Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 1487
Nguyệt Hạ
25/11/2022
Trang Noãn Noãn nghĩ nghĩ, uống trà hình như càng có thể giải rượu, cô lại pha một chút trà mang lên tầng.
Cô gõ cửa một cái, lại phát hiện bên trong không có tiếng trả lời của người, cô mới nghĩ đến người đàn ông này nhất định là đang tắm, trong lòng cô không khỏi căng thẳng thêm máy phần, ấn mở cửa bước vào.
Một cỗ khí tức dương cương thuộc về người đàn ông này tràn ngập khắp cả căn phòng, nhẹ nhàng mà lại rất dễ chịu.
Cô nhìn thoáng qua trong phòng, quả nhiên anh không ở đây, Trang Noãn Noãn đặt trà ở trên chiếc bàn cạnh ghế sofa, cô liền định đi ra ngoài.
Chờ đến lúc cô đi đến cửa phòng, cô đột nhiên cảm giác được phòng này có chút kỳ quái, vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến có chút đáng sợ.
Ẳ Ánh mắt Trang Noãn Noãn lập tức vừa kinh ngạc vừa lo lắng nhìn về phía phòng tắm, anh uống say như vậy, sẽ không phải là xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn đấy chứ!
Dù sao người say rượu, trí thông minh rất có thể là số không, nếu như anh không cần thận chết chìm thì làm sao bây giờ?
Trong lòng Trang Noãn Noãn lo lắng, lập tức vượt qua nỗi xấu hỗ của cô, vào lúc này cô đã vô cùng sợ hãi loại chuyện này có thể sảy ra.
Bởi vì phía phòng tắm thực sự quá yên tĩnh.
Trang Noãn Noãn lập tức đi tới cửa, đưa tay gõ cửa: “Kiều Mộ Trạch, anh ở bên trong sao?”
“Kiều Mộ Trạch, anh nghe thấy tôi nói gì không?”
Trang Noãn Noãn gọi hai lần, bên trong vẫn không đáp lại, cô căng thẳng, người đàn ông này sẽ không thật sự bị đuối nước đấy chứ? Trang Noãn Noãn căn bản không có thời gian để nghĩ nhiều, cô đây cửa phòng tắm, chỉ nghe két một tiếng, trong phòng tắm truyền đến một luồng khí nóng, cô liền nhìn thấy nước trong bồn tắm đầy ắp, mà người đàn ông này lại không ở trong đó, vậy thì anh ở đâu?
Trang Noãn Noãn lập tức chạy đến trước bồn tắm, quả nhiên nhìn thấy thân hình của người đàn ông đang chìm ở dưới đáy nước.
Cô bị dọa đến hô hấp cứng lại, tranh thủ thời gian đưa tay ra vớt anh, cứu anh lên. Mà ngay vào lúc tay cô sờ đến người đàn ông ấy, chỉ nhìn thấy người đàn ông đang nằm im bắt động đột nhiên ngồi dậy, một đầu tóc đen bị nước làm vớt về phía sau đầu, một khuôn mặt đẹp trai ướt đẫm nước, có chút ngơ ngác nhìn người con gái đang đứng trước bồn tắm.
Ngay sau đó, anh theo bản năng làm một động tác, đưa tay bảo vệ mình.
“Em vào đây làm gì?” Trong ánh mắt của Kiều Mộ Trạch hiện ý hỏi.
Khuôn mặt Trang Noãn Noãn cũng ngay lập tức đỏ bừng, cô nhanh chóng ôm mặt xoay người lại: “Thật xin lỗi, tôi không phải cố ý, tôi lo lắng cho anh nên mới vào xem, tôi không muốn nhìn lén anh.”
Kiều Mộ Trạch lập tức hiểu, đôi môi mỏng của anh có hứng thú nhếch lên, ngay lập tức lười biếng gio hai tay khoác lên thành bồn tắm: “Nói như vậy, em vẫn nhìn thấy rồi?”
“Tôi… tôi không có, tôi không thấy gì cả, tôi chỉ sợ anh chết chìm, cho nên mới muốn cứu anh.” Trang Noãn Noãn nói xong, trong đầu ông ông hai tiếng, người đàn ông này cũng không dùng sữa tắm sà phòng gì cả, mà bồn nước tắm của anh bên trong đều là nước lạnh, vậy nên, lúc nãy cũng không thể trách cô nhìn thấy cái gì.
