[Tống Mạn] Thiên Thần Gãy Cánh
Chương 47: đánh nhau với Mochida
Duệ Ái Mẫn Na
13/04/2022
Buổi chiều, Daisy dụ một chị gái cuồng loli dẫn mình đến phòng thể chất, sau đó bắt gặp lại người quen Sasagawa Kyoko
" Bé, em cũng tới xem à?"
" Chị Sasagawa" Daisy tạm biệt chị gái vừa dẫn mình tới, mắt nhắm mắt mở giả vờ không nhìn ra vẻ mặt si mê của đối phương nhìn mình. Sasagawa tinh mắt phát giác ra, mẹ nó, cô bé này nhờ ai không nhờ, lại kéo trúng ngay hội trưởng hội cuồng loli của Namimori, vội vã giành lại Daisy từ tay người kia, kéo cô bé sang chỗ khác đứng
" Gọi là chị Kyoko đi, Sasagawa xa lạ quá, chị gọi bé là Daisy nha"
" Ách, cái này cũng được ạ" Daisy mỉm cười, đảo mắt nhìn xung quanh, hầu như mọi người trong lớp Tsuna đều có mặt, cũng có nhiều người tới xem kịch vui. Cũng đúng, bởi vì anh Tsuna dám tỏ tình với nữ thần trường họ, họ muốn xem anh thân bại danh liệt là phải rồi
" Chị Kyoko, chị gái tóc đỏ đằng kia là Kirasaki Mei sao?"
Kyoko đưa mắt nhìn theo vị trí Daisy vừa chỉ, đằng đó là một cô gái tóc đỏ rực lửa, đôi mắt màu vàng kim xinh đẹp lấp lánh. Cô ta đứng một mình, toàn thân toả ra khí thế cao lãnh không ai dám lại gần. Xem ra kia là bạch nguyệt quang trong lòng Tsuna, kiêm luôn đoá hoa của Namimori, thật xinh đẹp
Thiếu nữ kia chuyển tầm mắt sang nhìn Daisy, ánh mắt kia mang theo đánh giá, nghi hoặc. Daisy vội vàng thu hồi tầm mắt, nhìn ông anh Mochida đang kiêu ngạo cười lớn, nói rằng Tsuna sẽ không tới và bản thân sẽ giành lấy chiến thắng
Đúng là một kẻ cao ngạo, Daisy cứ tưởng rằng đàn anh sẽ là những người đáng nể lắm chứ, xem ra ông anh này là một ừm... kẻ lạc loài?
Ngay lúc mọi người nghĩ Tsuna đã bỏ trốn, cửa nhỏ phòng thể chất được đẩy ra, Tsunayoshi mặc áo thun trắng quần thể dục đi vào. Giữa một rừng ánh mắt kinh ngạc, Tsuna sẽ rất ngầu nếu như bỏ qua hai cái chân run rẩy như cầy sấy kia
Mochida có vẻ hơi kinh ngạc, lại cảm thấy khó chịu khi thằng ranh con này lại không sợ mình, nhưng lại đắc ý khi có thể trừng trị tên nhóc này, lấy uy trước mặt nữ thần
" Cuối cùng mày cũng tới, thằng biếи ŧɦái. Thiên đường sẽ tha thứ cho hành động của mày, nhưng tao thì không. Tao sẽ trừng trị mày"
" Nhưng mà lúc đó tôi-"
Tsuna đang định giải thích cho hành động của mình thì Mochida đã nâng thanh kiếm gỗ lên, chỉ vào mặt cậu
" Đừng có mà nguỵ biện"
Tsuna bị doạ sợ, vội vã lùi ra sau. Mochida cười lớn, không đặt cậu ta vào mắt, cuồng vọng nói
" Mày chỉ là người mới trong kendo. Cho nên chỉ cần mày lấy được một điểm từ tao, mày sẽ chiến thắng. Còn nếu không, tao thắng, phần thưởng chính là Kirasaki Mei" Gã nhìn liếc qua thiếu nữ tóc đỏ xinh đẹp đằng kia. Cô ta cũng bị gả làm cho giật mình, trong mắt trưng ra vẻ mặt chán ghét. Mochida nghĩ nghĩ, lại tự vì hành động nghĩa khí của mình, cho thêm phần thưởng " Còn có Minamoto Yuki nữa"
Minamoto Yuki cũng kinh ngạc không kém, song vẻ mặt vẫn rất chi là đắc ý. Nhưng cô ta chỉ thích Tsuna, sau này cậu ta sẽ trở thành boss Vongola, chứ không phải kẻ tầm thường làm đá kê chân như Mochida
" Nhào vô đi Tsuna"
Tsuna hô lên một tiếng kinh ngạc, một nam sinh tóc đen ném tới cho cậu cây kiếm gỗ, Tsuna vụng về chụp lấy. Mochida lao tới, chém xuống một đường lại bị kiếm gỗ chặn lại, song Tsuna cũng bị lực lượng mạnh mẽ kia làm ngã ra đất, mông hôn sàn gỗ. Cậu ta dường như không biết quy tắc của kendo, vội vã vứt cây kiếm gỗ đi, lạch bạch chạy trốn, Mochida đuổi theo phía sau
Tình cảnh hai người như mèo bắt chuột
Chạy một hồi, Tsuna đuối sức chậm lại, Mochida đuổi kịp, dùng kiếm gỗ hất chân khiến cậu ta ngã nhào xuống đất. Gã lại đưa cây kiếm gỗ lên cao, muốn một đòn kết liễu Tsunayoshi, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, gã lẩm bẩm cái gì đó
Daisy thở dài, phản diện luôn chết vì nói nhiều, ông anh không hiểu đạo lý này sao?
Quả nhiên, trong thời gian anh ta độc thoại, sư phụ nhà cô bé đã bắn viên đạn vào trán Tsuna. Cậu ta ngã nhào ra sau, hai mắt trừng lớn, một đạo ánh sáng như hình ngọn lửa xuất hiện trên trán, Tsuna bật dậy trong trạng thái thoát y
Chỉ mặc cộc lốc một cái quần đùi màu xanh. Tsunayoshi lao đến đánh bay thanh kiếm tre của Mochida, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người cậu ta đè thẳng lên người Mochida, dùng tay... túm đi một nhúm tóc của gã
Quá bạo lực...
Tsuna liếc ánh mắt hằn học về phía trọng tài, hắn ta vẫn chần chừ chưa hô lên ai thắng, đám nam sinh bên ngoài cười cười trêu chọc khiến Tsuna thẹn quá hoá giận liên tục đấm vào mặt Mochida. Trọng tài có lẽ là người bên phe Mochida, sợ gã bị đánh chết nên vội vã hô lên phần thắng thuộc về Tsuna. Mọi người kinh ngạc, la ầm trời, huýt sáo kêu to tên Sawada Tsunayoshi
Kirasaki Mei mím môi, xoay người lạnh lùng rời khỏi. Từ lúc xuyên vào đây, cô ta đã tự đặt ra trong lòng mục tiêu cách xa đám nhân vật chính rồi. Chỉ có Minamoto Yuki chạy tới, vờ như ngây ngô nắm thật chặt tay Tsuna, hai mắt sáng bừng lên, đáng yêu nói
" Tsuna-kun, cảm ơn nhé. Nếu cậu mà không chiến thắng Mochida, tớ đã thuộc về hắn mất rồi. Chúng ta làm bạn được không?"
Sawada Tsunayoshi kinh ngạc, tuy không biết nữ sinh đối diện là ai, nhưng xuất phát từ tấm lòng lương thiện, cậu ta đành gật đầu đồng ý
" Bé, em cũng tới xem à?"
" Chị Sasagawa" Daisy tạm biệt chị gái vừa dẫn mình tới, mắt nhắm mắt mở giả vờ không nhìn ra vẻ mặt si mê của đối phương nhìn mình. Sasagawa tinh mắt phát giác ra, mẹ nó, cô bé này nhờ ai không nhờ, lại kéo trúng ngay hội trưởng hội cuồng loli của Namimori, vội vã giành lại Daisy từ tay người kia, kéo cô bé sang chỗ khác đứng
" Gọi là chị Kyoko đi, Sasagawa xa lạ quá, chị gọi bé là Daisy nha"
" Ách, cái này cũng được ạ" Daisy mỉm cười, đảo mắt nhìn xung quanh, hầu như mọi người trong lớp Tsuna đều có mặt, cũng có nhiều người tới xem kịch vui. Cũng đúng, bởi vì anh Tsuna dám tỏ tình với nữ thần trường họ, họ muốn xem anh thân bại danh liệt là phải rồi
" Chị Kyoko, chị gái tóc đỏ đằng kia là Kirasaki Mei sao?"
Kyoko đưa mắt nhìn theo vị trí Daisy vừa chỉ, đằng đó là một cô gái tóc đỏ rực lửa, đôi mắt màu vàng kim xinh đẹp lấp lánh. Cô ta đứng một mình, toàn thân toả ra khí thế cao lãnh không ai dám lại gần. Xem ra kia là bạch nguyệt quang trong lòng Tsuna, kiêm luôn đoá hoa của Namimori, thật xinh đẹp
Thiếu nữ kia chuyển tầm mắt sang nhìn Daisy, ánh mắt kia mang theo đánh giá, nghi hoặc. Daisy vội vàng thu hồi tầm mắt, nhìn ông anh Mochida đang kiêu ngạo cười lớn, nói rằng Tsuna sẽ không tới và bản thân sẽ giành lấy chiến thắng
Đúng là một kẻ cao ngạo, Daisy cứ tưởng rằng đàn anh sẽ là những người đáng nể lắm chứ, xem ra ông anh này là một ừm... kẻ lạc loài?
Ngay lúc mọi người nghĩ Tsuna đã bỏ trốn, cửa nhỏ phòng thể chất được đẩy ra, Tsunayoshi mặc áo thun trắng quần thể dục đi vào. Giữa một rừng ánh mắt kinh ngạc, Tsuna sẽ rất ngầu nếu như bỏ qua hai cái chân run rẩy như cầy sấy kia
Mochida có vẻ hơi kinh ngạc, lại cảm thấy khó chịu khi thằng ranh con này lại không sợ mình, nhưng lại đắc ý khi có thể trừng trị tên nhóc này, lấy uy trước mặt nữ thần
" Cuối cùng mày cũng tới, thằng biếи ŧɦái. Thiên đường sẽ tha thứ cho hành động của mày, nhưng tao thì không. Tao sẽ trừng trị mày"
" Nhưng mà lúc đó tôi-"
Tsuna đang định giải thích cho hành động của mình thì Mochida đã nâng thanh kiếm gỗ lên, chỉ vào mặt cậu
" Đừng có mà nguỵ biện"
Tsuna bị doạ sợ, vội vã lùi ra sau. Mochida cười lớn, không đặt cậu ta vào mắt, cuồng vọng nói
" Mày chỉ là người mới trong kendo. Cho nên chỉ cần mày lấy được một điểm từ tao, mày sẽ chiến thắng. Còn nếu không, tao thắng, phần thưởng chính là Kirasaki Mei" Gã nhìn liếc qua thiếu nữ tóc đỏ xinh đẹp đằng kia. Cô ta cũng bị gả làm cho giật mình, trong mắt trưng ra vẻ mặt chán ghét. Mochida nghĩ nghĩ, lại tự vì hành động nghĩa khí của mình, cho thêm phần thưởng " Còn có Minamoto Yuki nữa"
Minamoto Yuki cũng kinh ngạc không kém, song vẻ mặt vẫn rất chi là đắc ý. Nhưng cô ta chỉ thích Tsuna, sau này cậu ta sẽ trở thành boss Vongola, chứ không phải kẻ tầm thường làm đá kê chân như Mochida
" Nhào vô đi Tsuna"
Tsuna hô lên một tiếng kinh ngạc, một nam sinh tóc đen ném tới cho cậu cây kiếm gỗ, Tsuna vụng về chụp lấy. Mochida lao tới, chém xuống một đường lại bị kiếm gỗ chặn lại, song Tsuna cũng bị lực lượng mạnh mẽ kia làm ngã ra đất, mông hôn sàn gỗ. Cậu ta dường như không biết quy tắc của kendo, vội vã vứt cây kiếm gỗ đi, lạch bạch chạy trốn, Mochida đuổi theo phía sau
Tình cảnh hai người như mèo bắt chuột
Chạy một hồi, Tsuna đuối sức chậm lại, Mochida đuổi kịp, dùng kiếm gỗ hất chân khiến cậu ta ngã nhào xuống đất. Gã lại đưa cây kiếm gỗ lên cao, muốn một đòn kết liễu Tsunayoshi, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, gã lẩm bẩm cái gì đó
Daisy thở dài, phản diện luôn chết vì nói nhiều, ông anh không hiểu đạo lý này sao?
Quả nhiên, trong thời gian anh ta độc thoại, sư phụ nhà cô bé đã bắn viên đạn vào trán Tsuna. Cậu ta ngã nhào ra sau, hai mắt trừng lớn, một đạo ánh sáng như hình ngọn lửa xuất hiện trên trán, Tsuna bật dậy trong trạng thái thoát y
Chỉ mặc cộc lốc một cái quần đùi màu xanh. Tsunayoshi lao đến đánh bay thanh kiếm tre của Mochida, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người cậu ta đè thẳng lên người Mochida, dùng tay... túm đi một nhúm tóc của gã
Quá bạo lực...
Tsuna liếc ánh mắt hằn học về phía trọng tài, hắn ta vẫn chần chừ chưa hô lên ai thắng, đám nam sinh bên ngoài cười cười trêu chọc khiến Tsuna thẹn quá hoá giận liên tục đấm vào mặt Mochida. Trọng tài có lẽ là người bên phe Mochida, sợ gã bị đánh chết nên vội vã hô lên phần thắng thuộc về Tsuna. Mọi người kinh ngạc, la ầm trời, huýt sáo kêu to tên Sawada Tsunayoshi
Kirasaki Mei mím môi, xoay người lạnh lùng rời khỏi. Từ lúc xuyên vào đây, cô ta đã tự đặt ra trong lòng mục tiêu cách xa đám nhân vật chính rồi. Chỉ có Minamoto Yuki chạy tới, vờ như ngây ngô nắm thật chặt tay Tsuna, hai mắt sáng bừng lên, đáng yêu nói
" Tsuna-kun, cảm ơn nhé. Nếu cậu mà không chiến thắng Mochida, tớ đã thuộc về hắn mất rồi. Chúng ta làm bạn được không?"
Sawada Tsunayoshi kinh ngạc, tuy không biết nữ sinh đối diện là ai, nhưng xuất phát từ tấm lòng lương thiện, cậu ta đành gật đầu đồng ý
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.