Tống Mạn Chi Thần Vương

Quyển 8 - Chương 1: Vừa đến Fairy Tail

Phương

22/10/2014

Đứng trước tòa nhà có kiến trúc to lớn trước mặt mình, Diệp Phong nói thầm:

“Không ngờ ta lại trùng hợp đến phó bản này, có thể xem là may mắn không nhỉ? Thôi kệ, trước tiên phải tìm một nơi để sống yên ổn đã!”

Bước chân tiến về phía trước, đẩy cánh cửa gỗ to lớn trước mặt mình ra, Diệp Phong bắt đầu chứng kiến những gì đang diễn ra bên trong ngôi nhà. Bên trong ngôi nhà được thiết kế khá giống một quán bar, có cả quầy rượu và người phục vụ tại chỗ. Người ở đây đa số là đàn ông đang tha hồ nhậu nhẹt tán phét, cũng có một vài đứa nhóc đang quậy phá xung quanh. Ngay khi thấy Diệp Phong tiến vào, mọi người chỉ nhìn hắn trong vài giây là lại tiếp tục việc mình đang làm.

Vừa vào bên trong, Diệp Phong nhanh chóng đảo mắt tìm kiếm người mình muốn gặp. Rất nhanh sau đó, hắn đã thấy bóng dáng của người kia rồi. Chỉ thấy đó là một ông lão lùn đến bất thường đang ngồi chễnh chệ tại quầy rượu, vừa quan sát các thành viên trong đây vừa nhấm nháp chút bia. Không cần suy nghĩ thì Diệp Phong vẫn có thể đoán ra thân phận của người này, Makarov Dreyar – Hội Trưởng Đệ Tam của Fairy Tail, một trong Thập Thánh Đại Pháp Sư.

Bước thẳng được trước mặt Makarov, Diệp Phong liền nói:

“Chào ngài! Có phải ngài là Hội Trưởng của Fairy Tail?”

Ngẩng đầu quan sát Diệp Phong vài giây, Makarov mới gật đầu:

“Đúng vậy! Cậu tìm ta có việc gì?”

“Ta muốn gia nhập Fairy Tail, không biết có được không?”

Vừa nói, Diệp Phong bắt đầu suy nghĩ cách nào để khiến cho Makarov đồng ý để mình gia nhập, nhưng câu trả lời ngay phía sau của ông khiến mọi kể hoạch đã chuẩn bị trước của hắn tan tành theo mây khói:

“Ờ? Được thôi!”

“Ặc!!!”

Thấy Diệp Phong đờ người ra, ông liền tò mò:

“Ngươi bị sao thế?”

“À, ta chỉ thắc mắc! Ngài không cần điều tra hay một chút thông tin nào về ta à?”

Đặt cốc bia trên tay xuống, Makarov khoanh tay trước ngực nhắm mắt suy tư hồi lâu. Mãi đến một lát sau, ông mới mở mắt và trả lời Diệp Phong:

“Điều quan trọng của một Hội Trưởng là phải biết nhìn người, và ta tin ta không bao giờ có cái nhìn sai về bất cứ ai. Từ ánh mắt của cậu, ta không hề thấy một ý đồ bất lương nào cả. Hy vọng cậu hãy xem Fairy Tail là gia đình của mình và đừng bao giờ làm gia đình thất vọng.”

Lý do chỉ có thế? Thế nhưng không hiểu sao Diệp Phong lại cảm thấy bội phục ngài Hội Trưởng đang ở trước mặt mình này. Nhìn Makarov, Diệp Phong gật đầu chắc chắn:

“Được, ngài yên tâm, ta sẽ bảo vệ gia đình của ta!”

“Okie. Vậy thì ta sẽ xăm hội huy cho cậu!”

Diệp Phong đã gia nhập Fairy Tail như thế, và rồi một bữa tiệc linh đình được tổ chức để chào mừng hắn.

Thời điểm đấy là năm X763

.................................................. ........

Hai mươi năm sau, năm X783.......

Một vùng hẻo lánh của Vương Quốc Fiore, nơi mà trụ sở chính của một hội được đặt tại đó. Và hơn hết, hội này còn là một Hắc Hội – hội bóng tối. Vào thời điểm hiện giờ, hội này cũng không yên ổn cho lắm, tất cả các thành viên của nó đang cuống cuồng lên.

“Mau mau đi thôi! Hắn sắp đến!”

