Tổng Tài Ác Ma Đối Đầu Với Nữ Tiểu Thư Ngang Ngược
Chương 68: Thử Váy Cưới
Julie (Lục Khuyết Hạ)
21/05/2023
Sáng hôm sau, một ngày mới tươi đẹp lại đến. Dưới nhà mẹ của Hắc Thiên
đang ngồi uống trà và chờ đợi cả hai. Lúc sáng bà có lên phòng định gọi
như thấy cả hai đang ôm nhau thắm thiết ngủ say giấc thì cười mỉm rồi
nhẹ nhàng đóng cửa. Bà biết đêm qua cả hai chắc vận động đến sáng nên
tới giờ vẫn chưa thức là điều hiển nhiên.
Cứ nghĩ đến điều này bà lại cười thầm trong bụng rồi thầm nghĩ:" Sớm muộn gì thì mình cũng nhanh có cháu mà bế thôi"
Không lâu sau, Hạ Hy và Hắc Thiên cũng thức giấc. Họ nhanh chóng vscn rồi xuống dưới nhà vì cơn đói đã ập đến.
Vừa xuống mẹ Hắc Thiên thấy vậy thì lên tiếng:
- “Hai đứa dậy rồi đó à?”
Hạ Hy nghe giọng liền quay sang nhìn,cô nhanh chóng chạy lại chỗ bà rồi ôm bà:
- “Dì à, nãy giờ là dì đang đợi bọn con hả?”
- “Ừ, tiểu Hy đêm qua con ngủ ngon không?”
Cô chưa kịp trả lời thì bị Hắc Thiên chen ngang chiếm lấy lời, anh vừa đi lại ngồi đối diện cô và mẹ vừa thản nhiên trả lời:
- “Tất nhiên là ngủ ngon rồi, cô ấy ngủ với con thì chẳng bao giờ lo mất ngủ vì…”
Anh chưa kịp nói xong thì đã bị Hạ Hy trao ánh mắt lườm nhẹ, cô biết ý đồ của Hắc Thiên định nói ra. Chẳng lẽ anh không ngại sao?
Thấy hành động cô như vậy, anh cười phái lên vì sự đáng yêu của cô. Còn cô thì bây giờ muốn tìm lỗ để chui xuống vì tình cảnh bây giờ thẹn đỏ mặt. Chuyện như vậy mà anh dám đem ra nói giữa thanh thiên bạch nhật như thế này.
Mẹ Hắc Thiên hiểu ý thì bằng cười khúc khích, nhìn con trai và con dâu tương lai của mình cứ như vậy thì còn gì hạnh phúc hơn.
- “À đúng rồi, mẹ sang đây có chuyện gì sao?”-Hắc Thiên hỏi bà
- “Phải phải con không nói thì chắc ta cũng quên luôn rồi. Hôm nay mẹ qua đây muốn bàn chuyện chuẩn bị cho buổi kết hôn của hai đứa đó”
- “Vậy mẹ tính như thế nào?”
- “Ơ sao con lại hỏi mẹ chứ, chuyện này là chuyện trọng đại, hai đứa sắp xếp như thế nào thì bọn ta đều làm theo vì đây là hôn sự của cả hai mà”
Bà muốn cả hai làm chủ trong chuyện này. Mọi thiết kế cho buổi tiệc, khách mời,… đều cần sự ý kiến của cả hai. Bà không muốn chen vào chuyện này mà tùy ý cho cả hai tự lên kế hoạch. Nếu làm theo ý tưởng của người lớn sợ phong cách không theo kịp hiện tại.
- “Vậy con và Hạ Hy sẽ lên ý tưởng, nếu ba mẹ cần thì có thể duyệt lại.”-Hắc Thiên suy nghĩ rồi nói
- “Đúng rồi đó dì à, muốn làm gì cũng phải thông qua ý kiến của người lớn”
- “Được được vậy hai đứa cứ chuẩn bị,khó khăn gì cứ nói chúng ta”
- “Vâng ạ”
Nói rồi, mẹ anh hối thúc hai người đi ặ sáng vì chắc hẳn bây giờ cả hai đang đói.
Ăn xong, bà ra về vì ở nhà có việc cần làm. Còn cả hai cũng về phòng làm việc riêng. Hắc Thiên sang thư phòng xủ lý cho xong nốt chuyện ở công ty. Hạ Hy cũng vậy, cô thiết kế bản vẽ.
Tới tận trưa, Hạ Hy hoàn thành xong liền đưa tay uốn mình một cái rồi nhìn đồng hồ, cô đi sang thư phòng Hắc Thiên đã ở. Cô đi vào trong vòng tay ôm cổ anh từ phía sau:
- “Công việc nhiều lắm sao?”
Hắc Thiên đưa tay xoa nhẹ lên tay Hạ Hy đang để trước ngực anh rồi nhẹ nhàng nói:
- “Không nhiều chỉ hơi rắc rối đôi chỗ thôi”
- “Ò”
Hắc Thiên kéo cô ngồi trên đùi mình,tay ôm lấy cô mặt anh thì vùi vào hỏm cổ tham lam mà hít lấy hít để mùi hương dịu dàng riêng biệt chỉ cô có. Ngửi mùi hương quen thuộc này khiến anh cảm thấy dễ chịu và như xua tan mệt mỏi.
Hạ Hy đưa tay lên xoa xoa hai bên thái dương giúp anh thư giãn hơn.
- “Mệt mỏi quá thì nghỉ ngơi đi,đừng làm cố sức”
Hắc Thiên cười nhẹ nhà rồi ôm lấy cô nói giọng chiều chuộng:
- “Phải làm cho xong để còn cưới bảo bối của anh chứ”
Hạ Hy nghe thấy vậy thì cười:
- “Chẳng lẽ không làm xong thì không cưới được à?”
Hắc Thiên nghe cô hỏi thì véo nhẹ mũi cô, yêu chiều nói:
- “Không chỉ là không muốn trong lúc chúng ta… sẽ bị làm phiền” anh nói xong thì đưa ra vẻ mặt gian manh khiến Hạ Hy nhận ra rồi ngại ngùng đánh nhẹ vào ngực anh.
- “Chiều nay anh đưa em đi thử váy cưới nhé?”
- " Nhanh vậy hửm?"
- “Đúng vậy. Mọi thứ phải được chuẩn bị hoàn hảo anh không muốn có bất cứ sự sai sót gì xảy ra trong ngày trọng đại của chúng ta”
…
Đúng như kế hoạch, sau khi nghỉ trưa thì Lục Hắc Thiên đưa Hạ Hy tới Nicolide Wedding Dress, nơi có những chiếc váy cưới lộng lẫy xoa hoa, được thiếc kế riêng bởi nhà thiết kế nổi tiếng của Pháp. Ở đây mỗi kiểu trang phục đều có 1 duy nhất không có bản sao thức hai.
Và đây cũng là shop thời trang do Hắc Thiên chủ đạo. Các nhà thiết kế ở đây đều là người quen của anh.
Tới nơi, cả hai bước vào trong được sự tiếp đón nồng nhiệt của quản lý cao cấp và chuyện nghiệp. Họ đưa ra các mẫu để Hạ Hy dễ dàng lựa chọn.
Lựa chọn hồi lâu thì cuối cùng cũng chọn ra được chiếc váy cưới mà cô cảm thấy ưng ý nhất.
- “Tiểu thư Thẩm thật tinh mắt. Đây là thiết kế của Pamli Adranker vừa ra mắt cách đây một tuần trước.Mẫu này được thiết kế trong 1057 ngày tỉ mỉ của các nhân viên.”
- “Ò thật vậy sao, cô có thể cho tôi xem qua được chứ?”
