Quyển 8 - Chương 31: Lỗ hổng không gian
Phương
18/12/2014
Đến lúc này thì cũng không cần giấu nữa, thật ra nhiệm vụ trăm năm có nội dung như thế này:
Tại một vùng đất rộng lớn, chiếm diện tích khá lớn trong vương quốc Fiore, người ta gọi đó là vùng đất chết. Vì sao? Vì toàn bộ vùng đất này có vô số khung cảnh đổ nát đã trải qua mấy trăm năm, nó bị bao phủ bởi một đám mây máu cực kỳ nguy hiểm, không có bất cứ sinh vật nào tồn tại được trong toàn bộ khu vực mây máu bao phủ, chưa kể đến trọng lực tại nơi này lớn hơn bên ngoài đến hai lần.... Cũng chính vì thế mà vô số người đã mất mạng khi lỡ lạc bước vào vùng đất này. Và rồi vào một trăm năm trước, đã có người treo thưởng cho nhiệm vụ này. Tiếc thay đến tận bây giờ chẳng có ai có thể hóa giải lời nguyền nơi đây.
Vừa bước vùng đất này, Diệp Phong đã có thể cảm thấy pháp tắc Huyết nồng nặc lạ thường, cũng khó trách sao mà không ai hoàn thành nhiệm vụ này, muốn làm được việc đó thì người kia phải lĩnh hội được một phần pháp tắc Huyết, còn cần phải có một sức mạnh đủ lớn để xóa đi những đám mây máu này. Nếu là Gildarts thì ông ta có thể sống sót trong này là bình thường, nhưng nếu bảo ông ta giải quyết tình trạng nơi đây thì thật không thể nào.
Không nghĩ mọi chuyện chỉ có thể này, Diệp Phong dùng Thần Thức quét một vòng xung quanh nơi này để tìm hiểu thêm, và rồi hắn đã phát hiện ra một số thứ thú vị....
Không vội tìm hiểu những thứ kia, Diệp Phong quyết định xóa bỏ những đám mây máu cản trở tầm nhìn kia đã. Như đã nói ở trên, tại Fiore khó có ai đủ điều kiện để giải quyết chuyện này, đó là không tính tới sự tồn tại của Diệp Phong. Hắn đã lĩnh ngộ hoàn toàn gần ba ngàn pháp tắc, sức mạnh đủ sức hủy diệt thế giới, không có lý do gì hắn không làm được cả.
Chỉ dùng ý thức, Diệp Phong đã khiến cản vật nơi đây biến đổi kinh khủng. Lấy hắn làm trung tâm, một con lốc xoáy khổng lồ xuất hiện cuống tất cả những đám mây máu về phía đó... Chỉ trong chưa đến một phút, toàn bộ số mây máu trên vùng đất rộng lớn này đã tập trung ngay xung quanh Diệp Phong. Cảm thấy đã đến thời điểm thích hợp, hắn chợt hít mạnh một hơi, thứ đã hại chết bao nhiêu người kia lập tức bị Diệp Phong nuốt chửng trong tích tắc.
“Ực!!!!”
Ngắm nhìn xung quanh không còn chút mây máu nào, Diệp Phong cũng yên tâm rồi Thuấn Di. Mục tiêu của hắn chính là dưới lòng đất, nơi hắn đã phát hiện ra một thứ cực kỳ hay ho.
Không một ai biết được rằng dưới lòng đất của vùng đất chết chóc này lại tồn tài một hang động khổng lồ có diện tích hàng trăm dặm vuông... Và ở trước mặt Diệp Phong lúc này là một tấm bia đá có kích cỡ bình thường cùng một cánh cửa khổng lồ cao đến vài dặm. Nhìn lên tấm bia, nhờ Hệ Thống mà Diệp Phong không gặp khó khăn gì để dịch được ngôn ngữ này:
“Không biết vì sao? Không biết từ bao giờ? Chỉ biết rằng khi ta sinh ra đã được dạy bảo phải bảo vệ Xuyên Giới Môn, không được có ý đồ sử dụng, không được bước một chân ra phía sau cánh cửa. Cả bộ tộc ta đều có trách nhiệm đó... Thế nhưng một ngày kia, phong ấn trên cánh cửa sụp đổ, và rồi Huyết Vụ đã lan rộng khi mà chúng ta còn chưa kịp phản ứng... Nhìn từng người từng người ngã xuống, ta biết bản thân mình cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian nữa nên đã viết ra những lời này. Nếu ai đó đọc được thì có nghĩa là ngươi có thể sống sót khỏi Huyết Vụ kia, dù vậy cũng đừng tò mò mà bước ra sau cánh cửa nếu không sẽ lãnh hậu quả mất mạng.”
Lời cảnh cáo khá là rõ ràng mà lại đầy sức uy hiếp, thế nhưng chỉ bấy nhiêu làm gì khiến cho Diệp Phong ngán ngẩm chứ? Dựa vào Thần Thức mà hắn đã biết cái gì đang nằm sau cánh cửa từ đầu rồi, chẳng có lý do gì khiến cho hắn sợ cả.
