Quyển 2 - Chương 27: Vô đề
Phương
10/02/2014
1 thời gian ngắn trôi qua sau khi Yoruichi đến sống chung với Diệp Phong .
Hôm nay, Yoruichi có việc phải ra ngoài, chỉ còn mỗi Diệp Phong và 5 cô gái ở nhà .
Tối hôm đó . Ở nhà của Ichigo .
“ Này, tử thần, ngươi mau tìm cách cứu gia đình ta đi chứ !” Ichigo nhìn về 1 cô gái tử thần , hắn nói 1 cách gấp gáp .
“ Không còn cách nào rồi ! Chúng ta chỉ có thể chờ làm đồ ăn cho tên Hollow này thôi !” Lúc này, nữ tử thần đã bị thương, nàng nằm trên mặt đất rồi tuyệt vọng nói .
Nhưng mà đột nhiên, mắt của nàng sáng lên , nàng đã nghĩ đến cách nào đó, nữ tử thần quay về phía Ichigo mà hỏi :
“ Ngươi có muốn cứu gia đình của mình không ?”
“ Có cách sao ?!” Khi mà Ichigo đang tuyệt vọng, nghe thấy câu nói này, hắn ngẩng đầu lên nhìn vào nữ tử thần 1 cách hy vọng .
“ Ngươi phải trở thành tử thần ?!” Đưa mũi trảm hồn đao về phía Ichigo, nàng nói 1 cách nghiêm túc .
“ Hãy để Trảm Hồn Đao của ta đâm vào ngực ngươi, như vậy, ta sẽ truyền cho ngươi sức mạnh của ta !”
Sau khi nghe nàng nói như thế, Ichigo trầm mặc . Nhưng mà khi nhìn thoáng qua em gái mình cũng đang bị thương, nằm ở đó, Ichigo nắm chặc tay lại rồi nói với nữ tử thần :
“ Được rồi, tử thần, hãy đưa ta thanh kiếm, ta sẽ thử !”
“ Đừng gọi ta là tử thần, tên của ta là Kuchiki Rukia!” Nhìn lấy Ichigo, Rukia cười nói .
“ Hiểu, ta là Kurosaki Ichigo, hy vọng đây không phải là lần chào hỏi cuối cùng của chúng ta !”
“ Gào.....ào...o!” 1 Hollow lao về phía 2 người . Khi bàn tay không lồ của nó tiếp xúc với cả 2, thì 1 nguồn linh lực to lớn đến mức có thể so sánh với đệ tam tịch bùng nổ ra .
Cùng lúc đó, ở nhà Diệp Phong .
“ Ớ !” Nằm trên giường, Diệp Phong mở mắt ra .
“ Cuối cùng cũng đến lúc bắt đầu rồi à ! Cơ mà mặc kệ, hôm nay vận động thật mệt, phải ngủ bù . Ngày mốt xem hắn thế nào vậy” Mỉm cười lẩm bẩm 1 câu, Diệp Phong lại nhắm mắt lại đi ngủ tiếp .
Nhìn kỹ lại, có 2 người mỹ nhân không mảnh vải che thân đang ôm lấy Diệp Phong mà ngủ, đó là Nel và Harribel . Thế này, có lẽ bạn đọc cũng hiểu được “ vận động” trong lời Diệp Phong là gì rồi chứ .
2 ngày từ ngày Ichigo nhận được sức mạnh của tử thần, hôm nay là ngày Diệp Phong có tiết ở lớp Ichigo .
“ Reeng!”
“ Học sinh, Nghiêm !”
“ Mời các em ngồi !” Đưa tay lên làm tư thế đè xuống, Diệp Phong nói với học sinh cả lớp .
Đặt sách vở lên bàn giáo viên, Diệp Phong dò xét quanh lớp . Cuối cùng, hắn cũng đã thấy được mặt của Ichigo . Nhìn dáng vẻ của Ichigo, Diệp Phong thật muốn ôm bụng mà cười cho đã . Bất cứ 1 ai, sau khi nhận được 1 sức mạnh vượt xa người thường rồi kèm theo đó là trách nhiệm của họ, thì họ sẽ thay đổi rất nhanh . Giống như Ichigo , bình thường thì không có gì đặc biệt, nhưng mà hôm nay, hắn lại ra vẻ lạnh lùng, làm ra bộ dáng chững chạc . Có điều với mái tóc và độ tuổi của hắn thì điều đó chỉ là trò cười với Diệp Phong mà thôi .
Có nhịn cười, Diệp Phong lại nhìn về phía Rukia . Nhìn thấy nàng, Diệp Phong lại nghĩ đến Byakugan .
“ Này, em, em là học sinh mới mà thầy hiệu trưởng đã nói đúng không ? !”
Diệp Phong nói với Rukia . Nghe Diệp Phong hỏi, Rukia cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Diệp Phong , sau đó, nàng sửng sốt 1 lát, vì Diệp Phong mang 1 nét nào đó làm cho nàng cảm thấy quen thuộc . Nhưng mà Rukia cũng không phải là người thường, nàng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, đứng lên cúi chào về Diệp Phong :
“ Vâng ạ, em là học sinh vừa chuyển trường đến, tên em là Kuchiki Rukia !”
“ Thật ngại quá , hôm qua không có giờ của thầy nên thầy không đến trường, mà hiệu trưởng lại bất ngờ nhận em vào nên giờ thầy mới biết ! À mà cũng trùng hợp đấy, chúng ta đều cùng 1 họ, thầy là Kuchiki Diệp Phong . Sau này có gì thắc mắc cứ hỏi thầy nhé !”
Nghe Diệp Phong nói 1 lèo, Rukia ngẩn người, bởi vì cả 2 mang cùng 1 họ, mà tên của Diệp Phong lại làm nàng thấy quen thuộc . Thế là trong giờ học hôm đó, Rukia không hề tập trung mà suy nghĩ về Diệp Phong . Nhưng mà nàng nghĩ nhức óc vẫn không ra Diệp Phong là người thế nào .
Cũng phải thôi, vì ở gia tộc Kuchiki, tên của Diệp Phong là cấm kị, không ai dám nhắc đến cái tên này trước mặt Byakugan, vì thế, Rukia cũng chỉ có thể tình cờ mà nghe thấy, nhưng mà nàng không để ý cho lắm, nàng chỉ biết nàng còn có 1 người anh đã chết rồi thôi .
Do nghĩ mãi không ra, Rukia chỉ còn cách cho đây là 1 sự trùng hợp .
Sau ngày hôm đó , Diệp Phong cũng không hề động chạm gì đến việc giữa Ichigo và Rukia, mặc kệ cho 2 người đi theo cốt truyện ban đầu . Lý do thì đơn giản thôi , Diệp Phong lười phải nhúng tay .
Nhưng mà, 1 tuần sau đó . Ngày mà Diệp Phong có tiết ở lớp của Ichigo , lại có 1 việc diễn ra làm Diệp Phong phải ra tay .
“ Inoue Orihime !” “ Có !”
“ Chad !” “Có!”
“ Ishida Uryu!” “Có!”
“ Kurosaki Ichigo!”
......
Chờ 1 hồi không thấy ai trả lời, Diệp Phong nhìn về bàn của Ichigo .
“ Ichigo vắng !”
“ Kuchiki Rukia !”
“Rukia cũng vắng à ? ” Thấy bàn của Rukia cũng trống không, Diệp Phong gãi đầu nói, trong lòng lại nghĩ “ Có lẽ sắp có phiền phức đến rồi đây!”.
......
“Reeng !!!”
“ Yeah, đến giờ ăn trưa rồi !” Orihime mừng rỡ đến nhảy lên, sau đó nàng lôi từ trong ba lô ra 1 ổ bánh mì to đùng cùng 1 lọ mật ong , nàng bắt đầu ăn bữa ăn trưa lạ đời của mình .
“ Ôi, Orihime, cậu đúng thật là dễ thương, tớ muốn ăn cậu quá !” Chizuru, 1 cô gái, cũng là fan cuồng của Orihime nhào vào nàng, ôm lấy Orihime rồi nỉ non nói .
Nhìn đám học sinh còn đang loạn của mình, Diệp Phong cười vui vẻ . Bởi vì biết được sẽ có rắc rối, Diệp Phong quyết định ở lại lớp quan sát, đề phòng làm lớn chuyện lên , cùng với, Diệp Phong muốn đảm bảo cho 1 cô gái không có vấn đề . Cô gái này là đối tượng Diệp Phong quan tâm, tuy chưa ra tay .
Đột nhiên, Orihime cảm giác được điều gì đó , nàng đứng phắc dậy .
“ Chuyện gì thế Orihime ?! “ Tatsuki hỏi .
“ Tớ nghe thấy mùi của Ichigo đâu đây !” Orihime trả lời 1 câu làm cho Tatsuki không biết nói gì .
Nhìn về phía Orihime đang đưa đầu ra cửa sổ và hít hà, Tatsuki phàn nàn :
“ Người chứ đâu phải chó đâu mà mũi thính đến thế chứ ! Còn nữa, ai lại xuất hiện ở cửa sổ lầu 3 bao giờ ? A!!!” Nhưng khi Vừa nói hết câu, Tatsuki đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây người .
Các học sinh trong lớp cũng thế, họ thấy được Ichigo đang ngồi trên bệ cửa sổ .
Thấy việc này, Diệp Phong cười lẩm bẩm : “ Bắt đầu rồi đây !”
Hôm nay, Yoruichi có việc phải ra ngoài, chỉ còn mỗi Diệp Phong và 5 cô gái ở nhà .
Tối hôm đó . Ở nhà của Ichigo .
“ Này, tử thần, ngươi mau tìm cách cứu gia đình ta đi chứ !” Ichigo nhìn về 1 cô gái tử thần , hắn nói 1 cách gấp gáp .
“ Không còn cách nào rồi ! Chúng ta chỉ có thể chờ làm đồ ăn cho tên Hollow này thôi !” Lúc này, nữ tử thần đã bị thương, nàng nằm trên mặt đất rồi tuyệt vọng nói .
Nhưng mà đột nhiên, mắt của nàng sáng lên , nàng đã nghĩ đến cách nào đó, nữ tử thần quay về phía Ichigo mà hỏi :
“ Ngươi có muốn cứu gia đình của mình không ?”
“ Có cách sao ?!” Khi mà Ichigo đang tuyệt vọng, nghe thấy câu nói này, hắn ngẩng đầu lên nhìn vào nữ tử thần 1 cách hy vọng .
“ Ngươi phải trở thành tử thần ?!” Đưa mũi trảm hồn đao về phía Ichigo, nàng nói 1 cách nghiêm túc .
“ Hãy để Trảm Hồn Đao của ta đâm vào ngực ngươi, như vậy, ta sẽ truyền cho ngươi sức mạnh của ta !”
Sau khi nghe nàng nói như thế, Ichigo trầm mặc . Nhưng mà khi nhìn thoáng qua em gái mình cũng đang bị thương, nằm ở đó, Ichigo nắm chặc tay lại rồi nói với nữ tử thần :
“ Được rồi, tử thần, hãy đưa ta thanh kiếm, ta sẽ thử !”
“ Đừng gọi ta là tử thần, tên của ta là Kuchiki Rukia!” Nhìn lấy Ichigo, Rukia cười nói .
“ Hiểu, ta là Kurosaki Ichigo, hy vọng đây không phải là lần chào hỏi cuối cùng của chúng ta !”
“ Gào.....ào...o!” 1 Hollow lao về phía 2 người . Khi bàn tay không lồ của nó tiếp xúc với cả 2, thì 1 nguồn linh lực to lớn đến mức có thể so sánh với đệ tam tịch bùng nổ ra .
Cùng lúc đó, ở nhà Diệp Phong .
“ Ớ !” Nằm trên giường, Diệp Phong mở mắt ra .
“ Cuối cùng cũng đến lúc bắt đầu rồi à ! Cơ mà mặc kệ, hôm nay vận động thật mệt, phải ngủ bù . Ngày mốt xem hắn thế nào vậy” Mỉm cười lẩm bẩm 1 câu, Diệp Phong lại nhắm mắt lại đi ngủ tiếp .
Nhìn kỹ lại, có 2 người mỹ nhân không mảnh vải che thân đang ôm lấy Diệp Phong mà ngủ, đó là Nel và Harribel . Thế này, có lẽ bạn đọc cũng hiểu được “ vận động” trong lời Diệp Phong là gì rồi chứ .
2 ngày từ ngày Ichigo nhận được sức mạnh của tử thần, hôm nay là ngày Diệp Phong có tiết ở lớp Ichigo .
“ Reeng!”
“ Học sinh, Nghiêm !”
“ Mời các em ngồi !” Đưa tay lên làm tư thế đè xuống, Diệp Phong nói với học sinh cả lớp .
Đặt sách vở lên bàn giáo viên, Diệp Phong dò xét quanh lớp . Cuối cùng, hắn cũng đã thấy được mặt của Ichigo . Nhìn dáng vẻ của Ichigo, Diệp Phong thật muốn ôm bụng mà cười cho đã . Bất cứ 1 ai, sau khi nhận được 1 sức mạnh vượt xa người thường rồi kèm theo đó là trách nhiệm của họ, thì họ sẽ thay đổi rất nhanh . Giống như Ichigo , bình thường thì không có gì đặc biệt, nhưng mà hôm nay, hắn lại ra vẻ lạnh lùng, làm ra bộ dáng chững chạc . Có điều với mái tóc và độ tuổi của hắn thì điều đó chỉ là trò cười với Diệp Phong mà thôi .
Có nhịn cười, Diệp Phong lại nhìn về phía Rukia . Nhìn thấy nàng, Diệp Phong lại nghĩ đến Byakugan .
“ Này, em, em là học sinh mới mà thầy hiệu trưởng đã nói đúng không ? !”
Diệp Phong nói với Rukia . Nghe Diệp Phong hỏi, Rukia cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Diệp Phong , sau đó, nàng sửng sốt 1 lát, vì Diệp Phong mang 1 nét nào đó làm cho nàng cảm thấy quen thuộc . Nhưng mà Rukia cũng không phải là người thường, nàng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, đứng lên cúi chào về Diệp Phong :
“ Vâng ạ, em là học sinh vừa chuyển trường đến, tên em là Kuchiki Rukia !”
“ Thật ngại quá , hôm qua không có giờ của thầy nên thầy không đến trường, mà hiệu trưởng lại bất ngờ nhận em vào nên giờ thầy mới biết ! À mà cũng trùng hợp đấy, chúng ta đều cùng 1 họ, thầy là Kuchiki Diệp Phong . Sau này có gì thắc mắc cứ hỏi thầy nhé !”
Nghe Diệp Phong nói 1 lèo, Rukia ngẩn người, bởi vì cả 2 mang cùng 1 họ, mà tên của Diệp Phong lại làm nàng thấy quen thuộc . Thế là trong giờ học hôm đó, Rukia không hề tập trung mà suy nghĩ về Diệp Phong . Nhưng mà nàng nghĩ nhức óc vẫn không ra Diệp Phong là người thế nào .
Cũng phải thôi, vì ở gia tộc Kuchiki, tên của Diệp Phong là cấm kị, không ai dám nhắc đến cái tên này trước mặt Byakugan, vì thế, Rukia cũng chỉ có thể tình cờ mà nghe thấy, nhưng mà nàng không để ý cho lắm, nàng chỉ biết nàng còn có 1 người anh đã chết rồi thôi .
Do nghĩ mãi không ra, Rukia chỉ còn cách cho đây là 1 sự trùng hợp .
Sau ngày hôm đó , Diệp Phong cũng không hề động chạm gì đến việc giữa Ichigo và Rukia, mặc kệ cho 2 người đi theo cốt truyện ban đầu . Lý do thì đơn giản thôi , Diệp Phong lười phải nhúng tay .
Nhưng mà, 1 tuần sau đó . Ngày mà Diệp Phong có tiết ở lớp của Ichigo , lại có 1 việc diễn ra làm Diệp Phong phải ra tay .
“ Inoue Orihime !” “ Có !”
“ Chad !” “Có!”
“ Ishida Uryu!” “Có!”
“ Kurosaki Ichigo!”
......
Chờ 1 hồi không thấy ai trả lời, Diệp Phong nhìn về bàn của Ichigo .
“ Ichigo vắng !”
“ Kuchiki Rukia !”
“Rukia cũng vắng à ? ” Thấy bàn của Rukia cũng trống không, Diệp Phong gãi đầu nói, trong lòng lại nghĩ “ Có lẽ sắp có phiền phức đến rồi đây!”.
......
“Reeng !!!”
“ Yeah, đến giờ ăn trưa rồi !” Orihime mừng rỡ đến nhảy lên, sau đó nàng lôi từ trong ba lô ra 1 ổ bánh mì to đùng cùng 1 lọ mật ong , nàng bắt đầu ăn bữa ăn trưa lạ đời của mình .
“ Ôi, Orihime, cậu đúng thật là dễ thương, tớ muốn ăn cậu quá !” Chizuru, 1 cô gái, cũng là fan cuồng của Orihime nhào vào nàng, ôm lấy Orihime rồi nỉ non nói .
Nhìn đám học sinh còn đang loạn của mình, Diệp Phong cười vui vẻ . Bởi vì biết được sẽ có rắc rối, Diệp Phong quyết định ở lại lớp quan sát, đề phòng làm lớn chuyện lên , cùng với, Diệp Phong muốn đảm bảo cho 1 cô gái không có vấn đề . Cô gái này là đối tượng Diệp Phong quan tâm, tuy chưa ra tay .
Đột nhiên, Orihime cảm giác được điều gì đó , nàng đứng phắc dậy .
“ Chuyện gì thế Orihime ?! “ Tatsuki hỏi .
“ Tớ nghe thấy mùi của Ichigo đâu đây !” Orihime trả lời 1 câu làm cho Tatsuki không biết nói gì .
Nhìn về phía Orihime đang đưa đầu ra cửa sổ và hít hà, Tatsuki phàn nàn :
“ Người chứ đâu phải chó đâu mà mũi thính đến thế chứ ! Còn nữa, ai lại xuất hiện ở cửa sổ lầu 3 bao giờ ? A!!!” Nhưng khi Vừa nói hết câu, Tatsuki đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây người .
Các học sinh trong lớp cũng thế, họ thấy được Ichigo đang ngồi trên bệ cửa sổ .
Thấy việc này, Diệp Phong cười lẩm bẩm : “ Bắt đầu rồi đây !”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.