Tổng Giám Đốc Tàn Bạo

Chương 7: Tuyệt Vọng (H)

Phượng Mèo

05/08/2022

Đôi mắt anh vẫn trợn to nhìn cô, khuôn mặt vì tức giận mà đã đỏ lên, bàn tay  nắm siết lấy cổ tay cô, cả người nổi  lên gân xanh, cô vì dáng vẻ này của anh mà có chút sợ hãi mặc dù không để lộ ra ngoài, vẫn không chịu thua trừng mắt lớn lại anh, Thái Huy ngồi một bên xem kịch hay, môi mỏng nhếch lên, thật không thể tin là có một ngày Trương Đại Phong - lão đại của bang Hắc Quỷ , tính tình tàn khốc,thô bạo, giết người như giết kiến , mọi người ai ai nghe đến cũng phải khiếp sợ mà lại bị một cô gái xinh đẹp ban cho một cái tát, chuyện này thật sự  nếu không do anh tận mắt chứng kiến thấy thì có chết anh cũng không tin...! Bỗng giọng nói lạnh toát vang lên:

''Cô giỏi lắm ! Tôi xem cô là tình nhân đã chiếu cố cô rồi, chẳng qua cô chỉ là một con rối không hơn không kém của tôi, nếu cô từng suy nghĩ cô là vợ của Trương Đại Phong tôi thì xin lỗi, cô lầm to rồi ! ''

Lời nói tàn ác cùng vô tình của anh bay thẳng vào lỗ tai cô! Con rối ? Lầm to ? Đúng,  cô thừa nhận mình yêu anh, từng suy nghĩ về cuộc sống hạnh phúc đầy lãng mạn của cô và anh, nhưng giờ khắc này, từng câu từng chữ của anh  rơi vào tim cô, rất đau...rất rất đau, cảm giác như có một con dao đang moi móc trái tim của cô, nước mắt không nhủ  mà rơi xuống, rất nhanh cô quay mặt đi hướng khác cho anh không thấy, khi đủ dũng cảm, cô quay sang nhìn anh:

'' Xin lỗi, anh mới là người lầm , tôi chưa bao giờ suy nghĩ sẽ là vợ anh cả !''

 Nói rồi cô tính quay người rời khỏi cái nơi làm cô kinh tởm này nhưng chưa đầy 5 giây sau cô đã bị anh dồn vào tường, một tay anh cầm tay cô dán lên tường, một tay giữ cô lại khiến cô không thể thoát, hơi nóng mang mùi rượu phả vào mặt cô :

'' Giỏi lắm, hôm nay tôi sẽ cho cô biết, chọc giận Trương Đại Phong tôi sẽ có kết cục như thế nào !'' 

Vừa dứt câu, anh đã cúi người bế cô lên, cô '' A'' lên một tiếng, ra sức vùng vẫy nhưng sức cô làm sao so với sức anh, nước mắt dường như rơi xuống. Nơi anh mang cô đến là một gian phòng phía sau căn phòng lúc nãy, ở đây gam màu chủ đạo là trắng và đen, ở giữa có chiếc giường lớn, đi đến gần chiếc giường, anh không nói gì liền ném cô xuống, cô nhanh chóng muốn ngồi dậy nhưng thân thể anh rất nhanh đè lên cô, một giây sau môi cô liền bị anh chiếm lấy, anh ra sức cắn và mút lấy môi cô, rất ngọt! Bây giờ anh mới nhận ra, đem cô làm tình nhân cũng không tệ ! Bàn tay anh không yên phận mà sờ soạn khắp người cô:

'' Ưm...ưm...Đại Phong...anh mau buông...tôi ra !'' 

Cô bị anh hôn cho tới không biết gì, cảm nhận bàn tay anh đang trên cơ thể cô, xấu hổ đẩy ra, thừa cơ hội anh đưa lưỡi vào trong miệng cô, tách hàm răng cô ra tìm kiếm chiếc lưỡi của cô cùng chơi đùa:

'' Chưa chơi đã muốn kết thúc sao? Làm gì có chuyện dễ dàng vậy !''



''Xoạt'' Bàn tay anh vội vàng xé chiếc váy mà cô đang mặc vứt sang một bên, dừng lại ngắm nhìn cơ thể cô , nơi  cao ngất  đã bị cô dùng tay che lại, bây giờ cơ thể cô chỉ còn lại nội y, đưa tay gỡ tay cô ra, cô nghẹn ngào lên tiếng:

'' Xin....... anh, tha .........cho tôi!'' 

Giọng nói cô vì khóc mà đã lạc đi, bây giờ cô rất sợ, rất sợ anh như thế này , ý chí cô dần trở nên loạn! Anh không nói gì mà tàn nhẫn tháo luôn chiếc áo ngực của cô, nơi đó hiện ra trước mắt anh, rất quyến rũ ! Vội cúi đầu xuống ngậm một bên của cô, một bên còn lại anh dùng tay ra sức dày vò khiến cô rên lên vài tiếng, cái lưỡi liếm liếm hột nho làm cho nó đỏ ửng, bộ phận phía dưới của anh đã hoàn toàn cương cứng, dừng động tác lại, đưa tay tháo những thứ còn lại trên người cô mặc cho cô ra sức ngăn cản, cuối cùng.....thân thể cô đã hoàn toàn phơi bày trước mắt anh, anh say mê ngắm thân thể như tượng ngọc của cô, ánh mắt chứa đầy dục vọng:

''Cơ thể cô rất ngon !''

''Anh ...cầu xin anh..tha cho tôi....Á..A''

Cô chưa nói hết câu thì nơi riêng tư đã bị một  thứ lớn đâm sâu vào, do lần đầu tiên làm sao cô chịu nổi sự to lớn của anh, cô khóc không ra tiếng, khuôn mặt đau đớn mà nhăn lại, bàn tay ra sức nắm chặt gara giường , hút lấy một ngụm khí , anh không bận tâm đến cô, ra sức luân động, cơ thể cô rất chặt! Chặt đến mức khiến anh ngạt thở, ra vào khó khăn, rút ra rồi lại cho vào:

'' A''  

Cô đau đớn la lên một tiếng cơ thể run run , cuối cùng.....cô buông xuôi....Hy vọng trong cô đã hoàn toàn dừng hẳn, lần đầu tiên của cô đã bị anh chiếm lấy không thương tiếc, hết sức tàn bạo! Tại sao ? Tại sao lại đối xử với cô như vậy ? Cô đã làm gì sai ?

Xin vui lòng đừng chuyển version hay mang ra ngoài. Thành thật cám ơn (chumeo & KHBN2015)  

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Tàn Bạo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook