Chương 573: Tò mò dâng cao
anhvodoi94
21/06/2019
Sợi dây chuyền này được nữ chủ Envy, tìm thấy ở Tây Môn Hồng Lĩnh. Như
tôi đã nói lúc trước, manh mối về vị chủ nhân sợi dây chuyền này nữ chủ
Envy cũng không biết. Chỉ là cô ấy thấy đẹp nên tiện tay cầm đi thôi,
nhưng gia nhập Hồng Kinh cậu sẽ có cơ hội dùng lính đánh thuê của Hồng
Kinh để tra tìm tung tích của những người tham gia trận chiến đó.
Còn khái quát về Zero Zone thì tôi chỉ có thể tạm thời giới thiệu sơ qua cho cậu thôi, khi nào cậu tới Zero, chúng tôi sẽ tiết lộ phần còn lại, bởi vì, tin tức của Zero là rất bí mật đối với những người ngoài. Điều này mong cậu thông cảm.
Sau đó Diệp Bạch nói vắn tắt lộ trình đi tới Zero cho Dương Tuấn Vũ nghe. Trước đó, hắn đã từng nghĩ khu này cách biệt với thế giới, thì chắc là không có máy bay để bay trực tiếp tới đó, nhưng khi nghe người này kể, hắn mới biết rằng không chỉ không có máy bay, muốn tới Zero thì cần phải vượt đại dương, xuyên đèo xuyên núi, có lúc đi bộ, có lúc đi thuyền... tới cuối cùng là đi qua một miệng núi lửa đã tắt từ lâu, vượt qua thông đạo ở dưới miệng núi lửa cuối cùng mới lọt được vào Zero. Đại khái phải rất vòng vèo mới tới được nơi này.
Nếu không phải trí nhớ hắn tốt thì chắc chắn cũng không thể nhớ được hết các chi tiết này.
Diệp Bạch sở dĩ cũng không phải dễ dàng nói ra vị trí của nó như thế, chẳng qua lão biết, chỉ có Dương Tuấn Vũ- người sở hữu tinh thần lực mạnh mẽ như vậy thì khả năng nghe và ghi nhớ mới có thể theo kịp, còn Hạ Minh Nguyệt dù có ngồi cạnh nhưng không ghi âm thì chắc chắn cũng sẽ không nhớ được hết. Còn chuyện ghi âm quay phim chụp ảnh thì ngay từ cửa buổi tiệc này đã được kiểm tra kỹ lưỡng và thu lại hết rồi.
Hạ Minh Nguyệt đúng là nghe xong đầu cũng to như cái đấu, cô chỉ nghe được một đoạn ngắn đầu tiên còn phần sau đúng là chịu chết không thể nhớ mà cũng không thể chỉ dựa vào đó mà hình dung ra được. Diệp Bạch tả rất kĩ lưỡng đường đi nhưng chính vì quá kĩ, quá tỉ mỉ thành ra lại càng khó để xác định được phương hướng đối với một người bình thường như cô.
Không chỉ có Hạ Minh Nguyệt, đám người Vương Lãnh bên cạnh cũng toát mồ hôi hột khi nghe, bọn họ mặc dù là người của Hồng Kinh thật đó nhưng bản chất chỉ là những kẻ ngoại môn mà thôi, chủ yếu tiếp quản các vụ làm ăn bên ngoài của Zero chứ đừng nói tới có cơ hội tới nơi này. Lần này, không ngờ Diệp tiên sinh lại nói ra, nhưng mấy lão nghe xong cũng đầu hoa mắt choáng.
Dương Tuấn Vũ cũng nhận ra thủ đoạn này, kẻ này đích xác là đang thử nghiệm tinh thần lực của hắn. Tinh thần lực không chỉ có tác dụng xuất ra uy áp vô hình mà bản chất của nó cũng là do não bộ sinh ra.
Tinh thần lực giai đoạn sơ khai- giai đoạn ấu trùng thì chính là hoạt động trí óc, sinh hoạt bình thường của con người.
Tinh thần lực giai đoạn hình thành- giai đoạn từ ấu trùng thành sâu, ý chỉ những người có trí nhớ, óc sáng tạo tương đối tốt, hơn tầng lớp bình dân, họ thuộc đội ngũ trí thức, nghiên cứu.
Tinh thần lực giai đoạn phát triển- giai đoạn từ sâu ủ thành hóa nhộng, ý muốn nói tới những người có khả năng ưu tú vượt trội hơn người về đầu óc, giống như các nhà phát minh đại tài: Albert Einstein, Thomas Edison, Stephen Hawking...
Tinh thần lực giai đoạn cực thịnh, giai đoạn tiến hóa, từ nhộng thành bướm, đây mới là sự nhảy vọt về chất, ở lúc này, người sở hữu tinh thần lực ngoài khả năng học tập, ghi nhớ, sáng tạo vượt trội còn có khả năng dùng tinh thần lực để tấn công người khác.
Nhưng đó là theo luân thường đi lên, còn có một nhóm khác, chỉ chăm chăm cả đời rèn luyện tinh thần lực để dùng nó thi triển các loại công pháp... thì bọn họ không có quá nhiều kiến thức gì gì về thiên văn địa lý cả, nhưng khả năng sử dụng tinh thần lực để phục vụ chiến đấu thì rất đáng sợ. Diệp Bạch chính là người nằm trong nhóm này.
Hắn ta chẳng phải nhà khoa học lỗi lạc, hay người có nhiều phát minh tiên tiến cả, nhưng khả năng chiến đấu bằng tinh thần lực thì không tồi chút nào. Điển hình như một đòn nhẹ tựa lông hồng kia có thể dễ dàng gần như cân bằng với Dương Tuấn Vũ.
Nhưng cũng chính vì biết bản thân còn kém một ít về tinh thần lực, hắn lại càng đỏ mắt muốn đưa người này về phục vụ cho Hồng Kinh. Theo hắn nghĩ, còn trẻ như vậy đã là người sở hữu tinh thần lực bá đạo như vậy chính là thiên tài vạn năm khó gặp, nếu lần này không mang được người này về thì sẽ là tổn thất lớn của Hồng Kinh, chưa kể, sau này nhỡ hắn gia nhập tổ chức khác của Zero thì hắn sẽ mang tội lớn.
Giải đáp thêm một số vấn đề ngoài lề, cuối cùng, Diệp Bạch tự tay lấy ra một khối ngọc bội hình đám mây, cũng như cái Kim Bài Lệnh kia, hình đám mây Hồng phiêu lãng, chỉ có điều lần này không thấp thoáng hình chân long nữa mà đích thị Kim long đã xuất thế, chiếc đầu rồng lớn toát ra uy thế khiến bất cứ người nào nhìn nào đều bị chấn nhiếp.
Đám Vương Lãnh và cả Hạ Minh Nguyệt đều cảm thấy mắt đau nhức không thể nhìn rõ đồ án trên chiếc ngọc bội này, chỉ có mình Dương Tuấn Vũ cảm giác được con rồng này ấy thế mà lại dường như thực sự là vật sống vậy. Còn khi cầm vào tay, cảm giác thanh tỉnh, ôn dưỡng của khối ngọc làm hắn giật mình. Đây không phải ngọc thường.
Để minh chứng cho điều đó, hắn có cảm giác Triệu Cơ trong đầu đang vô cùng thèm khát khối ngọc này, so với nó, đám cái gì mà Đế Vương Song Sắc cũng chỉ là đồ giải trí mà thôi. Một khối ngọc lại chứa năng lượng lớn như vậy sao?
Dương Tuấn Vũ thử đưa tinh thần lực vào tỉ mỉ tra xét thì nhận ra kết cấu, phân bố và dự trữ năng lượng của thứ này thực sự cực lớn. Hắn ngạc nhiên nhìn về Diệp Bạch thì thấy lão đang vuốt râu cười ý nhị.
Thì ra, thứ lão muốn dùng để câu hắn chính là thứ này, chỉ cần là người luyện tập tới lúc có Ki, tương đương Tử tước là có thể có chút ít tinh thần lực, và chỉ cần chút ít này, dùng để kiểm tra một số đồ vật thì sẽ lờ mờ nắm được một vài tính chất của nó.
Còn nếu đem tinh thần lực rót vào kiểm tra các viên đá năng lượng thì có thể cảm giác được lực lượng sức mạnh bổ dưỡng tích trữ trong đó. Đây chính là một dạng kết tinh tinh hoa đất trời, đá năng lượng, chính là trời đất hội tụ thành.
Người khác hắn không biết, nhưng đã có kiến thức mà Triệu Cơ truyền đạt, hắn không khó để cảm giác được khối ngọc này chưa năng lượng tinh thuần cấp A+. Thứ mà tìm đỏ mắt ở ngoài này không có, thậm chí vì nó mà Ngũ Hành Sát Bảng có thể xảy ra một hồi tranh đoạt gió tay mưa máu, vậy mà.... người này dễ dàng đem cho hắn.
Khiếp sợ qua đi, điều này càng làm hắn tò mò hơn về vùng đất kỳ dị này, chẳng lẽ trong đó ngọc năng lượng nhiều như rau cải trắng. Tuy vậy, muốn tới đó, hắn cần phải sắp xếp thêm một thời gian nữa mới được.
Diệp Bạch mà biết hắn đang nghĩ thứ này như rau cải trắng ngoài đường thì chắc hộc máu. Lão tất nhiên biết khối ngọc này chứa năng lượng rất lớn, ở trong Zero cũng là hàng đắt đỏ khó kiếm. Lão có chút tiếc nuối khi phải đưa nó cho một người mới, nhưng mà, Đại Pháp Sư đã cẩn thận căn dặn công việc lần này, và tự tay đưa cho hắn tấm ngọc bội này, cho nên, lão cũng tiếc thì tiếc thật nhưng không dám biển thủ làm của riêng.
Chỉ là, khối ngọc năng lượng cấp A+ này tính thoáng một chút thì người có thiên phú cũng cần vừa khéo một năm hấp thu xong, nếu Dương tiểu huynh đệ có đột phá thì càng tốt, như thế khi đến Zero sẽ được cấp chỗ tốt.
Nhưng nếu lão biết khối ngọc quý thế hắn đem cho một cái máy dùng để sạc pin thì chắc sẽ thổ huyết quy tiên ngay tại chỗ mất.
Loanh quanh một hồi, Diệp Bạch nghe thấy hắn xin “tạm hoãn” việc tới Zero thì có chút thất vọng, lão định cho hắn vài ngày tiễn biệt người thân rồi đích thân đem người tới đó, nhưng mà tên này xin hẳn 2 năm, cuối cùng, kì kèo xuống còn 1 năm.
Dương Tuấn Vũ không phải là không muốn lập tức đi tìm Diệp Minh Châu, nhưng mà trước mắt hắn không thể tự tiện rời đi được.
Đất nước đang nguy cơ trùng trùng, tổ chức mới bắt đầu hoạt động phân chia ra trụ sở, Thịnh Thế cũng bắt đầu hoàn thiện những bước cuối cùng để cho ra mắt hai tòa nhà Apolo và Atermis, chiếc Lightsaber vừa ra mắt vẫn cần thời gian quan sát và chỉnh sửa lại.
Vừa hứa với mẹ hoàn thành cho xong quá trình học đại học, và quan trọng nhất chính là phải nói thật với Vân Tú và Iris về khả năng Diệp Minh Châu còn sống. Mặc dù điều này là rất tàn nhẫn với hai cô gái, nhưng nếu hắn không tìm lại được nàng, giải được chấp niệm trong lòng thì hắn có cảm giác bản thân cũng không thể đột phá được ranh giới Hầu Vương để lên Thân Vương.
