Chương 223: Bao vây
anhvodoi94
29/01/2019
Sau bốn ngày liên tục không quản ngày đêm luyện tập, bốn tên điên chỉ ăn uống ngủ nghỉ trong 5 tiếng đồng hồ. Dương Tuấn Vũ thấy lúc nghỉ, khả năng hấp thụ ki đã tăng lên rõ rệt. Hắn đang định bùng học để tập tiếp thì Triệu Cơ ngăn cản:
- Vì anh chỉ được nghỉ 4 ngày nên em mới cho phép mọi người luyện tập như điên như vậy. Sau này sẽ không được như thế nữa. Tập luyện cần phải cho cơ thể có thời gian hồi phục. Tập quá mức cơ thể sẽ suy kiệt.
Hắn cũng thấy có lý rồi ra lệnh mọi người ngừng tập.
Sau đó, ba người bọn họ sẽ bắt đầu cùng đội của mình xuất phát, còn Dương Tuấn Vũ quay về đón em gái hắn đi.
Về đến nhà tất nhiên là bị cha mẹ và em gái mắng cho một trận vì cái tội về nhà mà không ở nhà lại trốn đi chơi. Nhưng khi nhìn thấy hai mắt hắn thâm như con gấu trúc thì mọi người lại lo lắng hỏi han.
Dương Tuấn Vũ cũng chỉ giải thích qua loa, sau đó trèo lên xe ngủ một mạch.
Mai Tuyết Yên xoa xoa má hắn rồi thở dài lắc đầu “Đến bao giờ anh mới được nghỉ ngơi đây?”. Cô kéo đầu hắn ngả vào vai mình.
…
Tối hôm đó, đúng 6 giờ hắn từ ký túc xá xuất phát. Vừa ra cổng trường đã có một chiếc Bentley T1 đón.
Xe điện Bentley đi làm việc xấu lại rất hợp lý, vì nó không phát ra tiếng động cơ. Vân Tú trêu:
- Có phải lúc anh tạo ra chiếc xe này là muốn dùng nó đi làm việc xấu đúng không?
- Haha. Có một số việc xấu làm trên xe cũng rất hay đó.
- Ưm… Đang đi làm nhiệm vụ đó, anh đừng có làm bậy.
- Đợi lát nữa xong việc xem em còn có lý do nào trốn không? Bốn ngày vừa rồi mải mê tập luyện mà
quên mất việc quan trọng. Chẹp chẹp, sơ suất, sơ suất quá.
- Anh không đứng đắn gì hết.
Nói đến đó thì cũng đã đến địa điểm tập kết. Hai người khi xuống xe đã gác lại hết tất cả những tâm tư cá nhân. Từng bước chân lạnh lẽo di chuyển vô cùng nhẹ nhàng.
Đến 9 giờ Bạch Hổ mới đến lấy hàng ở căn nhà bỏ hoang này.
Dương Tuấn Vũ cùng nhóm của mình dừng lại cách đó 50m rồi ẩn nấp vào các tòa nhà xung quanh bốn hướng.
Đúng 8h45 có tiếng đoàn xe đi đến, chín tên nhanh chóng xuống xe quan sát xung quanh, khi đảm bảo an toàn Bạch Hổ mới đi xuống.
Dương Tuấn Vũ nhìn thấy tên này đã khác với lúc trước, gương mặt đã lộ rõ là một tên sát thủ máu lạnh, đồ đạc súng ống trên người cũng được trang bị đầy đủ. Không biết chúng đi nhận hàng hay là đi cướp hàng nữa.
Dương Tuấn Vũ cũng đã được Lau báo cáo, món hàng này là chúng nhập từ Nga, nhưng trong đó có gì thì lại không tra ra được.
Khi chúng kiểm hàng thì Dương Tuấn Vũ cùng người của mình mới biết được đấy là một loại thiết bị chưa rõ chức năng, cũng chưa từng thấy xuất hiện. Nhưng Dương Tuấn Vũ khó đã có Triệu Cơ, cô lên tiếng:
- Đây là một loại thiết bị theo dõi mà Nga đã phát minh ra trong khoảng thời gian 2006-2010, thiết
bị này đúng là một sáng kiến đi đầu trong lĩnh vực tình báo.
