Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ
Chương 65
Thanh Phong Tân Nguyệt
10/11/2017
Editor: MarisMiu ---
"Tiếu Tiếu, sao cô lại tới đây?"
"Angel, cô nói nếu cô mở văn phòng làm việc, tôi nhất định phải qua làm trợ thủ cho cô, kết quả ngay cả nói cô cũng không nói cho tôi biết."
Tiếu Tiếu làm bộ như rất tức giận, An Dĩ Mạch cười cười, cực kỳ cảm động. Cô biết hoàn cảnh của Tiếu Tiếu, văn phòng mới vẫn chưa bắt đầu, cô không muốn liên lụy tới cô ấy.
"Được rồi, không phải cô đã tới đây rồi sao? Tổng giám đốc cho cô tới à?"
Linda hỏi, bởi vì trừ bỏ Tổng giám đốc, cô không nghĩ ra ai có thể bảo cô ấy tới đây.
Nhưng Tiếu Tiếu lại lắc đầu: "Là tổng giám đốc An.
"Hả?"
Vẻ mặt Linda nghi hoặc, An Dĩ Mạch cũng mờ mịt giống vậy. Hình như cô không nhớ là An Mặc Hàn biết Tiếu Tiếu.
"Thật mà. Hôm nay tổng giám đốc An của Mặc Mạch quốc tế đi tới công ty của chúng ta, sau đó Tổng giám đốc và Tổng giám đốc An liền đi tới văn phòng của chúng ta, rồi Tổng giám đốc An nói bảo tôi tới đây, hơn nữa cô không cần lo lắng vấn đề tiền lương của tôi, Tổng giám đốc An đã trả hết toàn bộ cho tôi rồi."
Lần này, An Dĩ Mạch và Linda coi như hiểu rõ, chỉ là An Dĩ Mạch cực kỳ cảm động đối với hành động của An Mặc Hàn. Nhưng chắc cô phải giải thích quan hệ của mình và An Mặc Hàn với Tiểu Tiếu một phen rồi, cô sẽ không bao giờ quên Tiếu Tiếu là một người siêu cấp bát quái.
"Nhưng mà Angel, cô và An Mặc Hàn là quan hệ gì vậy?"
Nhìn đi, trên trán của An Dĩ Mạch nhanh chóng xuất hiện ba vạch đen, cô nhìn Tiếu Tiếu, lại nhìn qua Linda, cuối cùng vẫn là quyết định nói sự thật.
"Tôi và An Mặc Hàn là...."
"Chị gái?"
"Em trai?"
Mặc dù Linda biết rõ An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch có quan hệ, nhưng khi nghe An Dĩ Mạch nói như thế các cô vẫn rất kinh ngạc.
An Dĩ Mạch gật đầu, bọn họ đúng là chị em mà. Nhưng mà vừa nghĩ đến giữa bọn họ ngoại trừ chị em kia còn có quan hệ phức tạp kia, ^.^ Diễn ^-^ Đàn ^_^ Maris ^.^ Lê ^-^ Miu ^_^ Quý ^.^ Đôn ^-^ trên mặt An Dĩ Mạch lộ ra một nụ cười khổ, có điều Linda và Tiếu Tiếu vẫn còn đang trong khiếp sợ vẫn không phát hiện được.
"Angel.....Không, là Dĩ Mạch....Hai người thật sự là chị em!"
Tiếu Tiếu vẫn chưa kịp phản ứng từ tin tức mà Dĩ Mạch vừa nói kia, đây chính là An Mặc Hàn nha, là Tổng giám đốc của Mặc Mạch quốc tế, là vương của Mặc Mạch quốc tế, là nam thần trong lòng của tất cả các cô gái. Không ngờ, An Dĩ Mạch lại là chị của anh ấy.
"Mọi người vẫn cứ gọi tôi là Angel thôi, tôi nghe cái tên này thấy hay hơn. Ừm, chúng tôi quả thật là chị em, nhưng có chút phức tạp mà thôi, cái đó về sau nếu có cơ hội tôi sẽ nói với mọi người sau."
