Tổng Tài Ác Ma Và Cô Vợ Sát Thủ
Chương 22: Ám Khí Ám Sát
NguyễnNhi482001
03/08/2021
Tần Nhi đang ngồi thong dong cầm ly nước ép nho trò chuyện cùng Tề Thần mặc kệ không nửa lời với hai con người đang tình tức bên kia
" Tránh ra ...."
Tiếng hét như chuông báo động của Tần Nhi vang lên làm cho Hàn Thiên và Lãnh Minh An bỗng chốc giật mình
Tề Thần và Tề Thịnh nhìn theo ánh mắt đầy kiên định theo hướng của Tần Nhi thấy được ba phi tiêu bằng vàng có chứa tẩm độc
Bên trên khắc tinh vàng kèm đen phong phanh chữ R và con đầu lâu theo kiểu cách quái dị
Hàn Thiên chẳng có chút gì là sợ hãi mà còn bình tĩnh hơn , một tay vòng bảo vệ trọn Lãnh Minh An vào lòng
Ánh mắt trở nên sắc lạnh hơn khuôn mặt sa sầm tối dần , muốn giết anh hay sao tưởng dễ à nếu đụng đến anh đã muôn vàng đường chết
Đụng đến người phụ nữ của anh thì đừng hòng nguyên vẹn đi xuống tàu âm phủ , nguyên vẹn để đầu thai sau này
" Ra đi ông đừng chốn chui hèn lắm Tô Thịnh "
" Thì ra phu nhân sớm đã biết tôi rồi hay sao mà vẫn đâm đầu vào đây "
Như dự đoán của Hàn Thiên nói với mình Tần Nhi không ngần ngại xông thử một phen
" Mục tiêu của ông là Vương Gia Uy đúng chứ "
" Đúng rồi thì sao hắn ta đáng chết khi đã đụng đến Tô Thịnh tôi "
Anh nhếch mép khi nghe ông ta nói như thế , nghĩ đến ám sát Vương Gia Uy cậu ta dễ hay sao
Tuy ông cũng không thù hận trúc oán gì với Hàn Thiên anh nhưng đã là người đàn ông của em gái cưng mình là ba của đám nhóc
Huống chi đã là người anh em suốt mười mấy năm qua của anh muốn ám sát thì hãy qua cửa của Hàn Thiên
" Nhưng chẳng may rằng cậu ta không ở đây "
Lãnh Minh An lạnh lùng ngồi thẳng lưng ánh mắt như đang phun trào nhìn thẳng vào Tô Thịnh không rõ sợ hãi
" Nhưng bây giờ chắc có lẽ không cần nữa rồi ... thứ tôi cần chính là vợ của hắn ta "
Tần Nhi thản nhiên cười lên một cách sảng khoái hai bàn tay nhỏ đan vào nhau , ánh mắt sắc bén vô cùng nhìn lên khuôn mặt đầy sự dục vọng của ông ta
Chỉ là cho cô càng thêm kinh tởm !
" Ông nghĩ hạn người đê tiện xứng với tinh dục của Tần Nhi tôi "
Lãnh Minh An tưởng rằng chị sẽ hiên ngang rút súng bắn chết ông ta ngay lập tức nhưng đâu ngờ còn vẻ vui cợt cùng ông ta chứ
" Chỉ là em tôi sẵn sàng bỏ tất cả từ vợ con đến tài sản "
" Những thứ đó đâu quan trọng "
Anh hiểu rõ cô em gái này của mình đang dở chứng bài trò gì cho nên an nhàn cầm ly rượu trên tay rồi âu yếm Lãnh Minh An
Đến hồi cuộc mới đích thực chính anh sẽ ra tay giết chết lão già dâm dục này đụng đến hay nghĩ tham vọng đến nha đầu nhà anh đâu dễ dàng rời khỏi đây
" Vậy thứ em cần là gì "
" Là cái mạng già của ông ... thế nào được không "
Tô Thịnh cau mày khi người trả lời không phải Tần Nhi mà là Hàn Thiên , ông xoay người rương ánh mắt phun trào nhìn anh
" Hàn Tổng đây là có ý gì "
" Ý gì hả thì lát sau sẽ biết "
Cô ngồi cạnh anh nhưng vẫn không hiểu anh vừa đang có ý gì chẳng điều gì anh đang che giấu hay sao
Tô Thịnh đương đương là một chủ tịch của cả tập đoàn Tô Thị làm sao có thể thua thiệt như vậy
Cho nên hành động cởi áo khoác tự nhiên quăng chiếc áo đi sang một bên đã gây sự chú ý của ba người họ
Tề Thịnh và Tề Thần bất giác đứng phặc dậy chuẩn tư thế phòng bị bảo vệ , bàn tay chạm nhẹ vào khẩu súng được giấu sau màng áo thun đen
" Đoàng .... Đoànggg .."
" Á ..hhhhhh "
Hai tiếng súng phát ra một lần và tiếng la rên rỉ lấp lên vang rộng cả khuôn viên phòng
Ông ta lập tức vì đau đớn mà ngã quỵ xuống đất , bàn tay bỗng chốc ôm chặt vết thương ở chân
Máu thi đua nhau chảy ra không ngừng ước đẫm cả chiếc quần tây trắng bên chân phải
Cô mở to hết cặp mắt sắc sảo của mình không phải vì sợ hãi mà là vì người ra tay là anh
Cô còn tưởng Chị Nhi sẽ rút súng ra bắn ông ta với hành động đê tiện thấp hèn này nhưng không ngờ anh lại là người ra tay
Cô khâm phục anh vô cùng so với tài bắn tỉa thì có lẽ anh còn lợi hại hơn cô nhiều không những bình tĩnh mà còn ra tay nhanh như chưa một chút tiếng động
" Tại sao mày .... làm ... vậy "
Cơn đau làm cho ông ta không thể bình tĩnh hơn mà từng lời nói ra điều mấp máy
" Phát thứ nhất ông dám có loại suy nghĩ ám sát người anh em tôi phát thứ hai .."
Hàn Thiên không thể bình tĩnh hơn mà đứng phặc dậy ly thuỷ tinh trên bàn lập tức rớt theo cho thấy được cơn giận của anh đang tới đỉnh điểm
" Mày nghĩ tao cho phép mày đụng vào em gái tao sao "
Anh vừa dứt xong lời nói thì lập tức rút súng bắn không do dự lên vùng thái dương của ông ta
Cái chết quá nhanh quá nguy hiểm làm cho ông ta chết không nhắm mắt máu từ vùng đầu chảy ra lênh láng
" Hai cậu ở lại giải quyết "
" Tuân lệnh "
Anh xoay người nắm tay của cô và Tần Nhi rời khỏi khuôn viên phòng đó như chỉ là chưa có chuyện gì xãy ra
Vì để hai thuộc hạ của mình ở lại giải quyết chiến trường cho nên anh đành tự mình lái xe
Anh để cô ngồi ghế trên của mình anh cũng dịu dàng xoa đầu Tần Nhi rồi mới vòng qua ghế lái của mình
" Tránh ra ...."
Tiếng hét như chuông báo động của Tần Nhi vang lên làm cho Hàn Thiên và Lãnh Minh An bỗng chốc giật mình
Tề Thần và Tề Thịnh nhìn theo ánh mắt đầy kiên định theo hướng của Tần Nhi thấy được ba phi tiêu bằng vàng có chứa tẩm độc
Bên trên khắc tinh vàng kèm đen phong phanh chữ R và con đầu lâu theo kiểu cách quái dị
Hàn Thiên chẳng có chút gì là sợ hãi mà còn bình tĩnh hơn , một tay vòng bảo vệ trọn Lãnh Minh An vào lòng
Ánh mắt trở nên sắc lạnh hơn khuôn mặt sa sầm tối dần , muốn giết anh hay sao tưởng dễ à nếu đụng đến anh đã muôn vàng đường chết
Đụng đến người phụ nữ của anh thì đừng hòng nguyên vẹn đi xuống tàu âm phủ , nguyên vẹn để đầu thai sau này
" Ra đi ông đừng chốn chui hèn lắm Tô Thịnh "
" Thì ra phu nhân sớm đã biết tôi rồi hay sao mà vẫn đâm đầu vào đây "
Như dự đoán của Hàn Thiên nói với mình Tần Nhi không ngần ngại xông thử một phen
" Mục tiêu của ông là Vương Gia Uy đúng chứ "
" Đúng rồi thì sao hắn ta đáng chết khi đã đụng đến Tô Thịnh tôi "
Anh nhếch mép khi nghe ông ta nói như thế , nghĩ đến ám sát Vương Gia Uy cậu ta dễ hay sao
Tuy ông cũng không thù hận trúc oán gì với Hàn Thiên anh nhưng đã là người đàn ông của em gái cưng mình là ba của đám nhóc
Huống chi đã là người anh em suốt mười mấy năm qua của anh muốn ám sát thì hãy qua cửa của Hàn Thiên
" Nhưng chẳng may rằng cậu ta không ở đây "
Lãnh Minh An lạnh lùng ngồi thẳng lưng ánh mắt như đang phun trào nhìn thẳng vào Tô Thịnh không rõ sợ hãi
" Nhưng bây giờ chắc có lẽ không cần nữa rồi ... thứ tôi cần chính là vợ của hắn ta "
Tần Nhi thản nhiên cười lên một cách sảng khoái hai bàn tay nhỏ đan vào nhau , ánh mắt sắc bén vô cùng nhìn lên khuôn mặt đầy sự dục vọng của ông ta
Chỉ là cho cô càng thêm kinh tởm !
" Ông nghĩ hạn người đê tiện xứng với tinh dục của Tần Nhi tôi "
Lãnh Minh An tưởng rằng chị sẽ hiên ngang rút súng bắn chết ông ta ngay lập tức nhưng đâu ngờ còn vẻ vui cợt cùng ông ta chứ
" Chỉ là em tôi sẵn sàng bỏ tất cả từ vợ con đến tài sản "
" Những thứ đó đâu quan trọng "
Anh hiểu rõ cô em gái này của mình đang dở chứng bài trò gì cho nên an nhàn cầm ly rượu trên tay rồi âu yếm Lãnh Minh An
Đến hồi cuộc mới đích thực chính anh sẽ ra tay giết chết lão già dâm dục này đụng đến hay nghĩ tham vọng đến nha đầu nhà anh đâu dễ dàng rời khỏi đây
" Vậy thứ em cần là gì "
" Là cái mạng già của ông ... thế nào được không "
Tô Thịnh cau mày khi người trả lời không phải Tần Nhi mà là Hàn Thiên , ông xoay người rương ánh mắt phun trào nhìn anh
" Hàn Tổng đây là có ý gì "
" Ý gì hả thì lát sau sẽ biết "
Cô ngồi cạnh anh nhưng vẫn không hiểu anh vừa đang có ý gì chẳng điều gì anh đang che giấu hay sao
Tô Thịnh đương đương là một chủ tịch của cả tập đoàn Tô Thị làm sao có thể thua thiệt như vậy
Cho nên hành động cởi áo khoác tự nhiên quăng chiếc áo đi sang một bên đã gây sự chú ý của ba người họ
Tề Thịnh và Tề Thần bất giác đứng phặc dậy chuẩn tư thế phòng bị bảo vệ , bàn tay chạm nhẹ vào khẩu súng được giấu sau màng áo thun đen
" Đoàng .... Đoànggg .."
" Á ..hhhhhh "
Hai tiếng súng phát ra một lần và tiếng la rên rỉ lấp lên vang rộng cả khuôn viên phòng
Ông ta lập tức vì đau đớn mà ngã quỵ xuống đất , bàn tay bỗng chốc ôm chặt vết thương ở chân
Máu thi đua nhau chảy ra không ngừng ước đẫm cả chiếc quần tây trắng bên chân phải
Cô mở to hết cặp mắt sắc sảo của mình không phải vì sợ hãi mà là vì người ra tay là anh
Cô còn tưởng Chị Nhi sẽ rút súng ra bắn ông ta với hành động đê tiện thấp hèn này nhưng không ngờ anh lại là người ra tay
Cô khâm phục anh vô cùng so với tài bắn tỉa thì có lẽ anh còn lợi hại hơn cô nhiều không những bình tĩnh mà còn ra tay nhanh như chưa một chút tiếng động
" Tại sao mày .... làm ... vậy "
Cơn đau làm cho ông ta không thể bình tĩnh hơn mà từng lời nói ra điều mấp máy
" Phát thứ nhất ông dám có loại suy nghĩ ám sát người anh em tôi phát thứ hai .."
Hàn Thiên không thể bình tĩnh hơn mà đứng phặc dậy ly thuỷ tinh trên bàn lập tức rớt theo cho thấy được cơn giận của anh đang tới đỉnh điểm
" Mày nghĩ tao cho phép mày đụng vào em gái tao sao "
Anh vừa dứt xong lời nói thì lập tức rút súng bắn không do dự lên vùng thái dương của ông ta
Cái chết quá nhanh quá nguy hiểm làm cho ông ta chết không nhắm mắt máu từ vùng đầu chảy ra lênh láng
" Hai cậu ở lại giải quyết "
" Tuân lệnh "
Anh xoay người nắm tay của cô và Tần Nhi rời khỏi khuôn viên phòng đó như chỉ là chưa có chuyện gì xãy ra
Vì để hai thuộc hạ của mình ở lại giải quyết chiến trường cho nên anh đành tự mình lái xe
Anh để cô ngồi ghế trên của mình anh cũng dịu dàng xoa đầu Tần Nhi rồi mới vòng qua ghế lái của mình
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.