Tổng Tài Ác Ma Đối Đầu Với Nữ Tiểu Thư Ngang Ngược
Chương 16: Được, Anh Không Nói, Anh Làm! (H+)
Julie (Lục Khuyết Hạ)
14/03/2023
Tại căn phòng xa hoa ở trong căn biệt thự Wanderheart có thể nghe thấy giọng mũi cô gái nhỏ hừ hừ phát ra.
Lục Hắc Thiên ở trên giường làm chủ cuộc chơi chưa một ai dám đắc tội với anh có cô là người đầu, Thẩm Hạ Hy đã khơi gợi nỗi niềm mạnh mẽ của một người đàn ông nên có. Ánh mắt sắc bén của anh thoáng qua sự nguy hiểm khôn lường, thân thể cao to ngồi xổm xuống, bàn tay dùng sức nắm chặt cằm của cô đem cô hướng tới anh, nở nụ cười lạnh, lộ ra hàm răng trắng đều như bắp "Ha ha, cô gái ngây thơ, không biết trời cao đất rộng!"
Thẩm Hạ Hy một chút cũng không sợ anh, đôi mắt trở nên quật cường nhìn thẳng anh, giọng nói mỉa mai:
"Vậy sao? Tôi chính là không biết trời cao đất rộng, chẳng lẽ tôi còn phải cảm ơn anh vì đã ***** *** tôi sao?"
...Lục Hắc Thiên đã lĩnh giáo được sự cay cú của cô, lần này không hề bị cô chọc giận, hơn nữa nếu như dễ dàng thừa nhận lời cô nói, vậy anh đã không còn là một tay che trời trên thương trường, không còn là Lục Hắc Thiên oai phong một cõi!...
Một tay Lục Hắc Thiên mập mờ vuốt ve khuôn mặt tinh xảo của cô, môi mỏng áp bên tai cô, biểu cảm trên mặt tựa như đối đãi với tình yêu cuồng nhiệt, nhưng thật ra là ***** ***:
"Chậc chậc, xem ra là tôi lầm rồi, em không phải phải không biết trời cao đất rộng, mà là không biết sống chết!"
Sắc mặt Thẩm Hạ Hy bình tĩnh nhìn anh, cười lạnh, chẳng quan tâm:
"Tôi không biết sống chết đó, nghĩ thế nào thì nói thế đó thôi."
Lục Hắc Thiên lặng thinh, phản ứng của cô khiến anh sửng sốt, anh cho là cô sẽ dốc sức tranh chấp, hơi bất ngờ rằng cô nhanh như vậy liền buông tha, anh hơi đánh giá cao năng lực của cô..
Cô! Chết chắc! Đôi mắt chim ưng như dòng nước sâu hun hút, mơ hồ lộ ra sự tàn bạo của ác ma.
Anh ngay lập tức cưỡng hôn cô,mặc kệ cô đấm đá vì người anh bây giờ đã bị cô khơi gợi cả rồi.
Bạch Phi bị tiếng thét của cô làm giật mình, khó phân biệt thiệt giả lấy tay vuốt ve lồng ngực, giả vờ hoảng sợ, mở lời nịnh hót:
"Đại tiểu thư, cô đừng kích động, có chuyện gì từ từ nói."
Ngay lúc này Hắc Thiên ghé sát vào tai cô nói lời thách thức.
- " Em muốn để cậu ta vào đây để thấy em và tôi làm tình trước mắt cậu ta sao?"
Hạ Hy nghe vậy giật mình rồi trừng mắt nhìn anh. Khi nghe lời anh nói cô không dám manh động.
"Hạ Hy gọi tên tôi, tôi sẽ làm nhẹ lại với em!"
- " Lục...Hắc Thiên"
Cô ngây thơ nói theo lời anh,còn anh thì mỉm cười hài lòng khi cô ngoan ngoãn làm theo.
Lục Hắc Thiên giữ đầu vai cô rồi cuối đầu vào hỏm cổ cô rồi nói
"Thả lỏng người ra, sẽ thoải mái."
** *** chọc chọc miệng huy*t, anh cố ý không cắm vào mà chờ cô gái nhỏ tự mình động thủ.
Lời nói càn rỡ làm Hạ Hy đỏ mặt tía tai, người đàn ông này thật quá đáng mà.
Anh thấp giọng dụ dỗ bên tai cô, đôi mắt thâm trầm nhìn con mồi non nớt, muốn đem cô lột da róc xương mới vừa lòng.
Cô ngoan ngoãn thả lỏng người, người đàn ông thuận thế đ*m sâu bên trong.
" Ưm...ân~"
Bất thình lình bụng nhỏ được đút no căng, Hạ Hy yêu kiều rên rỉ phát ra thanh âm ngọt lịm, vừa uyển chuyển vừa êm tai quyến rũ anh trầm luân.
Hạ Hy thẹn muốn chết, khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ chôn vùi ở cổ anh, đôi lông mi lớn mật quét qua làm anh ngứa ngáy.
Lục Hạ Hy không cầm lòng được cười nhẹ, trêu ghẹo cô: "Bé ngoan, còn chưa quen sao?"
"Anh còn nói nữa tôi đánh chết anh."
- " Được xem em còn mạnh miệng như thế nào"
Hạ Hy đánh gãy lời anh, đầu nhỏ càng vùi sâu trong lòng anh.
- "Đừng...đừng nói nữa."
Anh còn nâng mông cô thật cao, bắt chỗ kia phun ra nu*t vào điên cuồng.
"Được, anh không nói, anh làm!"
Lục Hắc Thiên xấu xa cong môi, khởi động nửa thân.Người đàn ông hưng phấn nhấp vào nhấp ra khiến Hạ Hy đau như chết đi sống lại.
Chốc lát, nơi tư mật cô gái nhỏ sóng sánh mật dịch.
"Ân a ~~~"
Cột nước ấm áp phun trào thúc đẩy cơ thể mềm mại, Hạ Hy mệt mỏi lắc đầu xin đầu hàng.
"Hắc Thiên...Đừng như vậy..."
Lục Hắc Thiên hôn cánh môi đỏ mọng, yêu chiều hôn cô một cách nhẹ nhàng.
Cổ họng anh nghẹn lại, bàn tay to nắm đôi bạch thỏ li*m m*t tấm tắc. Cự Long ra vào tạo nên tiếng động đỏ mẳ "bạch bạch".
"Ân a! Ân a!...Hắc Thiên...Nhẹ chút..."
Cô gái nhỏ rùng mình, tay ôm đầu người đàn ông vô lực khóc than, đôi mắt ướt át nhìn hai chân trắng nõn lên xuống trên vai anh, bầu ngực sữa bị anh cắn mu*t "chậc chậc"
Hoa tâm cô nhóc tê dại, nửa chờ mong nửa sợ hãi giây tiếp theo được anh thao làm.
Bụng nhỏ ngày càng trướng đau, eo thon theo đó động đậy bắt buộc anh cắm một cái thật mạnh, hoa huy*t run rẩy kịch liệt giàn giụa nước mật.
Người phụ nữ của anh cao trào rồi!
Lục Hắc Thiên vui vẻ ngậm nh* hoa, đắc ý cười cười, anh ngẩng đầu hôn khóe mắt ẩm ướt của bé con, mười ngón tay đan chặt vào nhau.
Anh nâng người cô, kiện eo dán sát lại gần đồng thời hai bánh mật đào va chạm ngực anh, mùi tình ái nồng đượm tiếp tục bao vây căn phòng.
"Ân a ~"
*** ***** vừa cao trào cực kỳ mẫn cảm, Hạ Hy khóc thút thít bên vai anh, phía dưới tự giác hút chặt.
Người đàn ông bị giáng một đòn trí mạng, *** *** ***** **** phun trào chất lỏng trắng đục, bắn toàn bộ vào trong người cô gái nhỏ.
...****************...
Sau 2h làm tình,bây giờ cũng đã trưa vì vậy việc vào công ty tạm hoảng lại.
Ở một không gian khác, Lục Hắc Thiên nằm trên sofa, trong lòng anh là cơ thể mềm mại của cô gái nhỏ.
Người đàn ông lười biếng giống hệt một con mãnh thú được thỏa mãn, bàn tay to che kín vết đỏ sau lưng cô. Anh lưu luyến cảm giác trơn bóng vừa rồi, nhẹ nhàng vỗ về người yêu.
Hạ Hy treo trên người anh. Vui sướng qua đi cô gái nhỏ mệt không thở nổi, mắt hạnh híp lại, môi đỏ khẽ hở, một bộ dáng bị chà đạp thảm thương.
Hạ Hy ngượng ngùng liền hỏi anh.
Cô gái nhỏ toát mồ hôi lạnh, ngước mắt nhìn anh, lắp bắp nói.
- "Hắc Thiên vậy khi nào vào công ty?"
Hạ Hy không nghe anh trả lời cô định đứng dậy thì bị anh áp xuống, Lục Hắc Thiên vỗ vỗ mông nhỏ, bạc môi mỏng ghé tai cô, giọng nói trầm thấp đầy nguy hiểm.
Hắc Thiên trầm giọng trả lời.
"Sáng mai."
Cô gật gù thì điện thoại vang lên,là mẹ cô gọi. Trong phút chốc cô giật mình và quên mất mình đang ở đây.
Lục Hắc Thiên ở trên giường làm chủ cuộc chơi chưa một ai dám đắc tội với anh có cô là người đầu, Thẩm Hạ Hy đã khơi gợi nỗi niềm mạnh mẽ của một người đàn ông nên có. Ánh mắt sắc bén của anh thoáng qua sự nguy hiểm khôn lường, thân thể cao to ngồi xổm xuống, bàn tay dùng sức nắm chặt cằm của cô đem cô hướng tới anh, nở nụ cười lạnh, lộ ra hàm răng trắng đều như bắp "Ha ha, cô gái ngây thơ, không biết trời cao đất rộng!"
Thẩm Hạ Hy một chút cũng không sợ anh, đôi mắt trở nên quật cường nhìn thẳng anh, giọng nói mỉa mai:
"Vậy sao? Tôi chính là không biết trời cao đất rộng, chẳng lẽ tôi còn phải cảm ơn anh vì đã ***** *** tôi sao?"
...Lục Hắc Thiên đã lĩnh giáo được sự cay cú của cô, lần này không hề bị cô chọc giận, hơn nữa nếu như dễ dàng thừa nhận lời cô nói, vậy anh đã không còn là một tay che trời trên thương trường, không còn là Lục Hắc Thiên oai phong một cõi!...
Một tay Lục Hắc Thiên mập mờ vuốt ve khuôn mặt tinh xảo của cô, môi mỏng áp bên tai cô, biểu cảm trên mặt tựa như đối đãi với tình yêu cuồng nhiệt, nhưng thật ra là ***** ***:
"Chậc chậc, xem ra là tôi lầm rồi, em không phải phải không biết trời cao đất rộng, mà là không biết sống chết!"
Sắc mặt Thẩm Hạ Hy bình tĩnh nhìn anh, cười lạnh, chẳng quan tâm:
"Tôi không biết sống chết đó, nghĩ thế nào thì nói thế đó thôi."
Lục Hắc Thiên lặng thinh, phản ứng của cô khiến anh sửng sốt, anh cho là cô sẽ dốc sức tranh chấp, hơi bất ngờ rằng cô nhanh như vậy liền buông tha, anh hơi đánh giá cao năng lực của cô..
Cô! Chết chắc! Đôi mắt chim ưng như dòng nước sâu hun hút, mơ hồ lộ ra sự tàn bạo của ác ma.
Anh ngay lập tức cưỡng hôn cô,mặc kệ cô đấm đá vì người anh bây giờ đã bị cô khơi gợi cả rồi.
Bạch Phi bị tiếng thét của cô làm giật mình, khó phân biệt thiệt giả lấy tay vuốt ve lồng ngực, giả vờ hoảng sợ, mở lời nịnh hót:
"Đại tiểu thư, cô đừng kích động, có chuyện gì từ từ nói."
Ngay lúc này Hắc Thiên ghé sát vào tai cô nói lời thách thức.
- " Em muốn để cậu ta vào đây để thấy em và tôi làm tình trước mắt cậu ta sao?"
Hạ Hy nghe vậy giật mình rồi trừng mắt nhìn anh. Khi nghe lời anh nói cô không dám manh động.
"Hạ Hy gọi tên tôi, tôi sẽ làm nhẹ lại với em!"
- " Lục...Hắc Thiên"
Cô ngây thơ nói theo lời anh,còn anh thì mỉm cười hài lòng khi cô ngoan ngoãn làm theo.
Lục Hắc Thiên giữ đầu vai cô rồi cuối đầu vào hỏm cổ cô rồi nói
"Thả lỏng người ra, sẽ thoải mái."
** *** chọc chọc miệng huy*t, anh cố ý không cắm vào mà chờ cô gái nhỏ tự mình động thủ.
Lời nói càn rỡ làm Hạ Hy đỏ mặt tía tai, người đàn ông này thật quá đáng mà.
Anh thấp giọng dụ dỗ bên tai cô, đôi mắt thâm trầm nhìn con mồi non nớt, muốn đem cô lột da róc xương mới vừa lòng.
Cô ngoan ngoãn thả lỏng người, người đàn ông thuận thế đ*m sâu bên trong.
" Ưm...ân~"
Bất thình lình bụng nhỏ được đút no căng, Hạ Hy yêu kiều rên rỉ phát ra thanh âm ngọt lịm, vừa uyển chuyển vừa êm tai quyến rũ anh trầm luân.