"Được...."
Sau đó, ba cô gái lại bắt đầu bận rộn dọn dẹp. Có điều trong một buổi sáng, Tiếu Tiếu và Linda vẫn chưa phản ứng kịp từ tin tin tức chấn động kia. Sau đó đợi đến trưa, nam chính trong miệng các cô rốt cuộc cũng xuất hiện tại phòng làm việc nho nhỏ này.
"An...Tổng giám đốc..."
Lần này Tiếu Tiếu càng thêm kinh hãi. Cô thật không ngờ chưa được một ngày đã gặp được An Mặc Hàn hai lần. Linda trái lại không có phản ứng lớn như vậy, cô đã sớm biết Tổng giám đốc An và Tổng giám đốc nhà mình là bạn tốt, với lại trước kia cô cũng đã gặp qua anh.
"Chào mọi người, tôi đến tìm Dĩ Mạch..."
An Mặc Hàn cười cười với hai người họ, đôi mắt hoa đào lại khiến hai cô gái mê loạn một trận. Thời điểm An Dĩ Mạch đi ra đúng lúc nhìn thấy vẻ mặt Tiếu Tiếu như hoa si nhìn An Mặc Hàn. Sắc mặt Linda cũng trở nên hồng. Còn vẻ mặt tươi cười của An Mặc Hàn là đáng đánh đòn.
"Anh lại gieo hoa đào nữa rồi."An Dĩ Mạch đi tới, Tiếu Tiếu và Linda mới khôi phục trạng thái của mình. Vẻ mặt An Mặc Hàn rất vô tội nhìn thấy An Dĩ Mạch, An Dĩ Mạch bĩu môi, anh vô tội mới là lạ.
"Chúng ta đi ăn cơm thôi."
"Chờ một chút, Tiếu Tiếu và chị Đan chúng ta cùng đi đi, dù sao cũng có người mời."
"Có thể chứ? Có bất tiện không?"
An Mặc Hàn gật đầu, anh sẽ không bài xích những người đối tốt với Dĩ Mạch. Được An Mặc Hàn đồng ý, Tiếu Tiếu và Linda hưng phấn ngồi lên xe của An Mặc Hàn. An Dĩ Mạch lắc đầu một cái, lại một lần nữa cảm thán "Hồng nhan họa thủy".
Một bữa cơm này trôi qua trong tiếng cười nói ríu rít của Tiếu Tiếu, ^_^ Diễn ^.^ Đàn ^.^ Maris ^-^ Lê ^~^ Miu ^_^ Quý ^.^ Đôn ^_^ An Mặc Hàn đưa ba người họ trở lại phòng làm việc rồi mới quay về Mặc Mạch quốc tế. Bởi vì Mặc Mạch quốc tế rất gần với văn phòng làm việc của cô, cho nên di chuyển rất thuận tiện dễ dàng.
Buổi chiều cũng trôi qua nhanh trong khi các cô làm việc, Dĩ Mạch đã lâu không bận rộn như vậy, vì thế, công việc lù bù thiếu chút nữa quên luôn thời gian, vẫn là Linda nhìn đồng hồ, lại nhìn mọi thứ không cần gì phải làm nữa, lúc này mới nói Dĩ Mạch là tan tầm rồi.
"Dĩ Mạch, ở đây cũng không còn chuyện gì nữa, chúng tôi về trước nhé."
Linda vừa lấy cái túi xách, vừa quay qua nói với Dĩ Mạch. Dĩ Mạch gật đầu: "Được, mọi nguời vất vả rồi, đi đường cẩn thận!"
"Ừ, cô cũng trở về sớm đi thôi."
"Được."
Linda và Tiếu Tiếu đi rồi, An Dĩ Mạch liền ngồi xuống, xoa xoa bả vai đau nhức, lại nhìn quanh rốt cuộc đã ra dáng phòng làm việc, lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Lúc Tô Lạc đi vào, nhìn thấy chính là một mỹ nữ đang ngồi cười ở đó. Anh chứng kiến qua rất nhiều người đẹp cười, nhưng cho tới nay không ai có thể xinh đẹp hơn Dĩ Mạch. An Dĩ Mạch xinh đẹp, cái đẹp này còn hơn cả mùa xuân mỹ lệ. Nụ cười của cô còn tươi đẹp hơn ánh mặt trời rực rỡ, là loại xinh đẹp tự nhiên.
Đương nhiên An Thần Hạo cũng thấy được nụ cười của Dĩ Mạch, nét mặt của anh hài hước khi nhìn vẻ mặt của Tô Lạc, chỉ là Dĩ Mạch phát hiện bọn họ trước nên đã kịp thu hồi lại nụ cười của chính mình.
"Sao hai người lại tới đây vậy?"
An Dĩ Mạch nhìn tới hai người đứng ở cửa, Tô Lạc nghe được giọng nói của An Dĩ Mạch, nhất thời kịp phản ứng mới nhớ tới sự luống cuống vừa rồi của mình.
"An tiểu thư...."
An Thần Hạo nghe được xưng hô của Tô Lạc với An Dĩ Mạch thì nhíu mày. Tô Lạc và chị Dĩ Mạch quen biết nhau? Thời điểm Tô Lạc nhìn thấy An Dĩ Mạch cũng có chút kinh ngạc. Miu-diendanlequydon Hôm nay vốn là anh cùng với An Thần Hạo đi xem chị gái của cậu ấy, nhưng không nghĩ tới, chị của Thần Hạo lại là tiểu thư An Dĩ Mạch, có điều Angel tên là An Dĩ Mạch anh cũng nghe Thượng Quan Hồng nhắc qua, vốn còn không tin, nhưng về sau Dư Huyên có nói cho anh nghe sở dĩ An Dĩ Mạch lấy tên là Angel cũng đều có nguyên nhân.
"Tiểu Hạo, Tô Lạc, mời ngồi."
Tô Lạc nhìn cách trang trí của phòng làm việc, cũng gật đầu. Hiên tại anh đương nhiên biết rõ phòng làm việc này là An Dĩ Mạch đã từng nói qua với anh. Mặc dù diện tích không lớn lắm, nhưng cảnh vật cũng không tệ lắm, cách trang trí cũng rất tốt. Có không gian làm việc tốt như vậy, Tô Lạc cũng tin tưởng An Dĩ Mạch nhất định có thể thiết kế ra tác phẩm tốt nhất.
"Lạc, cậu và chị Dĩ Mạch biết nhau hả?"
An Thần Hạo không khách khí chút nào, trực tiếp kéo ghế dựa qua ngồi cạnh An Dĩ Mạch. Ô ô, thừa dịp anh Mặc Hàn không có ở đây, cậu muốn ở cạnh chị Dĩ Mạch lâu một chút.
"Quen biết khi khai trương đồng thoại Thương Thành."
"Tô Lạc là thần tượng của chị. Tiểu Hạo và Tô tiên sinh cũng biết nhau sao?"
Tô Lạc lớn hơn An Thần Hạo ba tuổi, bọn họ không hẳn là bạn học, cùng lắm là bạn học cùng một trường.
"Em và Lạc học chung một trường, chúng ta quen biết đã nhiều năm rồi."
An Thần Hạo giải thích, cậu trả lời tất cả câu hỏi của An Dĩ Mạch. An Dĩ Mạch cười xoa xoa đầu của cậu, giống như cậu là một đứa trẻ. An Thần Hạo cao 1m80 cái đầu lớn như vậy lại bị An Dĩ Mạch xoa, đương nhiên là cảm thấy xấu hổ. Sau đó, mặt An Thần Hạo cũng rất tự nhiên đỏ trước mặt An Dĩ Mạch và Tô Lạc, kết quả bị Tô Lạc trêu chọc một hồi. An Thần Hạo vô lực phản bác, nhưng trong lòng cậu nhớ kỹ một điều, về sau nhất định phải khiến Tô Lạc như vậy.
"Tiếu Tiếu, sao cô lại tới đây?"
"Angel, cô nói nếu cô mở văn phòng làm việc, tôi nhất định phải qua làm trợ thủ cho cô, kết quả ngay cả nói cô cũng không nói cho tôi biết."
Tiếu Tiếu làm bộ như rất tức giận, An Dĩ Mạch cười cười, cực kỳ cảm động. Cô biết hoàn cảnh của Tiếu Tiếu, văn phòng mới vẫn chưa bắt đầu, cô không muốn liên lụy tới cô ấy.
"Được rồi, không phải cô đã tới đây rồi sao? Tổng giám đốc cho cô tới à?"
Linda hỏi, bởi vì trừ bỏ Tổng giám đốc, cô không nghĩ ra ai có thể bảo cô ấy tới đây.
Nhưng Tiếu Tiếu lại lắc đầu: "Là tổng giám đốc An.
"Hả?"
Vẻ mặt Linda nghi hoặc, An Dĩ Mạch cũng mờ mịt giống vậy. Hình như cô không nhớ là An Mặc Hàn biết Tiếu Tiếu.
"Thật mà. Hôm nay tổng giám đốc An của Mặc Mạch quốc tế đi tới công ty của chúng ta, sau đó Tổng giám đốc và Tổng giám đốc An liền đi tới văn phòng của chúng ta, rồi Tổng giám đốc An nói bảo tôi tới đây, hơn nữa cô không cần lo lắng vấn đề tiền lương của tôi, Tổng giám đốc An đã trả hết toàn bộ cho tôi rồi."
Lần này, An Dĩ Mạch và Linda coi như hiểu rõ, chỉ là An Dĩ Mạch cực kỳ cảm động đối với hành động của An Mặc Hàn. Nhưng chắc cô phải giải thích quan hệ của mình và An Mặc Hàn với Tiểu Tiếu một phen rồi, cô sẽ không bao giờ quên Tiếu Tiếu là một người siêu cấp bát quái.
"Nhưng mà Angel, cô và An Mặc Hàn là quan hệ gì vậy?"
Nhìn đi, trên trán của An Dĩ Mạch nhanh chóng xuất hiện ba vạch đen, cô nhìn Tiếu Tiếu, lại nhìn qua Linda, cuối cùng vẫn là quyết định nói sự thật.
"Tôi và An Mặc Hàn là...."
"Chị gái?"
"Em trai?"
Mặc dù Linda biết rõ An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch có quan hệ, nhưng khi nghe An Dĩ Mạch nói như thế các cô vẫn rất kinh ngạc.
An Dĩ Mạch gật đầu, bọn họ đúng là chị em mà. Nhưng mà vừa nghĩ đến giữa bọn họ ngoại trừ chị em kia còn có quan hệ phức tạp kia, ^.^ Diễn ^-^ Đàn ^_^ Maris ^.^ Lê ^-^ Miu ^_^ Quý ^.^ Đôn ^-^ trên mặt An Dĩ Mạch lộ ra một nụ cười khổ, có điều Linda và Tiếu Tiếu vẫn còn đang trong khiếp sợ vẫn không phát hiện được.
"Angel.....Không, là Dĩ Mạch....Hai người thật sự là chị em!"
Tiếu Tiếu vẫn chưa kịp phản ứng từ tin tức mà Dĩ Mạch vừa nói kia, đây chính là An Mặc Hàn nha, là Tổng giám đốc của Mặc Mạch quốc tế, là vương của Mặc Mạch quốc tế, là nam thần trong lòng của tất cả các cô gái. Không ngờ, An Dĩ Mạch lại là chị của anh ấy.
"Mọi người vẫn cứ gọi tôi là Angel thôi, tôi nghe cái tên này thấy hay hơn. Ừm, chúng tôi quả thật là chị em, nhưng có chút phức tạp mà thôi, cái đó về sau nếu có cơ hội tôi sẽ nói với mọi người sau."
"Được...."
Sau đó, ba cô gái lại bắt đầu bận rộn dọn dẹp. Có điều trong một buổi sáng, Tiếu Tiếu và Linda vẫn chưa phản ứng kịp từ tin tin tức chấn động kia. Sau đó đợi đến trưa, nam chính trong miệng các cô rốt cuộc cũng xuất hiện tại phòng làm việc nho nhỏ này.
"An...Tổng giám đốc..."
Lần này Tiếu Tiếu càng thêm kinh hãi. Cô thật không ngờ chưa được một ngày đã gặp được An Mặc Hàn hai lần. Linda trái lại không có phản ứng lớn như vậy, cô đã sớm biết Tổng giám đốc An và Tổng giám đốc nhà mình là bạn tốt, với lại trước kia cô cũng đã gặp qua anh.
"Chào mọi người, tôi đến tìm Dĩ Mạch..."
An Mặc Hàn cười cười với hai người họ, đôi mắt hoa đào lại khiến hai cô gái mê loạn một trận. Thời điểm An Dĩ Mạch đi ra đúng lúc nhìn thấy vẻ mặt Tiếu Tiếu như hoa si nhìn An Mặc Hàn. Sắc mặt Linda cũng trở nên hồng. Còn vẻ mặt tươi cười của An Mặc Hàn là đáng đánh đòn.
"Anh lại gieo hoa đào nữa rồi."An Dĩ Mạch đi tới, Tiếu Tiếu và Linda mới khôi phục trạng thái của mình. Vẻ mặt An Mặc Hàn rất vô tội nhìn thấy An Dĩ Mạch, An Dĩ Mạch bĩu môi, anh vô tội mới là lạ.
"Chúng ta đi ăn cơm thôi."
"Chờ một chút, Tiếu Tiếu và chị Đan chúng ta cùng đi đi, dù sao cũng có người mời."
"Có thể chứ? Có bất tiện không?"
An Mặc Hàn gật đầu, anh sẽ không bài xích những người đối tốt với Dĩ Mạch. Được An Mặc Hàn đồng ý, Tiếu Tiếu và Linda hưng phấn ngồi lên xe của An Mặc Hàn. An Dĩ Mạch lắc đầu một cái, lại một lần nữa cảm thán "Hồng nhan họa thủy".
Một bữa cơm này trôi qua trong tiếng cười nói ríu rít của Tiếu Tiếu, ^_^ Diễn ^.^ Đàn ^.^ Maris ^-^ Lê ^~^ Miu ^_^ Quý ^.^ Đôn ^_^ An Mặc Hàn đưa ba người họ trở lại phòng làm việc rồi mới quay về Mặc Mạch quốc tế. Bởi vì Mặc Mạch quốc tế rất gần với văn phòng làm việc của cô, cho nên di chuyển rất thuận tiện dễ dàng.
Buổi chiều cũng trôi qua nhanh trong khi các cô làm việc, Dĩ Mạch đã lâu không bận rộn như vậy, vì thế, công việc lù bù thiếu chút nữa quên luôn thời gian, vẫn là Linda nhìn đồng hồ, lại nhìn mọi thứ không cần gì phải làm nữa, lúc này mới nói Dĩ Mạch là tan tầm rồi.
"Dĩ Mạch, ở đây cũng không còn chuyện gì nữa, chúng tôi về trước nhé."
Linda vừa lấy cái túi xách, vừa quay qua nói với Dĩ Mạch. Dĩ Mạch gật đầu: "Được, mọi nguời vất vả rồi, đi đường cẩn thận!"
"Ừ, cô cũng trở về sớm đi thôi."
"Được."
Linda và Tiếu Tiếu đi rồi, An Dĩ Mạch liền ngồi xuống, xoa xoa bả vai đau nhức, lại nhìn quanh rốt cuộc đã ra dáng phòng làm việc, lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Lúc Tô Lạc đi vào, nhìn thấy chính là một mỹ nữ đang ngồi cười ở đó. Anh chứng kiến qua rất nhiều người đẹp cười, nhưng cho tới nay không ai có thể xinh đẹp hơn Dĩ Mạch. An Dĩ Mạch xinh đẹp, cái đẹp này còn hơn cả mùa xuân mỹ lệ. Nụ cười của cô còn tươi đẹp hơn ánh mặt trời rực rỡ, là loại xinh đẹp tự nhiên.
Đương nhiên An Thần Hạo cũng thấy được nụ cười của Dĩ Mạch, nét mặt của anh hài hước khi nhìn vẻ mặt của Tô Lạc, chỉ là Dĩ Mạch phát hiện bọn họ trước nên đã kịp thu hồi lại nụ cười của chính mình.
"Sao hai người lại tới đây vậy?"
An Dĩ Mạch nhìn tới hai người đứng ở cửa, Tô Lạc nghe được giọng nói của An Dĩ Mạch, nhất thời kịp phản ứng mới nhớ tới sự luống cuống vừa rồi của mình.
"An tiểu thư...."
An Thần Hạo nghe được xưng hô của Tô Lạc với An Dĩ Mạch thì nhíu mày. Tô Lạc và chị Dĩ Mạch quen biết nhau? Thời điểm Tô Lạc nhìn thấy An Dĩ Mạch cũng có chút kinh ngạc. Miu-diendanlequydon Hôm nay vốn là anh cùng với An Thần Hạo đi xem chị gái của cậu ấy, nhưng không nghĩ tới, chị của Thần Hạo lại là tiểu thư An Dĩ Mạch, có điều Angel tên là An Dĩ Mạch anh cũng nghe Thượng Quan Hồng nhắc qua, vốn còn không tin, nhưng về sau Dư Huyên có nói cho anh nghe sở dĩ An Dĩ Mạch lấy tên là Angel cũng đều có nguyên nhân.
"Tiểu Hạo, Tô Lạc, mời ngồi."
Tô Lạc nhìn cách trang trí của phòng làm việc, cũng gật đầu. Hiên tại anh đương nhiên biết rõ phòng làm việc này là An Dĩ Mạch đã từng nói qua với anh. Mặc dù diện tích không lớn lắm, nhưng cảnh vật cũng không tệ lắm, cách trang trí cũng rất tốt. Có không gian làm việc tốt như vậy, Tô Lạc cũng tin tưởng An Dĩ Mạch nhất định có thể thiết kế ra tác phẩm tốt nhất.
"Lạc, cậu và chị Dĩ Mạch biết nhau hả?"
An Thần Hạo không khách khí chút nào, trực tiếp kéo ghế dựa qua ngồi cạnh An Dĩ Mạch. Ô ô, thừa dịp anh Mặc Hàn không có ở đây, cậu muốn ở cạnh chị Dĩ Mạch lâu một chút.
"Quen biết khi khai trương đồng thoại Thương Thành."
"Tô Lạc là thần tượng của chị. Tiểu Hạo và Tô tiên sinh cũng biết nhau sao?"
Tô Lạc lớn hơn An Thần Hạo ba tuổi, bọn họ không hẳn là bạn học, cùng lắm là bạn học cùng một trường.
"Em và Lạc học chung một trường, chúng ta quen biết đã nhiều năm rồi."
An Thần Hạo giải thích, cậu trả lời tất cả câu hỏi của An Dĩ Mạch. An Dĩ Mạch cười xoa xoa đầu của cậu, giống như cậu là một đứa trẻ. An Thần Hạo cao 1m80 cái đầu lớn như vậy lại bị An Dĩ Mạch xoa, đương nhiên là cảm thấy xấu hổ. Sau đó, mặt An Thần Hạo cũng rất tự nhiên đỏ trước mặt An Dĩ Mạch và Tô Lạc, kết quả bị Tô Lạc trêu chọc một hồi. An Thần Hạo vô lực phản bác, nhưng trong lòng cậu nhớ kỹ một điều, về sau nhất định phải khiến Tô Lạc như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.