- Ồ, nhưng anh thấy nó đâu có hình dáng gì có thể theo dõi được? Nhìn giống như là một con cá lớn thì đúng hơn.
- Nó đúng là một con cá mẹ, sau khi kích hoạt và thả xuống nước nó sẽ giải phóng ra rất nhiều những con cá con. Những con cá con này sẽ có nhiệm vụ truyền tải tin tức mà nó thu được về con cá mẹ xử lý, sau đó sẽ chuyển về trung tâm.
- Chúng cần cái này để làm gì?
- Anh còn nhớ đảo Nước Mặn không? Em nghĩ chúng đang tìm những nguồn khoáng sản như vậy để sản xuất vũ khí phục vụ chiến đấu.
- Nhắc mới nhớ, hình như em cũng có mấy cái đồ chơi giông giống thế này đúng không?
- Đúng vậy. Anh muốn sử dụng chúng làm hệ thống tình báo của mình à?
- Chứ còn gì nữa.
- Nhưng hiện tại chúng ta chưa có nguyên liệu đầy đủ để làm mà?
- Sao lại không có? Chẳng phải đang có một con cá đang nằm trên thớt kia sao?
- Ý anh là?
- Đúng thế. Đã tốn công sức tiêu diệt bọn chúng thì sao không lấy thêm quà về.
- Hì hì. Anh đúng là tiện đường công tác a.
- Đúng thế, cái món đồ chơi này tuy không thể làm thiết bị tinh vi giống của em nhưng mà có thể
sửa một chút để nó có thể thích hợp với cả trên cạn chứ không phải chỉ ở dưới nước. Anh sẽ biến chúng thành đàn kiến cánh, vừa đi được dưới đất lại có thể bay được, ừm, khi cần lại biến thành cá. Như thế chẳng phải trên trời dưới đất chỗ nào cũng không thoát khỏi “đôi mắt” của tổ chức chúng ta sao?
- Anh … anh đúng là thông minh a. Sao em lại không nghĩ ra chứ?
- Ha ha. Em đang khen thừa rồi, thôi, trước mắt tập trung giải quyết chúng đã rồi tính.
- Vâng. Anh cũng nên thử Ki của mình trong chiến đấu xem có sung sướng không nhé. Hì hì.
- Ô kê.
Sau khi thấy bọn chúng trao đổi tiền và đồ chơi thì Dương Tuấn Vũ nhanh chóng ra lệnh đội ngũ áp sát và tấn công.
Kho vũ khí trước đó chiếm được của lũ Sói Xám ở trên núi Cát Bạc đã được Walter hướng dẫn và phân phối cho quân lính của mình. Tuy Dương Tuấn Vũ muốn quân đội sẽ phát triển mạnh theo hướng luyện tập Ki hơn là dùng những vật ngoài thân như thế này, nhưng hiện tại những người này mới tiếp xúc với các kiểu rèn luyện này nên chưa thể quen được, súng ống vẫn là thứ họ dùng thuận tay hơn.
Bạch Hổ sau khi trao tiền vui vẻ ôm món hàng, vừa ra lệnh rút lui, đi ra khỏi cửa thì có tiếng súng giảm thanh vang lên “tụp tụp tụp” từ nhiều hướng.
- M* kiếp, bị mai phục rồi. Anh em nấp.
Mấy tên người Nga cũng nhanh chóng rút súng của mình ra và tìm vị trí phù hợp để phản kích.
Bên Walter dù sao cũng là kẻ đi ra trước, chúng chính là con dê thế tội vì vậy có 10 người thì 3 tên đã trúng đạn. Tuy vậy chúng không gục mà vẫn có sức rút một ống thuốc đâm lên đùi của mình.
Chỉ sau chốc lát cả cơ thể đã được tăng cường sức chiến đấu gấp ba lần. Death Blade thế hệ thứ 5 đã được kích hoạt.
Sức mạnh của thế hệ này còn hơn hẳn thế hệ số 4 mà Dương Tuấn Vũ đã gặp. Chỉ sau 10s nó đã có tác dụng, và thời gian kéo dài sẽ lên tới 8h, sức mạnh cũng được tăng gấp ba lần so với gấp đôi như lúc trước.
- Bọn khốn này lại cải tiến được loại thuốn này rồi. Đúng là không nên để chúng tồn tại quá lâu được.
- Bọn chúng có đội ngũ các chuyên gia nghiên cứu hàng đầu, tất cả đều được bắt cóc phi pháp. Tuy vậy lại không có tài liệu nào tiết lộ khu nghiên cứu ở đâu, tất cả đều bị xóa sạch sau khi quân đội các nước Đông Nam Á và Trung Quốc hợp tác tấn công ngày 7/3/2030.
- Ồ, tức là còn rất lâu nữa. Anh không thể để chúng tồn tại lâu như vậy được. Nếu anh đoán không lầm thì nhóm nghiên cứu tất nhiên sẽ được hệ thống an ninh giám sát ở mức cao nhất, như thế chỉ có thể là trong trụ sở căn cứ chính của bọn chúng mà thôi. Nếu ta tiêu diệt được những kẻ này, giải phóng tự do cho họ biết đâu lại kiếm được vài ông già cảm kích mà xin đi theo thì sao. Hì hì.
- Anh nghĩ đúng là hay ghê. Nhưng mà những nhà nghiên cứu điên cuồng này họ dành cả đời chỉ để nghiên cứu, vì vậy nếu anh có một cơ sở hiện đại bậc nhất thì em tin họ sẽ rất dễ dàng bị dụ dỗ thôi.
- Ừm, anh sẽ cân nhắc.
…
Cuộc chiến nhanh chóng được nổ ra. Tuy bọn chúng đều được buff bởi thuốc nhưng lần này Dương Tuấn Vũ không phải chiến đấu một mình và cũng không còn vướng mắc bận tâm gì, vì vậy, còn
phải sợ chúng sao?
Ngay lập tức những loạt đạn đã vang lên ở khắp mọi nơi, nhóm 10 người của căn cứ nhanh chóng tấn công từ bốn hướng bao vây 22 kẻ trong căn nhà hoang (10 người nhóm Bạch Hổ - 12 lính Nga).
Dương Tuấn Vũ cùng Elise nhanh chóng leo lên nhà, xâm nhập từ trên xuống. Đội ngũ còn lại áp sát và tấn công ở bên dưới.
Bọn chúng ở trong nhà tất nhiên là phải bắn nổ đèn đi vì nếu không sẽ trở thành bia ngắm cho những mũi súng ở ngoài kia bắn vào. Chính điều kiện tối tăm này sẽ hạn chế được công kích, nhưng đồng thời cũng làm việc di chuyển và chiến đấu trong đêm của chúng gặp khó khăn.
Tuy vậy, đội ngũ của Bạch Hổ sau khi được buff bởi thuốc thì cũng nhanh chóng được tăng cường các giác quan, kết hợp với hệ thống hồng ngoại của kính ban đêm giúp chúng không bị ảnh hưởng quá nhiều so với chỉ có kính nhìn đêm của 12 tên lính Nga.
Dương Tuấn Vũ men theo cầu thang đi xuống, còn Vân Tú sẽ lơ lửng ở ngoài, theo sợi dây của cô tạo ra để có thể tiếp cận kẻ địch từ những hướng mà kẻ địch không bao giờ ngờ được.
Đội ngũ của bọn chúng cũng được huấn luyện bài bản, mỗi chốt canh gác đều có ba người quan sát 360 độ đảm bảo không bị tập kích bất ngờ. Cùng với đó là những khẩu M16 đã được lên đạn.
Dương Tuấn Vũ có tự tin đến đâu cũng không dám đối diện trực tiếp với súng, mà hắn cũng chẳng cần phải làm vậy, tay hắn đang cầm những vật nho nhỏ, miệng đang nhếch lên.
“Cô em Julia này cũng giúp mình có thêm mấy cái đồ chơi mới rất thú vị đây.”
3 chiếc shuriken được hắn xòe ra, sau đó là lượng Ki được buff vào. Nhưng hệ ánh sáng khi chiến đấu du kích trong đêm sẽ dễ bị lộ tẩy, vì vậy ngay khi Ki được rót vào hắn lập tức phóng những chiếc phi tiêu đi.
Ba tên đứng ở cầu thang canh gác đột nhiên thấy có ánh sáng, chưa kịp bóp cò thì ba vật sắc nhọn đã nhanh chóng xuyên vào cơ thể, vượt qua cả lớp áo chống đạn.