“Tất cả mọi người bỏ lại đồ đạc di chuyển vào rừng, không được ở đây thêm chút nào nữa!”

“Mọi người mau chạy đi!”

Có một số thành viên mới còn chưa hiểu rõ thế giới pháp thuật nên đưa ra những thắc mắc ngu ngốc:

“Này! Sao Hội Trưởng phải hoảng loạn như thế vậy?”

Bị tên này kéo tay áo và hỏi như thế, người phía trước mất kiên nhẫn mà hét lên:

“Ngươi còn không biết sao? Chúng ta bị dán truy nã khắp nơi trong vài năm, cuối cùng thì đã có người tìm được chúng ta rồi. Ngay một giờ trước hắn còn thông báo cho chúng ta trước khi tấn công mà!”



“Là ai mà ngạo mạn thế? Hắn nghĩ một mình hắn có thể củ hành cả Hội ta hay sao?”

“Đồ ngu. Đấy là một trong hai pháp sư mạnh nhất của Fairy Tail – Hội mạnh nhất đấy, kể cả Hội Trưởng cũng không dám nói như thế, còn không mau thu dọn rồi trốn đi!”

“Ầm!”

Tiếng nổ vang lên từ trên mái khiến cho các thành viên của hội này và Hội Trưởng còn chưa kịp chạy phải giật thót. Nhìn về phía trên, tất cả đều thấy một người thanh niên mặc áo choàng đen, quần áo bên trong cũng chỉ có một màu đen mà thôi. Vừa nhìn thấy người này, Hội Trưởng của Hắc Hội hét lên:

“Một trong hai pháp sư mạnh nhất của Fairy Tail – Pháp Sư Sao Chép – Diệp Phong!!!!”

Đúng, người thanh niên đó chính là Diệp Phong, có vẻ nhưng hắn đã thay đổi gu thời trang của mình từ trắng sang đen rồi. Nhìn các thành viên đang co cụm của Hội này, Diệp Phong mở miệng từ tốn:

“Hắc Hội Semele, các ngươi chuẩn bị vào tù chưa?”

Đứng trước mặt Diệp Phong, dù chịu áp lực tinh thần cực kỳ lớn, nhưng Hội Trưởng Hội Semele vẫn cắn răng:

“Còn lâu ta mới chịu vào đấy! Tất cả mọi người đồng loạt xông lên, ta muốn xem xem hắn có thật sự lợi hại như lời đồn!”

Lời đồn gì chứ? Nếu Diệp Phong không mạnh thì làm gì có chuyện bọn họ sợ đến tè ra quần như lúc nãy, chỉ là tên này đang cố lừa dối bản thân thôi. Chứng kiến những tên tội phạm như thiêu thân lao đầu vào lửa, thân thể của Diệp Phong bỗng chìm trong ngọn lửa mãnh liệt, hắn thở dài:

“Ta đã cho cơ hội mà các ngươi còn ép ta ra tay là thế nào?”

“Bùm!!!!!!”

Đứng từ phía xa, bất kỳ người nào cũng có thể chứng kiến ngọn núi đang được Hắc Hội Semele chiếm đóng bỗng xuất hiện một cột lửa khổng lồ, xem ra bọn chúng “xong” rồi.

................................................

Một thời gian ngắn sau, tại tổng bộ của Fairy Tail...

“Này này, Natsu!!!”

“Hở?”

“Sao cậu lại chọn ta vào nhóm thế?”

“Vì tóc cậu vàng hoe!”

“Cái giề?”

“Vì cậu là một cô gái tốt!”

“Cậu..............!”

Trong lúc hai người Natsu và Lucy sắp sửa cãi nhau, Gray đang ngồi gần đó bỗng lên tiếng:

“Lucy à, cậu không cần phải ép mình gia nhập nhóm đâu! Không phải cậu cũng đã đánh bại hai pháp sư của nhóm Mercenary sao?”

Vừa nghe Gray nói vậy, Lucy lập tức phản bác:

“Đâu có, là Natsu đấy chớ!”

Ngay lập tức, thái độ dễ chịu của Gray biến mất, thay vào đó là vẻ mặt coi thường khinh bỉ đến tận xương tủy:

“Là thằng đấy à? Hai tên pháp sư chỉ là hạng tôm tép thôi, đánh bại chúng là điều mà kẻ yếu nhất cũng làm được!”

“Nói cái gì đấy thằng kia?”