Hạ Hy thẹn muốn chết, khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ chôn vùi ở cổ anh, đôi lông mi lớn mật quét qua làm anh ngứa ngáy.
Lục Hạ Hy không cầm lòng được cười nhẹ, trêu ghẹo cô: "Bé ngoan, còn chưa quen sao?"
"Anh còn nói nữa tôi đánh chết anh."
- " Được xem em còn mạnh miệng như thế nào"
Hạ Hy đánh gãy lời anh, đầu nhỏ càng vùi sâu trong lòng anh.
- "Đừng...đừng nói nữa."
Anh còn nâng mông cô thật cao, bắt chỗ kia phun ra nu*t vào điên cuồng.
"Được, anh không nói, anh làm!"
Lục Hắc Thiên xấu xa cong môi, khởi động nửa thân.Người đàn ông hưng phấn nhấp vào nhấp ra khiến Hạ Hy đau như chết đi sống lại.
Chốc lát, nơi tư mật cô gái nhỏ sóng sánh mật dịch.
"Ân a ~~~"
Cột nước ấm áp phun trào thúc đẩy cơ thể mềm mại, Hạ Hy mệt mỏi lắc đầu xin đầu hàng.
"Hắc Thiên...Đừng như vậy..."
Lục Hắc Thiên hôn cánh môi đỏ mọng, yêu chiều hôn cô một cách nhẹ nhàng.
Cổ họng anh nghẹn lại, bàn tay to nắm đôi bạch thỏ li*m m*t tấm tắc. Cự Long ra vào tạo nên tiếng động đỏ mẳ "bạch bạch".
"Ân a! Ân a!...Hắc Thiên...Nhẹ chút..."
Cô gái nhỏ rùng mình, tay ôm đầu người đàn ông vô lực khóc than, đôi mắt ướt át nhìn hai chân trắng nõn lên xuống trên vai anh, bầu ngực sữa bị anh cắn mu*t "chậc chậc"
Hoa tâm cô nhóc tê dại, nửa chờ mong nửa sợ hãi giây tiếp theo được anh thao làm.
Bụng nhỏ ngày càng trướng đau, eo thon theo đó động đậy bắt buộc anh cắm một cái thật mạnh, hoa huy*t run rẩy kịch liệt giàn giụa nước mật.
Người phụ nữ của anh cao trào rồi!
Lục Hắc Thiên vui vẻ ngậm nh* hoa, đắc ý cười cười, anh ngẩng đầu hôn khóe mắt ẩm ướt của bé con, mười ngón tay đan chặt vào nhau.
Anh nâng người cô, kiện eo dán sát lại gần đồng thời hai bánh mật đào va chạm ngực anh, mùi tình ái nồng đượm tiếp tục bao vây căn phòng.
"Ân a ~"
*** ***** vừa cao trào cực kỳ mẫn cảm, Hạ Hy khóc thút thít bên vai anh, phía dưới tự giác hút chặt.
Người đàn ông bị giáng một đòn trí mạng, *** *** ***** **** phun trào chất lỏng trắng đục, bắn toàn bộ vào trong người cô gái nhỏ.
...****************...
Sau 2h làm tình,bây giờ cũng đã trưa vì vậy việc vào công ty tạm hoảng lại.
Ở một không gian khác, Lục Hắc Thiên nằm trên sofa, trong lòng anh là cơ thể mềm mại của cô gái nhỏ.
Người đàn ông lười biếng giống hệt một con mãnh thú được thỏa mãn, bàn tay to che kín vết đỏ sau lưng cô. Anh lưu luyến cảm giác trơn bóng vừa rồi, nhẹ nhàng vỗ về người yêu.
Hạ Hy treo trên người anh. Vui sướng qua đi cô gái nhỏ mệt không thở nổi, mắt hạnh híp lại, môi đỏ khẽ hở, một bộ dáng bị chà đạp thảm thương.
Hạ Hy ngượng ngùng liền hỏi anh.
Cô gái nhỏ toát mồ hôi lạnh, ngước mắt nhìn anh, lắp bắp nói.
- "Hắc Thiên vậy khi nào vào công ty?"
Hạ Hy không nghe anh trả lời cô định đứng dậy thì bị anh áp xuống, Lục Hắc Thiên vỗ vỗ mông nhỏ, bạc môi mỏng ghé tai cô, giọng nói trầm thấp đầy nguy hiểm.
Hắc Thiên trầm giọng trả lời.
"Sáng mai."
Cô gật gù thì điện thoại vang lên,là mẹ cô gọi. Trong phút chốc cô giật mình và quên mất mình đang ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.