Tổng Tài Ác Ma Và Cô Vợ Sát Thủ
Chương 29: Thách Đấu
NguyễnNhi482001
03/08/2021
Vừa về đến Tần Gia anh đã thấy được người phụ nữ yêu thương của mình đang đứng nghiêm trước cửa nhà
Tề Thần thấy thế liền nhanh tức thì tăng tốc , cửa kiếng sau từ từ hạ xuống lộ ra khuôn mặt lạnh lùng bỗng hoá trúc dịu dàng
" Thiên bên Tần Hàn có chuyện kìa sao anh còn về đây "
Trong lời nói ấy chứa hàng vạn lần lo lắng , cô cũng mới về Tần Gia một tiếng trước , khi vừa đặt mông xuống sofa đã có cuộc điện thoại từ Thiết Minh
Báo rằng Tần Hàn thị đang có một chuỗi công ty nào đó đánh lẽ âm thầm mua đi không ít cổ phần của công ty
Nghe xong cô không thoát khỏi lo lắng nên mới đi ra đầu cổng chờ anh , cô không biết anh làm gì mà lâu như thế
Thấy bóng dáng quen thuộc biết đó là anh cô mới thở phào nhẹ nhởm hơn , cô không biết mình đứng chờ anh đá bao nhiêu tiếng chỉ biết có chờ anh
" Chúng ta đi "
Lãnh Minh An bước lên ngồi cạnh anh , chiếc xe lập tức phóng đi
Trên xe mặc kệ ở công ty đang gặp chuyện , anh âu yếm cô vào lòng , nhẹ nhàng đặt khuôn mặt lạnh lùng , ma mị ngửi lấy mùi hương quen thuộc từ người phụ nữ của mình
" Đừng như vậy "
Cô biết lời nói của mình với anh cũng vô dụng , nhưng cũng phải nói ra
Xe vừa khựng lại Tề Thần cũng vừa bước nhanh nghiêm người mở cửa xe cho anh và cô
Anh yêu thương nắm bàn tay nhỏ rời khỏi xe rồi đi nhanh vào bên trong trước sự ngạc nhiên của nhiều người
Họ làm ăn , làm việc với anh nhiều năm như vậy chưa từng thấy chủ tịch ân cần , dịu dàng , đi cùng một người phụ nữ
Nói đáng ra đúng ra là phải thôi họ nhìn Lãnh Minh An từ đầu đến cuối không tránh không động một giây
Họ bị nét đẹp khuynh quốc khuynh thành , cặp mắt sắc sảo ba vòng mị cảm tạo nên sức hút khó cảm
" Chủ tịch có người tên là Trình Long muốn gặp và anh ta nói rằng sẽ ra giá tỉ đô la để mua lại Tần Thị nếu không bán thì anh ta từ sẽ thách đấu với anh "
Anh không nói gì kéo tay cô cùng Tề Thần đi thẳng vào bên trong thang máy
" Thần cậu thông báo Tề Thịnh chuẩn bị vài mẫu giấy chuyển nhượng cho tôi "
" Tại sao chẳng lẽ lão đại định chuyển nhường thật hay sao "
" Ta nghĩ cậu với Mạnh Hùng nên có một khoá đi học lại rồi đấy "
Lãnh Minh An đứng bên cạnh trong lòng phì cười nhưng không dám bộc to vì thế sẽ sợ lòng tự ái của ai kia lộ ra
" Ý của Thiên là những giấy tờ chuyển nhượng không phải quyền điều hành Tần Thị mà là chủ tờ đai đất "
Tề Thần vẫn ngu ngơ không hiểu gì vẫn tiếp tục gục đầu suy nghĩ
Lãnh Minh An thở dài trào thua với cậu , quả thật khâm phục Tần Nhi không biết sao chịu nổi Mạnh Hùng
" Chào Hàn Tổng cuối cùng cũng đến tôi là Trình Long rất hân hạnh được hợp tác "
Trình Long một vị chủ tịch đương nhiệm đời đầu nhà Trình 26tuổi không phải đời tuổi còn nhỏ hơn Hàn Thiên anh hay sao
Anh ta xoè tay như muốn bắt tay chào hỏi nhưng đáng tiếc là anh chỉ cho anh ta một cái cười khinh một ánh mắt trêu trò
Lướt qua chiếc ghế của mình đặt Lãnh Minh An lên đùi của anh , bàn tay bất giác gõ nhè nhẹ lên mặt bàn , ánh mắt không tự mà nhiên hướng nhìn anh ta
" Hợp tác ... tôi nghe không nhầm đấy chứ "
" Không nhầm tôi muốn hợp tác với một vị tổng tài uy danh lẫy lừng như thế "
Anh ta nói trong với giọng tự tin hơn bao giờ hết , không có vẻ gì là do dự
" Hợp tác ở đây bằng tiền hay bằng cả Tần Thị "
Ở hai câu cuối anh rõ ràng gằng giọng rất to không biết Trình Long có biết có nghe hay không
Nhưng người ngồi ngay kế bên anh sao mà không nhận ra
Từng lời từng chữ mà anh nói như một con dao găm thẳng ra ngoài , anh không giận dữ nhưng lời nói ra cũng đủ biết sự lãnh khốc trong con người anh đang bộc phát thế nào
" Hàn Tổng hiểu lầm rồi nếu tôi không nói thế sợ anh sẽ không gặp tôi "
Hàn Thiên khinh thường , muốn dụ anh ra phải dùng trò điệu hổ ly sơn thế sao quả thật như rùa rụt cổ nực cười cho những kẻ mới ra ngành đã muốn ra oai kiếm tiếng cho tên cho tuổi
" Được hợp tác thì hợp tác nhưng trước tiên tôi có món quà này tặng cho Trình Tổng "
" Oke không khách sáo "
Tề Thịnh từ đầu bên ngoài cầm sấp hồ sơ vàng vào bên trong , đưa sấp hồ sơ nghiêm túc đưa cho Hàn Thiên và giọng trầm to
" Đây là hai bộ đỏ giấy chuyển nhượng tiền hồ đai đất bạc tỉ ở vùng Đông "
Hàn Thiên ánh mắt thì trân trân nhìn xem thái độ cách ứng xử của anh ta thế nào thì vừa tay xoa xoa nhẹ nhàng mái tóc dài của cô trông rất yêu thương , cưng chiều
Tề Thần thấy thế liền nhanh tức thì tăng tốc , cửa kiếng sau từ từ hạ xuống lộ ra khuôn mặt lạnh lùng bỗng hoá trúc dịu dàng
" Thiên bên Tần Hàn có chuyện kìa sao anh còn về đây "
Trong lời nói ấy chứa hàng vạn lần lo lắng , cô cũng mới về Tần Gia một tiếng trước , khi vừa đặt mông xuống sofa đã có cuộc điện thoại từ Thiết Minh
Báo rằng Tần Hàn thị đang có một chuỗi công ty nào đó đánh lẽ âm thầm mua đi không ít cổ phần của công ty
Nghe xong cô không thoát khỏi lo lắng nên mới đi ra đầu cổng chờ anh , cô không biết anh làm gì mà lâu như thế
Thấy bóng dáng quen thuộc biết đó là anh cô mới thở phào nhẹ nhởm hơn , cô không biết mình đứng chờ anh đá bao nhiêu tiếng chỉ biết có chờ anh
" Chúng ta đi "
Lãnh Minh An bước lên ngồi cạnh anh , chiếc xe lập tức phóng đi
Trên xe mặc kệ ở công ty đang gặp chuyện , anh âu yếm cô vào lòng , nhẹ nhàng đặt khuôn mặt lạnh lùng , ma mị ngửi lấy mùi hương quen thuộc từ người phụ nữ của mình
" Đừng như vậy "
Cô biết lời nói của mình với anh cũng vô dụng , nhưng cũng phải nói ra
Xe vừa khựng lại Tề Thần cũng vừa bước nhanh nghiêm người mở cửa xe cho anh và cô
Anh yêu thương nắm bàn tay nhỏ rời khỏi xe rồi đi nhanh vào bên trong trước sự ngạc nhiên của nhiều người
Họ làm ăn , làm việc với anh nhiều năm như vậy chưa từng thấy chủ tịch ân cần , dịu dàng , đi cùng một người phụ nữ