Lúc này, cô chỉ hận hai mắt của mình không thấy gì, mắt trí nhớ, xóa sạch hết những gì cô vừa nhìn thấy đi.
Kiều Mộ Trạch câu môi cười một tiếng: “Được rồi! Coi như là em không thấy gì.”
Trang Noãn Noãn muốn điên rồi, cái gì là coi như chứ? Cô thật sự là không thấy gì hết!
Được rồi! Cô ban nãy vội cứu người, làm gì còn đi nghĩ nhiều chứ!
“Tôi thực sự không nhìn thấy gì hết.” Trang Noãn Noãn miễn cưỡng giải thích.
Kiều Mộ Trạch ngâm nước lạnh, men say cũng đã tỉnh hơn nửa rồi, anh trầm thấp cười một tiếng nói: “Nhìn thấy hay không, trong lòng em rõ nhất, không cần giải thích.”
Trang Noãn Noãn không muốn nói nhiều với người đàn ông này, cô nhanh chóng ôm mặt chạy ra ngoài, cô chạy ra khỏi phòng anh, trở về trong phòng của mình, cả gương mặt đã sớm đỏ bừng như tôm luộc rồi.
Trời ạ! Sớm biết thế thì đã không đi vào cứu anh, bây giờ, còn bị anh oan uỗng là nhìn thấy hết của anh. Lúc Kiều Mộ Trạch đứng dậy, trên eo khoác một tắm khăn tắm bước ra, anh nhìn cốc trà nóng đang được để ở trên bàn, cầm lên, đi ra ngoài ban công, ánh mắt của anh nhìn vào phía cửa sổ phòng bên đang sáng đèn, uống một ngụm nước trà trong veo ngọt thanh thơm phức, trái tim anh như có một dòng nước ấm chảy qua.
Trong nhà thêm một người, dường như đã cho thế giới của anh thêm một tia nắng.
Lam gia.
Lam Thiên Hạo bởi vì tâm tình phiền muộn, mặc dù anh không uống nhiều rượu mạnh như Kiều Mộ Trạch, nhưng anh uống cùng cũng là uống hơn 1 chai.
Cô gõ cửa một cái, lại phát hiện bên trong không có tiếng trả lời của người, cô mới nghĩ đến người đàn ông này nhất định là đang tắm, trong lòng cô không khỏi căng thẳng thêm máy phần, ấn mở cửa bước vào.
Một cỗ khí tức dương cương thuộc về người đàn ông này tràn ngập khắp cả căn phòng, nhẹ nhàng mà lại rất dễ chịu.
Cô nhìn thoáng qua trong phòng, quả nhiên anh không ở đây, Trang Noãn Noãn đặt trà ở trên chiếc bàn cạnh ghế sofa, cô liền định đi ra ngoài.
Chờ đến lúc cô đi đến cửa phòng, cô đột nhiên cảm giác được phòng này có chút kỳ quái, vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến có chút đáng sợ.
Ẳ Ánh mắt Trang Noãn Noãn lập tức vừa kinh ngạc vừa lo lắng nhìn về phía phòng tắm, anh uống say như vậy, sẽ không phải là xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn đấy chứ!
Dù sao người say rượu, trí thông minh rất có thể là số không, nếu như anh không cần thận chết chìm thì làm sao bây giờ?
Trong lòng Trang Noãn Noãn lo lắng, lập tức vượt qua nỗi xấu hỗ của cô, vào lúc này cô đã vô cùng sợ hãi loại chuyện này có thể sảy ra.
Bởi vì phía phòng tắm thực sự quá yên tĩnh.
Trang Noãn Noãn lập tức đi tới cửa, đưa tay gõ cửa: “Kiều Mộ Trạch, anh ở bên trong sao?”
“Kiều Mộ Trạch, anh nghe thấy tôi nói gì không?”
Trang Noãn Noãn gọi hai lần, bên trong vẫn không đáp lại, cô căng thẳng, người đàn ông này sẽ không thật sự bị đuối nước đấy chứ? Trang Noãn Noãn căn bản không có thời gian để nghĩ nhiều, cô đây cửa phòng tắm, chỉ nghe két một tiếng, trong phòng tắm truyền đến một luồng khí nóng, cô liền nhìn thấy nước trong bồn tắm đầy ắp, mà người đàn ông này lại không ở trong đó, vậy thì anh ở đâu?
Trang Noãn Noãn lập tức chạy đến trước bồn tắm, quả nhiên nhìn thấy thân hình của người đàn ông đang chìm ở dưới đáy nước.
Cô bị dọa đến hô hấp cứng lại, tranh thủ thời gian đưa tay ra vớt anh, cứu anh lên. Mà ngay vào lúc tay cô sờ đến người đàn ông ấy, chỉ nhìn thấy người đàn ông đang nằm im bắt động đột nhiên ngồi dậy, một đầu tóc đen bị nước làm vớt về phía sau đầu, một khuôn mặt đẹp trai ướt đẫm nước, có chút ngơ ngác nhìn người con gái đang đứng trước bồn tắm.
Ngay sau đó, anh theo bản năng làm một động tác, đưa tay bảo vệ mình.
“Em vào đây làm gì?” Trong ánh mắt của Kiều Mộ Trạch hiện ý hỏi.
Khuôn mặt Trang Noãn Noãn cũng ngay lập tức đỏ bừng, cô nhanh chóng ôm mặt xoay người lại: “Thật xin lỗi, tôi không phải cố ý, tôi lo lắng cho anh nên mới vào xem, tôi không muốn nhìn lén anh.”
Kiều Mộ Trạch lập tức hiểu, đôi môi mỏng của anh có hứng thú nhếch lên, ngay lập tức lười biếng gio hai tay khoác lên thành bồn tắm: “Nói như vậy, em vẫn nhìn thấy rồi?”
“Tôi… tôi không có, tôi không thấy gì cả, tôi chỉ sợ anh chết chìm, cho nên mới muốn cứu anh.” Trang Noãn Noãn nói xong, trong đầu ông ông hai tiếng, người đàn ông này cũng không dùng sữa tắm sà phòng gì cả, mà bồn nước tắm của anh bên trong đều là nước lạnh, vậy nên, lúc nãy cũng không thể trách cô nhìn thấy cái gì.
Lúc này, cô chỉ hận hai mắt của mình không thấy gì, mắt trí nhớ, xóa sạch hết những gì cô vừa nhìn thấy đi.
Kiều Mộ Trạch câu môi cười một tiếng: “Được rồi! Coi như là em không thấy gì.”
Trang Noãn Noãn muốn điên rồi, cái gì là coi như chứ? Cô thật sự là không thấy gì hết!
Được rồi! Cô ban nãy vội cứu người, làm gì còn đi nghĩ nhiều chứ!
“Tôi thực sự không nhìn thấy gì hết.” Trang Noãn Noãn miễn cưỡng giải thích.
Kiều Mộ Trạch ngâm nước lạnh, men say cũng đã tỉnh hơn nửa rồi, anh trầm thấp cười một tiếng nói: “Nhìn thấy hay không, trong lòng em rõ nhất, không cần giải thích.”
Trang Noãn Noãn không muốn nói nhiều với người đàn ông này, cô nhanh chóng ôm mặt chạy ra ngoài, cô chạy ra khỏi phòng anh, trở về trong phòng của mình, cả gương mặt đã sớm đỏ bừng như tôm luộc rồi.
Trời ạ! Sớm biết thế thì đã không đi vào cứu anh, bây giờ, còn bị anh oan uỗng là nhìn thấy hết của anh. Lúc Kiều Mộ Trạch đứng dậy, trên eo khoác một tắm khăn tắm bước ra, anh nhìn cốc trà nóng đang được để ở trên bàn, cầm lên, đi ra ngoài ban công, ánh mắt của anh nhìn vào phía cửa sổ phòng bên đang sáng đèn, uống một ngụm nước trà trong veo ngọt thanh thơm phức, trái tim anh như có một dòng nước ấm chảy qua.
Trong nhà thêm một người, dường như đã cho thế giới của anh thêm một tia nắng.
Lam gia.
Lam Thiên Hạo bởi vì tâm tình phiền muộn, mặc dù anh không uống nhiều rượu mạnh như Kiều Mộ Trạch, nhưng anh uống cùng cũng là uống hơn 1 chai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.