Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 1687
Nguyệt Hạ
25/11/2022
Kiều Huy Dương vẫn mong chờ mình còn có thể được cứu.
“Được, ngày mai chúng tôi sẽ sắp xếp, bây giờ, ông hãy khai hết về chuyện năm đó đi!”
Buổi tối, Trang Noãn Noãn rúc vào trong ngực Kiều Mộ Trạch ngủ say, Kiều Mộ Trạch cũng bởi vì bôn ba mệt mỏi, hai người ôm nhau ngủ say.
Sáng sớm.
Kiều Việt Dương cũng chủ động đến cục cảnh sát, ông là đến thăm Kiều Huy Dương, lúc này Kiều Huy Dương đâu còn khí thế của 1 ông chủ, sắc mặt ông ta trắng bệch ngồi trong căn phòng tạm giam chật hẹp, cả người dường như: già đi 10 tuổi.
Khi ông ta nhìn thấy Kiều Việt Dương, lập tức kích động nắm chặt lan can, kêu to: “Anh, anh cứu em, cứu em với, em không giết người, em không có.”
Kiều Việt Dương nhìn ông ta, trong ánh mắt căn bản không có vẻ đồng tình, ông chỉ bình tĩnh nhìn người em trai này của mình, mở miệng nói: “Đây là chuyện do chính em tự tạo nên, không ai có thể giúp em được.”
Mà bên trong trại tạm giam này, còn giam giữ một người khác, đó chính là Lý Đạt, Lý Đạt cũng biết Kiều Huy Dương bị nhốt vào trong đây, ông ta vô cùng sung sướng.
Bởi vì, bây giờ ông ta vô cùng hận Kiều Huy Dương.
“Anh, anh phải tin em, em thật sự không giết vợ chồng Trang Nghiêm Minh, anh mời cho em luật sư giỏi nhát, bảo lãnh cho em ra ngoài.” Kiều Huy Dương cầu khẩn.
Mà Lý Đạt ở bên cạnh cười lạnh nói: “Kiều phó tổng, lương tâm của ông đi đâu rồi? Đã làm rồi thì phải nhận, năm đó ông còn nhớ được ông đã uy hiếp tôi làm việc cho ông như thế nào không? Ông muốn rửa 1 trăm triệu, muốn mạng của vợ chồng Trang Nghiêm Minh, một tháng trước ông còn kém chút muốn mạng của cháu ông.”
“Cậu ngậm mồm lại, Lý Đạt, tôi không hề bạc đãi cậu, cậu đang nói lung tung cái gì vậy?” Kiều Huy Dương cách khung sắt mắng to.
Ánh mắt Kiều Việt Dương cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm ông ta: “Chú ngay cả con trai của tôi cũng dám xuống tay, chú còn mong tôi sẽ cứu chú?”
“Em không có!” Kiều Huy Dương lớn tiếng phủ nhận.
“Kiều phó tổng, lúc ông còn trẻ, cũng từng muốn mạng của Kiều thiếu gia, chỉ là ông không thể thành công mà thôi.” Lý Đạt ở bên cạnh nói móc.
“Mày câm miệng lại cho tao.” Kiều Huy Dương sắp bị tức điên rồi.
Mà Kiều Việt Dương nhìn người em trai này, đã bình tĩnh không ít: “Con trai tôi hai lần gặp nguy hiểm suýt nữa thì mắt mạng trong tay chú, đến cả chuyện năm đó, tôi cũng đã từng nghi ngờ chú, chỉ là không có điều tra chú mà thôi, bây giờ, trời cao giáng báo ứng, chú tự mình chịu đi!”
“Anh, anh, anh tin em đi, em không hề làm như vậy.” Kiều Huy Dương còn muốn bắt lấy cơ hội thoát thân cuối cùng.
Thế nhưng Kiều Việt Dương quay người, không nhìn nhiều ông ta dù chỉ là 1 chút, cả người Kiều Huy Dương ở phía sau sụp đổ, tuyệt vọng, ông ta đưa tay ra nắm chặt lấy song sắt, cơ hội cứu mạng cuối cùng của ông ta cũng đã không còn nữa rồi.
“Kiều phó tổng, tôi thật vinh hạnh có thể cùng bị nhốt ở trong đây với ông.” Lý Đạt ở bên cạnh đùa cọt nói. Kiều Huy Dương lại nhắm mắt lại, ông ta biết sẽ gặp phải kết cục như thế nào.
