Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 667
Nguyệt Hạ
25/11/2022
Đường Tư Vũ đang đợi chuyện này kết thúc, trả lại công đạo cho Đường Y Y, đồng thời cũng để chôn cất cô ta đàng hoàng. Cô nhận được một cú điện thoại lúc đang ở trong biệt thự. Là sở công an gọi tới: “Đường tiểu thư, bên chúng tôi nhận được một thông tin, mẹ kế của GỒ, Khưu Lâm ở trong tù vẫn luôn nhắn mạnh muốn gặp con gái bà ta, chúng tôi tạm thời vẫn chưa nói cho bà ta biết Đường Y Y đã chết. Chúng tôi cho rằng chuyện này nên để cô tới nói sẽ thích hợp hơn. Xin hỏi cô có thể tới thăm bà ta một chuyến không?”
Đường Tư Vũ cũng ngắn ra mấy giây, cô kiên định trả lời: “Tôi không muốn gặp bà ta.
Một người phụ nữ đã giết ba cô thì cô không muốn nhìn thêm một lần nào nữa.
“Vậy chuyện của Đường Y Y, có cần nói thật với bà ta không?”
“Nói với bà ta đi! Dù sao sự thật vẫn là sự thật, mọi người chỉ cần nói sự thật với bà ta là được.”
Đường Tư Vũ bình tĩnh trả lời.
“Được! Đường tiểu thư, làm phiền rồi.”
Cô gái bên kia điện thoại cúp máy. Đường Tư Vũ bưng ly trà, ngồi lên ghế, nhìn cảnh đêm xinh đẹp của thành phố bên ngoài cửa số, nhất thời trong lòng sóng biển cuộn trào. Một năm sau, chính là thời gian hành hình của Khưu Lâm, người của Đường gia cuối cùng cũng chỉ còn lại mình cô. Đây là một chuyện thê lương biết bao.
Phòng tiếp đón trong tù, một nữ cảnh sát trung niên ngồi đối diện với Khưu Lâm.
Khưu Lâm mặc đồ tù nhân, tóc quán lên, nhưng cũng nhìn thấy được tóc bạc trên đầu. Bà ta chỉ mới vào tù chưa tới hai tháng mà đã già đi hai mươi tuổi, nếp nhăn đầy trên mặt.
Trên mặt bà ta không thể nhìn ra bà ta từng là một người bảo dưỡng hàng năm nữa.
“Con gái tôi đâu? Cô là ai? Sao lại không đưa con gái tôi tới?”
Khưu Lâm có chút tức giận nhìn người phụ nữ này.
“Xin chào, tôi là cảnh sát. Tôi tới đây là để nói cho bà biết một chuyện, mong bà chuẩn bị tốt tâm lý.”
“Chuyện gì?”
Ánh mắt của Khưu Lâm có chút bất an nhìn nữ cảnh sát.
“Con gái Đường Y Y của bà, một tuần trước đã nhảy lầu tự tử. Cô ấy chết rồi.”
“Cái gì? Sao có thể? Y Y của tôi sao có thể nhảy lầu? Nhất định là có người ép nó. Nhất định là Đường Tư Vũ làm. Nhất định là nó hại chết con gái tÔI,.. YM VY của tôi chết thảm quá!”
Tinh thần của Khưu Lâm có chút không bình thường, lúc tốt lúc xấu. Lúc này bà ta ôm đầu khóc lớn.
Mặt bà ta méo mó mà nhìn nữ cảnh sát: “Là do Đường Tư Vũ làm. Xin lỗi, có phải là cô ta, có phải là cô ta giết con gái tôi không… Các người không được bỏ qua GHO co ita, YSY của tOI “Khưu Lâm, bà đừng đổ oan cho người khác. Người hại con gái bà không phải là Đường Tư Vũ, nhưng người minh oan báo thù cho con gái bà lại là cô ấy.”
“Không phải cô ta? Vậy là ai? Là ai hại con gái tôi?”
Cả người Khưu lâm run rấy, đau đớn đỏ cả mắt.
BIền chồng thứ hai của bà, Hình Nham.”
Mắt của Khưu Lâm trừng rất lớn. Tay chân bà ta bị còng lại nhưng cả người vẫn run lẫy bẩy: “Ông ta đã làm gì con gái tôi?”
Nữ cảnh sát nghe được chỉ thị của Đường Tư Vũ đương nhiên là không chút nào giấu diềm kể hết bản án của Đường Y Y cho Khưu Lâm nghe.
Bởi vì Khưu Lâm khăng khăng buộc tội Đường Tư Vũ nên nhân viên cảnh sát cũng nhấn mạnh các chỉ tiết cho bà ta nghe, chẳng hạn như cách Đường Tư Vũ đưa Hình Nham ra tòa, đối chất với ông ta như thế nào trước tòa và các chỉ tiết khác.
Nghe xong những điều này, Khưu Lâm vừa buồn bã cùng tuyệt vọng vừa liều mạng lắc đầu lửa, giận bùng lên hét: “Cô ta sẽ không thể nào tốt như vậy… Con gái của tôi chết thật thê thảm, tên khốn Hình Nham này, tôi muốn giết ông ta, tôi muốn giết ông ta…”
“Khưu Lâm, Hình Nham sẽ phải nhận hình phạt mà ông ta đáng phải chịu, nhưng tôi cũng yêu cầu bà nghĩ lại về những việc mà bà đã làm, bà và ông ta cũng đã phạm tội ác. Tốt nhất bà hãy sám hối đi!”
“Ngoài ra, tiểu thư Đường Tư Vũ thực sự là một người tốt. Bà đã giết ba của cô ấy, theo lý mà nói thì cô ấy sẽ hận bà đến tận xương tủy, thậm chí sẽ hận lây lên con gái bà. Nhưng trong chuyện này, cô ấy không hề tính toán chuyện trước kia mà thay vào đó giúp con gái bà lấy lại công đạo, thậm chí cô ấy còn mua một nghĩa trang và chôn cất cho con gái bà đoàng hoàng.”
“Cô ta… Cô ta thật sự đã làm như vậy sao? Cô ta thật sự làm như vậy sao?”
Khưu Lâm suy sụp, sau đó lại có một tia hy vọng khác, bà ta thậm chí còn không thể sắp xếp ổn thỏa thi thể của con gái mình bà ta cảm thấy tim đau đớn kịch liệt, nhưng cái gì bà ta cũng không làm được.
Nếu ai đó làm việc này giúp bà ta thì bà ta thưc sự vô cùng cảm kích.
Đường Tư Vũ cũng ngắn ra mấy giây, cô kiên định trả lời: “Tôi không muốn gặp bà ta.
Một người phụ nữ đã giết ba cô thì cô không muốn nhìn thêm một lần nào nữa.
“Vậy chuyện của Đường Y Y, có cần nói thật với bà ta không?”
“Nói với bà ta đi! Dù sao sự thật vẫn là sự thật, mọi người chỉ cần nói sự thật với bà ta là được.”
Đường Tư Vũ bình tĩnh trả lời.
“Được! Đường tiểu thư, làm phiền rồi.”
Cô gái bên kia điện thoại cúp máy. Đường Tư Vũ bưng ly trà, ngồi lên ghế, nhìn cảnh đêm xinh đẹp của thành phố bên ngoài cửa số, nhất thời trong lòng sóng biển cuộn trào. Một năm sau, chính là thời gian hành hình của Khưu Lâm, người của Đường gia cuối cùng cũng chỉ còn lại mình cô. Đây là một chuyện thê lương biết bao.
Phòng tiếp đón trong tù, một nữ cảnh sát trung niên ngồi đối diện với Khưu Lâm.
Khưu Lâm mặc đồ tù nhân, tóc quán lên, nhưng cũng nhìn thấy được tóc bạc trên đầu. Bà ta chỉ mới vào tù chưa tới hai tháng mà đã già đi hai mươi tuổi, nếp nhăn đầy trên mặt.
Trên mặt bà ta không thể nhìn ra bà ta từng là một người bảo dưỡng hàng năm nữa.
“Con gái tôi đâu? Cô là ai? Sao lại không đưa con gái tôi tới?”
Khưu Lâm có chút tức giận nhìn người phụ nữ này.
“Xin chào, tôi là cảnh sát. Tôi tới đây là để nói cho bà biết một chuyện, mong bà chuẩn bị tốt tâm lý.”
“Chuyện gì?”
Ánh mắt của Khưu Lâm có chút bất an nhìn nữ cảnh sát.
“Con gái Đường Y Y của bà, một tuần trước đã nhảy lầu tự tử. Cô ấy chết rồi.”
“Cái gì? Sao có thể? Y Y của tôi sao có thể nhảy lầu? Nhất định là có người ép nó. Nhất định là Đường Tư Vũ làm. Nhất định là nó hại chết con gái tÔI,.. YM VY của tôi chết thảm quá!”
Tinh thần của Khưu Lâm có chút không bình thường, lúc tốt lúc xấu. Lúc này bà ta ôm đầu khóc lớn.
Mặt bà ta méo mó mà nhìn nữ cảnh sát: “Là do Đường Tư Vũ làm. Xin lỗi, có phải là cô ta, có phải là cô ta giết con gái tôi không… Các người không được bỏ qua GHO co ita, YSY của tOI “Khưu Lâm, bà đừng đổ oan cho người khác. Người hại con gái bà không phải là Đường Tư Vũ, nhưng người minh oan báo thù cho con gái bà lại là cô ấy.”
“Không phải cô ta? Vậy là ai? Là ai hại con gái tôi?”
Cả người Khưu lâm run rấy, đau đớn đỏ cả mắt.
BIền chồng thứ hai của bà, Hình Nham.”
Mắt của Khưu Lâm trừng rất lớn. Tay chân bà ta bị còng lại nhưng cả người vẫn run lẫy bẩy: “Ông ta đã làm gì con gái tôi?”
Nữ cảnh sát nghe được chỉ thị của Đường Tư Vũ đương nhiên là không chút nào giấu diềm kể hết bản án của Đường Y Y cho Khưu Lâm nghe.
Bởi vì Khưu Lâm khăng khăng buộc tội Đường Tư Vũ nên nhân viên cảnh sát cũng nhấn mạnh các chỉ tiết cho bà ta nghe, chẳng hạn như cách Đường Tư Vũ đưa Hình Nham ra tòa, đối chất với ông ta như thế nào trước tòa và các chỉ tiết khác.
Nghe xong những điều này, Khưu Lâm vừa buồn bã cùng tuyệt vọng vừa liều mạng lắc đầu lửa, giận bùng lên hét: “Cô ta sẽ không thể nào tốt như vậy… Con gái của tôi chết thật thê thảm, tên khốn Hình Nham này, tôi muốn giết ông ta, tôi muốn giết ông ta…”
“Khưu Lâm, Hình Nham sẽ phải nhận hình phạt mà ông ta đáng phải chịu, nhưng tôi cũng yêu cầu bà nghĩ lại về những việc mà bà đã làm, bà và ông ta cũng đã phạm tội ác. Tốt nhất bà hãy sám hối đi!”
“Ngoài ra, tiểu thư Đường Tư Vũ thực sự là một người tốt. Bà đã giết ba của cô ấy, theo lý mà nói thì cô ấy sẽ hận bà đến tận xương tủy, thậm chí sẽ hận lây lên con gái bà. Nhưng trong chuyện này, cô ấy không hề tính toán chuyện trước kia mà thay vào đó giúp con gái bà lấy lại công đạo, thậm chí cô ấy còn mua một nghĩa trang và chôn cất cho con gái bà đoàng hoàng.”
“Cô ta… Cô ta thật sự đã làm như vậy sao? Cô ta thật sự làm như vậy sao?”
Khưu Lâm suy sụp, sau đó lại có một tia hy vọng khác, bà ta thậm chí còn không thể sắp xếp ổn thỏa thi thể của con gái mình bà ta cảm thấy tim đau đớn kịch liệt, nhưng cái gì bà ta cũng không làm được.
Nếu ai đó làm việc này giúp bà ta thì bà ta thưc sự vô cùng cảm kích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.