Bước đến cánh cửa khổng lồ đã đổ nát vì trải qua một thời gian quá dài, Diệp Phong dễ dàng đi qua nó để đến được trước thứ bên trong, cũng là ngọn nguồn của mọi biến cố ở nơi đây.
Còn chưa đến mục tiêu, vô số lưỡi đao vô hình đã lao đến bên người Diệp Phong như muốn xé hắn thành từng mảnh vụn, đây chính là những thứ vốn có trong vùng Không Gian Loạn Lưu chứ không phải gì khác. Cơ mà Diệp Phong đã lĩnh ngộ hoàn toàn Pháp tắc Không Gian, những thứ này chẳng thể ngăn cản hắn tiếp cận mục tiêu của mình.
Không phải thứ gì lạ lẫm, đấy chính là một lỗ hổng thời không, thứ gọi là Huyết Vụ kia cũng đang tràn ra từ chính thứ này, trọng lực lạ thường trên vùng đất này cũng do lỗ hổng này tạo ra tất....
Cơ mà Lỗ Hổng này khá lạ, Diệp Phong có thể nhìn thấy rõ lối ra đằng sau nó.... điều này khiến cho hắn lẩm bẩm:
“Chẳng lẽ đây là thế giới tiếp xúc với thế giới Fairy Tail?”
Thế giới nào mà lại tiếp xúc với thế giới Fairy Tail thế này? Vả lại nhìn sự chênh lệch của vòng chảy thời gian của hai thế giới càng khiến Diệp Phong càng tò mò muốn tiến vào đó. Cái chênh lệch đó là như thế nào? Thì ra nếu nói dòng chảy thời gian của thế giới Fairy Tail là con rùa thì của thế giới kia chẳng khác gì con sống chảy xiết, ý nghĩa là nếu thế giới kia trôi qua vài năm đi nữa thì tại Fairy Tail cũng chỉ có một hai ngày hoặc tháng mà thôi.
Chính vì lẽ đó mà hắn không hề có vướng bận nào để đưa ra quyết định tiến vào thế giới mà mình chưa biết rõ này...
Nghĩ là làm, Diệp Phong cất bước tiến vào lỗ hổng...
“Ầm ầm ầm!!!”
Ngay khi thân thể của Diệp Phong biến mất, một chấn động dữ dội tạo ra từ lỗ hổng kia khiến cho cả vùng đất đều rung rinh.... Dùng mắt thường ta có thể thấy được cảnh lỗ hổng không gian kia đang dần dần khép lại, chuyện gì đang diễn ra? Chương sau sẽ rõ!
Tại một vùng đất rộng lớn, chiếm diện tích khá lớn trong vương quốc Fiore, người ta gọi đó là vùng đất chết. Vì sao? Vì toàn bộ vùng đất này có vô số khung cảnh đổ nát đã trải qua mấy trăm năm, nó bị bao phủ bởi một đám mây máu cực kỳ nguy hiểm, không có bất cứ sinh vật nào tồn tại được trong toàn bộ khu vực mây máu bao phủ, chưa kể đến trọng lực tại nơi này lớn hơn bên ngoài đến hai lần.... Cũng chính vì thế mà vô số người đã mất mạng khi lỡ lạc bước vào vùng đất này. Và rồi vào một trăm năm trước, đã có người treo thưởng cho nhiệm vụ này. Tiếc thay đến tận bây giờ chẳng có ai có thể hóa giải lời nguyền nơi đây.
Vừa bước vùng đất này, Diệp Phong đã có thể cảm thấy pháp tắc Huyết nồng nặc lạ thường, cũng khó trách sao mà không ai hoàn thành nhiệm vụ này, muốn làm được việc đó thì người kia phải lĩnh hội được một phần pháp tắc Huyết, còn cần phải có một sức mạnh đủ lớn để xóa đi những đám mây máu này. Nếu là Gildarts thì ông ta có thể sống sót trong này là bình thường, nhưng nếu bảo ông ta giải quyết tình trạng nơi đây thì thật không thể nào.
Không nghĩ mọi chuyện chỉ có thể này, Diệp Phong dùng Thần Thức quét một vòng xung quanh nơi này để tìm hiểu thêm, và rồi hắn đã phát hiện ra một số thứ thú vị....
Không vội tìm hiểu những thứ kia, Diệp Phong quyết định xóa bỏ những đám mây máu cản trở tầm nhìn kia đã. Như đã nói ở trên, tại Fiore khó có ai đủ điều kiện để giải quyết chuyện này, đó là không tính tới sự tồn tại của Diệp Phong. Hắn đã lĩnh ngộ hoàn toàn gần ba ngàn pháp tắc, sức mạnh đủ sức hủy diệt thế giới, không có lý do gì hắn không làm được cả.
Chỉ dùng ý thức, Diệp Phong đã khiến cản vật nơi đây biến đổi kinh khủng. Lấy hắn làm trung tâm, một con lốc xoáy khổng lồ xuất hiện cuống tất cả những đám mây máu về phía đó... Chỉ trong chưa đến một phút, toàn bộ số mây máu trên vùng đất rộng lớn này đã tập trung ngay xung quanh Diệp Phong. Cảm thấy đã đến thời điểm thích hợp, hắn chợt hít mạnh một hơi, thứ đã hại chết bao nhiêu người kia lập tức bị Diệp Phong nuốt chửng trong tích tắc.
“Ực!!!!”
Ngắm nhìn xung quanh không còn chút mây máu nào, Diệp Phong cũng yên tâm rồi Thuấn Di. Mục tiêu của hắn chính là dưới lòng đất, nơi hắn đã phát hiện ra một thứ cực kỳ hay ho.
Không một ai biết được rằng dưới lòng đất của vùng đất chết chóc này lại tồn tài một hang động khổng lồ có diện tích hàng trăm dặm vuông... Và ở trước mặt Diệp Phong lúc này là một tấm bia đá có kích cỡ bình thường cùng một cánh cửa khổng lồ cao đến vài dặm. Nhìn lên tấm bia, nhờ Hệ Thống mà Diệp Phong không gặp khó khăn gì để dịch được ngôn ngữ này:
“Không biết vì sao? Không biết từ bao giờ? Chỉ biết rằng khi ta sinh ra đã được dạy bảo phải bảo vệ Xuyên Giới Môn, không được có ý đồ sử dụng, không được bước một chân ra phía sau cánh cửa. Cả bộ tộc ta đều có trách nhiệm đó... Thế nhưng một ngày kia, phong ấn trên cánh cửa sụp đổ, và rồi Huyết Vụ đã lan rộng khi mà chúng ta còn chưa kịp phản ứng... Nhìn từng người từng người ngã xuống, ta biết bản thân mình cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian nữa nên đã viết ra những lời này. Nếu ai đó đọc được thì có nghĩa là ngươi có thể sống sót khỏi Huyết Vụ kia, dù vậy cũng đừng tò mò mà bước ra sau cánh cửa nếu không sẽ lãnh hậu quả mất mạng.”
Lời cảnh cáo khá là rõ ràng mà lại đầy sức uy hiếp, thế nhưng chỉ bấy nhiêu làm gì khiến cho Diệp Phong ngán ngẩm chứ? Dựa vào Thần Thức mà hắn đã biết cái gì đang nằm sau cánh cửa từ đầu rồi, chẳng có lý do gì khiến cho hắn sợ cả.
Bước đến cánh cửa khổng lồ đã đổ nát vì trải qua một thời gian quá dài, Diệp Phong dễ dàng đi qua nó để đến được trước thứ bên trong, cũng là ngọn nguồn của mọi biến cố ở nơi đây.
Còn chưa đến mục tiêu, vô số lưỡi đao vô hình đã lao đến bên người Diệp Phong như muốn xé hắn thành từng mảnh vụn, đây chính là những thứ vốn có trong vùng Không Gian Loạn Lưu chứ không phải gì khác. Cơ mà Diệp Phong đã lĩnh ngộ hoàn toàn Pháp tắc Không Gian, những thứ này chẳng thể ngăn cản hắn tiếp cận mục tiêu của mình.
Không phải thứ gì lạ lẫm, đấy chính là một lỗ hổng thời không, thứ gọi là Huyết Vụ kia cũng đang tràn ra từ chính thứ này, trọng lực lạ thường trên vùng đất này cũng do lỗ hổng này tạo ra tất....
Cơ mà Lỗ Hổng này khá lạ, Diệp Phong có thể nhìn thấy rõ lối ra đằng sau nó.... điều này khiến cho hắn lẩm bẩm:
“Chẳng lẽ đây là thế giới tiếp xúc với thế giới Fairy Tail?”
Thế giới nào mà lại tiếp xúc với thế giới Fairy Tail thế này? Vả lại nhìn sự chênh lệch của vòng chảy thời gian của hai thế giới càng khiến Diệp Phong càng tò mò muốn tiến vào đó. Cái chênh lệch đó là như thế nào? Thì ra nếu nói dòng chảy thời gian của thế giới Fairy Tail là con rùa thì của thế giới kia chẳng khác gì con sống chảy xiết, ý nghĩa là nếu thế giới kia trôi qua vài năm đi nữa thì tại Fairy Tail cũng chỉ có một hai ngày hoặc tháng mà thôi.
Chính vì lẽ đó mà hắn không hề có vướng bận nào để đưa ra quyết định tiến vào thế giới mà mình chưa biết rõ này...
Nghĩ là làm, Diệp Phong cất bước tiến vào lỗ hổng...
“Ầm ầm ầm!!!”
Ngay khi thân thể của Diệp Phong biến mất, một chấn động dữ dội tạo ra từ lỗ hổng kia khiến cho cả vùng đất đều rung rinh.... Dùng mắt thường ta có thể thấy được cảnh lỗ hổng không gian kia đang dần dần khép lại, chuyện gì đang diễn ra? Chương sau sẽ rõ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.