Y gia, Lam Sơ Niệm và Lam Thiên Hạo tỉ mỉ chăm sóc Y’ Cảnh Long hai ngày, tâm trạng của ông cũng đã đỡ hơn rồi, chỉ là đả kích lần này vẫn khiến cho ông bị đổ bệnh, huyết áp tăng cao, uống thuốc xong.
Bây giờ Y Tư Nhã cũng đang trốn trong nhà của bạn, không dám về nhà, thậm chí cô ta còn không dám đi thăm mẹ mình, chỉ sợ mọi người đều biết được cô ta là con gái của Trương Đinh Hương, con gái của tội phạm giết người.
Bây giò tất cả cảm giác vượt trội của Y Tư Nhã đều đã biến mát, trước kia, cô ta còn muốn gả cho Lam Thiên Hạo, hiện tại, Lam Thiên Hạo nhìn nhiều cô ta một chút, cô ta đều cảm thấy anh đang giễu cọt cô ta.
Cô ta không ngờ rằng, có 1 ngày, cô ta sẽ bởi vì mẹ của mình mà không ngắng đầu làm người được.
Giờ này ở bên phía cảnh sát, ở bên phía bảo mẫu cũng đang nắm giữ tình tiết sảy ra của chuyện này, ngày phán quyết của Trương Đỉnh Hương cũng được định vào 3 ngày sau.
Trước đó Trương Đinh Hương đã bỏ ra một số tiền lớn để đi bảo dưỡng da, bà ta ngồi trong phòng tạm giam, đã giống như một nữ quỷ vậy, cả người giống như một bông hoa khô héo, không có sinh khí.
Bây giờ, điều duy nhất mà bà ta không buông xuống được là con gái của bà ta, nhưng khiến bà ta thất vọng là, đến bây giờ bà ta cũng không thấy Y Tư Nhã đến đây thăm bà ta.
Bản án của Kiều Huy Dương cũng đang nhanh chóng điều tra, lại một lần nữa điều tra lại bản án của Trang Nghiêm Minh, trong tay của Kiều Huy Dương không chỉ liên quan đến hai mạng người, Lý Đạt vì trả thù ông ta bắt cóc con trai của mình, hận không thể kéo Kiều Huy Dương cùng đi chết.
Ông ta chắc chắn không cho Kiều Huy Dương cơ hội chạy trốn, nếu không, một khi Kiều Huy Dương ra ngục còn không ngay lập tức đi báo thù con trai và cháu trai ông ta Sao.
“Được, ngày mai chúng tôi sẽ sắp xếp, bây giờ, ông hãy khai hết về chuyện năm đó đi!”
Buổi tối, Trang Noãn Noãn rúc vào trong ngực Kiều Mộ Trạch ngủ say, Kiều Mộ Trạch cũng bởi vì bôn ba mệt mỏi, hai người ôm nhau ngủ say.
Sáng sớm.
Kiều Việt Dương cũng chủ động đến cục cảnh sát, ông là đến thăm Kiều Huy Dương, lúc này Kiều Huy Dương đâu còn khí thế của 1 ông chủ, sắc mặt ông ta trắng bệch ngồi trong căn phòng tạm giam chật hẹp, cả người dường như: già đi 10 tuổi.
Khi ông ta nhìn thấy Kiều Việt Dương, lập tức kích động nắm chặt lan can, kêu to: “Anh, anh cứu em, cứu em với, em không giết người, em không có.”
Kiều Việt Dương nhìn ông ta, trong ánh mắt căn bản không có vẻ đồng tình, ông chỉ bình tĩnh nhìn người em trai này của mình, mở miệng nói: “Đây là chuyện do chính em tự tạo nên, không ai có thể giúp em được.”
Mà bên trong trại tạm giam này, còn giam giữ một người khác, đó chính là Lý Đạt, Lý Đạt cũng biết Kiều Huy Dương bị nhốt vào trong đây, ông ta vô cùng sung sướng.
Bởi vì, bây giờ ông ta vô cùng hận Kiều Huy Dương.
“Anh, anh phải tin em, em thật sự không giết vợ chồng Trang Nghiêm Minh, anh mời cho em luật sư giỏi nhát, bảo lãnh cho em ra ngoài.” Kiều Huy Dương cầu khẩn.
Mà Lý Đạt ở bên cạnh cười lạnh nói: “Kiều phó tổng, lương tâm của ông đi đâu rồi? Đã làm rồi thì phải nhận, năm đó ông còn nhớ được ông đã uy hiếp tôi làm việc cho ông như thế nào không? Ông muốn rửa 1 trăm triệu, muốn mạng của vợ chồng Trang Nghiêm Minh, một tháng trước ông còn kém chút muốn mạng của cháu ông.”
