Quyển 2 - Chương 37: Không tựa đề
Phương
10/02/2014
Trong phòng của Diệp Phong khi hắn còn ở đội 4 , Lisa đang ngồi trên ghế để chờ đợi gì đó . Nàng có cảm giác, hôm nay, Diệp Phong sẽ đến gặp
nàng . Vì vậy, từ hôm qua đến giờ,nàng chỉ ở trong căn phòng này . Chợt, giọng nói của người mà nàng chờ đã lâu vang lên bên tai nàng :
“ Nàng đã chờ lâu lắm rồi ư ?”
Lúc đó, Diệp Phong cũng hiện ra ở phía sau nàng, sau đó hắn ôm lấy nàng từ phía sau .
“ Không lâu ! Chẳng là gì với 50 năm qua !” Lisa lắc đầu trả lời . Giọng nói của nàng hơi khàn khàn, chứng tỏ cảm xúc của nàng không hề bình tĩnh . Có thể nghe được cảm xúc của nàng , Diệp Phong cảm thấy áy náy, từ lúc này, hắn quyết tâm sẽ không để cô gái nào yêu mình phải chờ đợi như thế này nữa . Hắn ôm chặc Lisa lại rồi nói :
“ Xin lỗi, sau này, ta sẽ bù đắp cho các nàng, sẽ không có chuyện tương tự diễn ra nữa !”
“ Có lời này của ngươi là ta yên tâm rồi !” Lisa cười cười đáp . Lúc này, 2 tay nàng cũng đã nắm chặt lấy tay Diệp Phong , giống như sợ là sẽ phải xa hắn 1 lần nữa .
Diệp Phong đi đến trước người Lisa, hắn ngồi xuống, nhìn kỹ vào gương mặt của nàng . 50 năm nay, Lisa đã thay đổi 1 tý, không còn nét ngây thơ trên mặt nàng nữa , thay thế vào đó là sự thành thục, lạnh lùng . Diệp Phong tự hỏi, nếu hắn và nàng không xa nhau thì nàng có lạnh lùng thế này không ?. Lấy tay sờ vào khuôn mặt của Lisa, Diệp Phong nói :
“ Nàng có vẻ thành thục hơn trước kia !”
“ Ta vẫn vậy, vẫn yêu ngươi như thế !” Ngắm khuôn mặt Diệp Phong , Lisa nói .
“ Ta biết, ta tin tưởng ngươi !” Ôm lại Lisa 1 lần nữa, Diệp Phong vừa ngửi tóc của nàng vừa nói .
Nhưng mà, đúng lúc 2 người đang anh anh em em thì còi báo động vang lên .
“ Có kẻ đột nhập, các tử thần chuẩn bị chiến đấu .”
Cả 2 vừa nghe âm thanh này thì đều dừng việc đang làm lại, Lisa nhìn vào Diệp Phong như đang hỏi “ Làm gì bây giờ ?” . Thấy nàng đang phân vân, Diệp Phong cười đáp :
“ Ngươi sửa soạn nhanh lên, ta và ngươi cùng đến Tổng bộ gặp ngài Yamamoto !”
........
Khi Diệp Phong ôm lấy Lisa đi đến Tổng bộ, thì 2 người đã bắt gặp Tổng đội trưởng Yamamoto đang ngồi ở đó uống trà . Không hề che giấu mình, Diệp Phong bước vào rồi ngồi xuống 1 chiếc ghế có sẵn trong phòng .
“ Tổng đội trưởng ! Lâu quá không gặp, ngài vẫn khỏe mạnh như xưa !”
Vừa thấy Diệp Phong , mắt của Yamamoto hơi giật 1 tý, sau đó lại híp mắt như cũ rồi uống trà, coi như thấy Diệp Phong là không có chuyện gì đặc biệt .
“ Ủa ? Ngài gặp ta mà không thấy gì bất ngờ sao ?” Thấy Yamamoto không có biểu hiện gì, Diệp Phong hơi thất vọng nói .
“ Hừm, ngươi qua mặt được ai chứ đừng hòng qua mặt lão phu, đối với sức mạnh của ngươi, ta là người hiểu rõ nhất, nếu ngươi bị đánh bại thì không nói, bị giết thì đúng là hoang đường . Bởi vì nếu ngươi muốn chạy, lão phu cũng không có cách đuổi kịp ngươi !”
Đặt chén trà trong tay xuống, Yamamoto nói tiếp :
“ Nhưng ta lại thắc mắc là, ai có thể ép ngươi đến như vậy, chính xác hơn là tại sao ngươi phải làm như thế ?”
“ Chuyện đó .......” Diệp Phong mở miệng trả lời, nhưng mà vừa nói vài chữ, hắn đã dừng lại . Vì vào lúc này, cửa phòng đã mở ra, và Unohana bước vào . cả 2 nhìn nhau, đều ngẩn người trong giây lát .
Cả 2 nhìn nhau 1 hồi lâu, đến lúc Yamamoto chịu không nổi nữa ho “ khụ “ 1 cái, làm cho 2 người hồi phục tinh thần .
“ Diệp Phong đội phó , không ngờ ngươi còn sống . Thật đáng mừng !” Unohana cố gắng kìm nén cảm xúc lại rồi cười chào hỏi Diệp Phong , giống như không hề quen biết .
Mà Diệp Phong cũng gật đầu đáp lại lời nàng, cứ như là nói với 1 người bạn bình thường .
“ Unohana đội trưởng, lâu quá không gặp .!”
Sau đó , chờ Unohana ngồi vào chỗ, Diệp Phong nói với Tổng đội trưởng :
“ Tổng đội trưởng à , điều ngài muốn biết thì chỉ qua vài ngày nữa là biết ngay thôi, ta nói hay không cũng vậy !”
Thấy Yamamoto gật đầu, Diệp Phong vừa cười vừa nói tiếp :
“ Ta thấy Seireitei trải qua 50 năm cũng có nhiều nhân vật mới quá nhỉ, thật làm cho ta nhớ về ngày xưa . Hiện giờ ta muốn kiểm tra các thành viên mới 1 chút, ngài cảm thấy thế nào ??”
“ Ừm , nếu ngươi muốn thì làm đi, ta cũng cảm thấy bọn họ quá an nhàn rồi, nên cho bọn họ 1 ít giáo huấn !”
Được Yamamoto ủng hộ, Diệp Phong cười cười, sau đó, 1 làn khói trắng tỏa ra . Đợi luồn khói tan đi hết, Yamamoto và Unohana đều ngạc nhiên nhìn vào Diệp Phong . Chỉ thấy có thêm 3 Diệp Phong nữa xuất hiện ở đây .
“ Xuất phát đi !!” Diệp Phong ra lệnh cho 3 phân thân, sau đó ngồi uống trà nhàn nhã như cũ . Sau khi nghe lệnh của Diệp Phong , cả 3 phân thân đều thuấn bộ đi đến nơi khác .
“ Cái này là ???” Bình tĩnh lại sau khi thấy việc mới xảy ra, Yamamoto hỏi Diệp Phong .
“ À ? Cái này là thuật phân thân, ta đã nghiên cứu trong thời gian rời đi! Chỉ tiếc là mỗi phân thân chỉ có 30% sức mạnh của bản thân ta .!” Diệp Phong nói như không có việc gì, mà Tổng đội trưởng Yamamoto cũng thở phào , ngài cứ nghĩ các phân thân đều ngang bằng với Diệp Phong , thế thì thật là kinh khủng .
“ Nếu ngài muốn, ta cũng có thể trao thuật này cho ngài !” Diệp Phong ném cho Yamamoto 1 củ cà rốt .
“ Ngươi có điều kiện gì ??” Yamamoto không hề ngây thơ, ngài không tin là Diệp Phong tốt bụng như thế, vì thế, ngài hỏi điều kiện của Diệp Phong .
“ Đúng là Tổng đội trưởng , rất hiểu ý ta, nhưng mà hiện giờ chưa đến lúc nói điều kiện, để ta tập trung điều khiển các phân thân đã .” Nói rồi, Diệp Phong nhắm mắt lại để dồn ý thức về phía phân thân . Mà Yamamoto, Unohana cũng biết điều mà im lặng . Còn Lisa, nãy giờ nàng chỉ ngồi nép bên người Diệp Phong , không hề nói lời này . Thấy Diệp Phong đã nhắm mắt lại, nàng vẫn giữ nguyên tư thế, thỉnh thoảng liếc nhìn Yamamoto, còn toàn bộ thời gian còn lại thì nàng chỉ chú ý vào Diệp Phong và Unohana .
“ Nàng đã chờ lâu lắm rồi ư ?”
Lúc đó, Diệp Phong cũng hiện ra ở phía sau nàng, sau đó hắn ôm lấy nàng từ phía sau .
“ Không lâu ! Chẳng là gì với 50 năm qua !” Lisa lắc đầu trả lời . Giọng nói của nàng hơi khàn khàn, chứng tỏ cảm xúc của nàng không hề bình tĩnh . Có thể nghe được cảm xúc của nàng , Diệp Phong cảm thấy áy náy, từ lúc này, hắn quyết tâm sẽ không để cô gái nào yêu mình phải chờ đợi như thế này nữa . Hắn ôm chặc Lisa lại rồi nói :
“ Xin lỗi, sau này, ta sẽ bù đắp cho các nàng, sẽ không có chuyện tương tự diễn ra nữa !”
“ Có lời này của ngươi là ta yên tâm rồi !” Lisa cười cười đáp . Lúc này, 2 tay nàng cũng đã nắm chặt lấy tay Diệp Phong , giống như sợ là sẽ phải xa hắn 1 lần nữa .
Diệp Phong đi đến trước người Lisa, hắn ngồi xuống, nhìn kỹ vào gương mặt của nàng . 50 năm nay, Lisa đã thay đổi 1 tý, không còn nét ngây thơ trên mặt nàng nữa , thay thế vào đó là sự thành thục, lạnh lùng . Diệp Phong tự hỏi, nếu hắn và nàng không xa nhau thì nàng có lạnh lùng thế này không ?. Lấy tay sờ vào khuôn mặt của Lisa, Diệp Phong nói :
“ Nàng có vẻ thành thục hơn trước kia !”
“ Ta vẫn vậy, vẫn yêu ngươi như thế !” Ngắm khuôn mặt Diệp Phong , Lisa nói .
“ Ta biết, ta tin tưởng ngươi !” Ôm lại Lisa 1 lần nữa, Diệp Phong vừa ngửi tóc của nàng vừa nói .
Nhưng mà, đúng lúc 2 người đang anh anh em em thì còi báo động vang lên .
“ Có kẻ đột nhập, các tử thần chuẩn bị chiến đấu .”
Cả 2 vừa nghe âm thanh này thì đều dừng việc đang làm lại, Lisa nhìn vào Diệp Phong như đang hỏi “ Làm gì bây giờ ?” . Thấy nàng đang phân vân, Diệp Phong cười đáp :
“ Ngươi sửa soạn nhanh lên, ta và ngươi cùng đến Tổng bộ gặp ngài Yamamoto !”
........
Khi Diệp Phong ôm lấy Lisa đi đến Tổng bộ, thì 2 người đã bắt gặp Tổng đội trưởng Yamamoto đang ngồi ở đó uống trà . Không hề che giấu mình, Diệp Phong bước vào rồi ngồi xuống 1 chiếc ghế có sẵn trong phòng .
“ Tổng đội trưởng ! Lâu quá không gặp, ngài vẫn khỏe mạnh như xưa !”
Vừa thấy Diệp Phong , mắt của Yamamoto hơi giật 1 tý, sau đó lại híp mắt như cũ rồi uống trà, coi như thấy Diệp Phong là không có chuyện gì đặc biệt .
“ Ủa ? Ngài gặp ta mà không thấy gì bất ngờ sao ?” Thấy Yamamoto không có biểu hiện gì, Diệp Phong hơi thất vọng nói .
“ Hừm, ngươi qua mặt được ai chứ đừng hòng qua mặt lão phu, đối với sức mạnh của ngươi, ta là người hiểu rõ nhất, nếu ngươi bị đánh bại thì không nói, bị giết thì đúng là hoang đường . Bởi vì nếu ngươi muốn chạy, lão phu cũng không có cách đuổi kịp ngươi !”
Đặt chén trà trong tay xuống, Yamamoto nói tiếp :
“ Nhưng ta lại thắc mắc là, ai có thể ép ngươi đến như vậy, chính xác hơn là tại sao ngươi phải làm như thế ?”
“ Chuyện đó .......” Diệp Phong mở miệng trả lời, nhưng mà vừa nói vài chữ, hắn đã dừng lại . Vì vào lúc này, cửa phòng đã mở ra, và Unohana bước vào . cả 2 nhìn nhau, đều ngẩn người trong giây lát .
Cả 2 nhìn nhau 1 hồi lâu, đến lúc Yamamoto chịu không nổi nữa ho “ khụ “ 1 cái, làm cho 2 người hồi phục tinh thần .
“ Diệp Phong đội phó , không ngờ ngươi còn sống . Thật đáng mừng !” Unohana cố gắng kìm nén cảm xúc lại rồi cười chào hỏi Diệp Phong , giống như không hề quen biết .
Mà Diệp Phong cũng gật đầu đáp lại lời nàng, cứ như là nói với 1 người bạn bình thường .
“ Unohana đội trưởng, lâu quá không gặp .!”
Sau đó , chờ Unohana ngồi vào chỗ, Diệp Phong nói với Tổng đội trưởng :
“ Tổng đội trưởng à , điều ngài muốn biết thì chỉ qua vài ngày nữa là biết ngay thôi, ta nói hay không cũng vậy !”
Thấy Yamamoto gật đầu, Diệp Phong vừa cười vừa nói tiếp :
“ Ta thấy Seireitei trải qua 50 năm cũng có nhiều nhân vật mới quá nhỉ, thật làm cho ta nhớ về ngày xưa . Hiện giờ ta muốn kiểm tra các thành viên mới 1 chút, ngài cảm thấy thế nào ??”
“ Ừm , nếu ngươi muốn thì làm đi, ta cũng cảm thấy bọn họ quá an nhàn rồi, nên cho bọn họ 1 ít giáo huấn !”
Được Yamamoto ủng hộ, Diệp Phong cười cười, sau đó, 1 làn khói trắng tỏa ra . Đợi luồn khói tan đi hết, Yamamoto và Unohana đều ngạc nhiên nhìn vào Diệp Phong . Chỉ thấy có thêm 3 Diệp Phong nữa xuất hiện ở đây .
“ Xuất phát đi !!” Diệp Phong ra lệnh cho 3 phân thân, sau đó ngồi uống trà nhàn nhã như cũ . Sau khi nghe lệnh của Diệp Phong , cả 3 phân thân đều thuấn bộ đi đến nơi khác .
“ Cái này là ???” Bình tĩnh lại sau khi thấy việc mới xảy ra, Yamamoto hỏi Diệp Phong .
“ À ? Cái này là thuật phân thân, ta đã nghiên cứu trong thời gian rời đi! Chỉ tiếc là mỗi phân thân chỉ có 30% sức mạnh của bản thân ta .!” Diệp Phong nói như không có việc gì, mà Tổng đội trưởng Yamamoto cũng thở phào , ngài cứ nghĩ các phân thân đều ngang bằng với Diệp Phong , thế thì thật là kinh khủng .
“ Nếu ngài muốn, ta cũng có thể trao thuật này cho ngài !” Diệp Phong ném cho Yamamoto 1 củ cà rốt .
“ Ngươi có điều kiện gì ??” Yamamoto không hề ngây thơ, ngài không tin là Diệp Phong tốt bụng như thế, vì thế, ngài hỏi điều kiện của Diệp Phong .
“ Đúng là Tổng đội trưởng , rất hiểu ý ta, nhưng mà hiện giờ chưa đến lúc nói điều kiện, để ta tập trung điều khiển các phân thân đã .” Nói rồi, Diệp Phong nhắm mắt lại để dồn ý thức về phía phân thân . Mà Yamamoto, Unohana cũng biết điều mà im lặng . Còn Lisa, nãy giờ nàng chỉ ngồi nép bên người Diệp Phong , không hề nói lời này . Thấy Diệp Phong đã nhắm mắt lại, nàng vẫn giữ nguyên tư thế, thỉnh thoảng liếc nhìn Yamamoto, còn toàn bộ thời gian còn lại thì nàng chỉ chú ý vào Diệp Phong và Unohana .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.