Chương 237: Thập long thương pháp
anhvodoi94
29/01/2019
Bộ khẩu quyết cùng chín chiêu thức sinh động như đang có người múa thương trong đầu hắn vậy.
- Chiêu thứ nhất: Giao Long Xuất Hải – một thương đâm thẳng mang theo khí thế rồng cuộn, sóng gào, dứt khoát, mạnh mẽ xuyên thủng mọi mục tiêu phía trước.
- Chiêu thứ hai: Long Bái Vĩ - Lực điều động chủ ở thân chân tay đồng bộ, các vòng tròn khớp, thân vặn ngược xoay vòng, sử dụng vùng thắt lưng như một động tác quật đuôi để phát lực đâm ra một thương về phía sau, hoặc quét thương một vòng tựa như rồng uốn mình.
- Chiêu thứ ba: Phi Long Tại Thiên – Nhảy lên không trung, từ trên cao đánh xuống, uy lực cực mạnh trong một cú. Một thương chém từ trước ra sau, từ trên xuống dưới, mạnh mẽ như nhát chém chia lìa trời đất, nhật nguyệt.
- Chiêu thứ tư: Kiến Long Tại Điền: chuyển thủ làm công, có thể hóa giải thế lao của địch, thuận thế phản công, phát ra chiêu thức vừa mạnh vừa nhanh.
- Chiêu thứ năm: Lợi Thiệp Đại Xuyên: chiêu thức bề ngoài thanh thế bình thường, thực chất lực cương mãnh tụ trong chưởng, có thể cứng rắn chấn nát đường dẫn Ki toàn thân kẻ địch.
- Chiêu thứ sáu: Tiềm Long Vật Dụng: chiêu Ki ngưng không phát, không phát thì Ki quấn quanh thân như tường khí hộ thân, khi địch dám tiến tới thì phát ra chống địch.
- Chiêu thứ bảy: Cuồng Long Loạn Vũ: ảnh thương như cơn sóng ngàn trùng, thế như sấm như điện, chấn kinh trăm dặm, uy lực không bàn nghĩ. Tuy vậy thực chất chỉ là một thương biến hóa ảo diệu.
- Chiêu thứ tám: Kim Long Vọng Nhật: Đâm móc từ dưới lên.
- Chiêu thứ chín: Vạn Địch Bất Xâm: Múa thương theo vòng tròn, từ trước ra sau, trong nhanh có chậm, trong chậm có nhanh, tránh mọi chiêu thức và vũ khí tấn công tới. Nếu kẻ địch cố công kích sẽ bị nhận lại lực phản chấn bằng với lực xuất ra.
Sau khi nhìn qua những hình ảnh của chiến binh đang cầm một thanh thương múa đủ chín chiêu thức thì Dương Tuấn Vũ đã hâm mộ phát cuồng rồi. Từng động tác đều phát ra tiếng rồng rít gào, khí thế, chỉ cần xuất ra được khí thế như một chiến long thần như vậy thôi là đảm bảo nhiều kẻ không đánh tự hàng.
Đúng rồi nếu thêm một chiêu của mình vào thì sẽ rất thú vị đây. Đã có trăm ảnh là một thương dùng để lừa đối thủ rồi đâm vào điểm yếu của chúng, thì bây giờ sẽ là trăm ảnh trăm thương sẽ đâm bọn này thành tổ ong luôn. Lấy tên gì cho ngầu nhỉ:
- Chiêu thứ mười sẽ là: Liên Hoàn Thương Long: Đẩy tốc độ lên cực hạn, người thương hợp nhất, trên đường bay thẳng xuất ra một thương trăm ảnh hóa thật. Chốt.
- Tên đó được đấy anh.
- Em cũng đồng ý vậy à? Mà sao anh thấy người trong hình rất quen.
- Là Thiếu soái Triệu Tử Long đó.
Dương Tuấn Vũ vỗ hai tay đét một cái, gật gù nói:
- Đúng là ông ta. Bộ thương bá đạo này là do ông ấy sáng tạo ra à?
