Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 2259
Nguyệt Hạ
25/11/2022
Ban ngày hai người ở đây thưởng thức phong cảnh xung quanh, chụp ảnh, cảnh đẹp trên đường cũng khiến cho người ta quên lối về, Bùi Nguyệt Hoàng cằm máy ảnh lên, bắt trọn từng khung cảnh tuyệt đẹp này.
Đồng thời, cũng chụp ảnh cho chồng, dù sao thì đây cũng là người mẫu tuyệt vời nhất mà! Lam Thiên Thần cũng có lúc cầm máy ảnh chụp dáng người với nụ cười như nữ thần của vợ mình, mỗi một bức ảnh đều chuyên nghiệp như ảnh phim bom tấn vậy.
Mặc dù là chuyến du lịch hai người, nhưng cũng không hề cô đơn, hai trái tim gắn chặt lại với nhau.
Đảo mắt, liền đã đến tối, sau khi ăn tối xong, còn có thể đi xung quanh ngắm nhìn cảnh đêm, ở đây có cảm giác như: chỉ cần giơ tay lên là có thể chạm đến vì sao vậy.
Dắt tay đi dưới bầu trời sao lãng mạn, cùng nói chuyện, cùng mơ ước vê cuộc sông sau này.
Đương nhiên, trong tương lai sau này của hai người, cũng sẽ nói thêm chuyện về con cái.
Bùi Nguyệt Hoàng đã có thể nhìn ra được, nếu như năm nay mang thai, thì cuộc sống sau này sẽ trở thành thế giới 3 người.
Từ ngày đưa ra quyết định ở trên sân thượng, những chuyến du lịch sau đó, cũng không hề dùng biện pháp tránh thai nữa, điều này khiến cho tình cảm của hai người càng trở nên thân mật không còn khoảng cách. Cuối cùng, cũng đến hơn 9 giờ tối, cực quang màu xanh lá cây đẹp đẽ, xuất hiện chiếm lấy cả nửa bầu trời, tràn ngập sắc thái thần bí, giống như một bức tranh rực rỡ. Cả bầu trời đều được tô sắc, giống như một họa sĩ đại tài vô tình làm đổ một lọ màu xanh lên trang giấy.
Nằm trong phòng băng, ngẳng đầu có thể thấy được bầu trời đầy sao, nhìn thấy ánh cực quang, loại cảm giác này, đúng là vô cùng tuyệt vời, trong khoảnh khắc này, có thể cùng người thương thưởng thức cảnh đẹp này, cũng là một chuyện vô cùng lãng mạn.
Bùi Nguyệt Hoàng cầm lấy máy ảnh, nằm ở trên giường, cũng không quên chụp mấy bức ảnh, sau khi chụp xong, Lam Thiên Thần đưa tay luồn qua gáy cô, kéo vào trong lòng.
Bùi Nguyệt Hoàng giống như một cô gái nhỏ bé dựa vào trong lòng anh, lúc anh đang ngắm nhìn cực quang, cô liền dùng đôi mắt tràn ngập tình yêu nhìn hắn.
Đang thưởng thức góc nghiêng thần thánh của chồng, nhưng không ngờ lại bị anh phát hiện, Lam Thiên Thần quay đầu, hai ánh mắt chạm vào nhau.
Bùi Nguyệt Hoàng không nhịn được cười: “Vẫn là chồng em đẹp trai nhất.”
Lam Thiên Thần tay, mò đến điều khiển đóng mở ở bên cạnh, nhắn một cái, chỉ thấy mái của phòng băng tự động đóng lại.
Bùi Nguyệt Hoàng hơi ngắn ra, ngắng đầu chạm vào ánh mắt của anh, cố ý không hiểu hỏi: “Sao anh lại đóng lại?”
“Không đóng, làm sao sinh được em bé?” Lam Thiên Thần trầm thấp hỏi, trong giọng nói thể hiện rõ ý đồ của mình.
Bùi Nguyệt Hoàng cười nhẹ, ôm cổ hắn: “Tốt! Vậy thì sinh em bé đi!”
