Chương 28
Lena00
21/05/2021
"Anh làm gì thế, đau tôi, buông ra" Thục Tâm tay bị nắm chặt kéo ra ngoài, cô ra sức đẩy tay hắn ra nhưng bất thành.
Hắn dừng lại, buông tay cô ra, gương mặt vẫn hằm hằm đầy phẫn nộ.
"Rốt cuộc chuyện gì mà anh lại kéo tôi ra giữa chừng thế"
Cô nhíu mày nhìn hắn.
"Cô là vợ tôi"
"Ừ ừ vợ anh thì sao, tự dưng lôi tôi ra đây?"
"Tôi chưa cho phép thì không được nói chuyện với bất cứ người đàn ông nào" Hắn nghiêm túc nhìn cô.
"Cái gì thế? Nói chuyện với đàn ông cũng không cho, anh đúng là đồ lập dị"
Cô liếc hắn một cái định quay phắt người đi thì bị hắn níu lại. Hắn đặt một nụ hôn vào đôi môi căng đỏ kia, mọi thứ diễn ra rất nhanh khiến Thục Tâm chỉ biết ngẩn người mở to mắt, tay hắn siết chặt lấy eo cô, mặc cho cô giãy giụa trong lòng, hắn vẫn hôn lấy hôn để đôi môi cô, tay hắn từ từ di chuyển tới phần ngực cô.
Thục Tâm xấu hổ đỏ mặt nhưng đều bị hắn khống chế không thể thoát khỏi vòng tay hắn.
"Biến thái, anh làm gì vậy"
Cô gắt giọng đẩy hắn ra xa, bàn tay che lấy cổ cô, mặt cô đã đỏ ửng, luống cuống quay mặt đi.
Bộ dạng này của cô càng làm Dạ Thần Phong thích thú.
"Cô bước thêm một bước nữa, tối nay sẽ biết hậu quả"
Giọng điệu của hắn khiến cô phải cắn răng đứng lại, cô quay lại lườm hắn chằm chằm.
"Sao thế, không bước nữa?" Hắn nhếch môi, châm chọc cô.
"Anh nghĩ tôi sợ anh" Cô liếc hắn một cái, trong phút chốc, đã biến mất khỏi tầm nhìn của hắn.
Cô nhanh chóng chuồn vào phòng ăn, Cao Sâm vẫn ngồi, thanh thản nhâm nhi chén trà trong tay. Thục Tâm cười ngượng đi tới phía bàn ăn.
"Có vẻ, tôi không nên ở đây, làm phá hỏng buổi riêng tư của hai người rồi"
Cao Sâm nhếch mép, anh ta có nét đẹp kiểu phương Tây, có chút gì đó của Châu Á, chỉ cần mỉm cười thôi có lẽ cũng đã cướp đi bao nhiêu trái tim của thiếu nữ rồi.
"Không có chuyện đó, Cao Sâm mời chúng tôi nào dám từ chối"
Thục Tâm nở nụ cười gượng gạo.
"Vậy à? Tôi với Dạ Thần Phong có thân thiết đến nỗi được gọi là khách quý sao?"
"Tất nhiên rồi"
Tay cô đan vào nhau lộ rõ vẻ căng thẳng, cô thực ra còn chả biết lí lịch của người đàn ông này, nhưng nếu Dạ Thần Phong chấp nhận lời mời của anh ta chắc chắn Cao Sâm này cũng không phải dạng vừa.
"Thật quý hóa quá, trước giờ Dạ Thần Phong nó còn chả xem tôi là anh trai của nó, vậy mà tôi lại là khách quý của Dạ tổng đây"
Cao Sâm mặt mũi sáng sủa, vậy mà nói năng lại khiến người khác cảm thấy có dự cảm không lành.
"Anh trai?"
Thục Tâm ngẩn người, Cao Sâm là anh trai của Dạ Thần Phong ư?
"Ừ, chả nhẽ Dạ Thần Phong không nói gì cho cô?" Hắn chau mày.
"..."
"Tôi biết ngay mà, hắn nào có xem tôi là anh trai chứ"
Thục Tâm chẳng biết nói gì, ngồi im thin thít.
"Tôi hôm nay muốn hỏi nó về vụ kí hợp đồng Dạ, tập đoàn đó cũng là tôi một phần góp mặt, tôi muốn hỏi nó xem có thể kí hợp đồng với công ty tại Paris được không"
Cao Sâm liếc nhìn cô, thở dài.
"Tôi có một người em gái kết nghĩa, có hợp đồng mong muốn kí, không biết Dạ tổng có chấp nhận không? Cô về báo giúp tôi một tiếng"
"À, chuyện đó..." Thục Tâm lộ ra vẻ khó xử, cô vô thức gật đầu đồng ý.
"VÕ THỤC TÂM, tôi cho cô hai phút xuống dưới ngay cho tôi"
Một tiếng nói vang vọng khắp khu nhà hàng, tất cả các thiết bị loa tại nhà hàng đều phát ra giọng nói đó, không ai khác đó chỉ có thể là Dạ Thần Phong. Hắn lại định giở trò gì thế, Thục Tâm mặt bất lực, cúi đầu chào Cao Sâm rồi phi với tốc độ nhanh nhất có thể xuống phía dưới. Hai chiếc xe ô tô đã chờ sẵn ở cổng, trên xe, là Dạ Thần Phong, hắn tức giận, ánh mắt đầy phẫn nộ chiếu thẳng vào cô.
Thục Tâm nuốt nước bọt run rấy bước tới gần. Hắn nhanh như chớp đã nắm lấy tay của cô kéo vào trong xe khiến cô ngã xuống ghế, tay cô bị hắn giữ chặt, đầu và mặt của cô đều áp vào đùi của hắn. Thục Tâm phản xạ nhanh liền bật dậy thì bị hắn đè xuống, cô ngồi trên đùi hắn, mắt đối mắt, một bên thì chứa dựng cơn thịnh nộ, một bên thì chỉ biết lạnh sống lưng.
Tay cô bị hắn giữ chặt sau lưng, tay còn lại của Thần Phong thì áp đầu cô vào vai hắn.
"Anh... làm gì thế?" Cô bối rối đỉnh ngẩng đầu lên thì bị hắn giữ lại.
"Cô đã không nghe theo lời tôi nói"
Giọng nói hắn vẫn lạnh lùng như thế, khiến người khác phải câm nín. Thục Tâm bất lực tựa đầu vào vai hắn, ngừng giãy dụa, hắn thả lỏng cơ thể cô hơn.
"Tối nay tôi phải phạt cô gì đây" Hắn thì thầm mỉa mai vào tai cô.
Tối nay, ôi thôi xong cuộc đời cô rồi, chỉ là nói chuyện với một nam nhân khác thôi mà, sao có thể tàn nhẫn như vậy.
"Tôi chỉ là nói chuyện với anh trai của anh thôi mà, còn bày đặt phạt tôi"
"Tôi cho cô nói lại" Sát khí trên mặt của hắn vừa được dập tắt lại nổi lên.
"..." Thục Tâm nhận rõ được sự tức giận trên gương mặt hắn nên im lặng, ngoan ngoãn dựa đầu vào vai Thần Phong.
Đúng là một tên biến thái, không biết tối nay hắn hành cô như thế nào đây...
Hắn dừng lại, buông tay cô ra, gương mặt vẫn hằm hằm đầy phẫn nộ.
"Rốt cuộc chuyện gì mà anh lại kéo tôi ra giữa chừng thế"
Cô nhíu mày nhìn hắn.
"Cô là vợ tôi"
"Ừ ừ vợ anh thì sao, tự dưng lôi tôi ra đây?"
"Tôi chưa cho phép thì không được nói chuyện với bất cứ người đàn ông nào" Hắn nghiêm túc nhìn cô.
"Cái gì thế? Nói chuyện với đàn ông cũng không cho, anh đúng là đồ lập dị"
Cô liếc hắn một cái định quay phắt người đi thì bị hắn níu lại. Hắn đặt một nụ hôn vào đôi môi căng đỏ kia, mọi thứ diễn ra rất nhanh khiến Thục Tâm chỉ biết ngẩn người mở to mắt, tay hắn siết chặt lấy eo cô, mặc cho cô giãy giụa trong lòng, hắn vẫn hôn lấy hôn để đôi môi cô, tay hắn từ từ di chuyển tới phần ngực cô.
Thục Tâm xấu hổ đỏ mặt nhưng đều bị hắn khống chế không thể thoát khỏi vòng tay hắn.
"Biến thái, anh làm gì vậy"
Cô gắt giọng đẩy hắn ra xa, bàn tay che lấy cổ cô, mặt cô đã đỏ ửng, luống cuống quay mặt đi.
Bộ dạng này của cô càng làm Dạ Thần Phong thích thú.
"Cô bước thêm một bước nữa, tối nay sẽ biết hậu quả"
Giọng điệu của hắn khiến cô phải cắn răng đứng lại, cô quay lại lườm hắn chằm chằm.
"Sao thế, không bước nữa?" Hắn nhếch môi, châm chọc cô.
"Anh nghĩ tôi sợ anh" Cô liếc hắn một cái, trong phút chốc, đã biến mất khỏi tầm nhìn của hắn.
Cô nhanh chóng chuồn vào phòng ăn, Cao Sâm vẫn ngồi, thanh thản nhâm nhi chén trà trong tay. Thục Tâm cười ngượng đi tới phía bàn ăn.
"Có vẻ, tôi không nên ở đây, làm phá hỏng buổi riêng tư của hai người rồi"
Cao Sâm nhếch mép, anh ta có nét đẹp kiểu phương Tây, có chút gì đó của Châu Á, chỉ cần mỉm cười thôi có lẽ cũng đã cướp đi bao nhiêu trái tim của thiếu nữ rồi.
"Không có chuyện đó, Cao Sâm mời chúng tôi nào dám từ chối"
Thục Tâm nở nụ cười gượng gạo.
"Vậy à? Tôi với Dạ Thần Phong có thân thiết đến nỗi được gọi là khách quý sao?"
"Tất nhiên rồi"
Tay cô đan vào nhau lộ rõ vẻ căng thẳng, cô thực ra còn chả biết lí lịch của người đàn ông này, nhưng nếu Dạ Thần Phong chấp nhận lời mời của anh ta chắc chắn Cao Sâm này cũng không phải dạng vừa.
"Thật quý hóa quá, trước giờ Dạ Thần Phong nó còn chả xem tôi là anh trai của nó, vậy mà tôi lại là khách quý của Dạ tổng đây"
Cao Sâm mặt mũi sáng sủa, vậy mà nói năng lại khiến người khác cảm thấy có dự cảm không lành.
"Anh trai?"
Thục Tâm ngẩn người, Cao Sâm là anh trai của Dạ Thần Phong ư?
"Ừ, chả nhẽ Dạ Thần Phong không nói gì cho cô?" Hắn chau mày.
"..."
"Tôi biết ngay mà, hắn nào có xem tôi là anh trai chứ"
Thục Tâm chẳng biết nói gì, ngồi im thin thít.
"Tôi hôm nay muốn hỏi nó về vụ kí hợp đồng Dạ, tập đoàn đó cũng là tôi một phần góp mặt, tôi muốn hỏi nó xem có thể kí hợp đồng với công ty tại Paris được không"
Cao Sâm liếc nhìn cô, thở dài.
"Tôi có một người em gái kết nghĩa, có hợp đồng mong muốn kí, không biết Dạ tổng có chấp nhận không? Cô về báo giúp tôi một tiếng"
"À, chuyện đó..." Thục Tâm lộ ra vẻ khó xử, cô vô thức gật đầu đồng ý.
"VÕ THỤC TÂM, tôi cho cô hai phút xuống dưới ngay cho tôi"
Một tiếng nói vang vọng khắp khu nhà hàng, tất cả các thiết bị loa tại nhà hàng đều phát ra giọng nói đó, không ai khác đó chỉ có thể là Dạ Thần Phong. Hắn lại định giở trò gì thế, Thục Tâm mặt bất lực, cúi đầu chào Cao Sâm rồi phi với tốc độ nhanh nhất có thể xuống phía dưới. Hai chiếc xe ô tô đã chờ sẵn ở cổng, trên xe, là Dạ Thần Phong, hắn tức giận, ánh mắt đầy phẫn nộ chiếu thẳng vào cô.
Thục Tâm nuốt nước bọt run rấy bước tới gần. Hắn nhanh như chớp đã nắm lấy tay của cô kéo vào trong xe khiến cô ngã xuống ghế, tay cô bị hắn giữ chặt, đầu và mặt của cô đều áp vào đùi của hắn. Thục Tâm phản xạ nhanh liền bật dậy thì bị hắn đè xuống, cô ngồi trên đùi hắn, mắt đối mắt, một bên thì chứa dựng cơn thịnh nộ, một bên thì chỉ biết lạnh sống lưng.
Tay cô bị hắn giữ chặt sau lưng, tay còn lại của Thần Phong thì áp đầu cô vào vai hắn.
"Anh... làm gì thế?" Cô bối rối đỉnh ngẩng đầu lên thì bị hắn giữ lại.
"Cô đã không nghe theo lời tôi nói"
Giọng nói hắn vẫn lạnh lùng như thế, khiến người khác phải câm nín. Thục Tâm bất lực tựa đầu vào vai hắn, ngừng giãy dụa, hắn thả lỏng cơ thể cô hơn.
"Tối nay tôi phải phạt cô gì đây" Hắn thì thầm mỉa mai vào tai cô.
Tối nay, ôi thôi xong cuộc đời cô rồi, chỉ là nói chuyện với một nam nhân khác thôi mà, sao có thể tàn nhẫn như vậy.
"Tôi chỉ là nói chuyện với anh trai của anh thôi mà, còn bày đặt phạt tôi"
"Tôi cho cô nói lại" Sát khí trên mặt của hắn vừa được dập tắt lại nổi lên.
"..." Thục Tâm nhận rõ được sự tức giận trên gương mặt hắn nên im lặng, ngoan ngoãn dựa đầu vào vai Thần Phong.
Đúng là một tên biến thái, không biết tối nay hắn hành cô như thế nào đây...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.