Ba tên ngay lập tức gục xuống.
“Không ngờ lại đơn giản như vậy. Chậc chậc”.
…
Bạch Hổ nói vào bộ đàm:
- Phân tích tình hình kẻ địch.
Trong bộ đàm vang lên giọng nói lo lắng:
- Thưa đội trưởng, hệ thống camera đã bị vô hiệu hóa hoàn toàn, không rõ số lượng và vị trí của kẻ địch.
Bạch Hổ trợn mắt quát:
- Sao lại như thế? Hệ thống vừa được nâng cấp rồi mà?
- Chúng ta không bị hack mà đối phương có thiết bị phá sóng, nó đã làm nhiễu hết các thiết bị điện tử.
- Hệ thống quan sát có khả năng chống nhiễu mà? Bật lên.
- Rõ.
- Lũ đầu đất.
Bạch Hổ đen mặt chửi qua bộ đàm.
Nhưng hắn vừa chửi xong thì chẳng bao lâu tên trinh sát báo lại:
- Hệ thống chống nhiễu không có tác dụng. Bọn chúng có thiết bị phá sóng rất mạnh.
- M* kiếp. Toàn lực phòng thủ. Liên lạc cứu viện.
- Thưa …
- Còn gì nữa?
- Thiết bị liên lạc cũng bị nhiễu sóng rồi ạ.
- F**k. Toàn quân tấn công về hướng 6 giờ, đột phá vòng vây, nghe tiếng đạn chúng có không quá nhiều người.
- Rõ.
…
Elise đang treo lơ lửng ở bên ngoài cửa sổ, khi cô nghe thấy cuộc hội thoại của bọn chúng thì nở nụ cười khinh miệt.
Đúng vậy, tất cả hệ thống camera tất nhiên là đã bị cô kích phát thiết bị phá sóng từ chiếc bông tai mà Dương Tuấn Vũ đã làm. Trong vòng bán kính 50m đừng hi vọng có một thiết bị tín hiệu nào có thể hoạt động. Bộ đàm? Chẳng qua hai tên này ở gần nhau nên nghe thấy giọng của nhau thôi chứ cái bộ đàm đó đã là cục sắt rồi, còn bày đặt đưa lên tai nghe. Lũ ngu ngốc.
- Vì anh chỉ được nghỉ 4 ngày nên em mới cho phép mọi người luyện tập như điên như vậy. Sau này sẽ không được như thế nữa. Tập luyện cần phải cho cơ thể có thời gian hồi phục. Tập quá mức cơ thể sẽ suy kiệt.
Hắn cũng thấy có lý rồi ra lệnh mọi người ngừng tập.
Sau đó, ba người bọn họ sẽ bắt đầu cùng đội của mình xuất phát, còn Dương Tuấn Vũ quay về đón em gái hắn đi.
Về đến nhà tất nhiên là bị cha mẹ và em gái mắng cho một trận vì cái tội về nhà mà không ở nhà lại trốn đi chơi. Nhưng khi nhìn thấy hai mắt hắn thâm như con gấu trúc thì mọi người lại lo lắng hỏi han.
Dương Tuấn Vũ cũng chỉ giải thích qua loa, sau đó trèo lên xe ngủ một mạch.
Mai Tuyết Yên xoa xoa má hắn rồi thở dài lắc đầu “Đến bao giờ anh mới được nghỉ ngơi đây?”. Cô kéo đầu hắn ngả vào vai mình.
…
Tối hôm đó, đúng 6 giờ hắn từ ký túc xá xuất phát. Vừa ra cổng trường đã có một chiếc Bentley T1 đón.
Xe điện Bentley đi làm việc xấu lại rất hợp lý, vì nó không phát ra tiếng động cơ. Vân Tú trêu:
- Có phải lúc anh tạo ra chiếc xe này là muốn dùng nó đi làm việc xấu đúng không?
- Haha. Có một số việc xấu làm trên xe cũng rất hay đó.
- Ưm… Đang đi làm nhiệm vụ đó, anh đừng có làm bậy.