- “Dạ mời tiểu thư vào trong”
Nói rồi,quản lý ở đó đưa tay chỉ lối đi mời Hạ Hy và Hắc Thiên vào trong.
Quả thật nhìn ảnh có lẽ không đẹp bằng ngoài. Chiếc váy được bảo trọng kĩ càng trong lồng kính.
Váy cưới này còn có tên là PURE ANGEL với giá hơn 57 triệu đô. Với 127000 kim cương Kohinoor đắt nhất thế giới được đính tỉ mỉ bao quanh kín chiếc váy. PURE ANGEL còn được tạo ra từ loại vải có chất liệu VICUNA đắt nhất thế giới. Kiểu cách trễ vai, đằng sau phần vai được gắn thêm hai tà vải lưới hệt cánh thiên thần trải dài 7m trên này được đính 300 ruby cao cấp màu hồng baby sáng lấp lánh làm váy nổi bần bật. Chiếc váy cưới dài nhằn nhẵn mang màu trắng tinh khôi.
Càng nhìn càng bị PURE ANGEL thu hút. Hạ Hy nhìn nó mà hài lòng. Còn ai kia chắc giờ chìm đắm trong suy nghĩ nếu vợ mình mặc lên thì tỏa sáng và quyến rũ như thế nào nhỉ?Mải mê suy nghĩ đắm chìm mà quên mất hiện tại mà chẳng ngó ngàng tới câu hỏi của Hạ Hy.
Hạ Hy phải lây nhẹ thì anh mới bừng tỉnh:
- “Hửm” Hắc Thiên trân vẻ mặt chẳng biết gì.
- “Em hỏi là anh có thấy vừa lòng chiếc váy này không?”
- “Rất đẹp”
Hạ Hy hài lòng mỉm cười rồi vào trong chuẩn bị thử váy.
Hắc Thiên ra bên ngoài chờ đợi, mong muốn được thấy vẻ đẹp của Hạ Hy khi mặc nó. Thực tại không muốn anh trong lúc chờ ngồi rảnh rỗi. Một Quản lý khác mời anh đi thử âu phục. Đúng vậy chẳng lẻ anh không định mặc sao. Hắc Thiên thử âu phục. Lần này anh lựa chọn âu phục màu đen để làm nổi bật màu váy cưới của cô hơn. Bộ vest được thiết kế tinh túy bởi nhà thiết kế âu phục nổi tiếng tại Ý.
Hạ Hy lúc này đã mặc chiếc váy cưới này xong, để lộ làn da trắng hồng, mịn màng, để lộ các đường nét quyến rũ của cô khiến 4,5 nhân viên phải ngưỡng mộ ngắm nhìn say đắm.
- “Đẹp thật” Một nhân viên đắm chìm rồi khen.
Hạ Hy nhìn bản thân trong gương,thật sự cô không dám tin rằng bây giờ cô đang mang trên mình chiếc váy cưới đắt đỏ trên top thế giới và sẽ mang trong lễ cưới của chính mình và bước vào lễ đường cùng với người cô yêuaf Lục Hắc Thiên. Mọi thứ diễn ra cứ như là mơ.
Ngắm nhìn đủ điều, cô được đưa sang phòng make up, làm tóc. Cô thả mái tóc bồng bềnh, có phần uốn xoăn nhẹ, tóc hai bên phía trước được tết bím ghim qua hai bên. Tông make up nhẹ nhàng, cô muốn vẻ đẹo tự nhiên của mình được tôn lên chứ không muốn bị che mờ bởi lớp trang điểm đậm nhòe.
Sau những màn làn tất bật,chăm chút kĩ càng cho Hạ Hy, tất cả phải thốt lên với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của mỹ nhân đẹp nhất sài thành.
- “Tiểu thư cô thật sự xinh đẹp.Đây chỉ mới thử váy thôi đã đẹp ngút ngàng vậy rồi, đến khi hôn lễ thì chẳng biết cô đẹp sao nữa”
Hạ Hy mỉm cười ngại ngùng sau lời khen của cô nhân viên:
- " Cảm ơn em nhé"
Không để chàng hoàng tử của mình phải chờ lâu, cô nhanh chóng bước ra với sự trợ giúp của các nhân viên đằng sau. vì chiếc váy khá to và bồng bềnh,một mình cô di chuyển sẽ khó khăn.
Cứ nghĩ đến điều này bà lại cười thầm trong bụng rồi thầm nghĩ:" Sớm muộn gì thì mình cũng nhanh có cháu mà bế thôi"
Không lâu sau, Hạ Hy và Hắc Thiên cũng thức giấc. Họ nhanh chóng vscn rồi xuống dưới nhà vì cơn đói đã ập đến.
Vừa xuống mẹ Hắc Thiên thấy vậy thì lên tiếng:
- “Hai đứa dậy rồi đó à?”
Hạ Hy nghe giọng liền quay sang nhìn,cô nhanh chóng chạy lại chỗ bà rồi ôm bà:
- “Dì à, nãy giờ là dì đang đợi bọn con hả?”
- “Ừ, tiểu Hy đêm qua con ngủ ngon không?”
Cô chưa kịp trả lời thì bị Hắc Thiên chen ngang chiếm lấy lời, anh vừa đi lại ngồi đối diện cô và mẹ vừa thản nhiên trả lời:
- “Tất nhiên là ngủ ngon rồi, cô ấy ngủ với con thì chẳng bao giờ lo mất ngủ vì…”
Anh chưa kịp nói xong thì đã bị Hạ Hy trao ánh mắt lườm nhẹ, cô biết ý đồ của Hắc Thiên định nói ra. Chẳng lẽ anh không ngại sao?
Thấy hành động cô như vậy, anh cười phái lên vì sự đáng yêu của cô. Còn cô thì bây giờ muốn tìm lỗ để chui xuống vì tình cảnh bây giờ thẹn đỏ mặt. Chuyện như vậy mà anh dám đem ra nói giữa thanh thiên bạch nhật như thế này.
Mẹ Hắc Thiên hiểu ý thì bằng cười khúc khích, nhìn con trai và con dâu tương lai của mình cứ như vậy thì còn gì hạnh phúc hơn.
- “À đúng rồi, mẹ sang đây có chuyện gì sao?”-Hắc Thiên hỏi bà
- “Phải phải con không nói thì chắc ta cũng quên luôn rồi. Hôm nay mẹ qua đây muốn bàn chuyện chuẩn bị cho buổi kết hôn của hai đứa đó”
- “Vậy mẹ tính như thế nào?”
- “Ơ sao con lại hỏi mẹ chứ, chuyện này là chuyện trọng đại, hai đứa sắp xếp như thế nào thì bọn ta đều làm theo vì đây là hôn sự của cả hai mà”
Bà muốn cả hai làm chủ trong chuyện này. Mọi thiết kế cho buổi tiệc, khách mời,… đều cần sự ý kiến của cả hai. Bà không muốn chen vào chuyện này mà tùy ý cho cả hai tự lên kế hoạch. Nếu làm theo ý tưởng của người lớn sợ phong cách không theo kịp hiện tại.
- “Vậy con và Hạ Hy sẽ lên ý tưởng, nếu ba mẹ cần thì có thể duyệt lại.”-Hắc Thiên suy nghĩ rồi nói
- “Đúng rồi đó dì à, muốn làm gì cũng phải thông qua ý kiến của người lớn”
- “Được được vậy hai đứa cứ chuẩn bị,khó khăn gì cứ nói chúng ta”
- “Vâng ạ”
Nói rồi, mẹ anh hối thúc hai người đi ặ sáng vì chắc hẳn bây giờ cả hai đang đói.
Ăn xong, bà ra về vì ở nhà có việc cần làm. Còn cả hai cũng về phòng làm việc riêng. Hắc Thiên sang thư phòng xủ lý cho xong nốt chuyện ở công ty. Hạ Hy cũng vậy, cô thiết kế bản vẽ.
Tới tận trưa, Hạ Hy hoàn thành xong liền đưa tay uốn mình một cái rồi nhìn đồng hồ, cô đi sang thư phòng Hắc Thiên đã ở. Cô đi vào trong vòng tay ôm cổ anh từ phía sau:
- “Công việc nhiều lắm sao?”
Hắc Thiên đưa tay xoa nhẹ lên tay Hạ Hy đang để trước ngực anh rồi nhẹ nhàng nói:
- “Không nhiều chỉ hơi rắc rối đôi chỗ thôi”
- “Ò”
Hắc Thiên kéo cô ngồi trên đùi mình,tay ôm lấy cô mặt anh thì vùi vào hỏm cổ tham lam mà hít lấy hít để mùi hương dịu dàng riêng biệt chỉ cô có. Ngửi mùi hương quen thuộc này khiến anh cảm thấy dễ chịu và như xua tan mệt mỏi.
Hạ Hy đưa tay lên xoa xoa hai bên thái dương giúp anh thư giãn hơn.
- “Mệt mỏi quá thì nghỉ ngơi đi,đừng làm cố sức”
Hắc Thiên cười nhẹ nhà rồi ôm lấy cô nói giọng chiều chuộng:
- “Phải làm cho xong để còn cưới bảo bối của anh chứ”
Hạ Hy nghe thấy vậy thì cười:
- “Chẳng lẽ không làm xong thì không cưới được à?”
Hắc Thiên nghe cô hỏi thì véo nhẹ mũi cô, yêu chiều nói:
- “Không chỉ là không muốn trong lúc chúng ta… sẽ bị làm phiền” anh nói xong thì đưa ra vẻ mặt gian manh khiến Hạ Hy nhận ra rồi ngại ngùng đánh nhẹ vào ngực anh.
- “Chiều nay anh đưa em đi thử váy cưới nhé?”
- " Nhanh vậy hửm?"
- “Đúng vậy. Mọi thứ phải được chuẩn bị hoàn hảo anh không muốn có bất cứ sự sai sót gì xảy ra trong ngày trọng đại của chúng ta”
…
Đúng như kế hoạch, sau khi nghỉ trưa thì Lục Hắc Thiên đưa Hạ Hy tới Nicolide Wedding Dress, nơi có những chiếc váy cưới lộng lẫy xoa hoa, được thiếc kế riêng bởi nhà thiết kế nổi tiếng của Pháp. Ở đây mỗi kiểu trang phục đều có 1 duy nhất không có bản sao thức hai.
Và đây cũng là shop thời trang do Hắc Thiên chủ đạo. Các nhà thiết kế ở đây đều là người quen của anh.
Tới nơi, cả hai bước vào trong được sự tiếp đón nồng nhiệt của quản lý cao cấp và chuyện nghiệp. Họ đưa ra các mẫu để Hạ Hy dễ dàng lựa chọn.
Lựa chọn hồi lâu thì cuối cùng cũng chọn ra được chiếc váy cưới mà cô cảm thấy ưng ý nhất.
- “Tiểu thư Thẩm thật tinh mắt. Đây là thiết kế của Pamli Adranker vừa ra mắt cách đây một tuần trước.Mẫu này được thiết kế trong 1057 ngày tỉ mỉ của các nhân viên.”
- “Ò thật vậy sao, cô có thể cho tôi xem qua được chứ?”
- “Dạ mời tiểu thư vào trong”
Nói rồi,quản lý ở đó đưa tay chỉ lối đi mời Hạ Hy và Hắc Thiên vào trong.
Quả thật nhìn ảnh có lẽ không đẹp bằng ngoài. Chiếc váy được bảo trọng kĩ càng trong lồng kính.
Váy cưới này còn có tên là PURE ANGEL với giá hơn 57 triệu đô. Với 127000 kim cương Kohinoor đắt nhất thế giới được đính tỉ mỉ bao quanh kín chiếc váy. PURE ANGEL còn được tạo ra từ loại vải có chất liệu VICUNA đắt nhất thế giới. Kiểu cách trễ vai, đằng sau phần vai được gắn thêm hai tà vải lưới hệt cánh thiên thần trải dài 7m trên này được đính 300 ruby cao cấp màu hồng baby sáng lấp lánh làm váy nổi bần bật. Chiếc váy cưới dài nhằn nhẵn mang màu trắng tinh khôi.
Càng nhìn càng bị PURE ANGEL thu hút. Hạ Hy nhìn nó mà hài lòng. Còn ai kia chắc giờ chìm đắm trong suy nghĩ nếu vợ mình mặc lên thì tỏa sáng và quyến rũ như thế nào nhỉ?Mải mê suy nghĩ đắm chìm mà quên mất hiện tại mà chẳng ngó ngàng tới câu hỏi của Hạ Hy.
Hạ Hy phải lây nhẹ thì anh mới bừng tỉnh:
- “Hửm” Hắc Thiên trân vẻ mặt chẳng biết gì.
- “Em hỏi là anh có thấy vừa lòng chiếc váy này không?”
- “Rất đẹp”
Hạ Hy hài lòng mỉm cười rồi vào trong chuẩn bị thử váy.
Hắc Thiên ra bên ngoài chờ đợi, mong muốn được thấy vẻ đẹp của Hạ Hy khi mặc nó. Thực tại không muốn anh trong lúc chờ ngồi rảnh rỗi. Một Quản lý khác mời anh đi thử âu phục. Đúng vậy chẳng lẻ anh không định mặc sao. Hắc Thiên thử âu phục. Lần này anh lựa chọn âu phục màu đen để làm nổi bật màu váy cưới của cô hơn. Bộ vest được thiết kế tinh túy bởi nhà thiết kế âu phục nổi tiếng tại Ý.
Hạ Hy lúc này đã mặc chiếc váy cưới này xong, để lộ làn da trắng hồng, mịn màng, để lộ các đường nét quyến rũ của cô khiến 4,5 nhân viên phải ngưỡng mộ ngắm nhìn say đắm.
- “Đẹp thật” Một nhân viên đắm chìm rồi khen.
Hạ Hy nhìn bản thân trong gương,thật sự cô không dám tin rằng bây giờ cô đang mang trên mình chiếc váy cưới đắt đỏ trên top thế giới và sẽ mang trong lễ cưới của chính mình và bước vào lễ đường cùng với người cô yêuaf Lục Hắc Thiên. Mọi thứ diễn ra cứ như là mơ.
Ngắm nhìn đủ điều, cô được đưa sang phòng make up, làm tóc. Cô thả mái tóc bồng bềnh, có phần uốn xoăn nhẹ, tóc hai bên phía trước được tết bím ghim qua hai bên. Tông make up nhẹ nhàng, cô muốn vẻ đẹo tự nhiên của mình được tôn lên chứ không muốn bị che mờ bởi lớp trang điểm đậm nhòe.
Sau những màn làn tất bật,chăm chút kĩ càng cho Hạ Hy, tất cả phải thốt lên với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của mỹ nhân đẹp nhất sài thành.
- “Tiểu thư cô thật sự xinh đẹp.Đây chỉ mới thử váy thôi đã đẹp ngút ngàng vậy rồi, đến khi hôn lễ thì chẳng biết cô đẹp sao nữa”
Hạ Hy mỉm cười ngại ngùng sau lời khen của cô nhân viên:
- " Cảm ơn em nhé"
Không để chàng hoàng tử của mình phải chờ lâu, cô nhanh chóng bước ra với sự trợ giúp của các nhân viên đằng sau. vì chiếc váy khá to và bồng bềnh,một mình cô di chuyển sẽ khó khăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.