Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút
Chương 87: Ngã từ trên lầu ba xuống ! (2)
Tố Diện Yêu Nhiêu
19/01/2015
Bên trong phòng cấp cức, các bác sĩ đang làm kiểm tra toàn bộ cho Văn Hinh, ngoại trừ não có chút chấn động nhỏ , còn lại cũng không có gì đáng ngại. Tất cả các bác sĩ làm kiểm tra cho Văn Hinh đều cảm thấy may mắn thay cho ô, ngã từ trên cao như vậy, mà chỉ bị chấn động não nhẹ, điều này đã là điều vô cùng hạnh phúc và may mắn rồi.
Nhưng mà, có một người, vẫn luôn nhìn chằm chằm gương mặt của Văn Hinh, trên mặt không có lấy một tia cao hứng, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt khác thường. Một y tá trong đám y tá làm nhiệm vụ phát hiện thấy anh có điều gì không đúng, vì vậy mới đi tới hỏi: “ bác sĩ Lăng, anh làm sao vậy? Sao lại không hề cao hứng như vậy?”
Trong bệnh viện này, bác sĩ Lăng là bác sĩ khoa nội xuất sắc nhất- Lăng Hạo Hiên, tuổi còn trẻ mà đã lấy được học vị bác sĩ, hơn nữa còn có rất nhiều nghiên cứu khoa học được đăng trên báo y học, năng lực của anh được rất nhiều chuyên gia trong và ngoài nước công nhận và sử dụng thí nghiệm lâm sàng dựa trên các nghiên cứu của anh, có thể nói anh là một nhân tài có tiền đồ sáng lạn.
Hơn nữa bản thân Lăng Hạo Hiên cũng đối đãi rất thân thiện với người khác, đối với bệnh nhân lại càng thêm cẩn thận, tỉ mỉ chăm sóc, rất nhiều bệnh nhân thích anh, thậm chí tới bệnh viện khám đều muốn chỉ định anh khám bệnh.
Không chỉ có như thế, anh hiện tại vẫn độc thân, nên đám y tá trong bệnh viện đều thầm nến anh, có người gan lớn đã từng thổ lộ với anh, muốn kết giao bằng hữu với anh, nhưng đều bị anh khéo léo từ chối, còn nói đã có người trong lòng.
Điều này làm cho tất cả mọi người thất vọng đồng thời lại cảm thấy vô cùng tò mò,
Cô gái có thể Chiếm được trái tim của một người xuất sắc như thế đến tột cùng là người như thế nào, mọi người đều mong muốn được gặp cô gái này một lần. nhưng mà cho tới tận bây giờ, cũng chỉ nghe nói, cũng chưa gặp bất kì người nào khác lạ. Điều này khiến cho vài người hoài nghi, đây chỉ là cái cớ để anh cự tuyệt thôi. Cứ như vậy, những người thầm mến anh lại tiếp tục rục rịch quanh anh, đều mơ tưởng có thể chói được con ngựa đen ( hắc mã ) này.
Lúc này, một y tá vốn thầm mến Lăng Hạo Hiên đang đứng trước mặt anh, cố ý giả vờ ra vẻ quan tâm anh, sau đó đưa tay ra muốn nắm lấy tay của anh, nhưng rất nhanh bị anh tránh ra.
"Tôi không sao, các người cũng đi ra ngoài đi!” Sắc mặt Lăng Hạo Hiện đột nhiên trầm xuống, cô y tá đó chưa bao giờ thấy sắc mặt dọa người của Lăng hạo Hiên như vậy, sắc mặt khẽ biến đổi, lập tức cùng mấy y tá khác đi ra ngoài.
Chờ tất cả mọi người rời đi, Lăng Hạo Hiên mới chậm rãi đi tới giường bệnh, nhìn Văn Hinh vẫn đang hôn mê bất tỉnh, nhìn vẻ mặt gầy gò tiều tụy của cô, sắc mặt cô tái nhợt khiến tim anh đau nhói.
Tại sao lại biến thành như vậy?
Trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh của cô trước kia, bộ dáng nghịch ngợm, cô của lúc đó lúc nào cũng mang thần thái phấn khởi, tinh lực dồi dào, hấp dẫn ánh mắt của anh. Từ nhỏ tới lớn, tầm mắt của anh đều chỉ vây quanh cô, trong mắt anh hoàn toàn chỉ có một mình cô, không hề có chỗ cho bất kì ai khác.
Nhưng mà, có một người, vẫn luôn nhìn chằm chằm gương mặt của Văn Hinh, trên mặt không có lấy một tia cao hứng, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt khác thường. Một y tá trong đám y tá làm nhiệm vụ phát hiện thấy anh có điều gì không đúng, vì vậy mới đi tới hỏi: “ bác sĩ Lăng, anh làm sao vậy? Sao lại không hề cao hứng như vậy?”
Trong bệnh viện này, bác sĩ Lăng là bác sĩ khoa nội xuất sắc nhất- Lăng Hạo Hiên, tuổi còn trẻ mà đã lấy được học vị bác sĩ, hơn nữa còn có rất nhiều nghiên cứu khoa học được đăng trên báo y học, năng lực của anh được rất nhiều chuyên gia trong và ngoài nước công nhận và sử dụng thí nghiệm lâm sàng dựa trên các nghiên cứu của anh, có thể nói anh là một nhân tài có tiền đồ sáng lạn.
Hơn nữa bản thân Lăng Hạo Hiên cũng đối đãi rất thân thiện với người khác, đối với bệnh nhân lại càng thêm cẩn thận, tỉ mỉ chăm sóc, rất nhiều bệnh nhân thích anh, thậm chí tới bệnh viện khám đều muốn chỉ định anh khám bệnh.
Không chỉ có như thế, anh hiện tại vẫn độc thân, nên đám y tá trong bệnh viện đều thầm nến anh, có người gan lớn đã từng thổ lộ với anh, muốn kết giao bằng hữu với anh, nhưng đều bị anh khéo léo từ chối, còn nói đã có người trong lòng.
Điều này làm cho tất cả mọi người thất vọng đồng thời lại cảm thấy vô cùng tò mò,
Cô gái có thể Chiếm được trái tim của một người xuất sắc như thế đến tột cùng là người như thế nào, mọi người đều mong muốn được gặp cô gái này một lần. nhưng mà cho tới tận bây giờ, cũng chỉ nghe nói, cũng chưa gặp bất kì người nào khác lạ. Điều này khiến cho vài người hoài nghi, đây chỉ là cái cớ để anh cự tuyệt thôi. Cứ như vậy, những người thầm mến anh lại tiếp tục rục rịch quanh anh, đều mơ tưởng có thể chói được con ngựa đen ( hắc mã ) này.
Lúc này, một y tá vốn thầm mến Lăng Hạo Hiên đang đứng trước mặt anh, cố ý giả vờ ra vẻ quan tâm anh, sau đó đưa tay ra muốn nắm lấy tay của anh, nhưng rất nhanh bị anh tránh ra.
"Tôi không sao, các người cũng đi ra ngoài đi!” Sắc mặt Lăng Hạo Hiện đột nhiên trầm xuống, cô y tá đó chưa bao giờ thấy sắc mặt dọa người của Lăng hạo Hiên như vậy, sắc mặt khẽ biến đổi, lập tức cùng mấy y tá khác đi ra ngoài.
Chờ tất cả mọi người rời đi, Lăng Hạo Hiên mới chậm rãi đi tới giường bệnh, nhìn Văn Hinh vẫn đang hôn mê bất tỉnh, nhìn vẻ mặt gầy gò tiều tụy của cô, sắc mặt cô tái nhợt khiến tim anh đau nhói.
Tại sao lại biến thành như vậy?
Trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh của cô trước kia, bộ dáng nghịch ngợm, cô của lúc đó lúc nào cũng mang thần thái phấn khởi, tinh lực dồi dào, hấp dẫn ánh mắt của anh. Từ nhỏ tới lớn, tầm mắt của anh đều chỉ vây quanh cô, trong mắt anh hoàn toàn chỉ có một mình cô, không hề có chỗ cho bất kì ai khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.