Nói đáng ra đúng ra là phải thôi họ nhìn Lãnh Minh An từ đầu đến cuối không tránh không động một giây
Họ bị nét đẹp khuynh quốc khuynh thành , cặp mắt sắc sảo ba vòng mị cảm tạo nên sức hút khó cảm
" Chủ tịch có người tên là Trình Long muốn gặp và anh ta nói rằng sẽ ra giá tỉ đô la để mua lại Tần Thị nếu không bán thì anh ta từ sẽ thách đấu với anh "
Anh không nói gì kéo tay cô cùng Tề Thần đi thẳng vào bên trong thang máy
" Thần cậu thông báo Tề Thịnh chuẩn bị vài mẫu giấy chuyển nhượng cho tôi "
" Tại sao chẳng lẽ lão đại định chuyển nhường thật hay sao "
" Ta nghĩ cậu với Mạnh Hùng nên có một khoá đi học lại rồi đấy "
Lãnh Minh An đứng bên cạnh trong lòng phì cười nhưng không dám bộc to vì thế sẽ sợ lòng tự ái của ai kia lộ ra
" Ý của Thiên là những giấy tờ chuyển nhượng không phải quyền điều hành Tần Thị mà là chủ tờ đai đất "
Tề Thần vẫn ngu ngơ không hiểu gì vẫn tiếp tục gục đầu suy nghĩ
Lãnh Minh An thở dài trào thua với cậu , quả thật khâm phục Tần Nhi không biết sao chịu nổi Mạnh Hùng
" Chào Hàn Tổng cuối cùng cũng đến tôi là Trình Long rất hân hạnh được hợp tác "
Trình Long một vị chủ tịch đương nhiệm đời đầu nhà Trình 26tuổi không phải đời tuổi còn nhỏ hơn Hàn Thiên anh hay sao
Anh ta xoè tay như muốn bắt tay chào hỏi nhưng đáng tiếc là anh chỉ cho anh ta một cái cười khinh một ánh mắt trêu trò
Lướt qua chiếc ghế của mình đặt Lãnh Minh An lên đùi của anh , bàn tay bất giác gõ nhè nhẹ lên mặt bàn , ánh mắt không tự mà nhiên hướng nhìn anh ta
" Hợp tác ... tôi nghe không nhầm đấy chứ "
" Không nhầm tôi muốn hợp tác với một vị tổng tài uy danh lẫy lừng như thế "
Anh ta nói trong với giọng tự tin hơn bao giờ hết , không có vẻ gì là do dự
" Hợp tác ở đây bằng tiền hay bằng cả Tần Thị "
Ở hai câu cuối anh rõ ràng gằng giọng rất to không biết Trình Long có biết có nghe hay không
Nhưng người ngồi ngay kế bên anh sao mà không nhận ra
Từng lời từng chữ mà anh nói như một con dao găm thẳng ra ngoài , anh không giận dữ nhưng lời nói ra cũng đủ biết sự lãnh khốc trong con người anh đang bộc phát thế nào
" Hàn Tổng hiểu lầm rồi nếu tôi không nói thế sợ anh sẽ không gặp tôi "
Hàn Thiên khinh thường , muốn dụ anh ra phải dùng trò điệu hổ ly sơn thế sao quả thật như rùa rụt cổ nực cười cho những kẻ mới ra ngành đã muốn ra oai kiếm tiếng cho tên cho tuổi
" Được hợp tác thì hợp tác nhưng trước tiên tôi có món quà này tặng cho Trình Tổng "
" Oke không khách sáo "
Tề Thịnh từ đầu bên ngoài cầm sấp hồ sơ vàng vào bên trong , đưa sấp hồ sơ nghiêm túc đưa cho Hàn Thiên và giọng trầm to
" Đây là hai bộ đỏ giấy chuyển nhượng tiền hồ đai đất bạc tỉ ở vùng Đông "
Hàn Thiên ánh mắt thì trân trân nhìn xem thái độ cách ứng xử của anh ta thế nào thì vừa tay xoa xoa nhẹ nhàng mái tóc dài của cô trông rất yêu thương , cưng chiều
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.