[Tổng] Hệ Thống Không Màn Chính Sự
Chương 19: Ter 19
Quy Sơ
25/10/2021
Tóm tắt
Fuuto: Trước giờ tôi vốn dĩ không tin vào cái được gọi là nhất kiến chung tình nhưng từ khi em xuất hiện, ngoại trừ nhất kiến chung tình ra thì tôi chẳng còn từ ngữ nào có thể diễn tả được lúc trái tim tôi đập kịch liệt khi nhìn thấy em.
———————————————————
Sau khi đã luyện tập xong Yayoi liền bị Aomine kéo đi one on one mấy trận liên tục làm cậu mệt đến mức xém ngủ gục trong bồn tắm.
Tắm xong, tinh thần cũng đã tỉnh táo hơn được một chút, Yayoi cầm sách đi qua phòng Iori để tiếp tục chương trình học phụ đạo của mình.
Vừa tắm xong chính là lúc cơ thể thư giản thoải mái nhất nhưng tiết phụ đạo hôm nay của Yayoi lại là môn toán--môn học cậu ghét nhất: " Em có thể đổi môn khác không? "
Con mắt xám bạc của Iori chăm chú nhìn Yayoi: " Toán là môn yếu nhất của em, nên em cần phải dành nhiều thời gian cho nó hơn một chút. "
Yayoi chỉ có thể im lặng chấp nhận học toán. Nghe mấy cái công thức toán học liên tục phát ra từ miệng Iori, đầu của Yayoi không khỏi gục trái gục phải. Dù bài giảng của Iori có hay hoặc dễ hiểu đến đâu đi nữa thì đối với Yayoi cũng như mấy bài hát ru con. Cậu cố gắng mở to mắt nhìn Iori đang chỉ bài để làm mình tỉnh táo hơn nhưng mí mắt ngày càng trĩu nặng, đầu óc rơi vào mơ hồ rồi bất giác thiếp đi.
" Yayoi? " Iori cúi người nhìn khuôn mặt yên tĩnh ngủ say của Yayoi, nhẹ giọng gọi một tiếng.
Thấy Yayoi vẫn ngủ không có phản ứng gì, khóe miệng anh nhếch lên đường cong thỏa mãn, anh nhẹ nhàng đặt quyển sách trên tay xuống rồi cẩn thận lấy cây bút ra khỏi tay Yayoi, bế cậu đặt lên giường của mình. Sau đó anh cũng lên giường và nằm xuống bên cạnh Yayoi.
Nghiêng người nhìn Yayoi đang ngủ say, Iori sờ sờ trán cậu: " Ngủ ngon. "
- -----------------------
Yayoi tỉnh dậy vì tiếng gõ cửa. Là một bệnh nhân bị huyết áp thấp nên việc rời giường vào mỗi buổi sáng là rất khó khắn đối với Yayoi, cậu nằm trên giường với đôi mắt mở lơ mơ khoảng chừng mười phút rồi mới từ từ tỉnh hẳn.
Nhìn trần nhà lạ lẫm phía trên, Yayoi bàng hoàng ngồi dậy nhớ lại tình huống đêm qua, hình như là cậu ngủ gật trong lúc Iori-san đang giảng bài a. Mà còn chiếm giường của người ta nữa, Yayoi không khỏi lấy tay che mặt, xấu hổ chết mất!
Tiếng gõ cửa không ngừng vang lên cắt đứt suy nghĩ của Yayoi, cậu bước xuống giường đi ra cửa, vừa mở cửa liền nhìn thấy một bóng dáng nhỏ nhắn ngã xuống trên mu bàn chân cậu.
" Gâu. " Vừa thấy được chủ nhân nhà mình, dự trữ lương thực phấn khích kêu một tiếng, nó thuần thục bám lấy chân Yayoi trèo lên trên vai cậu, cái đuôi của nó vẫy vẫy, lè lưỡi liếm má Yayoi một cách nhiệt tình.
" Đừng làm rộn, dự trữ lương thực. " Yayoi đẩy cái đầu của đầu dự trữ lương thực ra.
" Này, cậu là ai? Tại sao lại bước ra từ phòng của Iori-nii? " Một giọng nói đột nhiên vang lên ở cuối hành lang, Yayoi mới ngủ dậy nên còn hơi mơ màng, trong đầu nghĩ giọng nói này có chút quen quen.