Không mất quá hai giây, cả hai liền xáp vào đối mặt với nhau, cả Natsu và Gray đều có vẻ muốn dần cho đối phương một trận nhừ tử. Chỉ là vào lúc này, Mirajane đứng ở quầy đột nhiên lên tiếng:

“Hai cậu muốn đánh nhau thì ra ngoài đi, hội vừa mới sửa sang xong đấy!”

Có vẻ Mirajane cũng khiến cho nhiều người e ngại đấy chớ, bằng chứng là Natsu vừa nghe nàng nói thì đã lên tiếng:



“Dám ra ngoài không? Thằng kia?”

“Có gì không dám?”

Dứt lời, cả hai vừa vật lộn với nhau vừa lăn ra phía bên ngoài để lại mọi người đang ngơ ngẩn. Lúc này, lại một người nữa đã tiến gần đến Lucy:

“Ta là Loki, Nàng trong thật xinh đẹp! Có muốn vào nhóm ta, chỉ có hai ta vào đêm nay không?”

“Ớ ớ...!”

Lucy còn chưa kịp trả lời cho đề nghị từ tên dâm dê này, Loki đã nhìn thấy móc chìa khóa được treo bên hông nàng, ngay lập tức mặt của cậu xanh lét:

“Cậu là pháp sư Tinh Linh sao?”

“Đúng vậy!”

“Thế thì tình duyên giữa chúng ta cắt đứt từ đây!”

Loki phắng nhanh còn hơn cả tiếng nói của cậu ta nữa là. Có vẻ nhưng rắc rối đã êm xuống, Lucy lại bên quầy trò chuyện với Mirajane:

“Gray và Natsu vẫn luôn như thế sao?”

“Ừ! Chỉ một số ít người mới ngăn hai người đó lại được thôi!”

Đúng lúc này, tiếng hét của Natsu vang lên:

“Ta thách đấu................!”

“Bang!!”

Chưa hết câu, âm thanh bỗng được thay bằng tiếng va chạm rất “bùi tai”, sau đó là cảnh Natsu bị bắn xuyên qua cánh cửa gỗ rồi va chạm mạnh vào quầy rượu. Thấy thế này, Happy liền chạy đến và lo lắng:

“Natsu... chuyện gì xảy ra thế? Sao cậu lại ra thế này?”

Cố gắng ngẩng đầu nhìn về phía xa bên ngoài, Natsu gắng gượng:

“Là........ hắn........ t.a.......! Ta ngất đây!”

Vừa nói xong là cậu gục luôn, không dừng lại ở đó, khi mọi người chưa thoát khỏi cơn khủng hoảng này, một cái xác nữa đã bị bắn vào, đấy là Gray....

Lúc này, đột nhiên tất cả thành viên của hội đều im lặng như tờ. Nhất là các thành viên nữ, ai nấy đều ớn lạnh. Đứng phía sau quầy, Mira (Mirajane) nhịn không được mà nói khẽ:

“Natsu thách đấu... Kiểu đánh một hit chết luôn này, kiểu ra tay không hề quan tâm đến tài sản của hội, thậm chí cả Gray cũng không thoát..... Là người đó, người đó về rồi...................... Không sai vào đâu được!”

Chứng kiến Mira đang có vẻ lo ngại cái gì đó, Lucy liền quan tâm hỏi:

“Sao vậy? Người đó là ai mà mọi người phản ứng ghê thế? Thậm chí còn đánh Natsu ra nông nổi này?”

Nhìn sang Lucy, không hiểu sao trong mắt của Mira lại xuất hiện vẻ thương tiếc:

“Là Diệp Phong, một trong hai pháp sư mạnh nhất của Fairy Tail...!”

“Diệp Phong???? Sao nghe quen quá nhỉ?”

Trong lúc Lucy còn bận suy tư, một giọng nói xuất hiện ngay trước cửa đầy vẻ vui mừng:

“chào mọi người! Ta về rồi đây!”

“Chào Diệp Phong.....!”

Giọng như cùng hẹn một lúc, tất cả mọi người đều lên tiếng chào lại.... Gật đầu với những người xung quanh, Diệp Phong bắt đầu bước chầm chầm về hướng quầy rượu, hắn cũng không thèm liếc nhìn Natsu một cái. Dù sao chỉ là ngất thôi, lát nữa tỉnh lại ngay ấy mà.

“Một ly rượu!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tống Mạn Chi Thần Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook