Tông Môn Đại Mỹ Nhân Xuyên Đến Thập Niên 70
Chương 40:
Tứ Đan Phô
19/09/2023
Huống hồ nhà bà dạy tốt, luôn luôn tương đối hiếu thuận, Trang Thuận Lan chủ động nói: "Nếu cha bằng lòng có thể tới nhà chúng con, chúng con sẵn sàng nuôi cha."
Hai nhà khác tựa hồ cũng nhẹ nhàng thở ra, Tô Lão Đại vội vàng nhìn về phía ông cụ: "Cha, ngài thấy sao ạ?"
Ông cụ Tô rất bất mãn với biểu hiện của hai đứa con trai, cũng không có trách nhiệm bằng con dâu hai, ông chịu đựng lửa giận không tiện phát tác, nhưng không thể nhịn được nữa, vẫn phát tác.
"Thứ khốn nạn! Nuôi cái thứ bất hiếu tụi bây coi như uổng công! Cũng không bằng một đứa con gái như Trang Thuận Lan!"
Tô Lão Đại hổ thẹn không thôi: "Cha, nếu không cha đến nhà chúng con."
Tô lão tam cũng vội vàng nói: "Cha, cha ở nhà chúng con cũng được."
"Muộn rồi! Không cần!" Ông cụ rất kiêu ngạo, "Hiện tại không quan tâm tôi, về sau..."
Về sau tụi bây sẽ hối hận! Ông cụ không nói lời này ra.
Trang Thuận Lan: "Vậy chuyện chia nhà cứ quyết định như vậy đi."
An tĩnh một lát, tất cả mọi người không nói lời nào.
Tô Nguyệt Hòa không buông tha: "Chuyện báo cảnh sát thì sao, xử lý như thế nào?"
Tô Lão Đại nghĩ nghĩ, đề nghị: "Nếu không, lão tam, nhà các chú bồi thường ít tiền cho Nguyệt Hồng chữa bệnh."
Tô lão tam tố khổ: "Anh cả, em lấy tiền ở đâu ra? Tiền em không có, nhưng mà em có thể trị bệnh cho con bé."
Trang Thuận Lan cự tuyệt: "Có cha ở đây, cần đến chú trị sao?"
"Chị dâu hai, người một nhà làm gì ầm ĩ thành như vậy sao?"
"Tô Vận Vinh, vợ chú coi chúng ta là người một nhà sao? Coi chúng ta là người một nhà sẽ hại chúng tôi sao? Chú đừng có phản bác, tôi không có nghe lọt tai đâu!"
Tô lão tam chơi xấu nói: "Vậy chị đi đi Bây giờ chị đi báo cảnh sát đi!"
"Chú cho rằng tôi không dám? Trời vừa sáng tôi sẽ đi đồn công an công xã báo!" Trang Thuận Lan bị chọc tức.
Anh cả họ Tô Bách Kiều ở bên cạnh thấy vậy, không chịu được, "Chú ba thím ba, hai người đuối lý thì cúi đầu nhận sai đi! Làm mấy chuyện không đâu. Bồi thường ít tiền chữa bệnh thì tính là gì?"
Vợ chồng Tô lão tam bị tiểu bối chê bai, đều không tiện mở miệng cãi lại.
Tô Nguyệt Hòa tận dụng thời cơ lên tiếng hòa hoãn: "Nếu không thì thế này, hai người ngẫm lại, có gì có thể bồi thường, tôi cũng khuyên nhủ mẹ tôi, được không?"
Tô lão tam thấy Tô Nguyệt Hòa mềm giọng, biết có chỗ để thỏa hiệp, ông ta cũng tích cực: "Thế này, bồi thường cho nhà cháu mười đồng được không?"
Tô Nguyệt Hòa lắc đầu cười: "Đuổi ăn mày sao, chú ba hãy trả 18 đồng nợ cha cháu trước đã."
Tô lão tam cắn răng không thể không thỏa hiệp: "Trước tiên trả 18 đồng lại bồi thường 10 đồng, đã được chưa?"
Cái này nhiều lắm, Hách Ái Đệ muốn ngăn cản nhưng lại không dám ngăn cản.
Tô Nguyệt Hòa vẫn lắc đầu: "Chưa đủ! Bồi thường 20, cộng thêm phần núi Tiểu Bài Lĩnh mà nhà chú được chia cũng cho chúng tôi."
Tô Nguyệt Hòa thấy chú ba còn muốn cò kè mặc cả, cô nói: "Hoặc là chúng tôi không lấy Tiểu Bài Lĩnh, nhà chú trực tiếp bồi thường 100."
Khi một sự kiện tranh chấp không xong, cho người khác hai sự lựa chọn, đối phương sẽ cho bạn đáp án bạn muốn.
Chỗ Tiểu Bài Lĩnh kia đến cứt chim cũng không có, Hách Ái Đệ cũng không thèm, bà ta đứng lên, lau nước mắt: "Tiểu Bài Lĩnh nhà cô muốn thì cho cô, 38 đồng kia, cuối năm bán heo trả lại cho nhà cô."
Tô Nguyệt Hòa cố gắng làm nhẹ Tiểu Bài Lĩnh, cường điệu nói tiền: "Tại sao phải chờ cuối năm? Nhà thím hiện tại là một xu cũng không bỏ ra nổi sao?"
Ầm ĩ đến cuối cùng, vợ chồng Tô lão tam gom góp lại 10 đồng tiền cho Yêu Muội mua thuốc, cũng đáp ứng tháng sau bán đi một con heo mau chóng trả 28 đồng còn lại cho nhà cô.
"Em ba, cầm giấy bút tới."
"Ài!"
Tô lão tam không vui nhưng lại không có cách nào cự tuyệt: "Người một nhà, phải như vậy sao?"
Tô Nguyệt Hòa: "Phải, viết rõ ràng, bao gồm cả chuyện phân gia, tránh cho hai người chơi xấu. Ngày mai cầm đến để chú Đại Phúc ký tên làm chứng."
Tô lão tam bị bắt ép, không dám tỏ thái độ.
Hai nhà khác tựa hồ cũng nhẹ nhàng thở ra, Tô Lão Đại vội vàng nhìn về phía ông cụ: "Cha, ngài thấy sao ạ?"
Ông cụ Tô rất bất mãn với biểu hiện của hai đứa con trai, cũng không có trách nhiệm bằng con dâu hai, ông chịu đựng lửa giận không tiện phát tác, nhưng không thể nhịn được nữa, vẫn phát tác.
"Thứ khốn nạn! Nuôi cái thứ bất hiếu tụi bây coi như uổng công! Cũng không bằng một đứa con gái như Trang Thuận Lan!"
Tô Lão Đại hổ thẹn không thôi: "Cha, nếu không cha đến nhà chúng con."
Tô lão tam cũng vội vàng nói: "Cha, cha ở nhà chúng con cũng được."
"Muộn rồi! Không cần!" Ông cụ rất kiêu ngạo, "Hiện tại không quan tâm tôi, về sau..."
Về sau tụi bây sẽ hối hận! Ông cụ không nói lời này ra.
Trang Thuận Lan: "Vậy chuyện chia nhà cứ quyết định như vậy đi."
An tĩnh một lát, tất cả mọi người không nói lời nào.
Tô Nguyệt Hòa không buông tha: "Chuyện báo cảnh sát thì sao, xử lý như thế nào?"
Tô Lão Đại nghĩ nghĩ, đề nghị: "Nếu không, lão tam, nhà các chú bồi thường ít tiền cho Nguyệt Hồng chữa bệnh."
Tô lão tam tố khổ: "Anh cả, em lấy tiền ở đâu ra? Tiền em không có, nhưng mà em có thể trị bệnh cho con bé."
Trang Thuận Lan cự tuyệt: "Có cha ở đây, cần đến chú trị sao?"
"Chị dâu hai, người một nhà làm gì ầm ĩ thành như vậy sao?"
"Tô Vận Vinh, vợ chú coi chúng ta là người một nhà sao? Coi chúng ta là người một nhà sẽ hại chúng tôi sao? Chú đừng có phản bác, tôi không có nghe lọt tai đâu!"
Tô lão tam chơi xấu nói: "Vậy chị đi đi Bây giờ chị đi báo cảnh sát đi!"
"Chú cho rằng tôi không dám? Trời vừa sáng tôi sẽ đi đồn công an công xã báo!" Trang Thuận Lan bị chọc tức.
Anh cả họ Tô Bách Kiều ở bên cạnh thấy vậy, không chịu được, "Chú ba thím ba, hai người đuối lý thì cúi đầu nhận sai đi! Làm mấy chuyện không đâu. Bồi thường ít tiền chữa bệnh thì tính là gì?"
Vợ chồng Tô lão tam bị tiểu bối chê bai, đều không tiện mở miệng cãi lại.
Tô Nguyệt Hòa tận dụng thời cơ lên tiếng hòa hoãn: "Nếu không thì thế này, hai người ngẫm lại, có gì có thể bồi thường, tôi cũng khuyên nhủ mẹ tôi, được không?"
Tô lão tam thấy Tô Nguyệt Hòa mềm giọng, biết có chỗ để thỏa hiệp, ông ta cũng tích cực: "Thế này, bồi thường cho nhà cháu mười đồng được không?"
Tô Nguyệt Hòa lắc đầu cười: "Đuổi ăn mày sao, chú ba hãy trả 18 đồng nợ cha cháu trước đã."
Tô lão tam cắn răng không thể không thỏa hiệp: "Trước tiên trả 18 đồng lại bồi thường 10 đồng, đã được chưa?"
Cái này nhiều lắm, Hách Ái Đệ muốn ngăn cản nhưng lại không dám ngăn cản.
Tô Nguyệt Hòa vẫn lắc đầu: "Chưa đủ! Bồi thường 20, cộng thêm phần núi Tiểu Bài Lĩnh mà nhà chú được chia cũng cho chúng tôi."
Tô Nguyệt Hòa thấy chú ba còn muốn cò kè mặc cả, cô nói: "Hoặc là chúng tôi không lấy Tiểu Bài Lĩnh, nhà chú trực tiếp bồi thường 100."
Khi một sự kiện tranh chấp không xong, cho người khác hai sự lựa chọn, đối phương sẽ cho bạn đáp án bạn muốn.
Chỗ Tiểu Bài Lĩnh kia đến cứt chim cũng không có, Hách Ái Đệ cũng không thèm, bà ta đứng lên, lau nước mắt: "Tiểu Bài Lĩnh nhà cô muốn thì cho cô, 38 đồng kia, cuối năm bán heo trả lại cho nhà cô."
Tô Nguyệt Hòa cố gắng làm nhẹ Tiểu Bài Lĩnh, cường điệu nói tiền: "Tại sao phải chờ cuối năm? Nhà thím hiện tại là một xu cũng không bỏ ra nổi sao?"
Ầm ĩ đến cuối cùng, vợ chồng Tô lão tam gom góp lại 10 đồng tiền cho Yêu Muội mua thuốc, cũng đáp ứng tháng sau bán đi một con heo mau chóng trả 28 đồng còn lại cho nhà cô.
"Em ba, cầm giấy bút tới."
"Ài!"
Tô lão tam không vui nhưng lại không có cách nào cự tuyệt: "Người một nhà, phải như vậy sao?"
Tô Nguyệt Hòa: "Phải, viết rõ ràng, bao gồm cả chuyện phân gia, tránh cho hai người chơi xấu. Ngày mai cầm đến để chú Đại Phúc ký tên làm chứng."
Tô lão tam bị bắt ép, không dám tỏ thái độ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.