“Cậu ngậm mồm lại, Lý Đạt, tôi không hề bạc đãi cậu, cậu đang nói lung tung cái gì vậy?” Kiều Huy Dương cách khung sắt mắng to.
Ánh mắt Kiều Việt Dương cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm ông ta: “Chú ngay cả con trai của tôi cũng dám xuống tay, chú còn mong tôi sẽ cứu chú?”
“Em không có!” Kiều Huy Dương lớn tiếng phủ nhận.
“Kiều phó tổng, lúc ông còn trẻ, cũng từng muốn mạng của Kiều thiếu gia, chỉ là ông không thể thành công mà thôi.” Lý Đạt ở bên cạnh nói móc.
“Mày câm miệng lại cho tao.” Kiều Huy Dương sắp bị tức điên rồi.
Mà Kiều Việt Dương nhìn người em trai này, đã bình tĩnh không ít: “Con trai tôi hai lần gặp nguy hiểm suýt nữa thì mắt mạng trong tay chú, đến cả chuyện năm đó, tôi cũng đã từng nghi ngờ chú, chỉ là không có điều tra chú mà thôi, bây giờ, trời cao giáng báo ứng, chú tự mình chịu đi!”
“Anh, anh, anh tin em đi, em không hề làm như vậy.” Kiều Huy Dương còn muốn bắt lấy cơ hội thoát thân cuối cùng.
Thế nhưng Kiều Việt Dương quay người, không nhìn nhiều ông ta dù chỉ là 1 chút, cả người Kiều Huy Dương ở phía sau sụp đổ, tuyệt vọng, ông ta đưa tay ra nắm chặt lấy song sắt, cơ hội cứu mạng cuối cùng của ông ta cũng đã không còn nữa rồi.
“Kiều phó tổng, tôi thật vinh hạnh có thể cùng bị nhốt ở trong đây với ông.” Lý Đạt ở bên cạnh đùa cọt nói. Kiều Huy Dương lại nhắm mắt lại, ông ta biết sẽ gặp phải kết cục như thế nào.
Y gia, Lam Sơ Niệm và Lam Thiên Hạo tỉ mỉ chăm sóc Y’ Cảnh Long hai ngày, tâm trạng của ông cũng đã đỡ hơn rồi, chỉ là đả kích lần này vẫn khiến cho ông bị đổ bệnh, huyết áp tăng cao, uống thuốc xong.
Bây giờ Y Tư Nhã cũng đang trốn trong nhà của bạn, không dám về nhà, thậm chí cô ta còn không dám đi thăm mẹ mình, chỉ sợ mọi người đều biết được cô ta là con gái của Trương Đinh Hương, con gái của tội phạm giết người.
Bây giò tất cả cảm giác vượt trội của Y Tư Nhã đều đã biến mát, trước kia, cô ta còn muốn gả cho Lam Thiên Hạo, hiện tại, Lam Thiên Hạo nhìn nhiều cô ta một chút, cô ta đều cảm thấy anh đang giễu cọt cô ta.
Cô ta không ngờ rằng, có 1 ngày, cô ta sẽ bởi vì mẹ của mình mà không ngắng đầu làm người được.
Giờ này ở bên phía cảnh sát, ở bên phía bảo mẫu cũng đang nắm giữ tình tiết sảy ra của chuyện này, ngày phán quyết của Trương Đỉnh Hương cũng được định vào 3 ngày sau.
Trước đó Trương Đinh Hương đã bỏ ra một số tiền lớn để đi bảo dưỡng da, bà ta ngồi trong phòng tạm giam, đã giống như một nữ quỷ vậy, cả người giống như một bông hoa khô héo, không có sinh khí.
Bây giờ, điều duy nhất mà bà ta không buông xuống được là con gái của bà ta, nhưng khiến bà ta thất vọng là, đến bây giờ bà ta cũng không thấy Y Tư Nhã đến đây thăm bà ta.
Bản án của Kiều Huy Dương cũng đang nhanh chóng điều tra, lại một lần nữa điều tra lại bản án của Trang Nghiêm Minh, trong tay của Kiều Huy Dương không chỉ liên quan đến hai mạng người, Lý Đạt vì trả thù ông ta bắt cóc con trai của mình, hận không thể kéo Kiều Huy Dương cùng đi chết.
Ông ta chắc chắn không cho Kiều Huy Dương cơ hội chạy trốn, nếu không, một khi Kiều Huy Dương ra ngục còn không ngay lập tức đi báo thù con trai và cháu trai ông ta Sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.