Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút
Chương 132: Không thể buông tha, tai nạn xe cộ! 2
Tố Diện Yêu Nhiêu
19/01/2015
Tề Nhân KIệt thực sự vô cùng tức giận, Du Thần Ích cư nhiên có thể nói Văn Hinh như vậy, rốt cuộc anh không thể nhịn được nữa, liền cho hắn một quyền
“ Nếu như cô ấy thật sự là loại phụ nữ mà anh nói, thì lúc đầu khi tôi nói tôi muốn giúp cô ấy, cô ấy đã sớm rời khỏi nhà họ Du các người rồi.”
Một quyền này, vừa nặng vừa nhanh, khiến Du Thần Ích căn bản không né tránh kịp, gò má trái lại nặng nề bị thêm một quyền nữa.
"Này, sao anh lại đột nhiên đánh người vậy, Du Thần Ích, cậu không sao chớ?”
Lam Dật Thần ở bên thấy thế, lập tức kinh hô, nhưng mà chỉ kêu ngoài miệng được hai tiếng, thân thể lại tựa vào thân xe không nhúc nhích, bộ dạng khoan thai tự đắc, còn mang theo vẻ mặt đầy hứng thú nhìn một màn tranh chấp giữa hai người này.
Du Thần Ích vốn định đánh lại, nhưng sau khi nghe xong câu nói của Tề Nhân Kiệt, trong lòng khẽ động. hắn tự tay xoa xoa vết máu ở khóe miệng, sau đó lạnh lùng chế giễu:
“ Đó là vì dã tâm của cô ta cực lớn, mấy triệu căn bản không hề vào mắt của cô ta, cô ta muốn, là cả Du gia , hoặc là của Tề gia các người.”
“ Chỉ cần cô ấy muốn, tôi có thể đem cả Tề gia hoặc của tập đoàn Gấm Vinh cho cô ấy.”
Tề nhân Kiệt tức giận cực độ, bời vì anh nhận ra, Văn Hinh căn bản không phải loại người như vậy, mà Du Thần Ích thế nhưng lại ra sức chửi bới cô.
"Đó là chuyện của anh, chẳng liên quan tới tôi.”
Du Thần ích không muốn tiếp tục dây dưa với tề Nhân Kiệt, trực tiếp đẩy anh ra, mở cửa xem chui vào/
Lam Dật Thần thấy Du Thần ích đã ngồi vào vị trí lái xe, nhất thời trên mặt làm ra vẻ như muốn khóc, sau đó tới ngồi vào vị trí phó lái. Không đợi anh kịp thắt dây an toàn, xe đã lao như tên bắn ra ngoài đường.
Tề Nhân Kiệt thấy thế, cũng ngồi lên xe thể thao của mình, đuổi theo.
“ Thần ích, tiểu tử kia đang đuổi theo chúng ta.”
Lam Dật Thần nhìn kính chiếu hậu thất xe Tề Nhân Kiệt, cư nhiên cảm thấy hưng phấn hẳn lên.
Du Thần ích nghiêm mặt không nói gì, nhìn về phía kính chiếu hậu một cái, đột nhiên tăng tốc , nhấn cần ga một cái.
Tề Nhân Kiệt theo sau thất Du Thần ích tăng tốc độ, cũng tăng tốc theo sát phía sau xe hắn. hôm nay hắn nhất định phải lấy được manh mối từ cái tên đó.
“ Nhanh lên một chút, nhanh lên chút, tiểu tử kia sắp đuổi kịp rồi.”
Lần này, Lam Dật Thần đột nhiên không như lần trước sợ tới mức không còn chút máu, mà lần này khuôn mặt lại ngập tràn hưng phấm, vừa quay đầu nhìn tề Nhân Kiệt vẫn đang bám chặt bọn họ, vừa hứng phấn thúc giục Du Thần Ích ,
“NHanh lên một chút, anh ta sẽ lập tức vượt qua chúng ta bây giờ.”
“ Cậu Câm miệng cho tôi.”