- Đợi lát nữa xong việc xem em còn có lý do nào trốn không? Bốn ngày vừa rồi mải mê tập luyện mà
quên mất việc quan trọng. Chẹp chẹp, sơ suất, sơ suất quá.
- Anh không đứng đắn gì hết.
Nói đến đó thì cũng đã đến địa điểm tập kết. Hai người khi xuống xe đã gác lại hết tất cả những tâm tư cá nhân. Từng bước chân lạnh lẽo di chuyển vô cùng nhẹ nhàng.
Đến 9 giờ Bạch Hổ mới đến lấy hàng ở căn nhà bỏ hoang này.
Dương Tuấn Vũ cùng nhóm của mình dừng lại cách đó 50m rồi ẩn nấp vào các tòa nhà xung quanh bốn hướng.
Đúng 8h45 có tiếng đoàn xe đi đến, chín tên nhanh chóng xuống xe quan sát xung quanh, khi đảm bảo an toàn Bạch Hổ mới đi xuống.
Dương Tuấn Vũ nhìn thấy tên này đã khác với lúc trước, gương mặt đã lộ rõ là một tên sát thủ máu lạnh, đồ đạc súng ống trên người cũng được trang bị đầy đủ. Không biết chúng đi nhận hàng hay là đi cướp hàng nữa.
Dương Tuấn Vũ cũng đã được Lau báo cáo, món hàng này là chúng nhập từ Nga, nhưng trong đó có gì thì lại không tra ra được.
Khi chúng kiểm hàng thì Dương Tuấn Vũ cùng người của mình mới biết được đấy là một loại thiết bị chưa rõ chức năng, cũng chưa từng thấy xuất hiện. Nhưng Dương Tuấn Vũ khó đã có Triệu Cơ, cô lên tiếng:
- Đây là một loại thiết bị theo dõi mà Nga đã phát minh ra trong khoảng thời gian 2006-2010, thiết
bị này đúng là một sáng kiến đi đầu trong lĩnh vực tình báo.
- Ồ, nhưng anh thấy nó đâu có hình dáng gì có thể theo dõi được? Nhìn giống như là một con cá lớn thì đúng hơn.
- Nó đúng là một con cá mẹ, sau khi kích hoạt và thả xuống nước nó sẽ giải phóng ra rất nhiều những con cá con. Những con cá con này sẽ có nhiệm vụ truyền tải tin tức mà nó thu được về con cá mẹ xử lý, sau đó sẽ chuyển về trung tâm.
- Chúng cần cái này để làm gì?
- Anh còn nhớ đảo Nước Mặn không? Em nghĩ chúng đang tìm những nguồn khoáng sản như vậy để sản xuất vũ khí phục vụ chiến đấu.
- Nhắc mới nhớ, hình như em cũng có mấy cái đồ chơi giông giống thế này đúng không?
- Đúng vậy. Anh muốn sử dụng chúng làm hệ thống tình báo của mình à?
- Chứ còn gì nữa.
- Nhưng hiện tại chúng ta chưa có nguyên liệu đầy đủ để làm mà?
- Sao lại không có? Chẳng phải đang có một con cá đang nằm trên thớt kia sao?
- Ý anh là?
- Đúng thế. Đã tốn công sức tiêu diệt bọn chúng thì sao không lấy thêm quà về.
- Hì hì. Anh đúng là tiện đường công tác a.
- Đúng thế, cái món đồ chơi này tuy không thể làm thiết bị tinh vi giống của em nhưng mà có thể
sửa một chút để nó có thể thích hợp với cả trên cạn chứ không phải chỉ ở dưới nước. Anh sẽ biến chúng thành đàn kiến cánh, vừa đi được dưới đất lại có thể bay được, ừm, khi cần lại biến thành cá. Như thế chẳng phải trên trời dưới đất chỗ nào cũng không thoát khỏi “đôi mắt” của tổ chức chúng ta sao?
- Anh … anh đúng là thông minh a. Sao em lại không nghĩ ra chứ?
- Ha ha. Em đang khen thừa rồi, thôi, trước mắt tập trung giải quyết chúng đã rồi tính.
- Vâng. Anh cũng nên thử Ki của mình trong chiến đấu xem có sung sướng không nhé. Hì hì.
- Ô kê.
Sau khi thấy bọn chúng trao đổi tiền và đồ chơi thì Dương Tuấn Vũ nhanh chóng ra lệnh đội ngũ áp sát và tấn công.
Kho vũ khí trước đó chiếm được của lũ Sói Xám ở trên núi Cát Bạc đã được Walter hướng dẫn và phân phối cho quân lính của mình. Tuy Dương Tuấn Vũ muốn quân đội sẽ phát triển mạnh theo hướng luyện tập Ki hơn là dùng những vật ngoài thân như thế này, nhưng hiện tại những người này mới tiếp xúc với các kiểu rèn luyện này nên chưa thể quen được, súng ống vẫn là thứ họ dùng thuận tay hơn.
Bạch Hổ sau khi trao tiền vui vẻ ôm món hàng, vừa ra lệnh rút lui, đi ra khỏi cửa thì có tiếng súng giảm thanh vang lên “tụp tụp tụp” từ nhiều hướng.
- M* kiếp, bị mai phục rồi. Anh em nấp.
Mấy tên người Nga cũng nhanh chóng rút súng của mình ra và tìm vị trí phù hợp để phản kích.
Bên Walter dù sao cũng là kẻ đi ra trước, chúng chính là con dê thế tội vì vậy có 10 người thì 3 tên đã trúng đạn. Tuy vậy chúng không gục mà vẫn có sức rút một ống thuốc đâm lên đùi của mình.
Chỉ sau chốc lát cả cơ thể đã được tăng cường sức chiến đấu gấp ba lần. Death Blade thế hệ thứ 5 đã được kích hoạt.
Sức mạnh của thế hệ này còn hơn hẳn thế hệ số 4 mà Dương Tuấn Vũ đã gặp. Chỉ sau 10s nó đã có tác dụng, và thời gian kéo dài sẽ lên tới 8h, sức mạnh cũng được tăng gấp ba lần so với gấp đôi như lúc trước.
- Bọn khốn này lại cải tiến được loại thuốn này rồi. Đúng là không nên để chúng tồn tại quá lâu được.
- Bọn chúng có đội ngũ các chuyên gia nghiên cứu hàng đầu, tất cả đều được bắt cóc phi pháp. Tuy vậy lại không có tài liệu nào tiết lộ khu nghiên cứu ở đâu, tất cả đều bị xóa sạch sau khi quân đội các nước Đông Nam Á và Trung Quốc hợp tác tấn công ngày 7/3/2030.
- Ồ, tức là còn rất lâu nữa. Anh không thể để chúng tồn tại lâu như vậy được. Nếu anh đoán không lầm thì nhóm nghiên cứu tất nhiên sẽ được hệ thống an ninh giám sát ở mức cao nhất, như thế chỉ có thể là trong trụ sở căn cứ chính của bọn chúng mà thôi. Nếu ta tiêu diệt được những kẻ này, giải phóng tự do cho họ biết đâu lại kiếm được vài ông già cảm kích mà xin đi theo thì sao. Hì hì.
- Anh nghĩ đúng là hay ghê. Nhưng mà những nhà nghiên cứu điên cuồng này họ dành cả đời chỉ để nghiên cứu, vì vậy nếu anh có một cơ sở hiện đại bậc nhất thì em tin họ sẽ rất dễ dàng bị dụ dỗ thôi.
- Ừm, anh sẽ cân nhắc.
…
Cuộc chiến nhanh chóng được nổ ra. Tuy bọn chúng đều được buff bởi thuốc nhưng lần này Dương Tuấn Vũ không phải chiến đấu một mình và cũng không còn vướng mắc bận tâm gì, vì vậy, còn
phải sợ chúng sao?
Ngay lập tức những loạt đạn đã vang lên ở khắp mọi nơi, nhóm 10 người của căn cứ nhanh chóng tấn công từ bốn hướng bao vây 22 kẻ trong căn nhà hoang (10 người nhóm Bạch Hổ - 12 lính Nga).
Dương Tuấn Vũ cùng Elise nhanh chóng leo lên nhà, xâm nhập từ trên xuống. Đội ngũ còn lại áp sát và tấn công ở bên dưới.
Bọn chúng ở trong nhà tất nhiên là phải bắn nổ đèn đi vì nếu không sẽ trở thành bia ngắm cho những mũi súng ở ngoài kia bắn vào. Chính điều kiện tối tăm này sẽ hạn chế được công kích, nhưng đồng thời cũng làm việc di chuyển và chiến đấu trong đêm của chúng gặp khó khăn.
Tuy vậy, đội ngũ của Bạch Hổ sau khi được buff bởi thuốc thì cũng nhanh chóng được tăng cường các giác quan, kết hợp với hệ thống hồng ngoại của kính ban đêm giúp chúng không bị ảnh hưởng quá nhiều so với chỉ có kính nhìn đêm của 12 tên lính Nga.
Dương Tuấn Vũ men theo cầu thang đi xuống, còn Vân Tú sẽ lơ lửng ở ngoài, theo sợi dây của cô tạo ra để có thể tiếp cận kẻ địch từ những hướng mà kẻ địch không bao giờ ngờ được.
Đội ngũ của bọn chúng cũng được huấn luyện bài bản, mỗi chốt canh gác đều có ba người quan sát 360 độ đảm bảo không bị tập kích bất ngờ. Cùng với đó là những khẩu M16 đã được lên đạn.
Dương Tuấn Vũ có tự tin đến đâu cũng không dám đối diện trực tiếp với súng, mà hắn cũng chẳng cần phải làm vậy, tay hắn đang cầm những vật nho nhỏ, miệng đang nhếch lên.
“Cô em Julia này cũng giúp mình có thêm mấy cái đồ chơi mới rất thú vị đây.”
3 chiếc shuriken được hắn xòe ra, sau đó là lượng Ki được buff vào. Nhưng hệ ánh sáng khi chiến đấu du kích trong đêm sẽ dễ bị lộ tẩy, vì vậy ngay khi Ki được rót vào hắn lập tức phóng những chiếc phi tiêu đi.
Ba tên đứng ở cầu thang canh gác đột nhiên thấy có ánh sáng, chưa kịp bóp cò thì ba vật sắc nhọn đã nhanh chóng xuyên vào cơ thể, vượt qua cả lớp áo chống đạn.
Ba tên ngay lập tức gục xuống.
“Không ngờ lại đơn giản như vậy. Chậc chậc”.
…
Bạch Hổ nói vào bộ đàm:
- Phân tích tình hình kẻ địch.
Trong bộ đàm vang lên giọng nói lo lắng:
- Thưa đội trưởng, hệ thống camera đã bị vô hiệu hóa hoàn toàn, không rõ số lượng và vị trí của kẻ địch.
Bạch Hổ trợn mắt quát:
- Sao lại như thế? Hệ thống vừa được nâng cấp rồi mà?
- Chúng ta không bị hack mà đối phương có thiết bị phá sóng, nó đã làm nhiễu hết các thiết bị điện tử.
- Hệ thống quan sát có khả năng chống nhiễu mà? Bật lên.
- Rõ.
- Lũ đầu đất.
Bạch Hổ đen mặt chửi qua bộ đàm.
Nhưng hắn vừa chửi xong thì chẳng bao lâu tên trinh sát báo lại:
- Hệ thống chống nhiễu không có tác dụng. Bọn chúng có thiết bị phá sóng rất mạnh.
- M* kiếp. Toàn lực phòng thủ. Liên lạc cứu viện.
- Thưa …
- Còn gì nữa?
- Thiết bị liên lạc cũng bị nhiễu sóng rồi ạ.
- F**k. Toàn quân tấn công về hướng 6 giờ, đột phá vòng vây, nghe tiếng đạn chúng có không quá nhiều người.
- Rõ.
…
Elise đang treo lơ lửng ở bên ngoài cửa sổ, khi cô nghe thấy cuộc hội thoại của bọn chúng thì nở nụ cười khinh miệt.
Đúng vậy, tất cả hệ thống camera tất nhiên là đã bị cô kích phát thiết bị phá sóng từ chiếc bông tai mà Dương Tuấn Vũ đã làm. Trong vòng bán kính 50m đừng hi vọng có một thiết bị tín hiệu nào có thể hoạt động. Bộ đàm? Chẳng qua hai tên này ở gần nhau nên nghe thấy giọng của nhau thôi chứ cái bộ đàm đó đã là cục sắt rồi, còn bày đặt đưa lên tai nghe. Lũ ngu ngốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.