Chủ nhân của giọng nói đã chạy tới ngay trước mặt cậu, khi đã nhìn thấy rõ khuôn mặt của Yayoi, hắn kinh ngạc nói: " Là cô! "
Đôi mắt đen láy sáng ngời của người trước mặt vẫn còn mang theo hơi nước mờ, ngũ quan tinh xảo đến không chân thật, đôi mắt tựa như hai viên kim cương đen khiến ai cũng bị thu hút ngay từ cái nhìn đầu tiên. Fuuto không ngờ rằng "cô gái" bí ẩn mà hắn chỉ nhìn thấy được đúng một lần lại xuất hiện ngay trong chính ngôi nhà của hắn, hơn nữa "cô ta" lại còn bước ra từ phòng của anh trai hắn.
Nhìn thấy rõ nam nhân trước mặt, Yayoi trong nháy mắt bay luôn cơn buồn ngủ: Đm! Đây chẳng phải là cái tên ở đêm hôm trước sao!
Chưa kịp để Yayoi mở miệng thì Fuuto đã lên tiếng: " Sao cô lại ở trong nhà của tôi? "
Yayoi nhận ra đây chính là người con trai thứ mười hai đã bước vào showbiz từ lúc còn nhỏ mà trước đó Masaomi đã giới thiệu qua cho cậu, Asahina Fuuto---Thần tượng nổi tiếng nhất trong giới trẻ hiện nay.
Nghĩ rằng lần trước hắn đã nhìn thấy hình ảnh giả gái của chính mình, Yayoi nhục muốn đội quần. Cậu giả ngốc nhìn Fuuto: " Asahina Fuuto-kun, chúng ta đã gặp nhau trước đây rồi à? Tôi là..."
" Cô cho rằng chỉ cần cô cắt tóc thì tôi không nhận ra cô hả? Còn nữa, con chó của cô đã bán đứng cô rồi! Không lẽ cô định nói là có người lớn lên giống nhau lại còn trùng hợp nuôi chung một con chó giống nhau luôn hả?
Fuuto khoanh hai tay trước ngực cúi xuống nhìn Yayoi——— Ừm thì chính là cúi từ trên cao nhìn xuống, cái tên tiểu tử thúi Fuuto này vậy mà cao hơn cậu tận một cái đầu!!!
" Cô giả dạng làm con trai đến nhà chúng tôi có ý đồ gì? " Fuuto vẻ mặt ghét bỏ cùng hoài nghi.
Yayoi:....Giả dạng làm con trai?
Trên trán cậu nổi cái hắc tuyến, nhìn tên nhóc thúi trước mặt liền cảm giác muốn xông lên đánh hắn một trận, tốt nhất là nên đánh hắn mất luôn cái trí nhớ về đêm hôm đó: " Tôi là con trai, tên nhóc nhà cậu hãy mở to mắt ra để nhìn cho rõ. "
" Đùa gì vậy! Hơn nữa, cô mới gọi ai là nhóc hả! " Fuuto khá chắc trong số 10 người phụ nữ mà hắn nhìn thấy vào hôm đó — ngực của họ rất xẹp, nhưng thực sự vẫn có nhô lên chút!
Hắc tuyến trên trán Yayoi càng to hơn, cậu hơi cúi đầu, mái tóc dài che khuất đi đôi mắt của cậu, đôi môi hồng nhạt cong lên. Cả người đột nhiên toát ra hơi thở rùng rợn, giọng nói lạnh lùng hơi khàn khàn do cậu cố ý hạ thấp như muốn khơi dậy nỗi sợ hãi sâu trong tiềm thức của người khác.
" Nếu như cậu đã biết...vậy thì tôi phải xử lý cậu ở đây thôi. "
Fuuto lùi về sau mấy bước, đôi mắt nâu trà khiếp sợ nhìn Yayoi: " Cô! "
Bầu không khí giữa hai người bổng ngưng trệ, tạo cảm giác cực kì căng thẳng cùng khẩn trương, thời gian như đóng băng, đến cả hô hấp cũng thả chậm lại.
" Đùa cậu thôi =_= " Yayoi ngẩng đầu, khuôn mặt tinh xảo không chút gợn sóng, thỏa mãn nhìn vẻ mặt sợ hãi của Fuuto. Đêm hôm đó chính là một đêm lịch sử đen tối nhất trong cuộc đời cậu a! Nhục không gì sánh nổi!
" Khốn khiếp! " Nhận ra mình bị lừa, khuôn mặt đẹp trai của Fuuto xuất hiện một vệt đỏ, Từ nhỏ, hắn đã tham gia các hoạt động trong ngành giải trí vậy mà giờ lại bị kỹ năng diễn xuất của cô ta làm cho sợ hãi. Đúng là không thể tin được! Nhưng... cái loại khí chất này... không phải chỉ có những diễn viên nổi tiếng hàng đầu mới có thể toát ra được sao.
Nhìn ánh mắt mang theo ý cười của Yayoi, tuy rằng mặt cậu vẫn không biểu tình nhưng hắn chỉ cần liếc mắt thôi cũng có thể thấy được tâm tình sung sướng của cậu, Fuuto trong lòng vẫn không chịu thua.
Hắn chớp mắt một cái liền thay đổi biểu tình, trên khuôn mặt tuấn mỹ mang theo sự thâm tình chân thành, hắn đặt tay lên vai Yayoi, nhìn thẳng vào mắt cậu nhưng lại bị đắm chìm vào đôi mắt đen tuyền như muốn hút đi linh hồn người nhìn.
Sau khi hắn giật mình thoát ra khỏi sự lôi cuốn của đôi mắt kia, Fuuto xém chút nữa là giận quá hóa thẹn, hắn hạ thấp âm thanh, giọng nói từ tính lộ ra vẻ lưu luyến ái muội.
" Tôi vẫn luôn không quên được hình bóng của em vào đêm hôm đó. Trước giờ tôi vốn dĩ không tin vào cái được gọi là nhất kiến chung tình cho đến khi em xuất hiện, ngoại trừ nhất kiến chung tình ra thì tôi chẳng còn từ ngữ nào có thể diễn tả được lúc trái tim tôi đập kịch liệt khi nhìn thấy em. Và bây giờ tôi đã được gặp lại em, linh hồn tôi không ngừng mách bảo rằng nhất định phải là em, chỉ có thể là em! "
Yayoi ngây ra một lúc nhưng rất nhanh liền hiểu được ý đồ của Fuuto. Nói thật chứ kỹ thuật diễn suất của Fuuto rất tốt, ánh mắt cùng ngữ khí như vầy tạo cho người ta cảm giác như hắn chính là một chàng trai thâm tình nhưng sâu trong ánh mắt nâu trà của hắn, Yayoi vẫn nhìn ra được một tia khiêu khích.
——— Ôi thiếu niên chưa trải sự đời, hãy để anh đây tới dạy nhóc cái gọi là kỹ thuật diễn suất nha!~
Yayoi rũ mắt, đôi môi hồng nhạt mím chặt, từ góc nhìn của Fuuto, hắn chỉ có thể nhìn thấy hàng mi dài cong vút của cậu khẽ run rẩy như tựa như đang sợ hãi bất an, trên làn da mịn màng trắng nõn bỗng hiện lên nét đỏ ửng làm trong lòng Fuuto nhảy dựng lên, khoảng cách giữa hắn và cậu rất gần, hắn thậm chí còn có thể ngửi thấy mùi thơm tươi mát từ Yayoi.
Không hề chuẩn bị trước, Fuuto thất thần bắt gặp đôi mắt đen trong veo của Yayoi, cậu nhìn hắn chăm chú, ánh mắt lộ vẻ dịu dàng nhu tình khiến lòng người hóa thành một bãi nước ấm, giọng nói trong trẻo nhẹ nhàng như rót mật vào tai người nghe.
" Tôi thật sự rất vui, không ngờ Fuuto-kun đối với tôi cũng là loại cảm giác này. Tôi cũng rất thích Fuuto-kun a... "
Fuuto đầu óc trống rỗng, ánh mắt của cậu, lời nói của cậu, cả hai cái đó đã nói cho hắn biết là... hắn đang bị cậu tỏ tình!!
Trên cổ được một đôi tay vòng qua ôm lấy, khuôn mặt tinh xảo của Yayoi lại càng dựa sát vào lồng ngực của hắn. Fuuto chỉ cảm thấy trái tim hắn dường như muốn nhảy luôn ra ngoài, hô hấp hắn chậm lại, cảm thụ lấy hơi thở nóng bóng đang phà vô cổ hắn.
" Yusuke, em đứng đây làm gì vậy? " Một giọng nói ôn nhu vang lên trong hành lang đang yên tĩnh, sau đó lại truyền đến giọng nói hoang mang rối rắm của Yusuke.
" L–Louis-nii, à... ờm... thì em... em... "
Mái tóc đỏ rực lửa cực kỳ nổi bật của Yusuke đã lộ ra ngay ngã rẽ, hắn luống cuống tay chân muốn ngăn cản Louis lại nhưng đã không kịp.
Hình dáng hai con người đang dang tay ôm lấy nhau, tư thế lại vô cùng mập mờ đã xuất hiện trong tầm mắt Louis.
Louis: Hả? (・_・;)
Yusuke:....
Yayoi:....
Fuuto:....
- ----- Phòng khách tầng năm ------
Bởi vì là cuối tuần nên các anh em hầu như ở nhà hết, chỉ vắng mặt một số người đang đi công tác xa. Mà lí do các anh em đều tụ tập đủ ở phòng khách hoàn toàn không phải là vì chào đón người em trai Fuuti đi làm lâu ngày mới về.
Yusuke khuôn mặt đỏ ửng như con tôm luộc nói: " Tụi này đều thấy hết rồi, nếu không phải vì em và Louis-nii xuất hiện thì hai người đã hôn nhau luôn rồi! "
Nghe được câu cuối, sắc mặt của một số anh em liền biến sắc.
Đôi mắt nâu nhạt của Masaomi xẹt qua một tia âm u, anh đưa tay gãi gãi mái tóc màu nâu lông cừu, cười ôn hòa nói: " Làm sao có thể chứ? Có thể là do em nhìn nhầm đấy. "
Ukyo bình tĩnh nâng kính: " Chắc là do góc nhìn của em bị lệch thôi, Yusuke, em không cần làm quá lên. "
Lúc này Louis mới chậm rãi mở miệng: " Ah, hồi nãy là Fuuto cùng với Yayoi định hôn môi à? "
Trên mặt anh mang theo nụ cười hồn nhiên: " Anh cũng muốn được cùng Yayoi hôn môi nữa, cảm giác đó chắc chắn sẽ rất thích nha. "
Yayoi:....
Các anh em:....
" Sẽ không mang Yayoi-chan đáng yêu giao cho mọi người đâu~ " Tsubaki trực tiếp ôm lấy Yayoi đang ngồi bên cạnh.
" Yayoi-chan vừa mới bị tên tiểu quỷ Fuuto bắt nạt sao? Haizz, vừa gặp nhau mà đã làm ra loại chuyện này rồi, mai mốt Yayoi-chan nên tránh xa tên nhóc đó ra một chút! "
" Ai nói là mới gặp lần đầu tiên! " Nhìn thấy các anh trai nhà mình đều yêu thích Yayoi như vậy, trong lòng Fuuto liền khó chịu, nhịn không được muốn vạch trần cậu.
" Trước kia tụi em đã gặp nhau rồi nhưng mà khi đó cậu ta không phải trong hình dạng này a! "
Fuuto liếc mắt nhìn Yayoi, muốn nhìn thấy vẻ mặt hốt hoảng của cậu nhưng Yayoi trên mặt vẫn không biểu tình như cũ, cậu chỉ đưa tay đẩy khuôn mặt của Tsubaki xích xa ra, một lực chú ý cũng không thèm đặt lên người hắn khiến trong lòng Fuuto càng tức giận.
" Các anh có biết rằng cậu ta chính là con gái hay không! "
" Hả!? "
" Fuuto, em nhận lầm người rồi! " Azusa nhịn không được bật cười. Tuy rằng Yayoi lớn lên xinh đẹp tinh xảo nhưng lại là con trai hàng thật giá thật a.
" Không thể nào! Lần trước em chắc chắn rằng đã gặp được cậu ta--à không là cô ta! Em sẽ không nhận lầm đâu! " Fuuto nhìn các anh trai nhà mình bày ra vẻ mặt không tin, hắn lớn tiếng nói.
" Hể~ Vậy Yayoi-chan là con gái sao~? " Tsubaki kinh ngạc hỏi, anh nắm lấy cằm của cậu kéo lại gần hứng thú quan sát khuôn mặt Yayoi, thậm chí anh còn lấy tay sờ sờ hầu kết của cậu.
" Tsubaki-san! " Yayoi bắt lấy tay của Tsubaki, ánh mắt cậu nhìn anh đầy bất mãn, Tsubaki mỉm cười giơ hai tay lên làm động tác đầu hàng.
Yayoi quay sang Fuuto: " Đêm hôm đó là do hậu trường quá tối nên khiến cậu nhìn lầm mà thôi, Fuuto-kun tôi thực sự là con trai! "
Thật ngại khi phải giải thích rõ giới tính của cho người khác a. Hệ thống, mi mau lăn ra xem cái chuyện tốt mà mi đã làm đây này.
" Rõ ràng là cậu mặc váy! "
" Đó chỉ là cái quần ống rộng thôi! "
" Rõ ràng mái tóc của cậu dài như con gái! "
" Đó cũng chỉ là tóc giả! "
Fuuto vẫn không tin: " Còn ngực của cậu thì sao? Đừng có nói với tôi là cậu lót ngực giả đấy nhá. "
Yayoi nhìn Fuuto, vô cùng nghiêm túc nói: " Phải, là ngực giả đó. Hơn nữa, còn là loại cỡ lớn cơ! "
Fuuto: Trước giờ tôi vốn dĩ không tin vào cái được gọi là nhất kiến chung tình nhưng từ khi em xuất hiện, ngoại trừ nhất kiến chung tình ra thì tôi chẳng còn từ ngữ nào có thể diễn tả được lúc trái tim tôi đập kịch liệt khi nhìn thấy em.
———————————————————
Sau khi đã luyện tập xong Yayoi liền bị Aomine kéo đi one on one mấy trận liên tục làm cậu mệt đến mức xém ngủ gục trong bồn tắm.
Tắm xong, tinh thần cũng đã tỉnh táo hơn được một chút, Yayoi cầm sách đi qua phòng Iori để tiếp tục chương trình học phụ đạo của mình.
Vừa tắm xong chính là lúc cơ thể thư giản thoải mái nhất nhưng tiết phụ đạo hôm nay của Yayoi lại là môn toán--môn học cậu ghét nhất: " Em có thể đổi môn khác không? "
Con mắt xám bạc của Iori chăm chú nhìn Yayoi: " Toán là môn yếu nhất của em, nên em cần phải dành nhiều thời gian cho nó hơn một chút. "
Yayoi chỉ có thể im lặng chấp nhận học toán. Nghe mấy cái công thức toán học liên tục phát ra từ miệng Iori, đầu của Yayoi không khỏi gục trái gục phải. Dù bài giảng của Iori có hay hoặc dễ hiểu đến đâu đi nữa thì đối với Yayoi cũng như mấy bài hát ru con. Cậu cố gắng mở to mắt nhìn Iori đang chỉ bài để làm mình tỉnh táo hơn nhưng mí mắt ngày càng trĩu nặng, đầu óc rơi vào mơ hồ rồi bất giác thiếp đi.
" Yayoi? " Iori cúi người nhìn khuôn mặt yên tĩnh ngủ say của Yayoi, nhẹ giọng gọi một tiếng.
Thấy Yayoi vẫn ngủ không có phản ứng gì, khóe miệng anh nhếch lên đường cong thỏa mãn, anh nhẹ nhàng đặt quyển sách trên tay xuống rồi cẩn thận lấy cây bút ra khỏi tay Yayoi, bế cậu đặt lên giường của mình. Sau đó anh cũng lên giường và nằm xuống bên cạnh Yayoi.
Nghiêng người nhìn Yayoi đang ngủ say, Iori sờ sờ trán cậu: " Ngủ ngon. "
- -----------------------
Yayoi tỉnh dậy vì tiếng gõ cửa. Là một bệnh nhân bị huyết áp thấp nên việc rời giường vào mỗi buổi sáng là rất khó khắn đối với Yayoi, cậu nằm trên giường với đôi mắt mở lơ mơ khoảng chừng mười phút rồi mới từ từ tỉnh hẳn.
Nhìn trần nhà lạ lẫm phía trên, Yayoi bàng hoàng ngồi dậy nhớ lại tình huống đêm qua, hình như là cậu ngủ gật trong lúc Iori-san đang giảng bài a. Mà còn chiếm giường của người ta nữa, Yayoi không khỏi lấy tay che mặt, xấu hổ chết mất!
Tiếng gõ cửa không ngừng vang lên cắt đứt suy nghĩ của Yayoi, cậu bước xuống giường đi ra cửa, vừa mở cửa liền nhìn thấy một bóng dáng nhỏ nhắn ngã xuống trên mu bàn chân cậu.
" Gâu. " Vừa thấy được chủ nhân nhà mình, dự trữ lương thực phấn khích kêu một tiếng, nó thuần thục bám lấy chân Yayoi trèo lên trên vai cậu, cái đuôi của nó vẫy vẫy, lè lưỡi liếm má Yayoi một cách nhiệt tình.
" Đừng làm rộn, dự trữ lương thực. " Yayoi đẩy cái đầu của đầu dự trữ lương thực ra.
" Này, cậu là ai? Tại sao lại bước ra từ phòng của Iori-nii? " Một giọng nói đột nhiên vang lên ở cuối hành lang, Yayoi mới ngủ dậy nên còn hơi mơ màng, trong đầu nghĩ giọng nói này có chút quen quen.
Chủ nhân của giọng nói đã chạy tới ngay trước mặt cậu, khi đã nhìn thấy rõ khuôn mặt của Yayoi, hắn kinh ngạc nói: " Là cô! "
Đôi mắt đen láy sáng ngời của người trước mặt vẫn còn mang theo hơi nước mờ, ngũ quan tinh xảo đến không chân thật, đôi mắt tựa như hai viên kim cương đen khiến ai cũng bị thu hút ngay từ cái nhìn đầu tiên. Fuuto không ngờ rằng "cô gái" bí ẩn mà hắn chỉ nhìn thấy được đúng một lần lại xuất hiện ngay trong chính ngôi nhà của hắn, hơn nữa "cô ta" lại còn bước ra từ phòng của anh trai hắn.
Nhìn thấy rõ nam nhân trước mặt, Yayoi trong nháy mắt bay luôn cơn buồn ngủ: Đm! Đây chẳng phải là cái tên ở đêm hôm trước sao!
Chưa kịp để Yayoi mở miệng thì Fuuto đã lên tiếng: " Sao cô lại ở trong nhà của tôi? "
Yayoi nhận ra đây chính là người con trai thứ mười hai đã bước vào showbiz từ lúc còn nhỏ mà trước đó Masaomi đã giới thiệu qua cho cậu, Asahina Fuuto---Thần tượng nổi tiếng nhất trong giới trẻ hiện nay.
Nghĩ rằng lần trước hắn đã nhìn thấy hình ảnh giả gái của chính mình, Yayoi nhục muốn đội quần. Cậu giả ngốc nhìn Fuuto: " Asahina Fuuto-kun, chúng ta đã gặp nhau trước đây rồi à? Tôi là..."
" Cô cho rằng chỉ cần cô cắt tóc thì tôi không nhận ra cô hả? Còn nữa, con chó của cô đã bán đứng cô rồi! Không lẽ cô định nói là có người lớn lên giống nhau lại còn trùng hợp nuôi chung một con chó giống nhau luôn hả?
Fuuto khoanh hai tay trước ngực cúi xuống nhìn Yayoi——— Ừm thì chính là cúi từ trên cao nhìn xuống, cái tên tiểu tử thúi Fuuto này vậy mà cao hơn cậu tận một cái đầu!!!
" Cô giả dạng làm con trai đến nhà chúng tôi có ý đồ gì? " Fuuto vẻ mặt ghét bỏ cùng hoài nghi.
Yayoi:....Giả dạng làm con trai?
Trên trán cậu nổi cái hắc tuyến, nhìn tên nhóc thúi trước mặt liền cảm giác muốn xông lên đánh hắn một trận, tốt nhất là nên đánh hắn mất luôn cái trí nhớ về đêm hôm đó: " Tôi là con trai, tên nhóc nhà cậu hãy mở to mắt ra để nhìn cho rõ. "
" Đùa gì vậy! Hơn nữa, cô mới gọi ai là nhóc hả! " Fuuto khá chắc trong số 10 người phụ nữ mà hắn nhìn thấy vào hôm đó — ngực của họ rất xẹp, nhưng thực sự vẫn có nhô lên chút!
Hắc tuyến trên trán Yayoi càng to hơn, cậu hơi cúi đầu, mái tóc dài che khuất đi đôi mắt của cậu, đôi môi hồng nhạt cong lên. Cả người đột nhiên toát ra hơi thở rùng rợn, giọng nói lạnh lùng hơi khàn khàn do cậu cố ý hạ thấp như muốn khơi dậy nỗi sợ hãi sâu trong tiềm thức của người khác.
" Nếu như cậu đã biết...vậy thì tôi phải xử lý cậu ở đây thôi. "
Fuuto lùi về sau mấy bước, đôi mắt nâu trà khiếp sợ nhìn Yayoi: " Cô! "
Bầu không khí giữa hai người bổng ngưng trệ, tạo cảm giác cực kì căng thẳng cùng khẩn trương, thời gian như đóng băng, đến cả hô hấp cũng thả chậm lại.
" Đùa cậu thôi =_= " Yayoi ngẩng đầu, khuôn mặt tinh xảo không chút gợn sóng, thỏa mãn nhìn vẻ mặt sợ hãi của Fuuto. Đêm hôm đó chính là một đêm lịch sử đen tối nhất trong cuộc đời cậu a! Nhục không gì sánh nổi!
" Khốn khiếp! " Nhận ra mình bị lừa, khuôn mặt đẹp trai của Fuuto xuất hiện một vệt đỏ, Từ nhỏ, hắn đã tham gia các hoạt động trong ngành giải trí vậy mà giờ lại bị kỹ năng diễn xuất của cô ta làm cho sợ hãi. Đúng là không thể tin được! Nhưng... cái loại khí chất này... không phải chỉ có những diễn viên nổi tiếng hàng đầu mới có thể toát ra được sao.
Nhìn ánh mắt mang theo ý cười của Yayoi, tuy rằng mặt cậu vẫn không biểu tình nhưng hắn chỉ cần liếc mắt thôi cũng có thể thấy được tâm tình sung sướng của cậu, Fuuto trong lòng vẫn không chịu thua.
Hắn chớp mắt một cái liền thay đổi biểu tình, trên khuôn mặt tuấn mỹ mang theo sự thâm tình chân thành, hắn đặt tay lên vai Yayoi, nhìn thẳng vào mắt cậu nhưng lại bị đắm chìm vào đôi mắt đen tuyền như muốn hút đi linh hồn người nhìn.
Sau khi hắn giật mình thoát ra khỏi sự lôi cuốn của đôi mắt kia, Fuuto xém chút nữa là giận quá hóa thẹn, hắn hạ thấp âm thanh, giọng nói từ tính lộ ra vẻ lưu luyến ái muội.
" Tôi vẫn luôn không quên được hình bóng của em vào đêm hôm đó. Trước giờ tôi vốn dĩ không tin vào cái được gọi là nhất kiến chung tình cho đến khi em xuất hiện, ngoại trừ nhất kiến chung tình ra thì tôi chẳng còn từ ngữ nào có thể diễn tả được lúc trái tim tôi đập kịch liệt khi nhìn thấy em. Và bây giờ tôi đã được gặp lại em, linh hồn tôi không ngừng mách bảo rằng nhất định phải là em, chỉ có thể là em! "
Yayoi ngây ra một lúc nhưng rất nhanh liền hiểu được ý đồ của Fuuto. Nói thật chứ kỹ thuật diễn suất của Fuuto rất tốt, ánh mắt cùng ngữ khí như vầy tạo cho người ta cảm giác như hắn chính là một chàng trai thâm tình nhưng sâu trong ánh mắt nâu trà của hắn, Yayoi vẫn nhìn ra được một tia khiêu khích.
——— Ôi thiếu niên chưa trải sự đời, hãy để anh đây tới dạy nhóc cái gọi là kỹ thuật diễn suất nha!~
Yayoi rũ mắt, đôi môi hồng nhạt mím chặt, từ góc nhìn của Fuuto, hắn chỉ có thể nhìn thấy hàng mi dài cong vút của cậu khẽ run rẩy như tựa như đang sợ hãi bất an, trên làn da mịn màng trắng nõn bỗng hiện lên nét đỏ ửng làm trong lòng Fuuto nhảy dựng lên, khoảng cách giữa hắn và cậu rất gần, hắn thậm chí còn có thể ngửi thấy mùi thơm tươi mát từ Yayoi.
Không hề chuẩn bị trước, Fuuto thất thần bắt gặp đôi mắt đen trong veo của Yayoi, cậu nhìn hắn chăm chú, ánh mắt lộ vẻ dịu dàng nhu tình khiến lòng người hóa thành một bãi nước ấm, giọng nói trong trẻo nhẹ nhàng như rót mật vào tai người nghe.
" Tôi thật sự rất vui, không ngờ Fuuto-kun đối với tôi cũng là loại cảm giác này. Tôi cũng rất thích Fuuto-kun a... "
Fuuto đầu óc trống rỗng, ánh mắt của cậu, lời nói của cậu, cả hai cái đó đã nói cho hắn biết là... hắn đang bị cậu tỏ tình!!
Trên cổ được một đôi tay vòng qua ôm lấy, khuôn mặt tinh xảo của Yayoi lại càng dựa sát vào lồng ngực của hắn. Fuuto chỉ cảm thấy trái tim hắn dường như muốn nhảy luôn ra ngoài, hô hấp hắn chậm lại, cảm thụ lấy hơi thở nóng bóng đang phà vô cổ hắn.
" Yusuke, em đứng đây làm gì vậy? " Một giọng nói ôn nhu vang lên trong hành lang đang yên tĩnh, sau đó lại truyền đến giọng nói hoang mang rối rắm của Yusuke.
" L–Louis-nii, à... ờm... thì em... em... "
Mái tóc đỏ rực lửa cực kỳ nổi bật của Yusuke đã lộ ra ngay ngã rẽ, hắn luống cuống tay chân muốn ngăn cản Louis lại nhưng đã không kịp.
Hình dáng hai con người đang dang tay ôm lấy nhau, tư thế lại vô cùng mập mờ đã xuất hiện trong tầm mắt Louis.
Louis: Hả? (・_・;)
Yusuke:....
Yayoi:....
Fuuto:....
- ----- Phòng khách tầng năm ------
Bởi vì là cuối tuần nên các anh em hầu như ở nhà hết, chỉ vắng mặt một số người đang đi công tác xa. Mà lí do các anh em đều tụ tập đủ ở phòng khách hoàn toàn không phải là vì chào đón người em trai Fuuti đi làm lâu ngày mới về.
Yusuke khuôn mặt đỏ ửng như con tôm luộc nói: " Tụi này đều thấy hết rồi, nếu không phải vì em và Louis-nii xuất hiện thì hai người đã hôn nhau luôn rồi! "
Nghe được câu cuối, sắc mặt của một số anh em liền biến sắc.
Đôi mắt nâu nhạt của Masaomi xẹt qua một tia âm u, anh đưa tay gãi gãi mái tóc màu nâu lông cừu, cười ôn hòa nói: " Làm sao có thể chứ? Có thể là do em nhìn nhầm đấy. "
Ukyo bình tĩnh nâng kính: " Chắc là do góc nhìn của em bị lệch thôi, Yusuke, em không cần làm quá lên. "
Lúc này Louis mới chậm rãi mở miệng: " Ah, hồi nãy là Fuuto cùng với Yayoi định hôn môi à? "
Trên mặt anh mang theo nụ cười hồn nhiên: " Anh cũng muốn được cùng Yayoi hôn môi nữa, cảm giác đó chắc chắn sẽ rất thích nha. "
Yayoi:....
Các anh em:....
" Sẽ không mang Yayoi-chan đáng yêu giao cho mọi người đâu~ " Tsubaki trực tiếp ôm lấy Yayoi đang ngồi bên cạnh.
" Yayoi-chan vừa mới bị tên tiểu quỷ Fuuto bắt nạt sao? Haizz, vừa gặp nhau mà đã làm ra loại chuyện này rồi, mai mốt Yayoi-chan nên tránh xa tên nhóc đó ra một chút! "
" Ai nói là mới gặp lần đầu tiên! " Nhìn thấy các anh trai nhà mình đều yêu thích Yayoi như vậy, trong lòng Fuuto liền khó chịu, nhịn không được muốn vạch trần cậu.
" Trước kia tụi em đã gặp nhau rồi nhưng mà khi đó cậu ta không phải trong hình dạng này a! "
Fuuto liếc mắt nhìn Yayoi, muốn nhìn thấy vẻ mặt hốt hoảng của cậu nhưng Yayoi trên mặt vẫn không biểu tình như cũ, cậu chỉ đưa tay đẩy khuôn mặt của Tsubaki xích xa ra, một lực chú ý cũng không thèm đặt lên người hắn khiến trong lòng Fuuto càng tức giận.
" Các anh có biết rằng cậu ta chính là con gái hay không! "
" Hả!? "
" Fuuto, em nhận lầm người rồi! " Azusa nhịn không được bật cười. Tuy rằng Yayoi lớn lên xinh đẹp tinh xảo nhưng lại là con trai hàng thật giá thật a.
" Không thể nào! Lần trước em chắc chắn rằng đã gặp được cậu ta--à không là cô ta! Em sẽ không nhận lầm đâu! " Fuuto nhìn các anh trai nhà mình bày ra vẻ mặt không tin, hắn lớn tiếng nói.
" Hể~ Vậy Yayoi-chan là con gái sao~? " Tsubaki kinh ngạc hỏi, anh nắm lấy cằm của cậu kéo lại gần hứng thú quan sát khuôn mặt Yayoi, thậm chí anh còn lấy tay sờ sờ hầu kết của cậu.
" Tsubaki-san! " Yayoi bắt lấy tay của Tsubaki, ánh mắt cậu nhìn anh đầy bất mãn, Tsubaki mỉm cười giơ hai tay lên làm động tác đầu hàng.
Yayoi quay sang Fuuto: " Đêm hôm đó là do hậu trường quá tối nên khiến cậu nhìn lầm mà thôi, Fuuto-kun tôi thực sự là con trai! "
Thật ngại khi phải giải thích rõ giới tính của cho người khác a. Hệ thống, mi mau lăn ra xem cái chuyện tốt mà mi đã làm đây này.
" Rõ ràng là cậu mặc váy! "
" Đó chỉ là cái quần ống rộng thôi! "
" Rõ ràng mái tóc của cậu dài như con gái! "
" Đó cũng chỉ là tóc giả! "
Fuuto vẫn không tin: " Còn ngực của cậu thì sao? Đừng có nói với tôi là cậu lót ngực giả đấy nhá. "
Yayoi nhìn Fuuto, vô cùng nghiêm túc nói: " Phải, là ngực giả đó. Hơn nữa, còn là loại cỡ lớn cơ! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.