Chương 9
Lena00
21/05/2021
" Dạ Thần Phong!" Cô kinh ngạc tay vẫn không quên che đi thân thể ngọc ngà của cô.
"Ừ, là tôi đấy"
Anh xoa xoa bàn tay, đứng dậy tiến về phía cô, nhanh như chớp anh đã đè cô ra giường...
"Anh làm gì thế"
Thục Tâm mặt đỏ bừng, hai bàn tay yếu ớt cố gắng đẩy cơ thể anh ra nhưng lại bị anh khống chế.
"Tên biến thái, cút ra!" Cô hét lên
"Cô nói to như thế không sợ bố mẹ cô biết sao?"
"Anh..." Cô chưa kịp nói thì đã bị hắn khóa môi. Cô hoảng loạn, mất đi ý thức. Cơ thể cả hai người nóng ran, cả người cô mềm nhũn dưới thân thể của hắn, chìm đắm trong nụ hôn mãnh liệt.
Nụ hôn khiến cô cảm thấy sự chiếm hữu từ anh, dục vọng dâng trào, một dòng khoái cảm khiến anh không cưỡng lại được.
"Anh... đồ khốn... nụ hôn đầu của tôi..."
Cô lườm hắn, tay vẫn đặt trên bộ ngực trần của anh cố gắng đẩy ra, ánh mắt cô đầy căm phẫn.
"Nụ hôn đầu?"
Thần Phong giữ chặt lấy hai tay cô.
"Ừ thì..."
"Tôi tưởng cô đã có bạn trai 5 năm trời mà nhỉ?"
"Tôi với anh ấy chưa có gì"
"Sao anh lại tới đây?"
"Tôi nhớ vợ tôi"
"Ai, ai là vợ anh chứ" Cô vùng vãy trong lòng hắn một hồi rồi nẳm thở hổn hển.
Nhìn bộ dạng của cô khiến hắn không kìm nén nổi dục vọng, cuối cùng, chiếc quần jean của cô cũng ra đi mãi mãi, cô giật thót mình khi tay hắn luồn vào nơi ẩm ướt, sâu kín nhất của cô, người cô khẽ run lên, miệng mất kiểm soát mà rên rỉ, tay cô nắm chặt lấy chiếc áo sơ mi trên người anh.
Hắn không thương tiếc, ngón tay giật mạnh chiếc quần ren duy nhất trên người cô, người cô nóng rực, cô mất ý thức để hắn chơi đùa người cô.
Nghịch ngợm chán chê, nhân lúc cô không để ý, hắn đâm thẳng vào người cô, cô đau đớn nắm chặt áo hắn, tay cô vô thức ôm hắn.
Hắn từ từ tiến sâu vào người cô, bắt đầu chuyển động.
"Ồ, đây là lần đầu của cô?"
"Chứ sao nữa... Á" Hắn thô bạo quá, người cô đau điếng.
"Vậy tôi sẽ nhớ mãi đêm nay"
Dạ Thần Phong nhếch mép.
"Tôi xin anh..."
Nước mắt cô rơi xuống, nhìn cô yếu ớt như vậy cũng khiến anh động lòng. Anh chặt lấy cô.
"Đừng khóc nữa, tôi ghét thấy cô khóc"
"Vậy anh dừng lại đi mà..."
Giọng nói yếu ớt của cô vẫn không thể dập tắt dục vọng đang dâng trào trong hắn.
Khoái lạc, dục vọng tột độ, hai cơ thể nhịp nhàng hòa với nhau, từng cơn co giật, những tiếng kêu rên yếu ớt của họ, nhịp thở càng ngày càng gấp gáp.
"Cô thật thu hút"
Thần Phong hôn lên tai cô rồi từ từ chuyển xuống cổ, mặc cho cô đau đớn kêu xin thảm thiết, hắn vẫn cọ xát cơ thể cô, nhìn thân hình run lẩy bẩy trong lòng hắn khiến hắn không thể dừng lại mà càng phấn khích hơn.
"Ừ, là tôi đấy"
Anh xoa xoa bàn tay, đứng dậy tiến về phía cô, nhanh như chớp anh đã đè cô ra giường...
"Anh làm gì thế"
Thục Tâm mặt đỏ bừng, hai bàn tay yếu ớt cố gắng đẩy cơ thể anh ra nhưng lại bị anh khống chế.
"Tên biến thái, cút ra!" Cô hét lên
"Cô nói to như thế không sợ bố mẹ cô biết sao?"
"Anh..." Cô chưa kịp nói thì đã bị hắn khóa môi. Cô hoảng loạn, mất đi ý thức. Cơ thể cả hai người nóng ran, cả người cô mềm nhũn dưới thân thể của hắn, chìm đắm trong nụ hôn mãnh liệt.
Nụ hôn khiến cô cảm thấy sự chiếm hữu từ anh, dục vọng dâng trào, một dòng khoái cảm khiến anh không cưỡng lại được.
"Anh... đồ khốn... nụ hôn đầu của tôi..."
Cô lườm hắn, tay vẫn đặt trên bộ ngực trần của anh cố gắng đẩy ra, ánh mắt cô đầy căm phẫn.
"Nụ hôn đầu?"
Thần Phong giữ chặt lấy hai tay cô.
"Ừ thì..."
"Tôi tưởng cô đã có bạn trai 5 năm trời mà nhỉ?"
"Tôi với anh ấy chưa có gì"
"Sao anh lại tới đây?"
"Tôi nhớ vợ tôi"
"Ai, ai là vợ anh chứ" Cô vùng vãy trong lòng hắn một hồi rồi nẳm thở hổn hển.
Nhìn bộ dạng của cô khiến hắn không kìm nén nổi dục vọng, cuối cùng, chiếc quần jean của cô cũng ra đi mãi mãi, cô giật thót mình khi tay hắn luồn vào nơi ẩm ướt, sâu kín nhất của cô, người cô khẽ run lên, miệng mất kiểm soát mà rên rỉ, tay cô nắm chặt lấy chiếc áo sơ mi trên người anh.
Hắn không thương tiếc, ngón tay giật mạnh chiếc quần ren duy nhất trên người cô, người cô nóng rực, cô mất ý thức để hắn chơi đùa người cô.
Nghịch ngợm chán chê, nhân lúc cô không để ý, hắn đâm thẳng vào người cô, cô đau đớn nắm chặt áo hắn, tay cô vô thức ôm hắn.
Hắn từ từ tiến sâu vào người cô, bắt đầu chuyển động.
"Ồ, đây là lần đầu của cô?"
"Chứ sao nữa... Á" Hắn thô bạo quá, người cô đau điếng.
"Vậy tôi sẽ nhớ mãi đêm nay"
Dạ Thần Phong nhếch mép.
"Tôi xin anh..."
Nước mắt cô rơi xuống, nhìn cô yếu ớt như vậy cũng khiến anh động lòng. Anh chặt lấy cô.
"Đừng khóc nữa, tôi ghét thấy cô khóc"
"Vậy anh dừng lại đi mà..."
Giọng nói yếu ớt của cô vẫn không thể dập tắt dục vọng đang dâng trào trong hắn.
Khoái lạc, dục vọng tột độ, hai cơ thể nhịp nhàng hòa với nhau, từng cơn co giật, những tiếng kêu rên yếu ớt của họ, nhịp thở càng ngày càng gấp gáp.
"Cô thật thu hút"
Thần Phong hôn lên tai cô rồi từ từ chuyển xuống cổ, mặc cho cô đau đớn kêu xin thảm thiết, hắn vẫn cọ xát cơ thể cô, nhìn thân hình run lẩy bẩy trong lòng hắn khiến hắn không thể dừng lại mà càng phấn khích hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.