Sở dĩ hắn nghĩ như vậy là bởi vì sau khi biết tin tức của Diệp Minh Châu, hắn ẩn ẩn cảm thấy có chút cảm giác muốn phá kén- thử thách đột phá đang vẫy gọi hắn.
Còn khái quát về Zero Zone thì tôi chỉ có thể tạm thời giới thiệu sơ qua cho cậu thôi, khi nào cậu tới Zero, chúng tôi sẽ tiết lộ phần còn lại, bởi vì, tin tức của Zero là rất bí mật đối với những người ngoài. Điều này mong cậu thông cảm.
Sau đó Diệp Bạch nói vắn tắt lộ trình đi tới Zero cho Dương Tuấn Vũ nghe. Trước đó, hắn đã từng nghĩ khu này cách biệt với thế giới, thì chắc là không có máy bay để bay trực tiếp tới đó, nhưng khi nghe người này kể, hắn mới biết rằng không chỉ không có máy bay, muốn tới Zero thì cần phải vượt đại dương, xuyên đèo xuyên núi, có lúc đi bộ, có lúc đi thuyền... tới cuối cùng là đi qua một miệng núi lửa đã tắt từ lâu, vượt qua thông đạo ở dưới miệng núi lửa cuối cùng mới lọt được vào Zero. Đại khái phải rất vòng vèo mới tới được nơi này.
Nếu không phải trí nhớ hắn tốt thì chắc chắn cũng không thể nhớ được hết các chi tiết này.
Diệp Bạch sở dĩ cũng không phải dễ dàng nói ra vị trí của nó như thế, chẳng qua lão biết, chỉ có Dương Tuấn Vũ- người sở hữu tinh thần lực mạnh mẽ như vậy thì khả năng nghe và ghi nhớ mới có thể theo kịp, còn Hạ Minh Nguyệt dù có ngồi cạnh nhưng không ghi âm thì chắc chắn cũng sẽ không nhớ được hết. Còn chuyện ghi âm quay phim chụp ảnh thì ngay từ cửa buổi tiệc này đã được kiểm tra kỹ lưỡng và thu lại hết rồi.
Hạ Minh Nguyệt đúng là nghe xong đầu cũng to như cái đấu, cô chỉ nghe được một đoạn ngắn đầu tiên còn phần sau đúng là chịu chết không thể nhớ mà cũng không thể chỉ dựa vào đó mà hình dung ra được. Diệp Bạch tả rất kĩ lưỡng đường đi nhưng chính vì quá kĩ, quá tỉ mỉ thành ra lại càng khó để xác định được phương hướng đối với một người bình thường như cô.
Không chỉ có Hạ Minh Nguyệt, đám người Vương Lãnh bên cạnh cũng toát mồ hôi hột khi nghe, bọn họ mặc dù là người của Hồng Kinh thật đó nhưng bản chất chỉ là những kẻ ngoại môn mà thôi, chủ yếu tiếp quản các vụ làm ăn bên ngoài của Zero chứ đừng nói tới có cơ hội tới nơi này. Lần này, không ngờ Diệp tiên sinh lại nói ra, nhưng mấy lão nghe xong cũng đầu hoa mắt choáng.
Dương Tuấn Vũ cũng nhận ra thủ đoạn này, kẻ này đích xác là đang thử nghiệm tinh thần lực của hắn. Tinh thần lực không chỉ có tác dụng xuất ra uy áp vô hình mà bản chất của nó cũng là do não bộ sinh ra.
Tinh thần lực giai đoạn sơ khai- giai đoạn ấu trùng thì chính là hoạt động trí óc, sinh hoạt bình thường của con người.
Tinh thần lực giai đoạn hình thành- giai đoạn từ ấu trùng thành sâu, ý chỉ những người có trí nhớ, óc sáng tạo tương đối tốt, hơn tầng lớp bình dân, họ thuộc đội ngũ trí thức, nghiên cứu.
Tinh thần lực giai đoạn phát triển- giai đoạn từ sâu ủ thành hóa nhộng, ý muốn nói tới những người có khả năng ưu tú vượt trội hơn người về đầu óc, giống như các nhà phát minh đại tài: Albert Einstein, Thomas Edison, Stephen Hawking...
Tinh thần lực giai đoạn cực thịnh, giai đoạn tiến hóa, từ nhộng thành bướm, đây mới là sự nhảy vọt về chất, ở lúc này, người sở hữu tinh thần lực ngoài khả năng học tập, ghi nhớ, sáng tạo vượt trội còn có khả năng dùng tinh thần lực để tấn công người khác.
Nhưng đó là theo luân thường đi lên, còn có một nhóm khác, chỉ chăm chăm cả đời rèn luyện tinh thần lực để dùng nó thi triển các loại công pháp... thì bọn họ không có quá nhiều kiến thức gì gì về thiên văn địa lý cả, nhưng khả năng sử dụng tinh thần lực để phục vụ chiến đấu thì rất đáng sợ. Diệp Bạch chính là người nằm trong nhóm này.
Hắn ta chẳng phải nhà khoa học lỗi lạc, hay người có nhiều phát minh tiên tiến cả, nhưng khả năng chiến đấu bằng tinh thần lực thì không tồi chút nào. Điển hình như một đòn nhẹ tựa lông hồng kia có thể dễ dàng gần như cân bằng với Dương Tuấn Vũ.
Nhưng cũng chính vì biết bản thân còn kém một ít về tinh thần lực, hắn lại càng đỏ mắt muốn đưa người này về phục vụ cho Hồng Kinh. Theo hắn nghĩ, còn trẻ như vậy đã là người sở hữu tinh thần lực bá đạo như vậy chính là thiên tài vạn năm khó gặp, nếu lần này không mang được người này về thì sẽ là tổn thất lớn của Hồng Kinh, chưa kể, sau này nhỡ hắn gia nhập tổ chức khác của Zero thì hắn sẽ mang tội lớn.
Giải đáp thêm một số vấn đề ngoài lề, cuối cùng, Diệp Bạch tự tay lấy ra một khối ngọc bội hình đám mây, cũng như cái Kim Bài Lệnh kia, hình đám mây Hồng phiêu lãng, chỉ có điều lần này không thấp thoáng hình chân long nữa mà đích thị Kim long đã xuất thế, chiếc đầu rồng lớn toát ra uy thế khiến bất cứ người nào nhìn nào đều bị chấn nhiếp.
Đám Vương Lãnh và cả Hạ Minh Nguyệt đều cảm thấy mắt đau nhức không thể nhìn rõ đồ án trên chiếc ngọc bội này, chỉ có mình Dương Tuấn Vũ cảm giác được con rồng này ấy thế mà lại dường như thực sự là vật sống vậy. Còn khi cầm vào tay, cảm giác thanh tỉnh, ôn dưỡng của khối ngọc làm hắn giật mình. Đây không phải ngọc thường.
Để minh chứng cho điều đó, hắn có cảm giác Triệu Cơ trong đầu đang vô cùng thèm khát khối ngọc này, so với nó, đám cái gì mà Đế Vương Song Sắc cũng chỉ là đồ giải trí mà thôi. Một khối ngọc lại chứa năng lượng lớn như vậy sao?
Dương Tuấn Vũ thử đưa tinh thần lực vào tỉ mỉ tra xét thì nhận ra kết cấu, phân bố và dự trữ năng lượng của thứ này thực sự cực lớn. Hắn ngạc nhiên nhìn về Diệp Bạch thì thấy lão đang vuốt râu cười ý nhị.
Thì ra, thứ lão muốn dùng để câu hắn chính là thứ này, chỉ cần là người luyện tập tới lúc có Ki, tương đương Tử tước là có thể có chút ít tinh thần lực, và chỉ cần chút ít này, dùng để kiểm tra một số đồ vật thì sẽ lờ mờ nắm được một vài tính chất của nó.
Còn nếu đem tinh thần lực rót vào kiểm tra các viên đá năng lượng thì có thể cảm giác được lực lượng sức mạnh bổ dưỡng tích trữ trong đó. Đây chính là một dạng kết tinh tinh hoa đất trời, đá năng lượng, chính là trời đất hội tụ thành.
Người khác hắn không biết, nhưng đã có kiến thức mà Triệu Cơ truyền đạt, hắn không khó để cảm giác được khối ngọc này chưa năng lượng tinh thuần cấp A+. Thứ mà tìm đỏ mắt ở ngoài này không có, thậm chí vì nó mà Ngũ Hành Sát Bảng có thể xảy ra một hồi tranh đoạt gió tay mưa máu, vậy mà.... người này dễ dàng đem cho hắn.
Khiếp sợ qua đi, điều này càng làm hắn tò mò hơn về vùng đất kỳ dị này, chẳng lẽ trong đó ngọc năng lượng nhiều như rau cải trắng. Tuy vậy, muốn tới đó, hắn cần phải sắp xếp thêm một thời gian nữa mới được.
Diệp Bạch mà biết hắn đang nghĩ thứ này như rau cải trắng ngoài đường thì chắc hộc máu. Lão tất nhiên biết khối ngọc này chứa năng lượng rất lớn, ở trong Zero cũng là hàng đắt đỏ khó kiếm. Lão có chút tiếc nuối khi phải đưa nó cho một người mới, nhưng mà, Đại Pháp Sư đã cẩn thận căn dặn công việc lần này, và tự tay đưa cho hắn tấm ngọc bội này, cho nên, lão cũng tiếc thì tiếc thật nhưng không dám biển thủ làm của riêng.
Chỉ là, khối ngọc năng lượng cấp A+ này tính thoáng một chút thì người có thiên phú cũng cần vừa khéo một năm hấp thu xong, nếu Dương tiểu huynh đệ có đột phá thì càng tốt, như thế khi đến Zero sẽ được cấp chỗ tốt.
Nhưng nếu lão biết khối ngọc quý thế hắn đem cho một cái máy dùng để sạc pin thì chắc sẽ thổ huyết quy tiên ngay tại chỗ mất.
Loanh quanh một hồi, Diệp Bạch nghe thấy hắn xin “tạm hoãn” việc tới Zero thì có chút thất vọng, lão định cho hắn vài ngày tiễn biệt người thân rồi đích thân đem người tới đó, nhưng mà tên này xin hẳn 2 năm, cuối cùng, kì kèo xuống còn 1 năm.
Dương Tuấn Vũ không phải là không muốn lập tức đi tìm Diệp Minh Châu, nhưng mà trước mắt hắn không thể tự tiện rời đi được.
Đất nước đang nguy cơ trùng trùng, tổ chức mới bắt đầu hoạt động phân chia ra trụ sở, Thịnh Thế cũng bắt đầu hoàn thiện những bước cuối cùng để cho ra mắt hai tòa nhà Apolo và Atermis, chiếc Lightsaber vừa ra mắt vẫn cần thời gian quan sát và chỉnh sửa lại.
Vừa hứa với mẹ hoàn thành cho xong quá trình học đại học, và quan trọng nhất chính là phải nói thật với Vân Tú và Iris về khả năng Diệp Minh Châu còn sống. Mặc dù điều này là rất tàn nhẫn với hai cô gái, nhưng nếu hắn không tìm lại được nàng, giải được chấp niệm trong lòng thì hắn có cảm giác bản thân cũng không thể đột phá được ranh giới Hầu Vương để lên Thân Vương.
Sở dĩ hắn nghĩ như vậy là bởi vì sau khi biết tin tức của Diệp Minh Châu, hắn ẩn ẩn cảm thấy có chút cảm giác muốn phá kén- thử thách đột phá đang vẫy gọi hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.