Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 264

Yên Vũ Tiểu Ốc

19/05/2015

Tuy nhiên Vũ Vi không có nói gì, nhưng là cô thấy trong lòng cô ấy đã chấp nhận Trác Nhất Phi rồi.

Cô cực kỳ vui vẻ, Vũ Vi rốt cục đồng ý chấp nhận Trác Nhất Phi.

Mạc Tử Phàm xin cô giúp hắn một lần cuối cùng.

Cô cũng đáp ứng, đi biệt thự Mạc gia gặp bà cụ Mạc, nhưng là cô thật không ngờ bạn gái giả của Mạc Tử Hiên lại là Vũ Vi.

Cô tức giận không thôi lập tức tìm Mạc Tử Hiên cảnh cáo hắn, không cho chạm vào Vũ Vi, Vũ Vi đã đủ khổ, cách xa cô ấy ra, cô ấy đã có Trác Nhất Phi rồi.

Nhưng Mạc Tử Hiên lại nói cho cô biết, Trác Nhất Phi suýt nữa cường bạo Vũ Vi.

Cô không tin, làm sao có thể? Trác Nhất Phi thích Vũ Vi như thế, nhưng đó là sự thật cô không thể không tin.

Mạc Tử hiên lại còn nói cho cô biết, Trác Nhất Phi muốn Vũ Vi hoàn lại cho hắn ta 20 vạn nguyên.

Cô thất thần rời khỏi Mạc gia, dọc theo đường đi cô đều trách cứ chính mình, là cô hại Vũ Vi, cô thực xin lỗi Vũ Vi, cô muốn giúp Vũ Vi vượt qua cửa ải khó khăn, cô gọi điện thoại, nói với Mạc Tử Phàm cô muốn gả cho hắn, làm vợ giả của hắn với điều kiện là hắn phải đưa cho cô 30 vạn nguyên.

Mạc Tử Phàm mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng là cũng không nói cái gì.

Cô đem chi phiếu đưa cho Vũ Vi bảo Vũ Vi trả lại cho Trác Nhất Phi, lại còn nhận sai với Vũ Vi.

Vũ Vi nói với cô, không trách cô, nhưng cô ấy càng là không trách cô, cô càng là tự trách chính mình.

Vào ngày hôn lễ, cô càng thêm giật mình,cô như thế nào cũng không nghĩ tới Vũ Vi cư nhiên sẽ gả cho Mạc Tử Hiên!



Ban đêm, cô đi ngang qua phòng Mạc Tử Hiên tiện tiến vào phòng, nhịn không được cảnh cáo hắn, không nên thương tổn Vũ Vi.

Nhưng Mạc Tử Hiên lại nói cho cô biết, hắn yêu Vũ Vi phát ra từ nội tâm.

Một khắc kia cô cảm giác được Mạc Tử Hiên là thật tâm yêu Vũ Vi, nhưng cô không có nói cái gì, đối với tình cảm của Vũ Vi cô không có quyền lên tiếng chỉ có thể ở trong lòng cầu nguyện bọn họ sẽ hạnh phúc.

Ban đêm.

Cô leo lên giường ngủ, Mạc Tử Phàm kia, cư nhiên chẳng biết xấu hổ muốn cùng cô nằm ngủ trên một giường.

Cô một cước đạp hắn xuống giường, lạnh giọng nhắc nhở, “Chúng ta chẳng qua chỉ là giao dịch, giao dịch mà thôi, trêu chọc tôi, bây giờ tôi liền nói cho bà nội Mạc”.

Sau lưng truyền đến giọng khinh thường của Mạc Tử Phàm, “Bất quá là trêu đùa với em mà thôi, quá mức sao?”.

Từ sau ngày đó, bề ngoài chúng tôi càng thêm ân ái, về đến nhà tương kín như tân (tôn trọng nhau như khách), tôi cho là những ngày như thế này sẽ bình thản trôi qua, nhưng mà không có nghĩ đến, cùng Mạc Tử Phàm chung đụng trong cuộc sống, tôi phát hiện bề ngoài Mạc Tử Phàm như một luật sư lưu manh, thật ra bên trong anh ta rất chính trực. Anh làm theo ý mình, không quan tâm người khác nói gì. Hơn nữa anh ở tòa án, nhìn người mà thu tiền, nhiều tiền, anh thu một chút, không có tiền, anh thậm chí không thu một phí tỮ.

Cô phát hiện dường như cô đã yêu hắn, nhưng mà cô không có nói cho những người khác, Mạc Tử Phàm càng thêm không biết.

Có một ngày cô phát hiện, trong ngăn kéo của Mạc Tử Phàm có một phong thư, nội dung trên thư là, bà cụ Mạc giả bộ bệnh!

Lừa gạt hai anh em bọn họ kết hôn.

Cô ngất!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook