Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút
Chương 95: Vì yêu nên giao dịch! (4)
Tố Diện Yêu Nhiêu
19/01/2015
Đi tìm một vòng ở bên ngoài vẫn không thấy bóng dáng Lăng Hạo Hiên , cuối cùng Văn Hinh đi tới bàn y tá, hỏi mấy cô y tá đang tám chuyện với nhau,
“ Xin hỏi, mấy cô có biết bác sĩ Lăng ở đâu không?”
“ Bác sĩ Lăng? Anh ấy vừa mới tan ca rồi,”
Một y tá tuổi tương đối lớn suy nghĩ một chút rồi mới trả lời Văn Hinh, nói xong, lại dùng một loại ánh mắt như tìm kiếm nghiên cứu cái gì nhìn cô. Thấy cô mặc quần áo bệnh nhân thì mới hiểu ra, thì ra là một nữ bệnh nhân hâm mộ bác sĩ Lăng.
Văn Hinh nói cám ơn sau đó rời đi, mấy y tá kia lại xúm lại hàn huyên, Văn Hinh loáng thoáng nghe được họ nói cái gì mà một phụ nữ thích Lăng Hạo Hiên …. Xem ra, ở bệnh viện này Lăng Hạo Hiên được hâm mộ vô cùng nha.
Thật ra thì cũng khó trách, Lăng Hạo Hiên không chỉ cao lớn đẹp trai, hơn nữa còn khiêm tốn, lúc đi học, có rất nhiều nữ sinh thích anh. Tuy nhiên cũng không thấy anh động lòng với bất cứ nữ sinh nào, nhiều năm như vậy rồi, cũng không thấy anh có bạn gái. Cô thậm chí cũng từng hoài nghi, tiểu tử này có khi nào thích trai đẹp hay không.
Vừa đi đường vừa nghĩ như vậy, rất nhanh cô đã trở về phòng bệnh. Dì Lý thấy cô rốt cuộc cũng trở lại, cuối cùng mới thở dài một hơi:
Đã muộn rồi, mau ngủ đi, cháu bây còn bị thương, phải hảo hảo nghỉ ngơi mới được.”
“ Vâng, cám ơn dì, dì Lý!” Văn Hinh cười với bà, sau đó nghe lời nằm xuống giường, chuẩn bị đi ngủ, nhưng cả đêm không hề chợp mắt.
Ngày thứ hai, Văn hinh một mực ở phòng bệnh chờ Lăng Hạo Hiên , nhưng chờ mãi tới trưa, cũng không thấy bóng dáng Lăng Hạo Hiên , cô không khỏi nóng nảy hơn.
Buổi trưa, Tiểu Lăng tới, cô vội vã hỏi:
“ Tiểu Lăng, cô có biết Lăng Hạo Hiên ở đâu không?”
Cô rất sợ Lăng Hạo Hiên vì cô mà làm chuyện điên rồ gì, cô trước tiên phải ngăn cản anh.
Nhớ hồi mới lên trung học, khi đó cô vừa phải đi học vừa phải đi làm kiếm tiền trang trải học phí và sinh hoạt phí. Có một lần, cô mới vừa lĩnh tiền lương xong, nhưng đi xe bus cô lại bị ăn trộm trộm mất hết, đó là tiền một tháng sinh hoạt phí của cô.
Cuối cùng cô không có biện pháp gì, trở về nhà xin cha cô tiền sinh hoạt phí, cha cô chẳng những không cho ngược lại còn mắng cô một trận, tùy ý để cô tự nghĩ biện pháp. Lần đó, cô rất khuya mới quay về trường học, một mình núp ở bãi tập phía sau trường khóc cực kì lâu, sau đó Lăng Hạo Hiên xuất hiện.
Lăng Hạo Hiên sau khí biết được chuyện của cô, móc tất cả tiền có trên người mình đưa cho cô, nói cô không cần trả vội. Mà rất lâu sau cô mới biết, trong một tháng sau đó, Lăng Hạo Hiên cả tháng chỉ ăn bánh bao với uống nước lọc qua ngày, cả người cũng gầy đi nhiều.
Sau khi cô biết chuyện, vô cùng cảm động, khi nhận được tiền lương việc đầu tiên cô muốn làm là mời anh ăn một bữa cơm, thế nhưng anh lại cố ý nói không muốn, nói đó là mồ hôi sương máu của cô, anh không đành lòng ăn. Vì vậy sau này, cô cùng Lăng Hạo Hiên trở thành bạn tốt mãi cho tới tận bây giờ.
Cho nên, cô biết tính tình Lăng Hạo Hiên , chỉ cần chuyện anh đã muốn làm, cho dù phải bán chính mình đi, anh cũng nhất định hoàn thành.
Mà cô sợ, chính là điểm này!
“ Xin hỏi, mấy cô có biết bác sĩ Lăng ở đâu không?”
“ Bác sĩ Lăng? Anh ấy vừa mới tan ca rồi,”
Một y tá tuổi tương đối lớn suy nghĩ một chút rồi mới trả lời Văn Hinh, nói xong, lại dùng một loại ánh mắt như tìm kiếm nghiên cứu cái gì nhìn cô. Thấy cô mặc quần áo bệnh nhân thì mới hiểu ra, thì ra là một nữ bệnh nhân hâm mộ bác sĩ Lăng.
Văn Hinh nói cám ơn sau đó rời đi, mấy y tá kia lại xúm lại hàn huyên, Văn Hinh loáng thoáng nghe được họ nói cái gì mà một phụ nữ thích Lăng Hạo Hiên …. Xem ra, ở bệnh viện này Lăng Hạo Hiên được hâm mộ vô cùng nha.
Thật ra thì cũng khó trách, Lăng Hạo Hiên không chỉ cao lớn đẹp trai, hơn nữa còn khiêm tốn, lúc đi học, có rất nhiều nữ sinh thích anh. Tuy nhiên cũng không thấy anh động lòng với bất cứ nữ sinh nào, nhiều năm như vậy rồi, cũng không thấy anh có bạn gái. Cô thậm chí cũng từng hoài nghi, tiểu tử này có khi nào thích trai đẹp hay không.
Vừa đi đường vừa nghĩ như vậy, rất nhanh cô đã trở về phòng bệnh. Dì Lý thấy cô rốt cuộc cũng trở lại, cuối cùng mới thở dài một hơi:
Đã muộn rồi, mau ngủ đi, cháu bây còn bị thương, phải hảo hảo nghỉ ngơi mới được.”
“ Vâng, cám ơn dì, dì Lý!” Văn Hinh cười với bà, sau đó nghe lời nằm xuống giường, chuẩn bị đi ngủ, nhưng cả đêm không hề chợp mắt.
Ngày thứ hai, Văn hinh một mực ở phòng bệnh chờ Lăng Hạo Hiên , nhưng chờ mãi tới trưa, cũng không thấy bóng dáng Lăng Hạo Hiên , cô không khỏi nóng nảy hơn.
Buổi trưa, Tiểu Lăng tới, cô vội vã hỏi:
“ Tiểu Lăng, cô có biết Lăng Hạo Hiên ở đâu không?”
Cô rất sợ Lăng Hạo Hiên vì cô mà làm chuyện điên rồ gì, cô trước tiên phải ngăn cản anh.
Nhớ hồi mới lên trung học, khi đó cô vừa phải đi học vừa phải đi làm kiếm tiền trang trải học phí và sinh hoạt phí. Có một lần, cô mới vừa lĩnh tiền lương xong, nhưng đi xe bus cô lại bị ăn trộm trộm mất hết, đó là tiền một tháng sinh hoạt phí của cô.
Cuối cùng cô không có biện pháp gì, trở về nhà xin cha cô tiền sinh hoạt phí, cha cô chẳng những không cho ngược lại còn mắng cô một trận, tùy ý để cô tự nghĩ biện pháp. Lần đó, cô rất khuya mới quay về trường học, một mình núp ở bãi tập phía sau trường khóc cực kì lâu, sau đó Lăng Hạo Hiên xuất hiện.
Lăng Hạo Hiên sau khí biết được chuyện của cô, móc tất cả tiền có trên người mình đưa cho cô, nói cô không cần trả vội. Mà rất lâu sau cô mới biết, trong một tháng sau đó, Lăng Hạo Hiên cả tháng chỉ ăn bánh bao với uống nước lọc qua ngày, cả người cũng gầy đi nhiều.
Sau khi cô biết chuyện, vô cùng cảm động, khi nhận được tiền lương việc đầu tiên cô muốn làm là mời anh ăn một bữa cơm, thế nhưng anh lại cố ý nói không muốn, nói đó là mồ hôi sương máu của cô, anh không đành lòng ăn. Vì vậy sau này, cô cùng Lăng Hạo Hiên trở thành bạn tốt mãi cho tới tận bây giờ.
Cho nên, cô biết tính tình Lăng Hạo Hiên , chỉ cần chuyện anh đã muốn làm, cho dù phải bán chính mình đi, anh cũng nhất định hoàn thành.
Mà cô sợ, chính là điểm này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.