Tổng Tài Ác Ma Và Cô Vợ Sát Thủ
Chương 93: Bảo Bối
NguyễnNhi482001
03/08/2021
Đến tháng thứ tư tình trạng buôn nôn của cô mới bắt đầu có chuyển biến tốt hơn, từ một ngày nôn năm sáu lần thì tiến triển xuống một ngày một lần, tinh thần Lãnh Minh An cũng đã bắt đầu phấn chấn trở lại
Cô đã bắt đầu thèm ăn, lúc thèm đồ ngọt lúc lại thèm đồ chua, Hàn Thiên nhìn thấy cô ăn vô cùng thoải mái, tốt hơn những tháng đầu tiên trong lòng vơi bớt nỗi lo lắng
Phải công nhận trong suốt ba tháng đầu cô mang thai, cô nghén đã làm anh khiếp sợ, từ khi mang thai anh dần dần nhận ra người phụ nữ này Hàn Thiên rất yêu thương, trân trọng. Chỉ cần thấy một tia quặn quại trên khuôn mặt sắc nét lòng anh như lửa đốt
" Em mặc bộ này được rồi, không cần phải mua nhiều như thế, sau này không cần đến lại uổng hết"
Lãnh Minh An nằm trên giường đang cầm ly sữa tươi uống, thì thấy trên tay người đàn ông ba bốn tụng đồ quần áo. Cô khẽ cau mày, không cần nhìn vào đủ biết đồ đó là quần áo dành cho mẹ bầu
Anh quá khẩn trương đến mức nhà cửa đều sửa sang chút ít, thực đơn cũng phải mời nhà dinh dưỡng, ít ra cô cứ tưởng anh sẽ dừng lại nhưng chỉ biết đập tay vào trán mặc anh khẩn trương
" Sau này còn phòng thừa"
" Anh xem, phòng thừa cách nào"
Cô nhẹ nhàng lếch người đi về phía tủ, bàn tay mảnh khãnh, khuôn mặt kiêu kì nhìn về anh, đồ bầu của cô bây giờ còn nhiều hơn đồ cô mặc trước kia, vậy mà anh vẫn một mực đi mua những mẫu khác cho bằng được
" Không sao, nhiêu đây còn chưa đủ"
" Anh thật hết cách"
Hàn Thiên không biểu lộ cảm xúc chỉ đi đến ôm chặt cô vào lòng, hai tay vòng qua eo cô, bàn tay xoa nhẹ ở phần bụng đang không ngừng phát triển ngày càng to lên, tư tình trong lòng anh phát hỏa sung sướng
Cô thuận ý để bàn tay lên bàn tay to lớn kia, ngã nhẹ đầu về vòm ngực của anh, cô biết những lúc thế này anh luôn túc trực, chăm sóc cô bất kể ngày đêm, bây giờ ngày qua ngày nhìn anh lo âu đủ điều, từ công việc cho đến mẹ con cô mà sắc mặt cũng tiều tụy, thân thể mệt mỏi đến nhường nào
Lãnh Minh An không kiềm lòng được nơi khóe mắt bắt đầu xúc cảm, anh ôm cô có thể cảm nhận được toàn thân của người phụ nữ đang run rẫy, anh bàng hoàng buông tay xoay người cô lại đối diện với mình, mới thấy được trong mắt cô đang phát tiết
" Em đừng suy nghĩ nhiều sẽ ảnh hưởng đến thân thể, anh làm tất cả chỉ để em được bình yên"
" Nếu được bình yên mà đánh mất anh, em thà rằng đi vào con đường đầy sóng gió, chỉ khi có anh bên cạnh đó mới là bình yên"
Giọng nói cô run rẫy, cô không muốn anh đánh đổi tất cả ngay chính tính mạng để đem về cho cô sự bình yên, khó lòng cô chấp nhận được, cô chỉ cần anh ngoài ra những thứ khác đều là vô dụng
Anh hiểu được tâm ý của cô, đúng! Lời cô nói như một vết dao đâm vào lòng ngực, anh chính là bức tường kiên cố đảm bảo sự bình yên, hạnh phúc nơi cô
Bây giờ anh chỉ cần cô và con những thứ khác đều là hư vô!
Hai tháng tiếp lại trôi qua, bụng của cô đã to hơn trước, nhìn nhận hiện tại quả là anh chu đáo tận tâm, nếu như anh không quả quyết ngày ngày mua đồ bầu mới chắc bây giờ cô phải khổ sở với cái bụng hơi nhô to rồi, nhớ lại thời gian đó cứ trách móc anh hào phóng
Mà hào phóng này về sau lại rất tiện dụng, đến bây giờ có hơi phần cười gượng trên môi khi nhớ lại... Thứ bảy theo như lịch khám của Cao Trí, cô được Hàn Thiên đưa đến bệnh viện kiểm tra định kỳ
Bàn tay nhỏ nắm chặt lấy bàn tay to lớn kia, trong lòng không khỏi hồi hộp, vẻ mặt đầy vẻ chờ đợi kết quả
Suy nghĩ thầm, đứa nhỏ trong bụng mình là trai hay gái, đối với cô con nào cũng là do mình mang nhưng tận sâu trong tâm can hy vọng đứa nhỏ là bé trai
Bé gái cũng tốt nhưng bé trai lại càng tốt hơn! Tưởng tượng ra nếu sinh ra là bé trai, thì nó chính là bản sao của anh sau này sẽ trở nên đầy bản lĩnh, cường quật, đầu đội trời chân đạp đất, A.. Nghĩ đến thôi đã cảm thấy vui vẻ trong lòng
" Chúc mừng cậu, là con trai, chăm vợ hơi kỹ đấy"
Cao Trí vui vẻ trêu đùa anh, rồi đi mất dạng
Cô đoạt lấy kết quả siêu âm trên đó có ghi rõ ràng là con trai, còn có hình hài chưa rõ ràng của con, ánh mắt đã rưng rưng cuối cùng ước nguyện nhỏ nhoi này của bản thân đã được ông trời chứng giám
" Hàn Lãnh Phong em muốn đặt tên bảo bối như thế"
" Được"
Hàn Thiên nhìn qua khuôn mặt yêu kiều đang cười híp cả mắt, nhận thấy niềm vui hạnh phúc qua ánh mắt xao lòng đó anh chưa hết ngạc nhiên chuyển sang yêu chiều, đây là lần đầu tiên anh nhận ra khi cô vui vẻ nhất trông điệu bộ rất giống một đứa trẻ
Chỉ cần cô vui vẻ, anh tự khắc yên lòng! Chăm phụ nữ mang thai khó còn hơn khi anh đâm đầu vào những vụ làm ăn lớn nhưng nó lại mang cho anh cảm giác khó tả
Rồi thời gian cũng trôi qua tích tắc gần như yên ắng hơn, hôm nay anh có công việc bận phải đến công ty một chuyến nhưng rất nhanh đã trở về, xe vừa mới tới cổng anh đã nhìn thấy bónh dáng người phụ nữ vác bụng bầu hơn 6 tháng đi tới đi lui quanh nhà, bước xuống xe bàn chân thon dài đi nhanh đến chổ cô, ôm cô vào lòng
" Sao không nằm, đi như vậy không tốt"
" Làm sao được, anh không nghe Cao Trí nói đi lại nhiều cho dễ sinh em bé sao"
Tuần khám định kỳ Cao Trí có nói cô đừng nằm lỳ đó rồi sau này không có sức để sinh con cho nên sau khi về nhà cô đã bắt đầu nghe hướng dẫn người có kinh nghiệm nhất chính là Tần Nhi, mỗi ngày ăn uống kỹ cương, ngủ đúng giấc, tập luyện cơ thể đều đặn
Hơn thế nữa cô còn mua rất nhiều sách tối nào luôn dành một tiếng đọc cho con nghe, anh và cô đều thay phiên nhau mà làm vì cô muốn bảo bối có thể cảm nhận được giọng nói của ba mẹ nó, nhiều lần em bé kích động hay đạp bụng dẫn đến có lúc hơi đau nhưng vẫn dịu dàng xoa xoa
Thời gian như vậy Lãnh Minh An cảm thấy được giữa cô và con có mối liên kết chặt chẽ chỉ có điều nhiều lúc con quấy trong bụng, đau âm ỉ nhưng cô rất hạnh phúc vì đó chính là cảm nhận của con, vui đùa cùng mẹ
Hàn Lãnh Phong này rất biết cách phá nghịch, bụng cô càng to lại càng khó nằm, khó có được giấc ngủ nào ngon, thằng bé cứ canh đến nửa đêm khi cô mơn mớn ngủ được là bắt đầu đạp bụng, đau âm ỉ không tài nào ngủ được, chỉ có thể lăn qua lăn lại trên giường
Lưng mỏi, mắt cũng mỏi, cô bây giờ rất mỏi bởi thằng nhóc Hàn Lãnh Phong!
Nhưng không hiểu vì sao từ khi Hàn Thiên ân cần, đặt bàn tay to lớn mang theo dòng ấm áp xoa nhẹ đều lên vòng bụng to tròn những cơn đau đều dịu hẳn đi, thằng nhóc trong bụng cũng ít quấy phá hơn
Nên mới nói nhờ có anh, dạo đây cô mới ngủ được những giấc no say. Hàn Lãnh Phong này chưa sinh ra đã lựa mặt nào hư, mặt nào ngoan!
Cô đã bắt đầu thèm ăn, lúc thèm đồ ngọt lúc lại thèm đồ chua, Hàn Thiên nhìn thấy cô ăn vô cùng thoải mái, tốt hơn những tháng đầu tiên trong lòng vơi bớt nỗi lo lắng
Phải công nhận trong suốt ba tháng đầu cô mang thai, cô nghén đã làm anh khiếp sợ, từ khi mang thai anh dần dần nhận ra người phụ nữ này Hàn Thiên rất yêu thương, trân trọng. Chỉ cần thấy một tia quặn quại trên khuôn mặt sắc nét lòng anh như lửa đốt
" Em mặc bộ này được rồi, không cần phải mua nhiều như thế, sau này không cần đến lại uổng hết"
Lãnh Minh An nằm trên giường đang cầm ly sữa tươi uống, thì thấy trên tay người đàn ông ba bốn tụng đồ quần áo. Cô khẽ cau mày, không cần nhìn vào đủ biết đồ đó là quần áo dành cho mẹ bầu
Anh quá khẩn trương đến mức nhà cửa đều sửa sang chút ít, thực đơn cũng phải mời nhà dinh dưỡng, ít ra cô cứ tưởng anh sẽ dừng lại nhưng chỉ biết đập tay vào trán mặc anh khẩn trương
" Sau này còn phòng thừa"
" Anh xem, phòng thừa cách nào"
Cô nhẹ nhàng lếch người đi về phía tủ, bàn tay mảnh khãnh, khuôn mặt kiêu kì nhìn về anh, đồ bầu của cô bây giờ còn nhiều hơn đồ cô mặc trước kia, vậy mà anh vẫn một mực đi mua những mẫu khác cho bằng được
" Không sao, nhiêu đây còn chưa đủ"
" Anh thật hết cách"
Hàn Thiên không biểu lộ cảm xúc chỉ đi đến ôm chặt cô vào lòng, hai tay vòng qua eo cô, bàn tay xoa nhẹ ở phần bụng đang không ngừng phát triển ngày càng to lên, tư tình trong lòng anh phát hỏa sung sướng
Cô thuận ý để bàn tay lên bàn tay to lớn kia, ngã nhẹ đầu về vòm ngực của anh, cô biết những lúc thế này anh luôn túc trực, chăm sóc cô bất kể ngày đêm, bây giờ ngày qua ngày nhìn anh lo âu đủ điều, từ công việc cho đến mẹ con cô mà sắc mặt cũng tiều tụy, thân thể mệt mỏi đến nhường nào
Lãnh Minh An không kiềm lòng được nơi khóe mắt bắt đầu xúc cảm, anh ôm cô có thể cảm nhận được toàn thân của người phụ nữ đang run rẫy, anh bàng hoàng buông tay xoay người cô lại đối diện với mình, mới thấy được trong mắt cô đang phát tiết
" Em đừng suy nghĩ nhiều sẽ ảnh hưởng đến thân thể, anh làm tất cả chỉ để em được bình yên"
" Nếu được bình yên mà đánh mất anh, em thà rằng đi vào con đường đầy sóng gió, chỉ khi có anh bên cạnh đó mới là bình yên"
Giọng nói cô run rẫy, cô không muốn anh đánh đổi tất cả ngay chính tính mạng để đem về cho cô sự bình yên, khó lòng cô chấp nhận được, cô chỉ cần anh ngoài ra những thứ khác đều là vô dụng
Anh hiểu được tâm ý của cô, đúng! Lời cô nói như một vết dao đâm vào lòng ngực, anh chính là bức tường kiên cố đảm bảo sự bình yên, hạnh phúc nơi cô
Bây giờ anh chỉ cần cô và con những thứ khác đều là hư vô!
Hai tháng tiếp lại trôi qua, bụng của cô đã to hơn trước, nhìn nhận hiện tại quả là anh chu đáo tận tâm, nếu như anh không quả quyết ngày ngày mua đồ bầu mới chắc bây giờ cô phải khổ sở với cái bụng hơi nhô to rồi, nhớ lại thời gian đó cứ trách móc anh hào phóng
Mà hào phóng này về sau lại rất tiện dụng, đến bây giờ có hơi phần cười gượng trên môi khi nhớ lại... Thứ bảy theo như lịch khám của Cao Trí, cô được Hàn Thiên đưa đến bệnh viện kiểm tra định kỳ
Bàn tay nhỏ nắm chặt lấy bàn tay to lớn kia, trong lòng không khỏi hồi hộp, vẻ mặt đầy vẻ chờ đợi kết quả
Suy nghĩ thầm, đứa nhỏ trong bụng mình là trai hay gái, đối với cô con nào cũng là do mình mang nhưng tận sâu trong tâm can hy vọng đứa nhỏ là bé trai
Bé gái cũng tốt nhưng bé trai lại càng tốt hơn! Tưởng tượng ra nếu sinh ra là bé trai, thì nó chính là bản sao của anh sau này sẽ trở nên đầy bản lĩnh, cường quật, đầu đội trời chân đạp đất, A.. Nghĩ đến thôi đã cảm thấy vui vẻ trong lòng
" Chúc mừng cậu, là con trai, chăm vợ hơi kỹ đấy"
Cao Trí vui vẻ trêu đùa anh, rồi đi mất dạng
Cô đoạt lấy kết quả siêu âm trên đó có ghi rõ ràng là con trai, còn có hình hài chưa rõ ràng của con, ánh mắt đã rưng rưng cuối cùng ước nguyện nhỏ nhoi này của bản thân đã được ông trời chứng giám
" Hàn Lãnh Phong em muốn đặt tên bảo bối như thế"
" Được"
Hàn Thiên nhìn qua khuôn mặt yêu kiều đang cười híp cả mắt, nhận thấy niềm vui hạnh phúc qua ánh mắt xao lòng đó anh chưa hết ngạc nhiên chuyển sang yêu chiều, đây là lần đầu tiên anh nhận ra khi cô vui vẻ nhất trông điệu bộ rất giống một đứa trẻ
Chỉ cần cô vui vẻ, anh tự khắc yên lòng! Chăm phụ nữ mang thai khó còn hơn khi anh đâm đầu vào những vụ làm ăn lớn nhưng nó lại mang cho anh cảm giác khó tả
Rồi thời gian cũng trôi qua tích tắc gần như yên ắng hơn, hôm nay anh có công việc bận phải đến công ty một chuyến nhưng rất nhanh đã trở về, xe vừa mới tới cổng anh đã nhìn thấy bónh dáng người phụ nữ vác bụng bầu hơn 6 tháng đi tới đi lui quanh nhà, bước xuống xe bàn chân thon dài đi nhanh đến chổ cô, ôm cô vào lòng
" Sao không nằm, đi như vậy không tốt"
" Làm sao được, anh không nghe Cao Trí nói đi lại nhiều cho dễ sinh em bé sao"
Tuần khám định kỳ Cao Trí có nói cô đừng nằm lỳ đó rồi sau này không có sức để sinh con cho nên sau khi về nhà cô đã bắt đầu nghe hướng dẫn người có kinh nghiệm nhất chính là Tần Nhi, mỗi ngày ăn uống kỹ cương, ngủ đúng giấc, tập luyện cơ thể đều đặn
Hơn thế nữa cô còn mua rất nhiều sách tối nào luôn dành một tiếng đọc cho con nghe, anh và cô đều thay phiên nhau mà làm vì cô muốn bảo bối có thể cảm nhận được giọng nói của ba mẹ nó, nhiều lần em bé kích động hay đạp bụng dẫn đến có lúc hơi đau nhưng vẫn dịu dàng xoa xoa
Thời gian như vậy Lãnh Minh An cảm thấy được giữa cô và con có mối liên kết chặt chẽ chỉ có điều nhiều lúc con quấy trong bụng, đau âm ỉ nhưng cô rất hạnh phúc vì đó chính là cảm nhận của con, vui đùa cùng mẹ
Hàn Lãnh Phong này rất biết cách phá nghịch, bụng cô càng to lại càng khó nằm, khó có được giấc ngủ nào ngon, thằng bé cứ canh đến nửa đêm khi cô mơn mớn ngủ được là bắt đầu đạp bụng, đau âm ỉ không tài nào ngủ được, chỉ có thể lăn qua lăn lại trên giường
Lưng mỏi, mắt cũng mỏi, cô bây giờ rất mỏi bởi thằng nhóc Hàn Lãnh Phong!
Nhưng không hiểu vì sao từ khi Hàn Thiên ân cần, đặt bàn tay to lớn mang theo dòng ấm áp xoa nhẹ đều lên vòng bụng to tròn những cơn đau đều dịu hẳn đi, thằng nhóc trong bụng cũng ít quấy phá hơn
Nên mới nói nhờ có anh, dạo đây cô mới ngủ được những giấc no say. Hàn Lãnh Phong này chưa sinh ra đã lựa mặt nào hư, mặt nào ngoan!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.