- Đúng thế. Thiếu soái đã dùng nó xông pha hàng ngàn trận chiến mà chưa thất bại một lần. Anh phải rất may mắn khi được học nó a.
- Chậc chậc, ngàn trận bất bại, đúng là quá bá đạo rồi. Anh sẽ luyện ngay lập tức.
- Trước hết là học khẩu quyết, hiểu rõ bản chất của bộ võ rồng này thì anh mới xuất ra được cả khí và thế của nó. Em dự kiến anh có thể thuộc bộ võ này, trừ chiêu thứ 10 tự anh nghĩ ra thì những chiêu còn lại anh phải mất ít nhất 1 năm mới xuất ra trôi chảy được, nhưng để đạt được sức mạnh và khí thế như long đó thì anh cần rèn luyện liên tục theo từng cấp độ sức mạnh, không nên quá gấp gáp mà tổn thương thân thể đó.
- Anh tự có chừng mực mà. Em yên tâm. A..a..
Đột nhiên hắn thấy đầu đau như búa bổ, như có hàng ngàn thứ lao vào đầu mình.
Triệu Cơ thầm nghĩ “Có thể do tăng sức mạnh quá đột ngột sẽ làm anh ấy phải chịu đựng đau đớn như vậy sao?”.
Dương Tuấn Vũ nhanh chóng lại bất tỉnh, hàng đống tin tức kỳ quái xuất hiện trong đầu. Hình ảnh những người mà không hẳn là người, nhưng cảm giác rất quen thuộc. Rồi hàng loạt các cuộc chiến siêu nhiên đẫm máu và nước mắt, từng người từng người thân quen ngã xuống. Cuối cùng là hắn thấy mình ngồi trong một cung điện lớn, hàng ngàn người quỳ gối miệng lẩm bẩm ngôn ngữ kỳ lạ nhưng hắn lại hiểu được.
- Bái kiến thần Apollo tôn kính …
“Apollo? Đây là ký ức của ông ta sao?” Dương Tuấn Vũ nhìn xuống dưỡi rồi nghĩ nghĩ, hắn giơ tay lên thì thấy đôi bàn tay đang cầm một quả cầu lửa, không, nhìn nó như một mặt trời thu nhỏ vậy.
Rồi hình ảnh lại vụt qua, “cô gái nào lại đẹp như vậy?”. Dương Tuấn Vũ nhìn người con gái trước mặt thì ngẩn ra, giọng nói thánh khiết như thiên thần vang lên:
- Anh trai, chúng ta làm vậy là không đúng.
Một giọng nói mạnh mẽ vang lên:
- Chúng ta yêu nhau thật lòng thì sao phải sợ hãi điều gì? Zeus còn không có quyền can thiệp chứ đừng nói là những kẻ khác, tên nào dám nói điều gì anh sẽ thiêu đốt chúng vĩnh hằng.
Rồi hắn thấy bàn tay vị thần này ôm chặt cô gái trước mặt vào lòng. Tiếp đến là những hình ảnh cấm trẻ em dưới 18 tuổi, Dương Tuấn Vũ nhắm mắt không dám xem, nhưng rất may là đây chỉ là những ký ức không hoàn chỉnh, mọi thứ sẽ trôi qua lúc nhanh lúc chậm, lúc đủ lúc thiếu. Không hiểu sao nhưng hắn lại cảm thấy bản thân mình cũng rất yêu cô gái này, hắn vội lắc đầu không dám nghĩ tiếp.
Hắn không biết rằng chính việc trái tim đã bị thay đổi và ký ức này xuất hiện đã khiến trái tim ấy thay đổi dần dần con người hắn cả về tâm trí chứ không chỉ thể chất.
Những ký ức nhanh chóng biến mất, hắn tỉnh lại hỏi Triệu Cơ thì cô nói hắn mới vừa ngã xuống ôm
đầu đau đớn trong 30s. Vậy mà hắn tưởng rằng bản thân đã trải qua hàng chục năm rồi chứ?
Mà những truyền thuyết tất cả đều sai bét. Họ chỉ đúng một điểm: Apollo là thần ánh sáng, vị thần của các vì sao có ánh sáng, mặt trời chỉ là một trong số rất ít những đồ chơi trong túi của hắn ta thôi. Hắn không tạo ra mặt trời nhưng lại có sức mạnh điều khiển nó, thật kỳ lạ.
Truyền thuyết sai bét là vì Apollo không yêu nào là: tiên nữ Daphne, công chúa người phàm – Leucothea, hay Marpessa, Castalia, Cyrene, Hecuba, Cassandra, Coronis… Quá đáng nhất họ còn nghĩ Apollo là vị thần có nhiều người tình đồng giới nhất trong tất cả các vị thần Hy Lạp.
Dương Tuấn Vũ vỗ trán, hắn đã nhìn thấy ông ta từ trẻ đã là một chiến binh dũng mãnh, đến khi đầy quyền lực và sức mạnh, muốn gì được nấy nhưng ông ta chỉ yêu duy nhất một người con gái. Chẳng qua người con gái này theo quan niệm của loài ngoài là bậy bạ, nhưng ở dân tộc đó lại là chuyện bình thường. Mà minh chứng rõ nhất mà Apollo đã nói lần trước là Zeus còn lấy chị gái mình.
Trong những ký ức này hắn đã biết thêm rất nhiều điều, đặc biệt là các chủng tộc khác con người. Ở hành tinh Olympus, chuyện người thú, dã nhân, quái vật đều có, và tất nhiên người khổng lồ - Titan cũng đã có những cuộc chiến hàng ngàn năm với những vị thần trên đỉnh Olympus.
Còn vì sao thì những mảnh vỡ ký ức này chưa cho Dương Tuấn Vũ câu trả lời. Hắn cũng không muốn giấu Triệu Cơ nên cũng chia sẻ, hai người cùng nhau thảo luận và phân tích.
Cuối cùng cũng kết luận rằng cơn đau đầu là do những ký ức tràn vào một lúc gây ra, còn việc của hắn hiện tại chính là đi luyện công.
…
Đến gần cuối tháng thì cuối cùng Vân Tú cũng gửi đến cho hắn một tin vui, chính phủ đã cho phép Thịnh Thế lấn sân sang lĩnh vực thông tin truyền thông và nghiên cứu thiết bị vệ tinh.
Đây chính là tin vui nhất trong tháng nay, Dương Tuấn Vũ tranh thủ ngày nghỉ phóng ngay về trụ sở tập đoàn ở tòa nhà Poseidon mở cuộc họp.
Trên đường đi đến, nhìn mấy Km bờ biển đã giữa mùa thu rồi mà mọi người vẫn tắm biển và vui chơi rất náo nhiệt. Hắn ngước lên nhìn tòa nhà Poseidon, quan sát vẻ đẹp hùng vĩ, mạnh mẽ của vị thần biển này thì rất thích ý.
Các nhân viên, phục vụ đều luôn nở nụ cười chân thành, khách đến khách đi đều luôn hiện ra gương mặt thỏa mãn.
“Rất tốt”.
Dương Tuấn Vũ quan sát một lượt sau đó lên tầng cao nhất, nơi đây chính là văn phòng họp của các lãnh đạo cấp cao.
Khi hắn mở cửa ra thì đã thấy mọi người ngồi đông đủ rồi, họ thấy hắn thì vừa đứng lên vừa nở nụ cười chào.
Dương Tuấn Vũ nhìn thấy ba cái bụng lớn thì vội xua xua tay:
- Mấy chị không cần phải đứng lên, tất cả cùng ngồi xuống đi.
Dương Tuấn Vũ cười ha hả, ngồi xuống chiếc ghế ở chính giữa mà Vân Tú kéo sẵn. Quan sát hết một lượt, hắn gật gù nói:
- Mấy tháng không gặp mọi người vẫn ổn chứ?
Lâm Tiểu Di bĩu môi:
- Chủ tịch thì thích rồi, được đi học đại học vui vẻ, chúng tôi thì bù đầu vào công việc đây. Mà tôi nói trước, tôi còn phải nghỉ đẻ đó, sếp muốn làm sao thì làm.