Du Thần Ích bị Lam Dật Thần lải nhải đến phiền, muốn một cước đạp bay Lam Dật Thần xuống xe, tránh bị mất tập trung.
“ Nếu như cô ấy thật sự là loại phụ nữ mà anh nói, thì lúc đầu khi tôi nói tôi muốn giúp cô ấy, cô ấy đã sớm rời khỏi nhà họ Du các người rồi.”
Một quyền này, vừa nặng vừa nhanh, khiến Du Thần Ích căn bản không né tránh kịp, gò má trái lại nặng nề bị thêm một quyền nữa.
"Này, sao anh lại đột nhiên đánh người vậy, Du Thần Ích, cậu không sao chớ?”
Lam Dật Thần ở bên thấy thế, lập tức kinh hô, nhưng mà chỉ kêu ngoài miệng được hai tiếng, thân thể lại tựa vào thân xe không nhúc nhích, bộ dạng khoan thai tự đắc, còn mang theo vẻ mặt đầy hứng thú nhìn một màn tranh chấp giữa hai người này.
Du Thần Ích vốn định đánh lại, nhưng sau khi nghe xong câu nói của Tề Nhân Kiệt, trong lòng khẽ động. hắn tự tay xoa xoa vết máu ở khóe miệng, sau đó lạnh lùng chế giễu:
“ Đó là vì dã tâm của cô ta cực lớn, mấy triệu căn bản không hề vào mắt của cô ta, cô ta muốn, là cả Du gia , hoặc là của Tề gia các người.”
“ Chỉ cần cô ấy muốn, tôi có thể đem cả Tề gia hoặc của tập đoàn Gấm Vinh cho cô ấy.”
Tề nhân Kiệt tức giận cực độ, bời vì anh nhận ra, Văn Hinh căn bản không phải loại người như vậy, mà Du Thần Ích thế nhưng lại ra sức chửi bới cô.
"Đó là chuyện của anh, chẳng liên quan tới tôi.”
Du Thần ích không muốn tiếp tục dây dưa với tề Nhân Kiệt, trực tiếp đẩy anh ra, mở cửa xem chui vào/
Lam Dật Thần thấy Du Thần ích đã ngồi vào vị trí lái xe, nhất thời trên mặt làm ra vẻ như muốn khóc, sau đó tới ngồi vào vị trí phó lái. Không đợi anh kịp thắt dây an toàn, xe đã lao như tên bắn ra ngoài đường.
Tề Nhân Kiệt thấy thế, cũng ngồi lên xe thể thao của mình, đuổi theo.
“ Thần ích, tiểu tử kia đang đuổi theo chúng ta.”
Lam Dật Thần nhìn kính chiếu hậu thất xe Tề Nhân Kiệt, cư nhiên cảm thấy hưng phấn hẳn lên.
Du Thần ích nghiêm mặt không nói gì, nhìn về phía kính chiếu hậu một cái, đột nhiên tăng tốc , nhấn cần ga một cái.
Tề Nhân Kiệt theo sau thất Du Thần ích tăng tốc độ, cũng tăng tốc theo sát phía sau xe hắn. hôm nay hắn nhất định phải lấy được manh mối từ cái tên đó.
“ Nhanh lên một chút, nhanh lên chút, tiểu tử kia sắp đuổi kịp rồi.”
Lần này, Lam Dật Thần đột nhiên không như lần trước sợ tới mức không còn chút máu, mà lần này khuôn mặt lại ngập tràn hưng phấm, vừa quay đầu nhìn tề Nhân Kiệt vẫn đang bám chặt bọn họ, vừa hứng phấn thúc giục Du Thần Ích ,
“NHanh lên một chút, anh ta sẽ lập tức vượt qua chúng ta bây giờ.”
“ Cậu Câm miệng cho tôi.”
Du Thần Ích bị Lam Dật Thần lải nhải đến phiền, muốn một cước đạp bay Lam Dật Thần xuống xe, tránh bị mất tập trung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.