Tống Mạn Chi Thần Vương

Quyển 8 - Chương 20: Diệp Phong vs Freed

Phương

24/11/2014

Levy là một pháp sư có nghiên cứu chuyên sâu về ký tự pháp thuật nên nàng có một số hiểu biết nhất định về ký tự cổ của Freed. Có lẽ nàng không mạnh bằng Freed, nhưng kiến thức của nàng không hề thua kém cậu ta. Chính vì thế mà không tốn quá nhiều thời gian, Levy đã hóa giải được ảnh hưởng của bức tường chắn kia.

Trong thời gian Levy bỏ ra tìm cách hóa giải vòng lá chắn, từng thành viên của Raijin Tribe lần lượt bị đánh bại. Đầu tiên là Evergreen bị Erza hạ một cách dễ dàng, sau đó là Bickslow đại bại dưới sự liên thủ của Lucy và Loke.

Thế nhưng mà mọi chuyện không hề tốt đẹp như mong đợi, trong thời gian đó, Hội Trưởng Makarov đã trở nên suy yếu do chịu quá nhiều áp lực.... Còn Laxus thì đã hoàn thành Thunder Palace bao quanh toàn bộ Thị trấn Magnolia này, chỉ vài phút nữa thôi thì chúng sẽ hoàn tất hủy diệt tất cả.

Dưới tình thế cấp bách này, Natsu và Gajeel bị buộc phải hạ Laxus nhanh nhất có thể.

Ờ mà lúc Levy hóa giải ảnh hưởng của vòng chắn, Diệp Phong cũng đã có thể không cần phải giả vờ bị chặn ở bên trong nữa mà bắt đầu đi ra ngoài “săn” Laxus. Cơ mà có một việc hắn cần phải làm trước đó đã.

......................................

Bên ngoài con sông bao quanh thị trấn Magnolia, Cana và Juvia vốn đang đuổi theo Freed nhưng lại bị dính vào bẫy của cậu ta, chỉ khi nào một trong hai người gục ngã thì cái kết giới đang bao quanh hai người mới chịu biến mất.

Là đồng đội, Cana không thể nào làm theo điều này, nàng đấm vào kết giới và hét về phía Freed:

“Freed. Thả ta ra. Chẳng lẽ cậu lại sợ khi phải chiến đấu với hai người phụ nữ chúng ta sao?”

Bị Cana khích tướng, Freed vẫn không hề có vẻ gì là bị ảnh hưởng, cậu liếc về Cana và trả lời một cách bình tĩnh:

“Ta chỉ không muốn làm bẩn tay mình mà thôi!”

“Tên khốn... Nói lại xem nào!”

Lúc Cana sắp nổi điên lên vì lời nói quá khinh thường người khác của Freed, Juvia chợt nói:

“Cậu ép những người động đội phải đánh nhau sao?”

“Đồng đội? Ngươi đừng quên ngươi từ là thành viên của Hội Phantom. Ai mà biết khi nào ngươi sẽ quay lưng đâm Fairy Tail một dao cơ chứ!”

Nghe thấy lời này của Freed, Juvia chợt trầm mặc. Vài giây sau, nàng bỗng lên tiếng:

“Được....... Vậy thì không còn cách nào khác!”

Dứt lời, toàn bộ thân thể của Juvia hóa thành một người nước. Dưới ánh mắt của Cana và Freed, Juvia bay thẳng lên phía bầu trời và tự nói:

“Nếu phải làm tổn thương đồng đội mình.... Juvia thà làm tổn thương chính mình còn hơn!”

Hiểu được ý đồ của nàng, cả Cana va Freed đều bật thốt:

“Không.... Juvia!”

“Sao? Những quả cầu đó?”

Đúng vậy, cái Juvia nhắm đến chính là những quả cầu của Thunder Palace được Laxus đặt trên không của thị trấn Magnolia, dù biết rằng nếu đánh vỡ một quả cầu sẽ phải chịu một đòn tấn công rất mạnh, nhưng Juvia thà làm thế còn hơn phải đánh nhau với Cana.

“Uỳnh!!”

Âm thanh va chạm cực mạnh vang lên... Thế nhưng đó không phải là tiếng quả cầu kia bị nổ, mà là tiếng tạo ra do đòn tấn công của Juvia bị ngăn lại. Thế nhưng người nào đã làm thế? Lại còn có đủ sức ngăn cản Juvia một cách dễ dàng? Nếu nói trong hội Fairy Tail thì có thể có khá nhiều người làm được, nhưng người có thể biết trước và xuất hiện ngay lúc này chỉ có thể là Diệp Phong mà thôi. Đúng vậy, chính là hắn, chỉ thấy hắn đang chặn hai tay của Juvia lại trước khi chúng chạm đến một trong nhưng quả cầu Thunder Palace.

Mỉm cười nhìn hai người, Diệp Phong trấn an:

“Cả hai yên tâm đi... Ta sẽ giải quyết chuyện tiếp theo!”

Thấy Diệp Phong xuất hiện ở chỗ này, Freed không hề e sợ, ít nhất là biểu hiện của cậu vào lúc này không có vẻ gì là lo sợ. Chỉ là cậu lại khá thắc mắc:

“Diệp Phong? Vòng chắn của ta chỉ ngăn tượng đá và những người trên tám mươi tuổi, sao ông và Natsu, Gajeel lại chịu ảnh hưởng của nó chứ?”

Vì sao ư? Vì tuổi của Diệp Phong vượt xa Freed có thể tưởng tượng, còn Natsu và Gajeel, chính họ cũng không biết nói gì đến Diệp Phong. Họa may thì Diệp Phong chỉ có thể suy đoán trong đầu chứ không chắc chắn, cơ mà hắn không định nói ra những suy đoán của mình cho Freed hay ai khác...

“Cái đó phải xem lại bản thân cậu đấy Freed. Vòng chắn đó là do cậu tạo ra mà! Và đừng nói nhiều, chuẩn bị chiến đấu với ta này!”



Diệp Phong vừa nói hết, Freed chợt nhếch mép cười:

“Không... Ta sẽ không đấu!”

Vừa dứt lời, kết giới đang bao quanh Cana và Juvia chợt mở rộng ra gấp đôi lúc nãy, bao bọc luôn cả Diệp Phong vào bên trong đó.

Biết Diệp Phong không đánh phụ nữ, mà Cana lại là người mà Diệp Phong khá để ý nên Freed chợt châm chọc:

“Sao nào? Ông sẽ chọn thế nào? Làm như điều mà Juvia định làm, phá hủy những quả cầu kia rồi mất sức chiến đấu. Hoặc là phá vỡ nguyên tắc của mình, nỡ lòng xuống tay với Cana và Juvia?”

Cũng hiểu được nguyên tắc của Diệp Phong, Cana bắt đầu lo lắng, nàng vội vàng nói với Diệp Phong:

“Diệp Phong! Cậu đừng làm bậy, cậu chính là hy vọng của Fairy Tail vào lúc này, hãy để ta và Juvia hy sinh là được rồi!”

“Hy sinh? Không... Cả hai không cần làm thế.....”

Nhìn về phía Freed đang chờ đợi, Diệp Phong trầm giọng:

“Cậu quá coi thường ta........ Có lẽ ta không làm gì với vòng chắn bao quanh chỗ lúc nãy, thế nhưng không có nghĩa là ta không làm gì được cái kết giới cỏn con này....”

Vừa nói, cánh tay phải của Diệp Phong được đưa lên ngang vai... Chứng kiến hành động của hắn, Freed chợt cảm thấy không ổn:

“Chẳng lẽ ông cho rằng mình có thể phá vỡ kết giới do ta lập ra sao?”

“Không phải cho rằng, mà là chắc chắn.... Kết giới của cậu..... chẳng là gì cả?”

“Rầm!”

Một đấm..... Dưới cái nhìn của ba người ở đây, Diệp Phong chỉ dùng một đấm đã khiến cho cái kết giới khiến biết bao đồng đội phải tự tàn sát với nhau vỡ nát, không chỉ thế, dư lực từ cú đấm còn khiến cho cây cầu ở đối diện bọn họ không xa phải rung chuyển dữ dội rồi vỡ nát. Không muốn tin, nhưng Freed không thể không thừa nhận sự thật đang diễn ra trước mắt mình:

“Đây...... Dù là Laxus cũng khó mà làm được điều này.... Đây là thực lực của người mạnh ngang ngửa ông ta sao?”

Kết giới đã vỡ, Diệp Phong bắt đầu bước đến trước mặt của Freed đến khi cả hai chỉ còn cách nhau ba mét rồi khoanh tay nói:

“Sao? Bây giờ cậu sẽ lựa chọn gì? Tự nguyện hóa giải kết giới bao bọc khắp Magnolia hay là bị ta ép phải làm điều đó? Nói trước là lúc này ta đang khó chịu đấy!”

Đứng gần Diệp Phong như thế này, Freed mới có thể cảm nhận rõ cái áp lực Diệp Phong mang lại là thế nào. Áp lực khiến cho lý trí của cậu thôi thúc bản thân phải tuân theo Diệp Phong, không được bất kính với người trước mặt mình. Chúng là thứ mà cậu chưa bao giờ cảm nhận được từ Laxus. Thế nhưng mà lòng trung thành của cậu dành cho Laxus lớn hơn cái lý trí kia nhiều, lợi dụng Diệp Phong đang khinh địch, Freed rút kiếm:

“Hắc Ám Văn Tự: Đau Đớn!”

“Hắc Ám Văn Tự: Sợ Hãi!”

“Hắc Ám Văn Tư: Đôi Cánh!”

“Hắc Ám Văn Tự: Hủy Diệt!”

Bốn phép thuật được cậu sử dụng trong tích tắc, trong đó Đôi Cánh là được trang bị lên chính cậu, trong khi ba Hắc Ám Văn Tư còn lại đều xuất hiện lần lượt tại trán, cổ và giữa ngực Diệp Phong.... nhìn Freed đang bay lơ lửng trên bầu trời như đang chờ xem cậu có thể làm gì được mình, Diệp Phong nhếch mép:

“Trò trẻ con!”

Ngay lập tức, một ngọn lửa cực kỳ khủng khiếp xuất hiện thiêu đốt toàn bộ các ký tự còn chưa kịp phát huy tác dụng kia khiến cho Freed không thể không hốt hoảng. Còn chưa kịp làm gì, Diệp Phong chợt xuất hiện ngay trước mặt cậu, hai tay hắn đều đang được bao bọc bởi ngọn lửa màu vàng óng lúc nãy:

“Hỏa Long Dực Công!”

“Ầm!!!!!”

Chỉ một đòn, Freed đã bị Diệp Phong đánh sâu xuống lòng đất, cơ mà có vẻ như Diệp Phong không có đuổi theo mà đang chờ điều gì đó. Đúng như dự đoán của hắn, Freed đã sử dụng đến pháp thuật mạnh nhất của mình:

“Cấm Thuật – Hắc Ám Văn Tự: Bóng Đêm!”

Tự sử dụng cấm thuật lên người, bề ngoài của Freed lập tức thay đổi không khác gì một con quỷ. Không những thế, sức mạnh của cậu còn được tăng lên nhiều hơn xa so với bình thường. Nhúng chân một phát phóng thẳng đến trước mặt Diệp Phong, Freed hét lớn:

“Đỡ này Diệp Phong!”



Dứt lời, hai cánh tay của cậu đã được bao bọc trong pháp thuật bóng tối của mình, sẵn sàng ăn thua đủ với Diệp Phong cho bằng được. Thấy được thế này, Diệp Phong vừa nhẹ nhàng né tránh các đòn đánh vừa lắc đầu ngao ngán:

“Vẫn chưa đủ... Chỉ thế này mà đòi biến Fairy Tail thành một Hội mạnh hơn cả bây giờ sao? Laxus.... Cậu không thể nào làm thế nổi đâu!”

Nghe thấy tiếng lẩm bẩm này của hắn, Freed càng tức giận, chỉ thấy cậu gồng toàn bộ sức mạnh của mình tạo ra một làn khói đen che mắt Diệp Phong.

