Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1515

Nguyệt Hạ

25/11/2022

Buổi tối ở nông thôn rất yên tĩnh, hai người lớn tuổi bình thường ngủ rất sớm, hơn chín giờ đã được coi là muộn rồi, bà Tả bước ra sân nói với cháu gái: “Noãn Noãn, chúng ta buồn ngủ rồi nên đi ngủ trước đây, bà đun nước nóng cho hai đứa rồi, lát nữa các cháu tắm đi! Ở sau sân ấy, tự đi vào múc nhé.”

Trang Noãn Noãn vâng một tiếng rồi đứng dậy nói: “Bà ngoại, hai người đi ngủ đi ạ! Chúng cháu sẽ tự làm.”

Hai bà cụ ngủ trong phòng cũ, Trang Noãn Noãn cùng Kiều Mộ Trạch ngủ ở một căn phòng nhỏ khác, Trang Noãn Noãn có thói quen khi ra ngoài sẽ đem theo khăn mặt và khăn tắm cá nhân, lúc này cô nghĩ ở đây chắc chắn sẽ không sử dụng được.

Cô nghĩ người đàn ông bên cạnh nhất định là ở sạch sẽ!

“Nước đun sôi rồi, ở đây không giống với ở trong thành phố là có nước máy để tắm, ở đây là dùng nước giếng đun sôi, tôi có mang theo khăn mặt với khăn tắm, anh có muốn dùng của tôi không?” Trang Noãn Noãn hỏi anh.

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch không chút ghét bỏ, anh cong mày cười: “Được, vậy dùng của cô đi.”

Trang Noãn Noãn đứng dậy nói: “Vậy chúng ta mau đi tắm rồi ngủ sớm thôi.”

Hai người trở lại sân sau, ở đây ngăn cách với sân trước, Trang Noãn Noãn chuẩn bị một cái thùng lớn, cô vui vẻ mở nắp thùng ra, bên trong là một thùng nước đã được đun sôi, hơi nước nóng bóc lên.

Trang Noãn Noãn câm gáo múc nước ra, khi cô múc được nửa thùng thì đặt xuống dưới, đang chuẩn bị đưa tay bê lên.

“Để tôi.” Người đàn ông thấp giọng nói, lên trước nhắc nửa thùng nước lên, bên cạnh có một phòng tắm nhỏ để tắm rửa, cánh cửa ở nông thôn đều là cửa gỗ, bên ngoài còn có thêm một tắm rèm.

Trang Noãn Noãn quay sang nói với anh: “Anh tắm trước đi!”



“Em tắm trước đi.” Kiều Mộ Trạch không muốn tranh với cô. Trang Noãn Noãn cũng không khách khí, quay trở lại phòng lấy một bộ đồ ngủ, đợi lúc cô ra thì phát hiện người đàn ông đang đút một tay vào túi quần đứng dưới ánh trăng, thân hình cao lớn mạnh mẽ của anh khiến cô tưởng tượng đến những quý công tử oai phong tiêu sái thời cổ đại.

Cô nhanh chóng đi vào phòng tắm.

Đằng sau truyền đến tiếng nước, Kiều Mộ Trạch thu lại ánh nhìn xa xăm của mình, hơi nghiêng đầu liền nhìn thấy tiếng nước truyền ra dưới ánh đèn vàng mờ ảo bên trong phòng tắm.

Anh nghe thêm vài tiếng nữa liền cảm thấy thân thể có chút căng cứng, yết hầu không khống chế được mà động.

Trang Noãn Noãn tắm được mười phút thì đi ra, mặc một bộ đồ ngủ màu vàng, dáng vẻ xoã tóc của cô ở dưới ánh trăng, mang theo một loại hơi thở trẻ con.

Cô đưa thùng đến trước mặt anh: “Của anh này, tôi treo khăn tắm ở bên trong rồi, anh đi tắm đi!”

Nói xong cô có chút xấu hổ liền nhanh chóng chạy về phòng của mình, dù sao nam nữ cũng có khác biệt, hơn nữa lúc cô vừa mới tắm xong cũng không có thói quen mặc áo ngực.

Hai mươi phút sau, cô nghe thấy tiếng mở rèm của Kiều Mộ Trạch ở phòng đối diện bước vào, chắc là tắm xong rồi.

Kiều Mộ Trạch mặc một bộ đồ ngủ nằm trên giường, mặc dù căn phòng đơn giản nhưng trong mắt anh lại hiện lên vẻ hài lòng.

Vừa rồi dùng khăn mặt với khăn tắm của cô, mặc dù anh cũng không có ý nghĩ đen tối gì nhưng không thể không nói, anh rất thích mùi hương đồ dùng của cô.



Bất giác thời gian đã đến mười rưỡi, Trang Noãn Noãn nằm trên giường cũng không ngủ được, bởi vì Kiều Mộ Trạch đang ngủ ở phòng đối diện, hơn nữa hai người chỉ cách nhau một tắm rèm.

Cảm giác này khó để hình dung, nghĩ nghĩ lại cảm thấy có một loại xấu hỗ không tên.

Trong không gian yên tĩnh như này, bất kể là âm thanh của tiếng gió thổi hay tiếng cỏ động thì đối phương cũng đều có thể nghe thấy.

“Chíp chíp…” Đột nhiên Trang Noãn Noãn nghe thấy có thứ gì đó kêu lên.

Âm thanh này giống như… Trang Noãn Noãn bị dọa sợ nhanh chóng ngồi dậy ôm chặt đầu gối mình, âm thanh này rõ ràng là tiếng chuột kêu.

“Chíp chíp…” Âm thanh ngày càng lớn, hơn nữa còn ở ngay trên đầu cô.

Cô lập tức ngắng đầu liền nhìn thấy một bóng đen trên trần nhà đột nhiên lao xuống, trực tiếp rơi trên chăn của cô.

“AI” Trang Noãn Noãn kìm nén sự sợ hãi, cuối cùng vẫn biến thành tiếng hét kinh hãi.

Dường như cùng lúc đó, người đàn ông phía đối diện cũng lập tức lao tới, bật đèn phòng, nhìn thấy cô gái đang run rẫy sợ hãi, anh vội vàng hỏi: “Sao vậy?”

“Có… có chuột.” Trang Noãn Noãn run rẫy đưa tay chỉ về phía bóng đen biến mắt.

Kiều Mộ Trạch nhìn khuôn mặt trắng bệch sợ hãi của cô, anh không khỏi có chút buồn cười: “Ở đây là nông thôn, loại chuột như này không phải là chuyện thường gặp hay sao? Có gì đâu mà phải sợ?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook