Chương 4: Hợp đồng hôn nhân
Phượng Mèo
05/08/2022
Sáng hôm sau, trong phòng hai thân thể đang trần truồng ôm nhau, người đàn ông giống như thiên sứ nhưng sau lưng là ác quỷ bị ánh nắng mặt trời làm cho tỉnh giấc, cùng lúc đó chuông điện thoại vang lên :
''Bà!''
''Tối qua tốt chứ cháu trai , cháu dâu ta có ở đó không ?''
Giọng bà Hạnh vang lên đều đều bên kia, anh định trả lời là không vì ý thức tối qua anh vẫn còn nên anh nhớ rất rõ nhưng nếu trả lời thế thì bà sẽ trừng phạt anh nên đành nói dối :
'' Cô ấy đang ở đây!''
''Vậy chuyển máy cho ta gặp cháu dâu''
'' Không được đâu bà, cô ấy ngủ rất ngon, cháu không muốn phá giấc ngủ của cô ấy !''
Anh nhanh trí tìm lí do để bà không nghi ngờ!
''Được, ta cúp máy''
Anh thở dài bỏ máy xuống, cuộc hôn nhân này bao giờ mới kết thúc được đây, anh vẫn còn nhớ Băng Nhu ? Nói có thì không hẳn nhưng sai thì không đúng, tận trong tâm anh vẫn muốn cô về và xin lỗi anh, chỉ cần cô ấy xin lỗi thì anh sẽ nhanh chóng chấm dứt cuộc hôn nhân nhàm chán này mà đến với cô ấy, nhưng đó chỉ là tưởng tượng của anh , nở nụ cười khinh bỉ bản thân, cùng lúc đó cái người phụ nữ đang nằm trong lòng anh bỗng dưng tỉnh lại , khuôn mặt anh nhanh chóng trở về vẻ bình thường, đưa cho cô ta tờ ngân phiếu rồi xuống giường, mặt lại quần áo sau đó ra khỏi phòng và để lại một câu:
'' Cầm tờ ngân phiếu đó rồi mau chóng rời khỏi đây, tôi không muốn ô uế căn phòng này!'' Rồi rời đi!
Cô ta nghe anh nói thế thì không ngạc nhiên mà còn cười, '' ô uế sao? Vậy anh cũng không sạch hơn được đâu Trương thiếu gia à!'' Rồi mặc quần áo vào và rời khỏi căn biệt thự .Anh đi xuống lầu hỏi quản gia cô đâu thì ai cũng đều trả lời không biết, đột nhiên cô cô hầu gái nói :
'' Lúc nảy tôi đi ra vườn có thấy phu nhân ở dưới gốc cây Giáng Hương !''
Cô hầu gái thật thà nói, ai cũng ngạc nhiên khi nghe cô ta nói phu nhân ngoài đó, sao thiếu gia lại để cô ngoài đó chứ?
Anh không nói không rằng gì quay lưng đi thẳng ra ngoài vườn, đến dưới gốc cây Giáng Hương, đúng là cô đang nằm ở đây, cơ thể có vẻ lạnh nên hơi run, anh lạnh lùng đến gần cô, cúi người xuống đưa tay lay lay người cô:
''Tỉnh dậy!''
Cô đang ngủ thì anh lay như vậy cũng đã tỉnh dậy, đưa đôi mắt mơ màng về phía anh nhưng khi xác định được đó là ai thì cô lập tức thất kinh đứng thẳng dậy, nhanh quá nên anh chưa kịp đứng thẳng người ,vậy là.....môi cô và môi anh chạm vào nhau, mắt cô trợn to hết cỡ, khuôn mặt anh thì vẫn bình thường như không có chuyện gì, rất nhanh cô né sang bên khác, khuôn mặt đỏ như cà chua chính của cô khiến anh chán ghét, cô là đang giả bộ *nai tơ ngây thơ* trước mặt anh sao ?Quá giả tạo, cô nghĩ anh là hạng người gì mà không biết cô giở trò !Đôi mắt lạnh lùng quét nhanh qua mặt cô rồi nói:
'' Cô diễn đủ chưa ? Tính khiến cho người khác thương hại cô sao ? ''
Cô bỗng cảm thấy tức giận khi anh nói mình như vậy, cái gì mà diễn ? Cái gì mà thương hại ?Anh là đang chế nhạo cô ? Nếu anh không phải chồng cô thì cô đã không thương tiếc gì mà ban cho anh một bạt tai rồi!
'' Anh là đang có ý gì ?''
''Tôi nghĩ người ' thông minh' như cô thì hiểu lời tôi nói chứ ! Bây giờ làm phiền cô đi theo tôi'' Anh nhếch môi rồi quay người đi.
Cô nghe anh nói thì cũng đi theo mặc dù không biết đi đâu và nơi anh dẫn cô tới là....thư phòng làm việc của anh, anh đi lại gần học tủ lôi ra một tờ giấy, đưa đến trước mặt cô, đưa tay ra nhận lấy, đập vào mắt cô đầu tiên là hàng chữ ' BẢN HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN' , khá ngạc nhiên ngước mắt lên nhìn anh , dường như hiểu ý của cô nên anh vội giải thích:
'' Đây là bản hợp đồng hôn nhân của chúng ta, cô cũng biết tôi và cô đến với nhau là do ép buộc và đương nhiên đến với nhau thì sẽ chẳng hạnh phúc, chi bằng tôi và cô sẽ đóng kịch trong một năm để che mắt mọi người, trong đây có ghi rõ, cô cứ từ từ đọc và kí vào, sau một năm tôi và cô sẽ ly hôn!''
Cô ngồi nghe anh nói vậy thì kinh ngạc, anh còn chu đáo hơn cả cô, chuẩn bị luôn cả những thứ này ! Cô không suy nghĩ mà liền cầm bút kí vào , điều này làm anh ngạc nhiên, hành động của cô và suy nghĩ của anh là hoàn toàn trái ngược nhau, theo anh thì cô sẽ kiên quyết không đồng ý mà xé tờ giấy đó nên anh đã in ra rất nhiều bản nhưng hành động của cô hiện tại khác hẳn, cô không nói lời nào mà kí thẳng vào trong đó, con người cô rốt cuộc là đang âm mưu điều gì ?
"Xin vui lòng đừng chuyển version hay mang ra ngoài. Thành thật cám ơn (chumeo & KHBN2015)
''Bà!''
''Tối qua tốt chứ cháu trai , cháu dâu ta có ở đó không ?''
Giọng bà Hạnh vang lên đều đều bên kia, anh định trả lời là không vì ý thức tối qua anh vẫn còn nên anh nhớ rất rõ nhưng nếu trả lời thế thì bà sẽ trừng phạt anh nên đành nói dối :
'' Cô ấy đang ở đây!''
''Vậy chuyển máy cho ta gặp cháu dâu''
'' Không được đâu bà, cô ấy ngủ rất ngon, cháu không muốn phá giấc ngủ của cô ấy !''
Anh nhanh trí tìm lí do để bà không nghi ngờ!
''Được, ta cúp máy''
Anh thở dài bỏ máy xuống, cuộc hôn nhân này bao giờ mới kết thúc được đây, anh vẫn còn nhớ Băng Nhu ? Nói có thì không hẳn nhưng sai thì không đúng, tận trong tâm anh vẫn muốn cô về và xin lỗi anh, chỉ cần cô ấy xin lỗi thì anh sẽ nhanh chóng chấm dứt cuộc hôn nhân nhàm chán này mà đến với cô ấy, nhưng đó chỉ là tưởng tượng của anh , nở nụ cười khinh bỉ bản thân, cùng lúc đó cái người phụ nữ đang nằm trong lòng anh bỗng dưng tỉnh lại , khuôn mặt anh nhanh chóng trở về vẻ bình thường, đưa cho cô ta tờ ngân phiếu rồi xuống giường, mặt lại quần áo sau đó ra khỏi phòng và để lại một câu:
'' Cầm tờ ngân phiếu đó rồi mau chóng rời khỏi đây, tôi không muốn ô uế căn phòng này!'' Rồi rời đi!
Cô ta nghe anh nói thế thì không ngạc nhiên mà còn cười, '' ô uế sao? Vậy anh cũng không sạch hơn được đâu Trương thiếu gia à!'' Rồi mặc quần áo vào và rời khỏi căn biệt thự .Anh đi xuống lầu hỏi quản gia cô đâu thì ai cũng đều trả lời không biết, đột nhiên cô cô hầu gái nói :
'' Lúc nảy tôi đi ra vườn có thấy phu nhân ở dưới gốc cây Giáng Hương !''
Cô hầu gái thật thà nói, ai cũng ngạc nhiên khi nghe cô ta nói phu nhân ngoài đó, sao thiếu gia lại để cô ngoài đó chứ?
Anh không nói không rằng gì quay lưng đi thẳng ra ngoài vườn, đến dưới gốc cây Giáng Hương, đúng là cô đang nằm ở đây, cơ thể có vẻ lạnh nên hơi run, anh lạnh lùng đến gần cô, cúi người xuống đưa tay lay lay người cô:
''Tỉnh dậy!''
Cô đang ngủ thì anh lay như vậy cũng đã tỉnh dậy, đưa đôi mắt mơ màng về phía anh nhưng khi xác định được đó là ai thì cô lập tức thất kinh đứng thẳng dậy, nhanh quá nên anh chưa kịp đứng thẳng người ,vậy là.....môi cô và môi anh chạm vào nhau, mắt cô trợn to hết cỡ, khuôn mặt anh thì vẫn bình thường như không có chuyện gì, rất nhanh cô né sang bên khác, khuôn mặt đỏ như cà chua chính của cô khiến anh chán ghét, cô là đang giả bộ *nai tơ ngây thơ* trước mặt anh sao ?Quá giả tạo, cô nghĩ anh là hạng người gì mà không biết cô giở trò !Đôi mắt lạnh lùng quét nhanh qua mặt cô rồi nói:
'' Cô diễn đủ chưa ? Tính khiến cho người khác thương hại cô sao ? ''
Cô bỗng cảm thấy tức giận khi anh nói mình như vậy, cái gì mà diễn ? Cái gì mà thương hại ?Anh là đang chế nhạo cô ? Nếu anh không phải chồng cô thì cô đã không thương tiếc gì mà ban cho anh một bạt tai rồi!
'' Anh là đang có ý gì ?''
''Tôi nghĩ người ' thông minh' như cô thì hiểu lời tôi nói chứ ! Bây giờ làm phiền cô đi theo tôi'' Anh nhếch môi rồi quay người đi.
Cô nghe anh nói thì cũng đi theo mặc dù không biết đi đâu và nơi anh dẫn cô tới là....thư phòng làm việc của anh, anh đi lại gần học tủ lôi ra một tờ giấy, đưa đến trước mặt cô, đưa tay ra nhận lấy, đập vào mắt cô đầu tiên là hàng chữ ' BẢN HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN' , khá ngạc nhiên ngước mắt lên nhìn anh , dường như hiểu ý của cô nên anh vội giải thích:
'' Đây là bản hợp đồng hôn nhân của chúng ta, cô cũng biết tôi và cô đến với nhau là do ép buộc và đương nhiên đến với nhau thì sẽ chẳng hạnh phúc, chi bằng tôi và cô sẽ đóng kịch trong một năm để che mắt mọi người, trong đây có ghi rõ, cô cứ từ từ đọc và kí vào, sau một năm tôi và cô sẽ ly hôn!''
Cô ngồi nghe anh nói vậy thì kinh ngạc, anh còn chu đáo hơn cả cô, chuẩn bị luôn cả những thứ này ! Cô không suy nghĩ mà liền cầm bút kí vào , điều này làm anh ngạc nhiên, hành động của cô và suy nghĩ của anh là hoàn toàn trái ngược nhau, theo anh thì cô sẽ kiên quyết không đồng ý mà xé tờ giấy đó nên anh đã in ra rất nhiều bản nhưng hành động của cô hiện tại khác hẳn, cô không nói lời nào mà kí thẳng vào trong đó, con người cô rốt cuộc là đang âm mưu điều gì ?
"Xin vui lòng đừng chuyển version hay mang ra ngoài. Thành thật cám ơn (chumeo & KHBN2015)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.