“Gư aaaaaaaaaa!”

“Darkness Flare Bomb!”

Tụ tập toàn bộ sức mạnh vào quả cầu chính giữa hai tay, Freed đánh thẳng vào người Diệp Phong không để cho hắn làm ra hành động phòng bị nào.

Cơ mà Freed còn quá xem thường Diệp Phong rồi. Bị Darkness Flare Bomb đánh thẳng lên người, ngoại trình quần áo bị rách một lỗ thủng giữa ngực thì Diệp Phong vẫn không hề lùi về phía sau một bước nào dù cả hai đang lơ lửng trên không trung. Thấy vậy, Freed hô lên bằng dáng vẻ sợ hãi:

“Không thể nào! Không một vết trầy sao chứ?”

Không quan tâm về phản ứng của Freed cho lắm, Diệp Phong mở miệng khen:

“Không hổ danh là thành viên của Raijin Tribe..... Các phép thuật mạnh nhất của cậu đã được ta ghi nhớ rồi.... Và bây giờ là lúc cậu chịu hậu quả do chính mình phải nhận lấy... Ta tôn trọng cậu, thế nên ta sẽ đánh bại cậu bằng phép thuật của người cậu luôn trung thành!”

“Xoẹt xoẹt!”

Vừa nói, thân thể của Diệp Phong chợt được bao bọc trong vô số tia sét vàng óng. Nhận ra phép thuật Diệp Phong sắp sử dụng, Freed bật thốt:

“Đây là......!”

“Ầm!!!!”

Không để cho cậu kịp nói hết câu, một tiếng sấm rền vang lên ngay giữa bầu trời.... Và trong ánh sáng còn sót lại, Freed bỗng rơi tự do từ giữa không trung xuống mặt đất, thân thể của cậu đang bóc khói khét lẹt và không hề nhúc nhích ngay cả khi chạm đất.

Vài giây sau, Diệp Phong cũng đã hạ xuống bên cạnh Freed đang ngất. Sử dụng Pháp tắc Mộc của mình, hắn dễ dàng trị một phần thương thế mà Freed phải chịu giúp cậu thoát khỏi tình trạng nguy kịch. Đứng từ xa, Cana và Juvia đều chứng kiến cảnh này và cũng không hề có ý phản đối...

Vừa khôi phục, nhìn thấy Diệp Phong đang đứng bên cạnh mình, không cần nghĩ nhiều Freed cũng đã biết chuyện gì vừa diễn ra, cậu chợt hỏi:

“Sao lại cứu ta? Sao không để ta đền tội đi chứ?”

Lắc đầu, Diệp Phong mở miệng:

“Cậu đã nhận đủ rồi... Lúc nãy cậu là kẻ thù, nhưng bây giờ cậu chính là một thành viên của Fairy Tail... Là đồng đội của ta... Ta sẽ không để cậu chết vì cuộc chiến vô nghĩa này!”

“Không bao giờ! Đồng đội của ta là Laxus, chỉ duy nhất cậu ấy mà thôi!”

“Đừng tự dối mình......... Cậu nhận ra mà đúng không? Không chỉ cậu, mà cả Laxus cũng đang không chịu thừa nhận suy nghĩ thật sự của bản thân, cố gắng chối bỏ tình cảm mà các cậu thật sự dành cho Fairy Tail!”

“Ta.....................!”

............................................

“Diệp Phong.... Cana, Juvia!”

Lúc này, tiếng gọi từ phía xa vang lên văng vẳng, đó là âm thanh do Mira phát ra. Chỉ thấy nàng đang vác Elfman đi dần về hướng bên này...

Vừa đến nơi, chứng kiến Freed còn đang nằm đó, Mira và Elfman chợt trở nên đề phòng:

“Freed.....!”

Thấy hai người tỏ ra như thế, Diệp Phong cười cười:

“Cậu ta mất khả năng chiến đấu rồi... hai người không cần sợ!”

“Ờ ờ!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tống Mạn Chi Thần Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook