Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 592
Nguyệt Hạ
25/11/2022
“Bà không dám thề, bởi vì bà vốn đang ở hiện trường. Bà và Lý Đức ở cùng nhau.
Các người đã làm những việc đáng xấu hỗ gì khiến cha tôi lên cơn đau timl”
Đường Tư Vũ chất ván.
Khưu Lâm cắn môi, vẻ mặt như lợn chết không sợ nước sôi: “Cô nói gì thì chính là cái đó! Dù sao tôi cũng không sống được mấy ngày nữa, cô muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, nguyên nhân khiến cha cô chết, cả đời này cô cũng không thể biết, cô thấy bộ dạng chết trong đau đớn của ông ấy! Trái tim cô đau nhói! Nó sẽ khiến cô đau cả đời.”
“Bà đừng quên, con gái bà cũng gọi ông ấy là cha. Ông ấy là cha ruột của con gái bà. Bà sao có thể ác độc như vậy!”
Đường Tư Vũ hai mắt đỏ bừng tức giận.
Khưu Lâm đúng là lòng dạ rắn rết.
Sắc mặt Khưu Lâm hơi đổi, sau đó bà ấy có chút điên cuồng lắm bẩm: “Y Y, Y Y của tôi làm sao bây giờ? Nếu tôi không còn nữa, nó sẽ thế nào? Nó không thể làm gì được.” Nói xong, bà ta lại lườm Đường Tư Vũ: “Cô không được bắt nạt con gái tôi, không được bắt nạt nó.”
“Nếu cô ta không tự gây nghiệp chướng, sẽ không có ai bắt nạt cô ta, mà người nuôi cô ta thành kẻ tồi tệ, không làm được gì không phải chính là bà sao?” Đường Tư Vũ chế nhạo lại.
Khưu Lâm ôm đầu, đột nhiên hét lên: “Không, tôi không sai, tôi làm gì cũng vì muốn tốt cho nó, tôi lo liệu mọi thứ cho nó, để nó có một cuộc sống giàu sang… Tôi sai rồi à? Tôi thực sự sai rồi sao?”
Đường Tư Vũ nhìn bà lắm bẩm, tự độc thoại, cô tiếp tục nói: “Lưu Thắng đã thú nhận, bà có tình sai hắn giết Lý Đức, bởi vì Lý Đức nắm được điểm yếu, có bằng chứng về việc bà hại cha tôi, vì vậy bà đã thuê Lưu Thắng giết Lý Đức, tôi biết Lý Đức là bạn học cấp ba của bà, bà đã tự tay giết hắn.”
“Hắn đáng chết… Hắn rất đáng chết, dám uy hiếp tôi… Tôi, Khưu Lâm, ghét nhất bị người khác uy hiếp, nếu hôm đó hắn không uy hiếp tôi, hắn cũng không cần phải chết.” Khưu Lâm rơi vào trạng thái ý thức hỗn loạn.
Đường Tư Vũ thừa thắng xông lên, tiếp tục dụ dỗ bà: “Lý Đức đòi tiền bà sao?
Ông ta đòi bà bao nhiêu? Bà có điểm yếu gì trong tay ông ta? Có liên quan đến cha tôi không? Có phải ông ta cố tình hãm hại cha tôi lúc làm phẫu thuật không?”
Một loạt câu hỏi dồn dập trong đầu Khưu Lâm, mấy ngày nay bà đều mất ngủ, gần như cả đêm không ngủ, khiến ý thức của bà dễ xuất hiện ảo giác. Bà nhìn khuôn mặt đang ép đến gần của Đường Tư Vũ, cười ha ha chế nhạo, nói: “Cô muốn ép tôi nói ra, không có tác dụng gì đâu, tôi nói rồi, cái chết của cha cô sẽ trở thành sự hối tiếc lớn nhất của cô, Đường Tư Vũ… cô sẽ không được chết thoải mái đâu, cả nhà cô cũng thế, còn có cả nhà Hình Liệt Hàn, con trai cô… các người đều không được chết dễ dàng đâu.”
“Bà câm miệng… Người không được chết dễ dàng là bà!”
Đường Tư Vũ quả nhiên bị kích động, cảm xúc của cô bị khuất động, nhìn chằm chằm Khưu Lâm mắng: “Rốt cuộc sự thật về cái chết của cha tôi là gì!”
Hình Liệt Hàn đứng bên ngoài cửa sổ, lúc này hai tay nắm chặt thành nắm đấm, tâm tư của anh rất bình tĩnh, qua cuộc trò chuyện giữa Khưu Lâm và Đường Tư Vũ, anh lập tức lóe lên một suy nghĩ, bỗng thấp giọng nói: “Tôi biết chuyện gì xảy ra rồi, cho tôi vào một chuyền được không?”
Người cảnh sát già bên cạnh gật đầu nói: “Được! Cho cô cậu thêm chút thời gian.”
Đường Tư Vũ tức giận cả người run lên, cô có thể chịu nhục, nhưng không thể chịu được người khác nói con mình, huống chỉ là nguyền rủa cả nhà họ Hình của cô, cả người cô run rấy, sau lưng có tiếng đẩy cửa, ngay sau đó một cánh tay ôm lấy cô: “Đừng bị kích động, Tư Vũ, để anh hỏi bà ta vài câu.”
“Yo, Hình Liệt Hàn, kể cả cậu có tài giỏi, nhưng cũng không có kết thúc tốt đẹp đâu.” Bây giờ thấy ai Khưu Lâm cũng mắng.
“Khưu Lâm, tôi biết tại sao bác Đường lại lên cơn đau tim, bởi vì lúc đó bà và Lý Đức ngoại tình ngay trong phòng làm việc của bác ấy, bác Đường bắt gặp, đúng không?” Hình Liệt Hàn hỏi đầy khí phách.
Vẻ mặt kiên định, ổn trọng vừa rồi của Khưu Lâm như bị thứ gì đó đâm vào, bà ta trở nên hung ác, dữ tợn, hoảng loạn cúi đầu xuống, giống như khó có thể nhìn thẳng vào hai người đang nhìn chằm chằm vào mình.
Đường Tư Vũ cũng như nghẹt thở, cô tức giận nhìn chằm chằm Khưu Lâm, sau đó hỏi: “Bà lại dám ngoại tình với một người đàn ông khác trước mặt cha tôi?”
Khưu Lâm vốn lương tâm cắn rứt, lúc này đột nhiên muốn chọc giận Đường Tư Vũ, dù sao thời điểm phải chết cũng không còn xa, những gì đã làm bà ta có thể thừa nhận rồi, còn sợ mất mặt gì nữa? Nhìn vẻ mặt phẫn nộ không ngừng của Đường Tư Vũ, bà ta càng muốn chọc giận cô.
“Không sai, cha cô thật không may. Hôm đó tôi hẹn hò với Lý Đức trong phòng làm việc của ông ấy. Có lẽ cửa không đóng!
Cha cô không gõ cửa mà bước vào, vừa hay nhìn thấy tôi và người đàn ông khác bên nhau, cô nói xem, chỉ có thể tính là ông ấy xui xẻo! Vốn ra hôm đó ông ấy không bị đau tim chứ đừng nói là chết, nhưng tiếc là ông ấy tức giận, lên cơn đau tim.“
“Lúc đó Lý Đức đang ở đấy, tại sao bà không đề hắn cứu cha tôi?” Đường Tư Vũ tức đỏ mắt, nghiến răng hỏi.
“Tôi muốn cứu! Nhưng ông ấy đã thấy tôi ngoại tình, tôi cứu ông ấy làm gì? Cứu cũng chỉ để ông ấy ly hôn tôi, đến lúc đó, nhất định đến nửa xu ông ấy cũng sẽ không cho tôi, cho nên, tôi và Lý Đức không làm gì cả, để ông ấy lỡ mắt cơ hội tốt nhất để được cứu. Hơn nữa Lý Đức là bác sĩ mỗ chính, ông ta có thể tùy ý khiến cha cô chết.” Khưu Lâm nói không chút hồ thẹn, áy náy.
Cảnh sát ở một bên nghe không lọt tai nữa: “Khưu Lâm, bà biết trong tay đang có hai mạng người.”
Các người đã làm những việc đáng xấu hỗ gì khiến cha tôi lên cơn đau timl”
Đường Tư Vũ chất ván.
Khưu Lâm cắn môi, vẻ mặt như lợn chết không sợ nước sôi: “Cô nói gì thì chính là cái đó! Dù sao tôi cũng không sống được mấy ngày nữa, cô muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, nguyên nhân khiến cha cô chết, cả đời này cô cũng không thể biết, cô thấy bộ dạng chết trong đau đớn của ông ấy! Trái tim cô đau nhói! Nó sẽ khiến cô đau cả đời.”
“Bà đừng quên, con gái bà cũng gọi ông ấy là cha. Ông ấy là cha ruột của con gái bà. Bà sao có thể ác độc như vậy!”
Đường Tư Vũ hai mắt đỏ bừng tức giận.
Khưu Lâm đúng là lòng dạ rắn rết.
Sắc mặt Khưu Lâm hơi đổi, sau đó bà ấy có chút điên cuồng lắm bẩm: “Y Y, Y Y của tôi làm sao bây giờ? Nếu tôi không còn nữa, nó sẽ thế nào? Nó không thể làm gì được.” Nói xong, bà ta lại lườm Đường Tư Vũ: “Cô không được bắt nạt con gái tôi, không được bắt nạt nó.”
“Nếu cô ta không tự gây nghiệp chướng, sẽ không có ai bắt nạt cô ta, mà người nuôi cô ta thành kẻ tồi tệ, không làm được gì không phải chính là bà sao?” Đường Tư Vũ chế nhạo lại.
Khưu Lâm ôm đầu, đột nhiên hét lên: “Không, tôi không sai, tôi làm gì cũng vì muốn tốt cho nó, tôi lo liệu mọi thứ cho nó, để nó có một cuộc sống giàu sang… Tôi sai rồi à? Tôi thực sự sai rồi sao?”
Đường Tư Vũ nhìn bà lắm bẩm, tự độc thoại, cô tiếp tục nói: “Lưu Thắng đã thú nhận, bà có tình sai hắn giết Lý Đức, bởi vì Lý Đức nắm được điểm yếu, có bằng chứng về việc bà hại cha tôi, vì vậy bà đã thuê Lưu Thắng giết Lý Đức, tôi biết Lý Đức là bạn học cấp ba của bà, bà đã tự tay giết hắn.”
“Hắn đáng chết… Hắn rất đáng chết, dám uy hiếp tôi… Tôi, Khưu Lâm, ghét nhất bị người khác uy hiếp, nếu hôm đó hắn không uy hiếp tôi, hắn cũng không cần phải chết.” Khưu Lâm rơi vào trạng thái ý thức hỗn loạn.
Đường Tư Vũ thừa thắng xông lên, tiếp tục dụ dỗ bà: “Lý Đức đòi tiền bà sao?
Ông ta đòi bà bao nhiêu? Bà có điểm yếu gì trong tay ông ta? Có liên quan đến cha tôi không? Có phải ông ta cố tình hãm hại cha tôi lúc làm phẫu thuật không?”
Một loạt câu hỏi dồn dập trong đầu Khưu Lâm, mấy ngày nay bà đều mất ngủ, gần như cả đêm không ngủ, khiến ý thức của bà dễ xuất hiện ảo giác. Bà nhìn khuôn mặt đang ép đến gần của Đường Tư Vũ, cười ha ha chế nhạo, nói: “Cô muốn ép tôi nói ra, không có tác dụng gì đâu, tôi nói rồi, cái chết của cha cô sẽ trở thành sự hối tiếc lớn nhất của cô, Đường Tư Vũ… cô sẽ không được chết thoải mái đâu, cả nhà cô cũng thế, còn có cả nhà Hình Liệt Hàn, con trai cô… các người đều không được chết dễ dàng đâu.”
“Bà câm miệng… Người không được chết dễ dàng là bà!”
Đường Tư Vũ quả nhiên bị kích động, cảm xúc của cô bị khuất động, nhìn chằm chằm Khưu Lâm mắng: “Rốt cuộc sự thật về cái chết của cha tôi là gì!”
Hình Liệt Hàn đứng bên ngoài cửa sổ, lúc này hai tay nắm chặt thành nắm đấm, tâm tư của anh rất bình tĩnh, qua cuộc trò chuyện giữa Khưu Lâm và Đường Tư Vũ, anh lập tức lóe lên một suy nghĩ, bỗng thấp giọng nói: “Tôi biết chuyện gì xảy ra rồi, cho tôi vào một chuyền được không?”
Người cảnh sát già bên cạnh gật đầu nói: “Được! Cho cô cậu thêm chút thời gian.”
Đường Tư Vũ tức giận cả người run lên, cô có thể chịu nhục, nhưng không thể chịu được người khác nói con mình, huống chỉ là nguyền rủa cả nhà họ Hình của cô, cả người cô run rấy, sau lưng có tiếng đẩy cửa, ngay sau đó một cánh tay ôm lấy cô: “Đừng bị kích động, Tư Vũ, để anh hỏi bà ta vài câu.”
“Yo, Hình Liệt Hàn, kể cả cậu có tài giỏi, nhưng cũng không có kết thúc tốt đẹp đâu.” Bây giờ thấy ai Khưu Lâm cũng mắng.
“Khưu Lâm, tôi biết tại sao bác Đường lại lên cơn đau tim, bởi vì lúc đó bà và Lý Đức ngoại tình ngay trong phòng làm việc của bác ấy, bác Đường bắt gặp, đúng không?” Hình Liệt Hàn hỏi đầy khí phách.
Vẻ mặt kiên định, ổn trọng vừa rồi của Khưu Lâm như bị thứ gì đó đâm vào, bà ta trở nên hung ác, dữ tợn, hoảng loạn cúi đầu xuống, giống như khó có thể nhìn thẳng vào hai người đang nhìn chằm chằm vào mình.
Đường Tư Vũ cũng như nghẹt thở, cô tức giận nhìn chằm chằm Khưu Lâm, sau đó hỏi: “Bà lại dám ngoại tình với một người đàn ông khác trước mặt cha tôi?”
Khưu Lâm vốn lương tâm cắn rứt, lúc này đột nhiên muốn chọc giận Đường Tư Vũ, dù sao thời điểm phải chết cũng không còn xa, những gì đã làm bà ta có thể thừa nhận rồi, còn sợ mất mặt gì nữa? Nhìn vẻ mặt phẫn nộ không ngừng của Đường Tư Vũ, bà ta càng muốn chọc giận cô.
“Không sai, cha cô thật không may. Hôm đó tôi hẹn hò với Lý Đức trong phòng làm việc của ông ấy. Có lẽ cửa không đóng!
Cha cô không gõ cửa mà bước vào, vừa hay nhìn thấy tôi và người đàn ông khác bên nhau, cô nói xem, chỉ có thể tính là ông ấy xui xẻo! Vốn ra hôm đó ông ấy không bị đau tim chứ đừng nói là chết, nhưng tiếc là ông ấy tức giận, lên cơn đau tim.“
“Lúc đó Lý Đức đang ở đấy, tại sao bà không đề hắn cứu cha tôi?” Đường Tư Vũ tức đỏ mắt, nghiến răng hỏi.
“Tôi muốn cứu! Nhưng ông ấy đã thấy tôi ngoại tình, tôi cứu ông ấy làm gì? Cứu cũng chỉ để ông ấy ly hôn tôi, đến lúc đó, nhất định đến nửa xu ông ấy cũng sẽ không cho tôi, cho nên, tôi và Lý Đức không làm gì cả, để ông ấy lỡ mắt cơ hội tốt nhất để được cứu. Hơn nữa Lý Đức là bác sĩ mỗ chính, ông ta có thể tùy ý khiến cha cô chết.” Khưu Lâm nói không chút hồ thẹn, áy náy.
Cảnh sát ở một bên nghe không lọt tai nữa: “Khưu Lâm, bà biết trong tay đang có hai mạng người.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.