Dương Tuấn Vũ nhìn cái bụng lớn của ba người thì mới biết tình hình đang gay go rồi, hắn sờ sờ
mũi cười:
- Bà bầu chắc chắn là rất vất vả rồi. Ba người cứ yên tâm nghỉ sinh em bé đi, ừm, chị Vân Tú sẽ phụ trách thêm mảng nhân sự nhé. Còn tôi sẽ đảm nhiệm các vai trò còn lại.
Vân Tú thở phào, làm giám đốc nhân sự còn tốt hơn là thay anh ấy quản lý cả tập đoàn như lúc trước.
- Sau sinh em bé chúng tôi vẫn được sếp nhận chứ?
- Tất nhiên rồi, tôi đâu phải kẻ qua cầu rút ván. Chưa kể các chị đã đảm nhiệm vai trò này rất tốt rồi, thay người khác cũng khó lắm, vì thế cứ yên tâm mà sinh nở.
- Thế mới là chủ tịch tốt chứ. Cảm ơn cậu nhiều lắm.
Nếu không phải cái bụng lớn chắc Tiểu Di đã chạy tới ôm ăn một cái cảm ơn rồi.
Dương Tuấn Vũ sau khi thăm hỏi mọi người xong, hắn bắt đầu đi vào vấn đề chính của buổi họp:
- Tập đoàn chúng ta vừa nhận được giấy phép hoạt động trong lĩnh vực thông tin truyền thông, thiết bị bay và vệ tinh rồi. Sắp tới tôi sẽ thành lập một công ty con mới. Hôm nay tôi tới đây chính là để thông báo cho mọi người tin tức này.
Lâm Tiểu Di mắt sáng lên:
- Oa. Sếp định sản xuất mấy cái máy bay để chơi à? Hay định đi du lịch thám hiểm vũ trụ thế?
- Chị sắp làm mẹ rồi mà vẫn nhí nhảnh đáng yêu ghê. Trần Bằng đúng là rất có phúc. Trước mắt thì tôi chưa nghĩ đến chuyện đó, sau này thì không biết được.
- Thế sếp định xin giấy phép đấy làm gì ạ?
- Tôi định tự sản xuất vệ tinh cho Việt Nam.
- Gì?
- Chính là sản xuất vệ tinh phục vũ lưu giữ, truyền đạt thông tin, hình ảnh với độ chính xác cao, độ phân giải sắc nét, để phục vụ từ truyền hình kỹ thuật số, truyền hình vệ tinh, dự báo thời tiết, thăm dò biển đảo, quản lý chủ quyền đất nước,… “còn cả phục vụ quân đội và tổ chức nữa”.
Dương Tuấn Vũ giải thích xong thì mọi người ngạc nhiên rất lâu, Trần Bằng lên tiếng:
- Nhưng chúng ta chưa có các công nghệ và đội ngũ chuyên ngành này, như thế kế hoạch này là kế hoạch chủ tịch định làm lâu dài rồi.
- Kế hoạch tôi đã có, đội ngũ thì ngày khi nhận được tin tức cho phép của chính phủ tôi đã tuyển các nhà nghiên cứu và các kỹ sư rồi. Với nguồn tài chính đủ hấp dẫn cùng với ước mơ chinh phục bầu trời của người dân Việt Nam thì tôi tin sẽ nhanh chóng tìm được đội ngũ chuyên nghiệp thôi.
- Thì ra chủ tịch đã tính trước hết cả rồi. Tôi rất trông mong Thịnh Thế của ngài lại tạo ra những cơn địa chấn làm rung chuyển cả thế giới.
- Là Thịnh Thế của chúng ta.
- Đúng vậy, là Thịnh Thế của tất cả mọi người.
Tất cả mọi người đều cảm thấy rất tự hào và vinh dự vì những thành công mà Thịnh Thế làm được ngày hôm nay và cả tương lai sau này nữa. Chưa cần biết kế hoạch của vị chủ tịch trẻ tuổi này có thực hiện được không, nhưng mà tinh thần nhiệt huyết sôi sục ấy chắc chắn sẽ đưa ngành hàng không vũ trụ của Việt Nam lên một tầm cao mới.
- Chiêu thứ nhất: Giao Long Xuất Hải – một thương đâm thẳng mang theo khí thế rồng cuộn, sóng gào, dứt khoát, mạnh mẽ xuyên thủng mọi mục tiêu phía trước.
- Chiêu thứ hai: Long Bái Vĩ - Lực điều động chủ ở thân chân tay đồng bộ, các vòng tròn khớp, thân vặn ngược xoay vòng, sử dụng vùng thắt lưng như một động tác quật đuôi để phát lực đâm ra một thương về phía sau, hoặc quét thương một vòng tựa như rồng uốn mình.
- Chiêu thứ ba: Phi Long Tại Thiên – Nhảy lên không trung, từ trên cao đánh xuống, uy lực cực mạnh trong một cú. Một thương chém từ trước ra sau, từ trên xuống dưới, mạnh mẽ như nhát chém chia lìa trời đất, nhật nguyệt.
- Chiêu thứ tư: Kiến Long Tại Điền: chuyển thủ làm công, có thể hóa giải thế lao của địch, thuận thế phản công, phát ra chiêu thức vừa mạnh vừa nhanh.
- Chiêu thứ năm: Lợi Thiệp Đại Xuyên: chiêu thức bề ngoài thanh thế bình thường, thực chất lực cương mãnh tụ trong chưởng, có thể cứng rắn chấn nát đường dẫn Ki toàn thân kẻ địch.
- Chiêu thứ sáu: Tiềm Long Vật Dụng: chiêu Ki ngưng không phát, không phát thì Ki quấn quanh thân như tường khí hộ thân, khi địch dám tiến tới thì phát ra chống địch.
- Chiêu thứ bảy: Cuồng Long Loạn Vũ: ảnh thương như cơn sóng ngàn trùng, thế như sấm như điện, chấn kinh trăm dặm, uy lực không bàn nghĩ. Tuy vậy thực chất chỉ là một thương biến hóa ảo diệu.
- Chiêu thứ tám: Kim Long Vọng Nhật: Đâm móc từ dưới lên.
- Chiêu thứ chín: Vạn Địch Bất Xâm: Múa thương theo vòng tròn, từ trước ra sau, trong nhanh có chậm, trong chậm có nhanh, tránh mọi chiêu thức và vũ khí tấn công tới. Nếu kẻ địch cố công kích sẽ bị nhận lại lực phản chấn bằng với lực xuất ra.
Sau khi nhìn qua những hình ảnh của chiến binh đang cầm một thanh thương múa đủ chín chiêu thức thì Dương Tuấn Vũ đã hâm mộ phát cuồng rồi. Từng động tác đều phát ra tiếng rồng rít gào, khí thế, chỉ cần xuất ra được khí thế như một chiến long thần như vậy thôi là đảm bảo nhiều kẻ không đánh tự hàng.
Đúng rồi nếu thêm một chiêu của mình vào thì sẽ rất thú vị đây. Đã có trăm ảnh là một thương dùng để lừa đối thủ rồi đâm vào điểm yếu của chúng, thì bây giờ sẽ là trăm ảnh trăm thương sẽ đâm bọn này thành tổ ong luôn. Lấy tên gì cho ngầu nhỉ:
- Chiêu thứ mười sẽ là: Liên Hoàn Thương Long: Đẩy tốc độ lên cực hạn, người thương hợp nhất, trên đường bay thẳng xuất ra một thương trăm ảnh hóa thật. Chốt.
- Tên đó được đấy anh.
- Em cũng đồng ý vậy à? Mà sao anh thấy người trong hình rất quen.
- Là Thiếu soái Triệu Tử Long đó.
Dương Tuấn Vũ vỗ hai tay đét một cái, gật gù nói:
- Đúng là ông ta. Bộ thương bá đạo này là do ông ấy sáng tạo ra à?
- Đúng thế. Thiếu soái đã dùng nó xông pha hàng ngàn trận chiến mà chưa thất bại một lần. Anh phải rất may mắn khi được học nó a.
- Chậc chậc, ngàn trận bất bại, đúng là quá bá đạo rồi. Anh sẽ luyện ngay lập tức.
- Trước hết là học khẩu quyết, hiểu rõ bản chất của bộ võ rồng này thì anh mới xuất ra được cả khí và thế của nó. Em dự kiến anh có thể thuộc bộ võ này, trừ chiêu thứ 10 tự anh nghĩ ra thì những chiêu còn lại anh phải mất ít nhất 1 năm mới xuất ra trôi chảy được, nhưng để đạt được sức mạnh và khí thế như long đó thì anh cần rèn luyện liên tục theo từng cấp độ sức mạnh, không nên quá gấp gáp mà tổn thương thân thể đó.
- Anh tự có chừng mực mà. Em yên tâm. A..a..
Đột nhiên hắn thấy đầu đau như búa bổ, như có hàng ngàn thứ lao vào đầu mình.
Triệu Cơ thầm nghĩ “Có thể do tăng sức mạnh quá đột ngột sẽ làm anh ấy phải chịu đựng đau đớn như vậy sao?”.
Dương Tuấn Vũ nhanh chóng lại bất tỉnh, hàng đống tin tức kỳ quái xuất hiện trong đầu. Hình ảnh những người mà không hẳn là người, nhưng cảm giác rất quen thuộc. Rồi hàng loạt các cuộc chiến siêu nhiên đẫm máu và nước mắt, từng người từng người thân quen ngã xuống. Cuối cùng là hắn thấy mình ngồi trong một cung điện lớn, hàng ngàn người quỳ gối miệng lẩm bẩm ngôn ngữ kỳ lạ nhưng hắn lại hiểu được.
- Bái kiến thần Apollo tôn kính …
“Apollo? Đây là ký ức của ông ta sao?” Dương Tuấn Vũ nhìn xuống dưỡi rồi nghĩ nghĩ, hắn giơ tay lên thì thấy đôi bàn tay đang cầm một quả cầu lửa, không, nhìn nó như một mặt trời thu nhỏ vậy.
Rồi hình ảnh lại vụt qua, “cô gái nào lại đẹp như vậy?”. Dương Tuấn Vũ nhìn người con gái trước mặt thì ngẩn ra, giọng nói thánh khiết như thiên thần vang lên:
- Anh trai, chúng ta làm vậy là không đúng.
Một giọng nói mạnh mẽ vang lên:
- Chúng ta yêu nhau thật lòng thì sao phải sợ hãi điều gì? Zeus còn không có quyền can thiệp chứ đừng nói là những kẻ khác, tên nào dám nói điều gì anh sẽ thiêu đốt chúng vĩnh hằng.
Rồi hắn thấy bàn tay vị thần này ôm chặt cô gái trước mặt vào lòng. Tiếp đến là những hình ảnh cấm trẻ em dưới 18 tuổi, Dương Tuấn Vũ nhắm mắt không dám xem, nhưng rất may là đây chỉ là những ký ức không hoàn chỉnh, mọi thứ sẽ trôi qua lúc nhanh lúc chậm, lúc đủ lúc thiếu. Không hiểu sao nhưng hắn lại cảm thấy bản thân mình cũng rất yêu cô gái này, hắn vội lắc đầu không dám nghĩ tiếp.
Hắn không biết rằng chính việc trái tim đã bị thay đổi và ký ức này xuất hiện đã khiến trái tim ấy thay đổi dần dần con người hắn cả về tâm trí chứ không chỉ thể chất.
Những ký ức nhanh chóng biến mất, hắn tỉnh lại hỏi Triệu Cơ thì cô nói hắn mới vừa ngã xuống ôm
đầu đau đớn trong 30s. Vậy mà hắn tưởng rằng bản thân đã trải qua hàng chục năm rồi chứ?
Mà những truyền thuyết tất cả đều sai bét. Họ chỉ đúng một điểm: Apollo là thần ánh sáng, vị thần của các vì sao có ánh sáng, mặt trời chỉ là một trong số rất ít những đồ chơi trong túi của hắn ta thôi. Hắn không tạo ra mặt trời nhưng lại có sức mạnh điều khiển nó, thật kỳ lạ.
Truyền thuyết sai bét là vì Apollo không yêu nào là: tiên nữ Daphne, công chúa người phàm – Leucothea, hay Marpessa, Castalia, Cyrene, Hecuba, Cassandra, Coronis… Quá đáng nhất họ còn nghĩ Apollo là vị thần có nhiều người tình đồng giới nhất trong tất cả các vị thần Hy Lạp.
Dương Tuấn Vũ vỗ trán, hắn đã nhìn thấy ông ta từ trẻ đã là một chiến binh dũng mãnh, đến khi đầy quyền lực và sức mạnh, muốn gì được nấy nhưng ông ta chỉ yêu duy nhất một người con gái. Chẳng qua người con gái này theo quan niệm của loài ngoài là bậy bạ, nhưng ở dân tộc đó lại là chuyện bình thường. Mà minh chứng rõ nhất mà Apollo đã nói lần trước là Zeus còn lấy chị gái mình.
Trong những ký ức này hắn đã biết thêm rất nhiều điều, đặc biệt là các chủng tộc khác con người. Ở hành tinh Olympus, chuyện người thú, dã nhân, quái vật đều có, và tất nhiên người khổng lồ - Titan cũng đã có những cuộc chiến hàng ngàn năm với những vị thần trên đỉnh Olympus.
Còn vì sao thì những mảnh vỡ ký ức này chưa cho Dương Tuấn Vũ câu trả lời. Hắn cũng không muốn giấu Triệu Cơ nên cũng chia sẻ, hai người cùng nhau thảo luận và phân tích.
Cuối cùng cũng kết luận rằng cơn đau đầu là do những ký ức tràn vào một lúc gây ra, còn việc của hắn hiện tại chính là đi luyện công.
…
Đến gần cuối tháng thì cuối cùng Vân Tú cũng gửi đến cho hắn một tin vui, chính phủ đã cho phép Thịnh Thế lấn sân sang lĩnh vực thông tin truyền thông và nghiên cứu thiết bị vệ tinh.
Đây chính là tin vui nhất trong tháng nay, Dương Tuấn Vũ tranh thủ ngày nghỉ phóng ngay về trụ sở tập đoàn ở tòa nhà Poseidon mở cuộc họp.
Trên đường đi đến, nhìn mấy Km bờ biển đã giữa mùa thu rồi mà mọi người vẫn tắm biển và vui chơi rất náo nhiệt. Hắn ngước lên nhìn tòa nhà Poseidon, quan sát vẻ đẹp hùng vĩ, mạnh mẽ của vị thần biển này thì rất thích ý.
Các nhân viên, phục vụ đều luôn nở nụ cười chân thành, khách đến khách đi đều luôn hiện ra gương mặt thỏa mãn.
“Rất tốt”.
Dương Tuấn Vũ quan sát một lượt sau đó lên tầng cao nhất, nơi đây chính là văn phòng họp của các lãnh đạo cấp cao.
Khi hắn mở cửa ra thì đã thấy mọi người ngồi đông đủ rồi, họ thấy hắn thì vừa đứng lên vừa nở nụ cười chào.
Dương Tuấn Vũ nhìn thấy ba cái bụng lớn thì vội xua xua tay:
- Mấy chị không cần phải đứng lên, tất cả cùng ngồi xuống đi.
Dương Tuấn Vũ cười ha hả, ngồi xuống chiếc ghế ở chính giữa mà Vân Tú kéo sẵn. Quan sát hết một lượt, hắn gật gù nói:
- Mấy tháng không gặp mọi người vẫn ổn chứ?
Lâm Tiểu Di bĩu môi:
- Chủ tịch thì thích rồi, được đi học đại học vui vẻ, chúng tôi thì bù đầu vào công việc đây. Mà tôi nói trước, tôi còn phải nghỉ đẻ đó, sếp muốn làm sao thì làm.
Dương Tuấn Vũ nhìn cái bụng lớn của ba người thì mới biết tình hình đang gay go rồi, hắn sờ sờ
mũi cười:
- Bà bầu chắc chắn là rất vất vả rồi. Ba người cứ yên tâm nghỉ sinh em bé đi, ừm, chị Vân Tú sẽ phụ trách thêm mảng nhân sự nhé. Còn tôi sẽ đảm nhiệm các vai trò còn lại.
Vân Tú thở phào, làm giám đốc nhân sự còn tốt hơn là thay anh ấy quản lý cả tập đoàn như lúc trước.
- Sau sinh em bé chúng tôi vẫn được sếp nhận chứ?
- Tất nhiên rồi, tôi đâu phải kẻ qua cầu rút ván. Chưa kể các chị đã đảm nhiệm vai trò này rất tốt rồi, thay người khác cũng khó lắm, vì thế cứ yên tâm mà sinh nở.
- Thế mới là chủ tịch tốt chứ. Cảm ơn cậu nhiều lắm.
Nếu không phải cái bụng lớn chắc Tiểu Di đã chạy tới ôm ăn một cái cảm ơn rồi.
Dương Tuấn Vũ sau khi thăm hỏi mọi người xong, hắn bắt đầu đi vào vấn đề chính của buổi họp:
- Tập đoàn chúng ta vừa nhận được giấy phép hoạt động trong lĩnh vực thông tin truyền thông, thiết bị bay và vệ tinh rồi. Sắp tới tôi sẽ thành lập một công ty con mới. Hôm nay tôi tới đây chính là để thông báo cho mọi người tin tức này.
Lâm Tiểu Di mắt sáng lên:
- Oa. Sếp định sản xuất mấy cái máy bay để chơi à? Hay định đi du lịch thám hiểm vũ trụ thế?
- Chị sắp làm mẹ rồi mà vẫn nhí nhảnh đáng yêu ghê. Trần Bằng đúng là rất có phúc. Trước mắt thì tôi chưa nghĩ đến chuyện đó, sau này thì không biết được.
- Thế sếp định xin giấy phép đấy làm gì ạ?
- Tôi định tự sản xuất vệ tinh cho Việt Nam.
- Gì?
- Chính là sản xuất vệ tinh phục vũ lưu giữ, truyền đạt thông tin, hình ảnh với độ chính xác cao, độ phân giải sắc nét, để phục vụ từ truyền hình kỹ thuật số, truyền hình vệ tinh, dự báo thời tiết, thăm dò biển đảo, quản lý chủ quyền đất nước,… “còn cả phục vụ quân đội và tổ chức nữa”.
Dương Tuấn Vũ giải thích xong thì mọi người ngạc nhiên rất lâu, Trần Bằng lên tiếng:
- Nhưng chúng ta chưa có các công nghệ và đội ngũ chuyên ngành này, như thế kế hoạch này là kế hoạch chủ tịch định làm lâu dài rồi.
- Kế hoạch tôi đã có, đội ngũ thì ngày khi nhận được tin tức cho phép của chính phủ tôi đã tuyển các nhà nghiên cứu và các kỹ sư rồi. Với nguồn tài chính đủ hấp dẫn cùng với ước mơ chinh phục bầu trời của người dân Việt Nam thì tôi tin sẽ nhanh chóng tìm được đội ngũ chuyên nghiệp thôi.
- Thì ra chủ tịch đã tính trước hết cả rồi. Tôi rất trông mong Thịnh Thế của ngài lại tạo ra những cơn địa chấn làm rung chuyển cả thế giới.
- Là Thịnh Thế của chúng ta.
- Đúng vậy, là Thịnh Thế của tất cả mọi người.
Tất cả mọi người đều cảm thấy rất tự hào và vinh dự vì những thành công mà Thịnh Thế làm được ngày hôm nay và cả tương lai sau này nữa. Chưa cần biết kế hoạch của vị chủ tịch trẻ tuổi này có thực hiện được không, nhưng mà tinh thần nhiệt huyết sôi sục ấy chắc chắn sẽ đưa ngành hàng không vũ trụ của Việt Nam lên một tầm cao mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.