinh, lúc này mới mở miệng hô hấp. Thân thể đau nhức, đã đủ cho cô khổ sở!
"Tỉnh táo rồi à? Có nhìn thấy tôi không?" Khóe môi hắn nâng lên thành một nụ cười lạnh, ánh mắt lạnh như là băng làm cho người ta không rét mà run,"Cô muốn thoát khỏi tôi, hả?"
Hỏi xong, bàn tay vung lên, quần áo của cô rơi xuống thắt lưng, lộ ra thân thể yếu đuối đang run rẩy. Nói cô mặc quần áo thì không đúng, là áo choàng tắm mới phải, từ đêm qua đến sáng nay, màu trắng của áo choàng tắm đã bị cô làm cho dơ bẩn không chịu nổi!
Cho đến giờ phút này, thân thể của cô vẫn ướt sũng, nhưng không ai dám thay quần áo cho cô, chỉ vì đó là áo choàng tắm độc nhất của là tiên sinh!
Nước mắt, trong nháy mắt chảy xuống, cô khẽ thở gấp, mang máng nhớ lại thím Hắc đuổi cô ra ngoài vào đêm qua, cô cô đơn đi trong mưa, sau đó liền mất đi ý thức. Đến lúc tỉnh lại, người đầu tiên nhìn thấy chính là hắn —người đàn ông làm cô sợ hãi cực kỳ!
Trên cổ tay còn vết bầm, sự điên cuồng của hắn làm cô sợ, cô không hiểu hắn nói những gì, chỉ theo bản năng co rúc mình lại, muốn tìm nơi chạy trốn, ẩn mình, không muốn bị hắn nhìn thấy.
"Đồng ý?"
Bàn tay của hắn kéo thân thể không ngừng co lại của cô, ngón tay thon dài chạm nhẹ vào ngực cô, lửa giận trong con ngươi càng ngày càng nhiều.
"Ô….không cần……."
Khi tay hắn chạm vào ngực cô, như là phản xạ, cô sợ hãi chạy trốn! “Không cần…..sẽ đau…."
Nàng như một đứa bé, đơn thuần né tránh, cũng vô ý khơi lên lửa giận của hắn……
A!
Trong nháy mắt, áo choàng tắm bị hắn kéo rách!
Trong nháy mắt, thân thể mềm mại loã lồ trước mắt hắn!
Nhưng trên than thể của cô, lưu lại nhiều vết bầm!
"Đây chính là chứng cứ khi cô chạy trốn, phải không? Cô muốn rời khỏi tôi, mặc kệ chính mình có nhiều vết thương mà chạy khỏi nhà họ Hắc, phải không? !"
Ngón tay hắn nắm chặt, không biết là đang tức giận hay là…….. đau lòng? Cô chạy trốn, đối với hắn mà nói, chính là một loại phản bội!
Bỗng dưng, tay hắn hung hăng bóp cái cổ mảnh khảnh của cô!
"Tôi nuôi cô sáu năm, đây chính là sự trả ơn của cô? Thẩm Tường Vi, cô thật giỏi!" (3T: Nuôi 6 5, nhưng sống không bằng người hầu, có j đáng nói?)
Phản bội!
Trong đầu hắn bị hai chữ này làm đau nhói! Hắn không có cách nào tha thứ cho sự phản bội, loại cảm giác hít thở không thông này! Tay hắn bất tri bất giác bóp cô cô!
"Ưmh"
Đây không phải là lần đầu tiên cô nhìn thấy hắn điên cuồng, nước mắt chảy xuống, cô vô lực lắc đầu. Nhưng ánh mắt này, là muốn nói cho hắn biết, cô không có chạy trốn, thật sự không có.
Vậy mà…… Bốp……!!!!!!
Một cái tát, không chút lưu tình lưu lại trên mặt của cô!
"Tôi biết ngay mà, quả nhiên, phụ nữ là không thể tin tưởng! Ngay cả cái cô cũng vong ân phụ nghĩa, hiểu được như thế nào là phản bội, cô nói, tôi nên trừng phạt cô như thế nào mới tốt đây?"
Hắn cắn răng nghiến lợi, gân xanh xuất hiện trên mặt, đủ chứng minh hắn hận hai chữ ‘phản bội’ này!
"Khụ….khụ…."
Nàng sợ loại người điên cuồng như hắn, cô chợt phát hiện, có sự đau đớn trong mắt hắn!
Điều này làm cho cô hoảng sợ!
Hắn đang hận ý điên cuồng, đi lên trên giường, từ trên cao nhìn xuống, như một con mãnh thú, cởi khóa quần của mình ra, một tay kéo lấy thân thể gầy yếu của cô, đẩy hai chân cô ra, tiến vào…..
" A…!!!!"
Cảm giác đau đớn quen thuộc ở hạ thân làm cho cô hét lên!
Hắn không cho cô bất kỳ cơ hội nào để thở dốc hoặc phản kích, nằm ở trên người cô, không chút thương tiếc mà tiến công!
Đơn thuần lấy phương thức một người đàn ông dung để lăng nhục phụ nữ, theo sự nguyên thủy nhất, giống như chỉ dùng loại phương thức này, ở trên người cô, không ngừng đánh thẳng nơi yếu ớt của cô, hắn mới có thể lấy lại được cảm giác được trả thù, trong lòng mới yên bình!
Đây là một loại chinh phục, đàn ông chinh phục phụ nữ, phương thức trực tiếp nhất, tràn đầy sự chinh phục!
Hắn điên cuồng ở trong cơ thể nàng mà luật động, kiềm chế cổ tay cô, cô càng khổ sở, hắn càng hưng phấn! (3T: Taz nghi anh này bị biến thái nặng a!)
"Thẩm Tường Vi, tôi sẽ không cho cô cơ hội chạy trốn, tôi nói một câu, cô nói theo tôi!"
Tròng mắt đen thoáng qua ánh sáng tàn nhẫn, dốc toàn lực đẩy vào…..
"A…!!!!!" Cô tê tâm liệt phế kêu rên, cô cho là mình sẽ bị lăng nhục mà chết.
"Nghe được không?" Hắn buộc cô đáp lại.
"Ô…..Ừ…" Cô yếu ớt đáp một tiếng, nước mưa còn dính trên thân thể cô, đêm qua còn chưa có khỏi hẳn, lúc này bị hắn hung hăng công kích lần nữa, thân thể đau đớn, làm sao còn sức nói chuyện với người khác?
"Tôi muốn cô thề, thứ nhất, tôi không cưới, cô không lấy!" Hắn giận đỏ mắt, gầm lên!" Nói!" ( 3T: Câu này nghĩa là nếu ko phải là HDT cưới TV thì TV không lấy chồng luôn thì phải?)
"Ô….." Tường Vi đau đến nói không được, nước mắt chảy ra không ngừng!
"Nói mau!" Hắn dùng sức tiến công, dường như muốn đâm thủng cô, hắn muốn nghe cô thề!
"Ô……Tiên...Tiên sinh không cưới tôi...tôi sẽ không lấy"
Rốt cuộc, cô cũng có phản ứng! Ở trong mơ, lúc hắn tới gần cô, cô buộc phải tỉnh lại!
Nhìn thấy cô tỉnh, lúc này Hắc Diêm Tước mới hài lòng liếm liếm khóe môi cô, rồi rời khỏi môi cô.
Khóe miệngxem thường nói:"Rốt cuộc đã chịu tỉnh? Thật là, tôi vừa mới hôn cô đã tỉnh?"
Khuôn mặt bá đạo lạnh lùng của hắn xuất hiện trong mắt cô, là tiên sinh!
Tường Vi âm thầm cả kinh, lúc này mới mở miệng hô hấp. Thân thể đau nhức, đã đủ cho cô khổ sở!
"Tỉnh táo rồi à? Có nhìn thấy tôi không?" Khóe môi hắn nâng lên thành một nụ cười lạnh, ánh mắt lạnh như là băng làm cho người ta không rét mà run,"Cô muốn thoát khỏi tôi, hả?"
Hỏi xong, bàn tay vung lên, quần áo của cô rơi xuống thắt lưng, lộ ra thân thể yếu đuối đang run rẩy. Nói cô mặc quần áo thì không đúng, là áo choàng tắm mới phải, từ đêm qua đến sáng nay, màu trắng của áo choàng tắm đã bị cô làm cho dơ bẩn không chịu nổi!
Cho đến giờ phút này, thân thể của cô vẫn ướt sũng, nhưng không ai dám thay quần áo cho cô, chỉ vì đó là áo choàng tắm độc nhất của là tiên sinh!
Nước mắt, trong nháy mắt chảy xuống, cô khẽ thở gấp, mang máng nhớ lại thím Hắc đuổi cô ra ngoài vào đêm qua, cô cô đơn đi trong mưa, sau đó liền mất đi ý thức. Đến lúc tỉnh lại, người đầu tiên nhìn thấy chính là hắn —người đàn ông làm cô sợ hãi cực kỳ!
Trên cổ tay còn vết bầm, sự điên cuồng của hắn làm cô sợ, cô không hiểu hắn nói những gì, chỉ theo bản năng co rúc mình lại, muốn tìm nơi chạy trốn, ẩn mình, không muốn bị hắn nhìn thấy.
"Đồng ý?"
Bàn tay của hắn kéo thân thể không ngừng co lại của cô, ngón tay thon dài chạm nhẹ vào ngực cô, lửa giận trong con ngươi càng ngày càng nhiều.
"Ô….không cần……."
Khi tay hắn chạm vào ngực cô, như là phản xạ, cô sợ hãi chạy trốn! “Không cần…..sẽ đau…."
Nàng như một đứa bé, đơn thuần né tránh, cũng vô ý khơi lên lửa giận của hắn……
A!
Trong nháy mắt, áo choàng tắm bị hắn kéo rách!
Trong nháy mắt, thân thể mềm mại loã lồ trước mắt hắn!
Nhưng trên than thể của cô, lưu lại nhiều vết bầm!
"Đây chính là chứng cứ khi cô chạy trốn, phải không? Cô muốn rời khỏi tôi, mặc kệ chính mình có nhiều vết thương mà chạy khỏi nhà họ Hắc, phải không? !"
Ngón tay hắn nắm chặt, không biết là đang tức giận hay là…….. đau lòng? Cô chạy trốn, đối với hắn mà nói, chính là một loại phản bội!
Bỗng dưng, tay hắn hung hăng bóp cái cổ mảnh khảnh của cô!
"Tôi nuôi cô sáu năm, đây chính là sự trả ơn của cô? Thẩm Tường Vi, cô thật giỏi!" (3T: Nuôi 6 5, nhưng sống không bằng người hầu, có j đáng nói?)
Phản bội!
Trong đầu hắn bị hai chữ này làm đau nhói! Hắn không có cách nào tha thứ cho sự phản bội, loại cảm giác hít thở không thông này! Tay hắn bất tri bất giác bóp cô cô!
"Ưmh"
Đây không phải là lần đầu tiên cô nhìn thấy hắn điên cuồng, nước mắt chảy xuống, cô vô lực lắc đầu. Nhưng ánh mắt này, là muốn nói cho hắn biết, cô không có chạy trốn, thật sự không có.
Vậy mà…… Bốp……!!!!!!
Một cái tát, không chút lưu tình lưu lại trên mặt của cô!
"Tôi biết ngay mà, quả nhiên, phụ nữ là không thể tin tưởng! Ngay cả cái cô cũng vong ân phụ nghĩa, hiểu được như thế nào là phản bội, cô nói, tôi nên trừng phạt cô như thế nào mới tốt đây?"
Hắn cắn răng nghiến lợi, gân xanh xuất hiện trên mặt, đủ chứng minh hắn hận hai chữ ‘phản bội’ này!
"Khụ….khụ…."
Nàng sợ loại người điên cuồng như hắn, cô chợt phát hiện, có sự đau đớn trong mắt hắn!
Điều này làm cho cô hoảng sợ!
Hắn đang hận ý điên cuồng, đi lên trên giường, từ trên cao nhìn xuống, như một con mãnh thú, cởi khóa quần của mình ra, một tay kéo lấy thân thể gầy yếu của cô, đẩy hai chân cô ra, tiến vào…..
" A…!!!!"
Cảm giác đau đớn quen thuộc ở hạ thân làm cho cô hét lên!
Hắn không cho cô bất kỳ cơ hội nào để thở dốc hoặc phản kích, nằm ở trên người cô, không chút thương tiếc mà tiến công!
Đơn thuần lấy phương thức một người đàn ông dung để lăng nhục phụ nữ, theo sự nguyên thủy nhất, giống như chỉ dùng loại phương thức này, ở trên người cô, không ngừng đánh thẳng nơi yếu ớt của cô, hắn mới có thể lấy lại được cảm giác được trả thù, trong lòng mới yên bình!
Đây là một loại chinh phục, đàn ông chinh phục phụ nữ, phương thức trực tiếp nhất, tràn đầy sự chinh phục!
Hắn điên cuồng ở trong cơ thể nàng mà luật động, kiềm chế cổ tay cô, cô càng khổ sở, hắn càng hưng phấn! (3T: Taz nghi anh này bị biến thái nặng a!)
"Thẩm Tường Vi, tôi sẽ không cho cô cơ hội chạy trốn, tôi nói một câu, cô nói theo tôi!"
Tròng mắt đen thoáng qua ánh sáng tàn nhẫn, dốc toàn lực đẩy vào…..
"A…!!!!!" Cô tê tâm liệt phế kêu rên, cô cho là mình sẽ bị lăng nhục mà chết.
"Nghe được không?" Hắn buộc cô đáp lại.
"Ô…..Ừ…" Cô yếu ớt đáp một tiếng, nước mưa còn dính trên thân thể cô, đêm qua còn chưa có khỏi hẳn, lúc này bị hắn hung hăng công kích lần nữa, thân thể đau đớn, làm sao còn sức nói chuyện với người khác?
"Tôi muốn cô thề, thứ nhất, tôi không cưới, cô không lấy!" Hắn giận đỏ mắt, gầm lên!" Nói!" ( 3T: Câu này nghĩa là nếu ko phải là HDT cưới TV thì TV không lấy chồng luôn thì phải?)
"Ô….." Tường Vi đau đến nói không được, nước mắt chảy ra không ngừng!
"Nói mau!" Hắn dùng sức tiến công, dường như muốn đâm thủng cô, hắn muốn nghe cô thề!
"Ô……Tiên...Tiên sinh không cưới tôi...tôi sẽ không lấy"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.