Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút
Chương 251: Tôi muốn cô trở thành người của tôi! 3
Tố Diện Yêu Nhiêu
19/01/2015
Tề Nhân Kiệt nhìn thấu rằng cô đang bắt đầu do dự, anh mơ hồ cười một tiếng, trực tiếp nói: “ Một tỷ! Chỉ cần chuyện này kết thúc, tôi sẽ trả cô một tỷ, thế nào?” Một tỷ, đây chính là số tiền mà người khác có làm cả đời cung không kiếm dược đấy!
Nhưng mà một tỷ này, nếu như có thể làm Du Thần Ích phá sản, cũng đáng giá!
Quả nhiên, Lạc Tình nghe thấy con số ấy lại động lòng thêm.
Một tỷ, một tỷ a!
Mặc dù từ nhỏ cô lớn lên ở nhà họ Du, nhưng cũng chưa từng có số tiền lớn như vậy.
Nếu như thật sự cô có một tỷ, vậy thì tới lúc đó không cần lệ thuộc vào anh họ nữa, cô hoàn toàn có thể sống tự do theo ý mình rồi!
"Như thế nào?" Tề Nhân Kiệt lại hỏi một lần, trong lòng anh đã sớm xác định được kết quả.
Lạc Tình vẫn cúi thấp đầu, có chút do dự, nhưng sau đó rốt cuộc cũng cắn răng đáp ứng, “ Được, tôi đồng ý với anh, hi vọng tới lúc đó anh tuân thủ ước định của chúng ta ngày hôm nay.”
Tề Nhân Kiệt cười, “ Cô yên tâm, tôi nói được là làm được, tuyệt đối không nuốt lời.” Dứt lời, anh lấy tấm danh thiếp từ trong túi ra, đưa cho Lạc Tình, “ Trên này có phương thức liên lạc với tôi, về sau có chuyện gì hay có tin tức gì,hãy nói cho tôi biết đầu tiên.”
Lúc này, phục vụ bưng một ly cà phê đặt trước mặt Tề Nhân Kiệt, một ly khác đặt trước mặt Lạc Tình, nhưng Lạc Tình lại đứng lên chuẩn bị rời đi.
“ Uống hết cà phê rồi hãy đi.” Tề Nhân Kiệt nâng ly cà phê lên nhấp một ngụm, sau đó giương mắt nhìn Lạc Tình, trên mặt anh vẫn nở nụ cười nhàn nhạt.
"Không cần!" Lạc Tình cự tuyệt, cầm tấm danh thiếp trên bàn, trực tiếp rời đi.
Sau khi Lạc Tình rời đi, Tề Nhân Kiệt vẫn ngồi uống cà phê một mình, vẻ mặt anh vô cùng thoải mái.
Du Thần Ích, anh hãy chờ tiếp chiêu đi!
Lần này, tôi tuyệt đối sẽ để khiến anh trọn đời không thoát thân được!
Rất nhanh, tất cả mọi người phát hiện Lạc Tình thay đổi rồi, trước kia không hề để ý tới công việc, đột nhiên lại chịu khó hơn, có lúc còn chủ động nói Du Thần Ích giao thêm việc để làm.
Du Thần Ích mặc dù nghi ngờ về sự khác lạ này, nhưng cũng muốn cô cố gắng hơn trong công việc, âu cũng là chuyện tốt, cho nên liền giao một ít việc vốn là do Văn hinh phụ trách giao cho Lạc Tình, như vậy Văn Hinh cũng có thể nhẹ nhõm hơn chút ít.
Thật ra trong lòng hắn là đang quan tâm Văn Hinh, nhưng mà chỉ cần nghĩ tới những lúc cô ở cùng một chỗ với Tề Nhân Kiệt, cô cười vui vẻ đến vậy thì trong lòng hắn lại như có tảng đá lớn đè nặng, khiến hắn đôi khi cảm thấy không thở nổi.
Văn Hinh lại ra chiều không có chuyện gì xảy ra vậy, khiến hắn càng thêm tức giận, giống như chỉ một mình hắn ngu ngốc đi để ý nhất cử nhất động của cô, thậm chí còn theo dõi cô mỗi lần cô hẹn với Tề Nhân Kiệt.
Hắn nhìn Văn Hinh đang chăm chỉ làm việc, nhưng ngay sau đó lại dời ánh mắt đi chỗ khác.
Càng cùng cô chung đụng một chỗ, hắn càng phát hiện ra cô tốt bao nhiêu, hắn cảm thấy tâm của hắn sắp không phải của mình rồi..
Nhưng mà một tỷ này, nếu như có thể làm Du Thần Ích phá sản, cũng đáng giá!
Quả nhiên, Lạc Tình nghe thấy con số ấy lại động lòng thêm.
Một tỷ, một tỷ a!
Mặc dù từ nhỏ cô lớn lên ở nhà họ Du, nhưng cũng chưa từng có số tiền lớn như vậy.
Nếu như thật sự cô có một tỷ, vậy thì tới lúc đó không cần lệ thuộc vào anh họ nữa, cô hoàn toàn có thể sống tự do theo ý mình rồi!
"Như thế nào?" Tề Nhân Kiệt lại hỏi một lần, trong lòng anh đã sớm xác định được kết quả.
Lạc Tình vẫn cúi thấp đầu, có chút do dự, nhưng sau đó rốt cuộc cũng cắn răng đáp ứng, “ Được, tôi đồng ý với anh, hi vọng tới lúc đó anh tuân thủ ước định của chúng ta ngày hôm nay.”
Tề Nhân Kiệt cười, “ Cô yên tâm, tôi nói được là làm được, tuyệt đối không nuốt lời.” Dứt lời, anh lấy tấm danh thiếp từ trong túi ra, đưa cho Lạc Tình, “ Trên này có phương thức liên lạc với tôi, về sau có chuyện gì hay có tin tức gì,hãy nói cho tôi biết đầu tiên.”
Lúc này, phục vụ bưng một ly cà phê đặt trước mặt Tề Nhân Kiệt, một ly khác đặt trước mặt Lạc Tình, nhưng Lạc Tình lại đứng lên chuẩn bị rời đi.
“ Uống hết cà phê rồi hãy đi.” Tề Nhân Kiệt nâng ly cà phê lên nhấp một ngụm, sau đó giương mắt nhìn Lạc Tình, trên mặt anh vẫn nở nụ cười nhàn nhạt.
"Không cần!" Lạc Tình cự tuyệt, cầm tấm danh thiếp trên bàn, trực tiếp rời đi.
Sau khi Lạc Tình rời đi, Tề Nhân Kiệt vẫn ngồi uống cà phê một mình, vẻ mặt anh vô cùng thoải mái.
Du Thần Ích, anh hãy chờ tiếp chiêu đi!
Lần này, tôi tuyệt đối sẽ để khiến anh trọn đời không thoát thân được!
Rất nhanh, tất cả mọi người phát hiện Lạc Tình thay đổi rồi, trước kia không hề để ý tới công việc, đột nhiên lại chịu khó hơn, có lúc còn chủ động nói Du Thần Ích giao thêm việc để làm.
Du Thần Ích mặc dù nghi ngờ về sự khác lạ này, nhưng cũng muốn cô cố gắng hơn trong công việc, âu cũng là chuyện tốt, cho nên liền giao một ít việc vốn là do Văn hinh phụ trách giao cho Lạc Tình, như vậy Văn Hinh cũng có thể nhẹ nhõm hơn chút ít.
Thật ra trong lòng hắn là đang quan tâm Văn Hinh, nhưng mà chỉ cần nghĩ tới những lúc cô ở cùng một chỗ với Tề Nhân Kiệt, cô cười vui vẻ đến vậy thì trong lòng hắn lại như có tảng đá lớn đè nặng, khiến hắn đôi khi cảm thấy không thở nổi.
Văn Hinh lại ra chiều không có chuyện gì xảy ra vậy, khiến hắn càng thêm tức giận, giống như chỉ một mình hắn ngu ngốc đi để ý nhất cử nhất động của cô, thậm chí còn theo dõi cô mỗi lần cô hẹn với Tề Nhân Kiệt.
Hắn nhìn Văn Hinh đang chăm chỉ làm việc, nhưng ngay sau đó lại dời ánh mắt đi chỗ khác.
Càng cùng cô chung đụng một chỗ, hắn càng phát hiện ra cô tốt bao nhiêu, hắn cảm thấy tâm của hắn sắp không phải của mình rồi..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.