Cực quang ngoài cửa sổ, rực rỡ nhiều màu, rải rác khắp cả bầu trời, mà trong căn phòng băng ấm áp đó, lại là một cảnh sắc khác.
Trong nước, sáng sớm.
Hình Nhất Phàm sớm đã thức dậy chuẩn bị, hôm nay phải đưa Bạch Hạ đến bệnh viện kiểm tra, bây giờ đến bữa sáng anh cũng phải chuẩn bị sẵn ở nhà, cho dù bữa sáng ở ngoài có ngon đến mấy, cũng không sạch bằng ở nhà tự nấu.
Bạch Hạ chắc là do mang thai, nên cũng bắt đầu tham ngủ, tối qua rõ ràng là ngủ sớm, nhưng mà sáng cô vẫn buồn ngủ không muốn dời giường.
Hình Nhất Phàm lại tắt chuông báo thức của cô đi, vậy nên, lúc mà cô ngủ đủ rồi tỉnh dậy, cũng đã là chín rưỡi rồi.
Bạch Hạ không tự giác lại thở dài một tiêng, tôi hôm qua cô đặt báo thức, nhưng lại bị anh tắt.
Bạch Hạ mặc một bộ quần áo thoải mái đi xuống tầng, Hình Nhất Phàm đã nấu xong bữa sáng rồi đang chờ cô.
“Dậy rồi à, vợ.” Hình Nhất Phàm để cuốn sách trong tay xuống, đấy là sách cho người mang thai, rất rõ ràng, người ba lần đầu là anh vẫn đang phải học thêm tri thức mới về mặt này.
Bạch Hạ có chút oán trách nói: “Sao lại tắt chuông báo thức của em hả! Anh dậy cũng không gọi em một tiếng.”
“Anh thấy em ngủ ngon, nên không gọi, bây giờ em cần nghỉ ngơi nhiều.” Hình Nhất Phàm nắm tay cô đi đến bàn ăn.
Bạch Hạ làm sao còn tức giận được nữa, lúc anh muốn đi, cô liền giơ tay ôm lây eo của anh, cười nói: “Cảm ơn chông.”
Đồng thời, cũng chụp ảnh cho chồng, dù sao thì đây cũng là người mẫu tuyệt vời nhất mà! Lam Thiên Thần cũng có lúc cầm máy ảnh chụp dáng người với nụ cười như nữ thần của vợ mình, mỗi một bức ảnh đều chuyên nghiệp như ảnh phim bom tấn vậy.
Mặc dù là chuyến du lịch hai người, nhưng cũng không hề cô đơn, hai trái tim gắn chặt lại với nhau.
Đảo mắt, liền đã đến tối, sau khi ăn tối xong, còn có thể đi xung quanh ngắm nhìn cảnh đêm, ở đây có cảm giác như: chỉ cần giơ tay lên là có thể chạm đến vì sao vậy.
Dắt tay đi dưới bầu trời sao lãng mạn, cùng nói chuyện, cùng mơ ước vê cuộc sông sau này.
Đương nhiên, trong tương lai sau này của hai người, cũng sẽ nói thêm chuyện về con cái.
Bùi Nguyệt Hoàng đã có thể nhìn ra được, nếu như năm nay mang thai, thì cuộc sống sau này sẽ trở thành thế giới 3 người.
Từ ngày đưa ra quyết định ở trên sân thượng, những chuyến du lịch sau đó, cũng không hề dùng biện pháp tránh thai nữa, điều này khiến cho tình cảm của hai người càng trở nên thân mật không còn khoảng cách. Cuối cùng, cũng đến hơn 9 giờ tối, cực quang màu xanh lá cây đẹp đẽ, xuất hiện chiếm lấy cả nửa bầu trời, tràn ngập sắc thái thần bí, giống như một bức tranh rực rỡ. Cả bầu trời đều được tô sắc, giống như một họa sĩ đại tài vô tình làm đổ một lọ màu xanh lên trang giấy.
Nằm trong phòng băng, ngẳng đầu có thể thấy được bầu trời đầy sao, nhìn thấy ánh cực quang, loại cảm giác này, đúng là vô cùng tuyệt vời, trong khoảnh khắc này, có thể cùng người thương thưởng thức cảnh đẹp này, cũng là một chuyện vô cùng lãng mạn.
Bùi Nguyệt Hoàng cầm lấy máy ảnh, nằm ở trên giường, cũng không quên chụp mấy bức ảnh, sau khi chụp xong, Lam Thiên Thần đưa tay luồn qua gáy cô, kéo vào trong lòng.
Bùi Nguyệt Hoàng giống như một cô gái nhỏ bé dựa vào trong lòng anh, lúc anh đang ngắm nhìn cực quang, cô liền dùng đôi mắt tràn ngập tình yêu nhìn hắn.
Đang thưởng thức góc nghiêng thần thánh của chồng, nhưng không ngờ lại bị anh phát hiện, Lam Thiên Thần quay đầu, hai ánh mắt chạm vào nhau.
Bùi Nguyệt Hoàng không nhịn được cười: “Vẫn là chồng em đẹp trai nhất.”
Lam Thiên Thần tay, mò đến điều khiển đóng mở ở bên cạnh, nhắn một cái, chỉ thấy mái của phòng băng tự động đóng lại.
Bùi Nguyệt Hoàng hơi ngắn ra, ngắng đầu chạm vào ánh mắt của anh, cố ý không hiểu hỏi: “Sao anh lại đóng lại?”
“Không đóng, làm sao sinh được em bé?” Lam Thiên Thần trầm thấp hỏi, trong giọng nói thể hiện rõ ý đồ của mình.
Bùi Nguyệt Hoàng cười nhẹ, ôm cổ hắn: “Tốt! Vậy thì sinh em bé đi!”
Cực quang ngoài cửa sổ, rực rỡ nhiều màu, rải rác khắp cả bầu trời, mà trong căn phòng băng ấm áp đó, lại là một cảnh sắc khác.
Trong nước, sáng sớm.
Hình Nhất Phàm sớm đã thức dậy chuẩn bị, hôm nay phải đưa Bạch Hạ đến bệnh viện kiểm tra, bây giờ đến bữa sáng anh cũng phải chuẩn bị sẵn ở nhà, cho dù bữa sáng ở ngoài có ngon đến mấy, cũng không sạch bằng ở nhà tự nấu.
Bạch Hạ chắc là do mang thai, nên cũng bắt đầu tham ngủ, tối qua rõ ràng là ngủ sớm, nhưng mà sáng cô vẫn buồn ngủ không muốn dời giường.
Hình Nhất Phàm lại tắt chuông báo thức của cô đi, vậy nên, lúc mà cô ngủ đủ rồi tỉnh dậy, cũng đã là chín rưỡi rồi.
Bạch Hạ không tự giác lại thở dài một tiêng, tôi hôm qua cô đặt báo thức, nhưng lại bị anh tắt.
Bạch Hạ mặc một bộ quần áo thoải mái đi xuống tầng, Hình Nhất Phàm đã nấu xong bữa sáng rồi đang chờ cô.
“Dậy rồi à, vợ.” Hình Nhất Phàm để cuốn sách trong tay xuống, đấy là sách cho người mang thai, rất rõ ràng, người ba lần đầu là anh vẫn đang phải học thêm tri thức mới về mặt này.
Bạch Hạ có chút oán trách nói: “Sao lại tắt chuông báo thức của em hả! Anh dậy cũng không gọi em một tiếng.”
“Anh thấy em ngủ ngon, nên không gọi, bây giờ em cần nghỉ ngơi nhiều.” Hình Nhất Phàm nắm tay cô đi đến bàn ăn.
Bạch Hạ làm sao còn tức giận được nữa, lúc anh muốn đi, cô liền giơ tay ôm lây eo của anh, cười nói: “Cảm ơn chông.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.