Tổng Giám Đốc Hạ Vì Ánh Trăng Sáng Mà Hủy Hôn, Tôi Không Gả Nữa!

Chương 5: Trợ Lý Đặc Biệt Của Hạ Hàn Thanh, Tần An

Tinh Hồi

18/09/2024

Một tuần trôi qua rất nhanh.

Hạ Hàn Thanh trở về từ M quốc, xe riêng đã đợi sẵn ở sân bay.

Lên xe, anh ta nhìn đồng hồ, vừa đúng giờ ăn tối.

Anh ta nói với trợ lý đặc biệt của mình: "Tần An, liên lạc với Hứa Tinh Nhiễm, đến nhà hàng Tinh Quang ăn tối."

Tần An cung kính đứng bên cạnh.

"Vâng."

Tần An lấy điện thoại ra gọi cho Hứa Tinh Nhiễm.

Điện thoại reo liên tục một phút.

Tần An nhíu mày, nói với Hạ Hàn Thanh: "Tiên sinh, Hứa tiểu thư không nghe máy."

Hạ Hàn Thanh nhíu mày, trên tay anh ta cầm một chiếc hộp đựng trang sức tinh xảo, bên trong là một sợi dây chuyền kim cương, là món đồ anh ta nhìn thấy trong buổi đấu giá ở M quốc.

Hình dạng mặt trời.

Lấp lánh.

Người đầu tiên anh ta nghĩ đến là Hứa Tinh Nhiễm.

Hứa Tinh Nhiễm giống như một mặt trời nhỏ.

Chuyện lễ đính hôn đúng là anh ta sai, anh ta phải xin lỗi cô.

Bây giờ, Hứa Tinh Nhiễm không nghe điện thoại, anh ta rất không vui.

Anh ta không thích cô dựa dẫm mà kiêu ngạo, cũng không thích cô động một chút là giận dỗi.

Anh ta rất bận, không có thời gian dỗ dành cô.

Anh ta thản nhiên đóng hộp trang sức lại.

"Trực tiếp về biệt thự."

Tần An: "Vâng."



Chiếc Maybach dừng trước cổng biệt thự.

Hạ Hàn Thanh lạnh lùng xuống xe.

Người giúp việc trong biệt thự rất đông, họ đều đang bận rộn công việc của mình, chỉ có dì Trần ở trong phòng khách.

Hạ Hàn Thanh cởi áo khoác ra.

Hỏi dì Trần đang bận rộn trong bếp.

"Hứa Tinh Nhiễm đâu?"

Trên mặt dì Trần hiện lên vẻ lo lắng.

"Hứa tiểu thư từ hôm đó đến giờ vẫn chưa về, tôi đã gọi cho cô ấy rất nhiều cuộc, cô ấy đều không nghe máy. Tiên sinh, tôi rất lo lắng Hứa tiểu thư có phải nghĩ quẩn... "

Trong căn biệt thự này, dì Trần thật lòng tốt với Hứa Tinh Nhiễm.

Bà rất lo lắng Hứa Tinh Nhiễm vì chuyện hủy hôn mà nghĩ quẩn, làm chuyện dại dột.

Hạ Hàn Thanh nhíu mày.

Nhưng giọng nói lại rất chắc chắn.

"Cô ấy sẽ không đâu."

Hứa Tinh Nhiễm là một mặt trời nhỏ luôn vui vẻ, lạc quan, tích cực.

Cô như vậy, sẽ không nghĩ quẩn đâu.

Có lẽ lần hủy hôn này, cô thật sự giận rồi.

Hạ Hàn Thanh thở dài.

Lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Hứa Tinh Nhiễm.

[Trở về đi, tôi sẽ tổ chức một lễ đính hôn lớn hơn cho em.]

Tin nhắn đã được gửi đi.



Nhưng đáp lại anh ta, là một dấu chấm than màu đỏ chót.

Hứa Tinh Nhiễm vậy mà lại xóa kết bạn với anh ta!

Hạ Hàn Thanh bật cười.

Trước đây Hứa Tinh Nhiễm cũng hay giận dỗi, nhưng chưa bao giờ chặn anh ta.

Lần này vậy mà lại kích động như vậy?

Hạ Hàn Thanh không hề có cảm giác nguy cơ, chỉ cảm thấy buồn cười mà thôi.

Dù sao thì Hứa Tinh Nhiễm yêu anh ta bao nhiêu, người sáng suốt đều có thể nhìn ra.

Những gì cô làm đều là đang giận dỗi.

Hạ Hàn Thanh nói với Tần An đang đứng ở cửa: "Đi đón cô ấy về."

Lần này giận dỗi hơi quá rồi.

Vẫn nên để Tần An đích thân đi đón.

Tần An gật đầu: "Vâng."



Hứa Tinh Nhiễm ở Tương Thành một tuần nay sống rất thoải mái.

Sân vườn nhà cô vì không có ai chăm sóc, đã sớm héo úa.

Cô tìm người đến tu sửa lại sân vườn, sau đó trồng hoa trà mà cô yêu thích nhất, còn khai hoang một mảnh đất trồng ớt.

Cô thích ăn ớt nhất.

Chỉ trong vòng một tuần, sân vườn đã được tân trang lại, tràn đầy sức sống.

Gần đây cô đang tìm kiếm mặt bằng phù hợp ở Tương Thành, dự định mở một tiệm hoa.

Mở tiệm hoa là mong muốn từ lâu của cô.

Bây giờ cô muốn thực hiện nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Hạ Vì Ánh Trăng Sáng Mà Hủy Hôn, Tôi Không Gả Nữa!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook