Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 209: Thương lượng

anhvodoi94

29/01/2019

- Julia Nguyễn, rốt cuộc tôi có thù oán gì với cô chứ? Chúng ta đánh nhau cũng chẳng có ý nghĩa gì. Hay là cô nghĩ cái chết của chị cô có liên quan tới tôi. Lúc đó tôi còn là đứa nhóc học lớp 6 mà. Có thể làm được cái gì chứ?

- Dương Tuấn Vũ, đúng là anh không liên quan gì tới tôi cả. Nhưng mà tôi thấy trên người anh có thứ có thể giúp tôi tiến bộ hơn nên anh không thể sống được.

- Lại có chuyện khốn nạn như thế? Nhìn thấy hay hay là giết sao? Cô là kẻ khát máu à?

- Tôi không có hứng thú với việc giết mấy kẻ vô tội. Nhưng anh là ngoại lệ, việc đột phá đối với tôi rất quan trọng, chỉ đáng tiếc là trong khoảng thời gian này tôi phải đi chấp hành nhiệm vụ nên đã cho anh thời gian tiến bộ. Cứ tưởng ba con zombie là đủ xử anh rồi nhưng anh lại khiến tôi bất ngờ.

- Cô cũng chẳng làm gì được tôi đâu nên từ bỏ ý định đó đi.

- Tôi vẫn còn đủ thời gian, anh có chắc lúc nào mình cũng cảnh giác được không? Chỉ cần anh sơ suất tôi sẽ (Julia đưa tay lên cổ làm động tác cắt cổ, rồi cười lạnh lẽo).

- Ài, chắc chắn là có cách khác để cô đột phá mà. Tôi cũng không muốn có cái đuôi suốt ngày dính theo sau, nói đi, biết đâu tôi có thể giúp.

- Giúp? Anh nghĩ dễ dàng sao? Tôi cần chính là trái tim của anh đó. Tôi cảm nhận được nó là nơi chủ thể năng lượng của anh.

- Cô … định ăn tim sống à?

- Nếu mà dán, xào, chiên, luộc mà vẫn giữ được năng lượng thì tất nhiên tôi sẽ không chọn cách máu tanh ấy.

Julia vừa nói vừa liếm liếm vết máu của Dương Tuấn Vũ vẫn còn dính bên mép, rồi còn nói:

- Vị máu của anh rất ngon.

Dương Tuấn Vũ cảm thấy muốn nôn sạch cả bữa tiệc vừa ăn xong ra mất. Hắn kinh tởm nhìn cô nói:

- Không còn cách khác? À khoan. Cô nói là chỉ cần có nguồn năng lượng đủ để giúp cô đột phá là được?

- Đúng thế. Nếu anh có thì tôi sẽ cân nhắc tha cho anh một lần.

- Đây không phải là tha thứ hay không. Tôi cũng chẳng sợ cô, mà cô cũng chẳng làm gì được tôi cả. Tôi là không muốn cô làm phiền đến cuộc sống của tôi thôi.

- Bớt nói nhiều. Rốt cuộc anh định tính sao?

- Được rồi. Phụ nữ suốt ngày ở với xác chết như cô đúng là biến thái. Tôi không hiểu ai đã đào tạo cô thành một người như vậy chứ? Uổng phí cái gương mặt xinh đẹp lại lạnh lẽo u hồn.

- Anh nhiều lời quá rồi đấy.

Cô gái không kiên nhẫn tiếp tục lao vào chiến đấu. Hai người đánh nhau bất phân thắng bại, Dương Tuấn Vũ đấu với cô ta có lực nhưng không phát ra được, Julia như con trạch, biết điểm yếu là sức mạnh nên không đối cứng với hắn mà chỉ tránh né và dùng những đòn ám sát nguy hiểm.

Mà Dương Tuấn Vũ tất nhiên không phải tay mơ. Dù sao hắn cũng học thuật ẩn thân và thuật khinh công nên cũng biết không ít về ninja, nên những đòn ám sát bất ngờ lúc trước còn hiệu quả chứ bây giờ đã không quá nguy hiểm nữa rồi. Nhưng cái cảm giác cổ mình lúc nào cũng có lưỡi dao kề vào cũng không dễ chịu gì.

Hai người đánh một lúc không phân thắng bại thì lùi lại. Julia cũng thấm mệt, nhưng cô không thở dốc mà vẫn điều hòa nhịp thở khá tốt, tiếng thở ra cũng không tạo thành âm thanh.

Dương Tuấn Vũ cũng có chút khâm phục, hắn cũng không muốn có thêm một kẻ địch khi nào cũng nhìn chằm chằm tìm cơ hội giết hắn. Nếu mọi thứ không bị đẩy đến mối thù không chết không thôi thì vẫn còn khả năng hòa giải. Hắn chủ động nói:



- Được rồi, tôi sẽ giúp cô có một nguồn năng lượng đủ để cô đột phá. Hai ngày nữa, đúng 12 giờ đêm hẹn gặp ở đây.

- Được.

Julian cũng biết hiện tại không thể làm gì Dương Tuấn Vũ, nếu hắn có cách giúp cô đột phá thì tất nhiên cũng chẳng cần tốn sức đánh đấm làm gì. Cô gật đầu một tiếng rồi biến mất trong màn đêm.

Dương Tuấn Vũ cũng thầm khen ngợi, trình độ ẩn thân của cô gái này đúng là rất tốt. Nếu hắn không học và am hiểu thuật ẩn thân và thuật khinh công từ trước thì hôm nay chính là đến lúc chết cũng không biết vì sao.

Triệu Cơ nhận xét:

- Cô gái này mới chỉ là Nam Tước 63 điểm thôi đó. Anh thấy sao?

- Thật?

- Đúng vậy. Nhưng không thể phủ nhận kỹ thuật chiến đấu và ám sát của cô ta rất cao minh. Đây là một kẻ có thể giết người vượt cấp. Hôm nay cô ta cũng đã chủ quan nên không mang theo nhiều dụng cụ ám sát. Nếu không chắc giờ này anh đã thành con nhím rồi.

- Chẹp. Đúng là trên đời này có nhiều kẻ biến thái a. Cô gái này vừa là ninja vừa là một tên điều khiển xác sống. Người ta gọi là cái gì ý nhỉ? Tự nhiên anh lại quên mất.

- Là necromancer.

- Đúng vậy, là necromancer, nhưng nó thật tồn tại à?

- Mọi thứ điều có thể, necromancer (phù thủy) chính là một phân nhánh của Ki hệ tinh thần. Họ có thể liên lạc với linh hồn người chết – gọi hồn, và ký khế ước để có thể dùng họ để chiến đấu.

Nhưng khi những con zombie mà họ gọi bị kẻ địch tiêu diệt thì tinh thần của họ sẽ bị tổn thương, tuy vậy, điều này chỉ đúng với những necromancer tập sự, còn những bậc thầy necromancer thì họ sẽ không bị ảnh hưởng chút nào vì năng lượng tinh thần của họ rất lớn, đồng thời những zombie được họ triệu hồi cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều, Dead Knight chính là một ví dụ điển hình.

- Ài, có được sức mạnh này đúng là rất hay a.

- Nhưng họ cũng có những nhược điểm, giống lũ Vampire, necromancer chính là nhận vật của bóng tối, họ sẽ bị thánh giá, nước thánh, và những người tu luyện sức mạnh tinh thần hệ ánh sáng khắc chế. Mà ánh sáng của Apollo chính là một trong số những kẻ địch trời sinh của necromancer.

- Thảo nào cô ta lại nhắm vào anh, nhưng cái vụ đòi ăn tim là sao? Không lẽ necromancer ăn tim để thăng cấp?

- Tất nhiên là không. Còn phải xem là tim của ai nữa. như em đã nói, trái tim cảu Apollo có năng lượng ánh sáng thuần khiết nên cô ta mới thèm khát.

- Sao em vừa nói sức mạnh hệ ánh sáng khắc chế bọn họ mà? Bây giờ lại ăn năng lượng ánh sáng là sao? Không sợ cháy mồm à?

- Anh không thấy trái đất có ngày và đêm à? Và vũ trụ ngoài kia cũng là một mảng đen vĩnh hằng. Ánh sáng chính là được sinh ra từ bóng tối, vì thế có thể nói ánh sáng là đứa con của mẹ bóng tối. Nếu sức mạnh bóng tối lơn hơn ánh sáng nhiều thì ánh sáng sẽ bị nuốt chửng.

Cho nên nếu cô ta lấy được trái tim của anh, dù không thể một lúc hấp thu hết năng lượng thì cũng có thể hấp thu từ từ mà.

- Chẹp. Càng ngày càng có nhiều cái mới lạ a. Thế giới phong phú như vậy nhưng sao đến tận mấy năm nay anh mới được biết. À. Cho anh hỏi thêm chút, vì sao có nhiều người với các loại Ki như vậy mà những người bình thường ngoài kia vẫn có thể sống an toàn nhỉ?

- Đó là vì những người có Ki cũng chia làm hai nhóm lớn: thiện và ác. Tuy nhiên đây cũng chỉ là cách chia đại khái thôi. Những necromancer, vampire sử dụng sức mạnh bóng tối không phải kẻ nào cũng ác, còn những kẻ dùng năng lượng thần thánh như tu sĩ, thánh giả cũng không phải kẻ nào cũng có tâm hồn thánh thiện, mà nhiều khi còn ghê tởm hơn.

- Ừm, chính vì có hai phe cân bằng đối lập nên con người bình thường mới có thể tồn tại được, ý em là vậy hả?



- Đúng thế, còn một điều quan trọng khác là dù sao đi nữa thì những người bình thường này cũng chính là nguồn gốc của những kẻ sử dụng Ki. Không phải anh, Elise, Doctor Ghost, Walter đều xuất phát là người thường hay sao? Nếu mà cứ tiêu diệt hết họ thì lấy đâu ra thế hệ sau.

- Ừm, em nói rất có lý. Mà việc quan trọng bây giờ chính là như em nói – lõi quặng năng lượng cấp E có thể làm cô ta đột phá?

- Đúng thế. Nam Tước muốn đột phá thì chỉ cần hấp thu mức năng lượng cấp E là đủ rồi. Chẳng phải lúc trước khi anh rèn lõi năng lượng cấp E thì cũng tăng liền 3 cấp sức mạnh và đột phá sao?

- Vậy thì tốt rồi. Nhưng không lẽ cứ đưa cho cô ta một cục sắt rồi bảo “Đấy, ngồi mà hấp thụ đi à?”.

- Thế không lẽ anh định làm cho cô ta một vũ khí, biết đâu sau khi đột phá cô ta quay sang thịt anh luôn thì sao?

- Chẹp. Đúng là làm thế nào cũng gặp khó khăn a.

- Em cũng chưa gặp một necromancer nào vừa có sức mạnh tâm linh lại vừa là ninja tinh thông cận chiến như cô ta. Cô ta còn trẻ tuổi như vậy mà những kỹ thuật chiến đấu của một ninja thực thụ rồi.

- Ninja thực thụ? Không phải thế chứ? Cô ta còn chưa đủ 17 tuổi mà.

- Truyền thống đúng là chưa được 17 tuổi thì chưa thể gọi là ninja thực thụ.

Những người được đào tạo trở thành ninja thường sẽ tuyển chọn từ khi còn nhỏ, cho đến 17 tuổi thì vẫn còn là một ninja dự bị và sẽ phải trải qua một bài kiểm tra khốc liệt mới được chính thức công nhận là ninja.

Ngay từ nhỏ các ninja này được học võ theo trường phái Ninjitsu, đây là một môn võ thiên về cận chiến với bộ pháp linh hoạt và những đòn đánh lấy mạng đối phương.

Ngoài việc đào tạo võ học, ninja còn được đào tạo về thuật ẩn thân, chạy trốn, hóa trang, dùng độc, ám khí … Vì thế mà để một ninja phải tinh thông tất cả những thủ thuật và võ học mới được coi là ninja thực thụ.

Nhưng em cảm nhận được điều đó thông qua cách cô ta sử dụng các vũ khí và các loại thuật chiến đấu. Chưa kể hôm nay cô ta chủ quan nên cũng chỉ mang theo katana và shuriken thôi, đây mới chỉ là hai trong rất nhiều loại vũ khí đặc thù của ninja. Mà cô ta cũng không có đặt bẫy anh, nếu không em cũng không chắc anh có toàn thân trở ra không nữa. Điều đó chứng tỏ cô ta cũng không hẳn là muốn lấy mạng anh đâu.

Nhưng có thể khẳng định đây là một đối thủ khó chơi.

Tuy vậy, may mà anh cũng đã biết cách tạo ra Ki rồi. Chỉ cần thêm thời gian thì anh có thể vận dụng Ki vào chiến đấu, mà hệ ánh sáng của anh chính là khắc chế của cô ta, nên dù cô ta có mạnh cũng sẽ không phát huy được hết sức mạnh của mình. Đồng thời kỹ năng chiến đấu của anh cũng không kém cô ấy, nên cũng không cần quá lo lắng.

- Được rồi, trước mắt cứ để cô ta được chút lợi tức đã. Sau này mà lọt vào tay anh thì anh sẽ cho cô

ta khóc lóc cầu xin.

Dương Tuấn Vũ nhếch mép cười gian, tay vung vẩy mới chợt nhớ tay vừa bị chém một nhát, hắn nhăn nhó vội lấy dụng cụ ra sát khuẩn, bôi thuốc và băng bó.



Ngày hôm sau, khi Dương Tuấn Vũ đang thiền thì em gái hắn gọi. Mai Tuyết Yên nói là thầy hiệu trưởng và cô Giang Mẫn muốn gặp hắn.

Dương Tuấn Vũ cũng biết là có chuyện gì, hắn nhanh chóng chạy đi tắm rửa một chút sau đó đi ra phòng khách.

Khi hắn đi ra thì thấy cô Giang Mẫn và thầy hiệu trưởng Chu Bình đang ngây ngẩn nhìn xung quanh nhà hắn. Cả hai đang ngồi rất ngay ngắn, tâm trạng đang hồi hộp.

Dương Tuấn Vũ cũng hiểu họ đang ngẩn ra vì cái gì, các bạn hắn thì có lẽ biết vì được hắn mời đi ăn không ít lần, còn thầy cô giáo chưa đến nhà hắn bao giờ thì đúng là khi vào căn biệt thự này sẽ bị hoa mắt một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook