Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 223: Đem hắn biến thành thái giám

Yên Vũ Tiểu Ốc

29/11/2013

Người đàn ông hung hăng tác Vũ Vi một cái "Hiện tại mới nhớ tới gọi cứu mạng, hình như đã muộn rồi!"

Vũ Vi gò má bị một bạt tai kia bên má phải trong nháy mắt sưng đỏ, đầu bị choáng váng nhưng đôi tay vẫn dùng sức cào cấu vào lưng của đàn ông kia "Buông tôi ra, buông ra!"

Lưng bị cào đau người đàn ông dùng sức đem thân thể Vũ Vi vứt vào trong hẻm nhỏ. Vũ Vi thân thể nặng nề ngã nhào trên đất, đau đớn truyền khắp toàn thân cô đau suýt nữa mất đi ý thức.

Cô dùng chút hơi sức còn lại từ dưới đất bò dậy, chỉ là cô mới vừa đứng lên, người đàn ông liền giơ chân lên hung hăng đạp vào bụng cô, bụng bị đau cô lại té xuống đất.

Người đàn ông ngồi xổm xuống, một tay cởi áo Vũ Vi ra đồng thời cởi thắt lưng của mình, nhìn Vũ Vi da thịt trắng noãn người đàn ông bỉ ổi cười một tiếng

Vũ Vi một cái tay che trước ngực, vừa cố đứng dậy từ dưới đất, chỉ là người đàn ông vẫn níu chật cổ chân của cô, ông ta hơi dùng sức thân thể cô lại một lần nữa té xuống đất, thân thể cao lớn đè trên người cô "Cô bé, hôm nay anh sẽ để cho cô bé thoải mái."

Vũ Vi liều mạng giẫy dụa cố trốn thoát ma trảo của ngưới đàn ông này nhưng không được, không còn hơi sức cô tuyệt vọng nằm trên mặt đất bên khóe mắt chảy ra lệ đau lòng "Cứu… tôi, cứu… tôi, có ai không cứu tôi, Tử Hiên cứu em. . . ."

Nam nhân một tay cởi sạch quần áo trên người mình cười hả hê, một bàn tay khác cũng cời đi quần áo còn lại trên người Vũ Vi.

"Khốn kiếp!" Tay của người đàn ông mới vừa vặn đụng vào người Vũ Vi, liền bị một cước đá vào trong ngực thân thể thẳng tắp ngã về sau.



Sau đó thêm mấy người đàn ông xuất hiện trong ngõ hẻm, vây quanh người đàn ông bị đá tế, mấy người đàn ông mới xuất hiện giơ chân lên hung hăng đánh đạp người kia.

Vũ Vi cảm thấy trên người chợt nhẹ đi, bàn tay bẩn của người đàn ông kia đã rời đi thân thể của cô, cô chớp chớp đôi mắt định nhìn xem chuyện gì xảy ta nhưng trước mặt bỗng tối sầm cô hôn mê, trước khi ngất đi cô cảm thấy trên người ấm áp, là ai đã lấy quần áo đắp cho cô, mà quần áo mùi vị ấy làm sao quen thuộc như vậy.

Ngửi được mùi vị quen thuộc, cô yên tâm hôn mê.

Mạc Tử Hiên ngồi xổm người xuống lấy y phục trên người mình cởi ra đắp lên trên người của Vũ Vi, đồng thời đem Vũ Vi từ trên mặt đất ôm vào trong ngực của mình, thật sâu nhìn người đang ngất đi " Vũ Vi, anh nên làm sao với em bây giờ?" anh như thế hận em, hận em vô tình rời bỏ anh, hận em vì tiền từ bỏ con, hận em luôn là người xuất hiện tại trong suy nghĩ của anh, trong lòng anh, anh rất rất hận em, nhưng khi gặp lại em lòng của anh vẫn không chịu khống chế vì em mà rung động!

Đồng Vũ Vi, nói cho anh biết anh nên làm sao với em bây giờ?

"Mạc thiếu gia xử trí người đàn ông này như thế nào?" Một người mặc tây trang màu đen đi tới bên cạnh Mạc Tử Hiên cung kính hỏi.

Mạc Tử Hiên lạnh lùng nhìn vách tường một cái, chỉ thấy người đàn ông khi nãy đã bị đánh gần chết, ánh mắt lạnh lẽo nhìn người đàn ông kia, làm hắn ta không nhịn được rùng mình một cái, ông ta cố sức bò đến cạnh chân của Mạc Tử Hiên, ngước đầu cầu xin "Xin bỏ qua cho tôi, tôi cầu xin anh bỏ qua cho tôi."

Mạc Tử Hiên giơ chân lên đem người đàn ông kia hất ra, sau đó phân phó người mặc âu phục màu đen "Đem hắn biến thành thái giám."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook